Cẩm Vân
Đánh giá: 9.5/10 từ 5 lượt
Truyện ngôn tình luôn là một thể loại được đông đảo bạn đọc đón nhận và yêu thích, đây đều là những chuyện tình yêu nhẹ nhàng, phàng phất, đi vào lòng bạn đọc. Dù thuộc thể loại ngôn tình cổ đại hay hiện đại thì tựu chung lại vẫn là mối tình khiến người người phải thổn thức, dù đó là hư cấu hay là hiện thực thì những mảnh ghép ấy cũng làm thi vị thêm cho cuộc sống vốn dĩ đang lâm vào cảnh chán chường này. Đọc truyện Cẩm Vân của tác giả Mai Tứ Hoàng Thì Vũ để có một chút suy ngẫm, cảm nhận về tình yêu.
Trên đời này có lẽ sợ nhất là chính mình không thể nắm chắc được trái tim, không thể điều khiển được cảm xúc của bản thân, cũng tương tự như tâm bệnh nếu không tìm thấy căn nguyên thì không thể chữa khỏi. Hắn là đế vương nắm trong tay cả thiên hạ, chỉ có một thứ hắn không thể điều khiển được đó là con tim của chính mình.Không có nàng, ngàn dặm giang sơn chỉ như cát bụi. Cả cuộc đời hắn quay lưng lại với thiên hạ, cũng chỉ cần một mình nàng mà thôi.
Nguyễn Vô Song: Nàng là chi nữ của Tể Tướng đương triều, trời sinh tính tình lãnh đạm, lòng dạ không chút mưu cơ, nhưng vận mệnh vẫn là kéo nàng vào Hoàng Cung, cuốn vào tranh đấu chốn cung đình.
Bách Lí Hạo Triết: hắn là nhị hoàng tử đương triều, văn thao võ lược, lòng đầy mưu tính. Hắn cưới Nguyễn Vô Song làm thê tử, mượn thế lực của Nguyễn gia thuận lợi đăng cơ, một bước lên tận đỉnh núi quyền lực.
Nàng biết rõ, bất quá nàng chỉ là một quân cờ của hắn mà thôi, nhưng vẫn là rơi vào tay giặc, sa vào vòng ôn nhu huyễn tưởng mà cũng thực sự của hắn. Hắn nhắc nhở chính mình, nàng là hậu duệ của kẻ thù, cũng chỉ là trả thù lại chuyện xưa kia, ân oán gút mắc hai đời. Hắn từng bước thực thi kế hoạch trả thù, ngàn tính vạn tính, duy nhất một điều chính là đã quên mất bản thân … sa vào … Nếu không có đau lòng đến tận xương tủy tại một khắc mất đi nàng kia, hắn còn không biết, thì ra bản thân mình bất tri bất giác với nàng sớm đã tình sâu nghĩa nặng ...
Hồi kết của câu chuyện liệu có quá bi thương, là nụ cười hay nước mắt đây, mời bạn đọc truyện và đi tìm lời giải đáp.
Trên đời này có lẽ sợ nhất là chính mình không thể nắm chắc được trái tim, không thể điều khiển được cảm xúc của bản thân, cũng tương tự như tâm bệnh nếu không tìm thấy căn nguyên thì không thể chữa khỏi. Hắn là đế vương nắm trong tay cả thiên hạ, chỉ có một thứ hắn không thể điều khiển được đó là con tim của chính mình.Không có nàng, ngàn dặm giang sơn chỉ như cát bụi. Cả cuộc đời hắn quay lưng lại với thiên hạ, cũng chỉ cần một mình nàng mà thôi.
Nguyễn Vô Song: Nàng là chi nữ của Tể Tướng đương triều, trời sinh tính tình lãnh đạm, lòng dạ không chút mưu cơ, nhưng vận mệnh vẫn là kéo nàng vào Hoàng Cung, cuốn vào tranh đấu chốn cung đình.
Bách Lí Hạo Triết: hắn là nhị hoàng tử đương triều, văn thao võ lược, lòng đầy mưu tính. Hắn cưới Nguyễn Vô Song làm thê tử, mượn thế lực của Nguyễn gia thuận lợi đăng cơ, một bước lên tận đỉnh núi quyền lực.
Nàng biết rõ, bất quá nàng chỉ là một quân cờ của hắn mà thôi, nhưng vẫn là rơi vào tay giặc, sa vào vòng ôn nhu huyễn tưởng mà cũng thực sự của hắn. Hắn nhắc nhở chính mình, nàng là hậu duệ của kẻ thù, cũng chỉ là trả thù lại chuyện xưa kia, ân oán gút mắc hai đời. Hắn từng bước thực thi kế hoạch trả thù, ngàn tính vạn tính, duy nhất một điều chính là đã quên mất bản thân … sa vào … Nếu không có đau lòng đến tận xương tủy tại một khắc mất đi nàng kia, hắn còn không biết, thì ra bản thân mình bất tri bất giác với nàng sớm đã tình sâu nghĩa nặng ...
Hồi kết của câu chuyện liệu có quá bi thương, là nụ cười hay nước mắt đây, mời bạn đọc truyện và đi tìm lời giải đáp.