Cảm Giác Khi Hai Ta Gặp Nhau

Chương 78: Em sống có tốt không?

Mèo Tứ Nhi

04/01/2021

Trung tâm thương mại này là một phần của tập đoàn anh hôm nay là ngày đi thị sát định kỳ. Tình cờ đi thị sát lại gặp được cô. Dường như cô đang loay hoay cái gì rồi anh lại nhìn thấy cô nhìn bộ đầm mà ánh mắt không khỏi tiêc nuối. Anh liền đi qua đó để lại đám người ngơ ngác, vừa rồi nhìn ánh mắt của cô anh biết là cô đang thiếu tiền nên mới chạy qua chỗ cô.

 

 

\- Đây là thẻ đen của tôi\, cô ấy muốn mua gì các cô cứ trực tiếp quẹt thẻ cho tôi\.

 

 

\-Vâng, chủ tịch.

 

 

Quả nhiên không ngoài dự đoán của anh cô quay lại thì ánh mắt của hai người đều chạm nhau. Có lẽ trong một giây phút nào đó đều bị rung động bởi vẻ ngoài của đối phương. Năm năm không gặp cô quá đỗi xinh đẹp mặc dù đã là mẹ của hai đứa trẻ. Anh nghĩ là vì đã rời xa anh và lấy chồng rồi sinh con cho người đàn ông khác ư? Không thể nào nhưng khi cô về nước anh thấy cô lại đi một mình không thấy có bóng dáng của người đàn ông nào cả.

 

 

\-Xin lỗi nhưng mà anh rút lại thẻ cho dù tôi có thiếu tiền cũng không đến nỗi phải mượn tiền của anh đâu. – Cô vẫn nhớ đến ngày đó, anh không chút ghét bỏ mà ngược lại còn đứng đấy để cho Diệp Hân Nghiên ôm anh, từ khoảnh khắc đó cô biết rằng anh và cô đã không còn ràng buộc gì với nhau rồi.

 

 

\-Cô ấy vừa thử những bộ đầm nào đều gói lại hết cho tôi rồi đưa qua xe cho tôi. – Anh phớt lwof lười nói của cô.

 

 

\-Anh không nghe gì à? Tôi đã bảo là không cần….

 

 

Anh bất chợt ôm chầm lấy cô. Trong giây phút cô lại cảm nhận được mùi hương bạc hà quen thuộc của anh. Sự đụng chạm này khiến cô không ghét bỏ nhưng lí trí mách bảo cô phải đẩy người đàn ông này ra nhwung sức lực của cô cuối cùng vẫn là không đấu lại được. Cô muốn khóc nhưng mà vẫn phải kìm nén lại không thể trước mặt mọi người mà khóc như một đứa trẻ được.

 

 

\-Nếu em không muốn chuyện bé xé ra to thì hãy đi cùng anh.

 

 

Nghe câu này mà cô có cảm giác như là đang nghe lời đe dọa của anh vậy. Vì không muốn để mọi người hiểu lầm cô đành để mặc kéo cô đi còn cô thì cúi gằm mặt xuống đất ánh mắt chỉ có thể nhin chằm chằm vào sàn mặt đất mà cô với anh đang đi. Anh tìm một quán nước rồi ngồi xuống cùng với cô trò chuyện.

 

 

\-Em uống đi. Cứ thả lỏng người đi anh sẽ không làm gì anh cả. – Anh biết là cô đang căng thẳng.

 



 

Cô cũng không nói nhiều cúi đầu uống cốc nước chanh anh gọi cho. Anh nói cũng đúng dù sao cũng là giữa thanh thiên bạch nhật thì anh cũng chẳng thể làm gì cô.

 

 

\-Bao năm qua em có ổn không?

 

 

 

\-Ổn…ổn. – Cô hơi ngượng ngùng khi mà trả lời anh.

 

 

Trong lòng anh đang cười mỉa mai chính mình. Phải năm qua chắc có lẽ cô cũng đã quên đi mình. Cũng phải lấy chồng và còn có cả hai đứa con đáng yêu như vậy. Nhìn cô ấy không có dấu hiệu gì của một người từng trải cả giống như là càng ngày càng xinh ra.

 

 

\-Số tiền anh thanh toán kia tôi sẽ kiếm cách mà trả lại cho anh.

 

 

\-Nếu…nếu anh gọi tôi ra chỉ hỏi như thế thì tôi xin phép đi trước.

 

 

Cô dứng dậy bỏ đi để lại anh ngồi đấy một mình bơ vơ. Còn đám người đi thị sát với anh vừa mới đi qua chỗ hai người. Họ chỉ là tò mò vị chủ tịch cao cao tại thượng của họ không ngờ lại vì một người phụ nữ mà lại chạy đi quên cả công việc thị sát. Ai ngờ lại nhìn thấy một màn đặc sắc trước mặt. Người phụ nữ ấy vậy mà lại dám bỏ đi trước mặt chủ tịch mà chủ tịch không hề có chút tức giận. Xem ra người phụ nữ chính là người mà chủ tịch yêu thương nhất. Tốt nhất họ cũng nên kín miệng với chuyện này nếu để truyền ra ngoài thì việc hợp tác với Lục thị cũng không xong rồi.

 

 



 

 

\-Mặc Phong, Linh Đan hai đứa về thôi. Mẹ mua xong đồ rồi này giờ thì không cần phải lo về quần áo nữa nhé.

 

 

\-Mami người vừa rồi mami vừa gặp là ai vậy? – Thật ra bọn trẻ lúc nãy đã đi tìm cô rồi nhưng chúng thấy mami chúng đang ngồi với một người đàn ông. Nhìn kĩ thì chúng mới biết đó là daddy ruột của chúng nhưng cũng không thể nói thẳng với mami đó là daddy được.

 

 

\-à…chỉ là một người ban lâu rồi không gặp của mẹ thôi.



 

 

Trong đầu Mặc Phong thì nghĩ khác, chắc hẳn mami của cậu phải có điều gì đó không thể nói ra. Giữa mami và daddy có một khoảng cách rất lớn, nếu cậu và em gái muốn có daddy thì phải chủ động kéo hai người họ lại với nhau thôi.

 

 



 

 

\-Đan Đan em có muốn tìm daddy không? – Hạ Mặc Phong dẫn cô bé Hạ Linh Đan vào phòng ngủ rồi khóa cửa phòng lại và hỏi cô bé.

 

 

\-Sao anh Phong lại hỏi câu này?

 

 

\-Thì em cứ trả lời đi.

 

 

\-Đương nhiên là em muốn. Hồi đi học nhà trẻ ở nước ngoài thấy bạn nào cũng có daddy đến đón em cũng muốn lắm. Nhưng mà nếu mami đã sinh ra chúng ta cực khổ thì em nghĩ chúng ta cũng nên tìm daddy hỏi cho rõ ràng. Anh biết daddy ở chỗ nào hả?

 

 

\-Mai chúng ta sẽ đến tập đoàn Lục thị.

 

 

\-Hả? Oa…oaaaaa thật hả?

 

 

\-Xuỵt! Nhỏ mồm thôi. Mami nghe thấy là không xong đâu. – Hạ Mặc Phong vội bịt mồm cô bé lại.

 

 

\-ưm…ưm – Cô bé Linh Đan gật đầu lia lịa.

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cảm Giác Khi Hai Ta Gặp Nhau

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook