Chương 763: Thất thủ bị bắt
Miêu Khiêu
07/01/2015
Khụ khụ, khụ khụ... tiếng ho khan trong thông đạo truyền ra càng ngày càng lớn, càng ngày càng dồn
dập, cho dù là đám cẩm y quan giáo bên ngoài nghe cũng cảm thấy trong
lòng sợ hãi, cả người không được tự nhiên.
Dần dần tiếng ho khan trở nên yếu ớt, tựa hồ người ở bên trong đã ngưng giãy giụa, bị hun khói đến nỗi hôn mê bất tỉnh.
Ánh mắt lạnh lùng như điện của Tần Lâm quét qua tên giả hòa thượng trước đó đã thành thật khai báo:
- Trong này không có cơ quan bẫy rập gì chứ?
- Không có, không có...
Hòa thượng sợ hãi lắc đầu một cái, trên thực tế thân là đệ tử bên ngoài, y cũng không rõ ràng nội tình lắm.
Tần Lâm chờ khói mù giải tán một hồi, lại lệnh cho chúng quan giáo dùng khăn lông ướt che miệng mũi lại, sau đó chỉ chỉ Ngu Trúc và những hòa thượng cứng đầu không chịu khuất phục kia:
- Lão Ngưu, áp giải bọn họ đi trước, dẫn đường cho chúng ta!
- Đi!
Ngưu Đại Lực đẩy Ngu Trúc một cái khiến cho lão lảo đảo.
Thông đạo rộng tới mức ba người có thể cùng vào, Ngu Trúc phương trượng và hai tên đệ tử của lão đi ở phía trước, Ngưu Đại Lực dẫn dắt bảy tám tên cẩm y quan giáo đốt đèn lồng cầm Xế Điện Thương theo sát phía sau, họng súng chỉ vào lưng bọn họ.
Sau đó mới là Tần Lâm, Lục Viễn Chí được thật nhiều cẩm y quan giáo tiền hô hậu ủng tiến vào thông đạo. Tất cả quan giáo đều đao ra khỏi vỏ, súng lên cò, nghiêm trận chờ sẵn.
Hang đá nằm dưới mặt đất sâu mấy chục trượng, thông đạo thật dài quanh co uốn khúc đi dần xuống dưới, hai bên là hai hàng đèn chong leo lét như hạt đậu. Người ta vốn quen ở thế giới đầy ánh sáng, tiến vào thông đạo đen tối âm u này vừa đi được mấy bước cũng cảm thấy thời gian quá dài.
Lòng đất âm u không có nhiều thanh âm phong phú như trên mặt đất, bên tai chỉ có tiếng bước chân xào xạc và nhịp tim của mình, mỗi một giây đều dài như một phút vậy, thông đạo này thật sự giống như vĩnh viễn cũng không đi tới cuối...
Rốt cục Ngưu Đại Lực trước mặt phát tiếng ra hoan hô, bọn họ đã đi ra khỏi lối ra thông đạo, tiến vào trong hang đá khổng lồ.
Tần Lâm cũng bước nhanh hơn, dẫn dắt đám cẩm y quan giáo chen vào.
Hang đá có quy mô khổng lồ, chu vi sáu mươi trượng, vòm hang cao hơn mười trượng, ba cây cột đá to lớn chống đỡ, quả thật là một ngôi đại điện hùng vĩ dưới đất.
Hiện tại bên trong hang đá này tràn đầy khói mù, lò nung có ống khói riêng, nhưng khói từ ngoài thông đạo thổi vào không dễ dàng tống ra, tràn ngập bên trong hang đá, khiến cho không gian trong hang vốn không đủ ánh sáng càng thêm tăm tối.
Ngưu Đại Lực dùng khăn lông ướt che kín miệng mũi, trợn trừng hai mắt tìm tòi bốn phía, thật vất vả mới nhìn thấy trong hang đá nằm ngổn ngang hơn mười người.
Cùng lúc đó, Ngu Trúc và hai tên đệ tử phát ra tiếng rên rỉ tuyệt vọng, bởi vì bọn họ phát hiện trong số những người này rõ ràng có một người mặc áo lụa trắng, thân thể tràn đầy đường cong lả lướt, rõ ràng là Bạch Liên giáo vĩnh viễn cao cao tại thượng, được coi là Minh Vương hóa thân.
- Có bẫy, cẩn thận!
Tần Lâm mới vừa đi ra thông đạo lập tức phát ra tiếng kêu cảnh báo.
Bên trong hang đá này có không ít người, vì sao những người khác có thể chạy mất, Bạch Liên giáo chủ võ công cao nhất ngược lại bị khói làm cho hôn mê bất tỉnh?
Tần Lâm vừa dứt lời, hơn mười người đang nằm dưới đất vội vàng nhảy lên, tụ tiễn, thiết liên tử bắn tới như châu chấu.
Ngưu Đại Lực nhanh chóng hộ vệ trước người Tần Lâm, múa tít Tấn Thiết Bàn Long Côn mưa gió không lọt, những tiếng leng keng vang lên, đánh bay mấy mũi ám khí.
Tụ tiễn, thiết liên tử ập tới bất ngờ, trong đám cẩm y quan giáo vang lên tiếng phập phập của ám khí cắm ngập vào thịt, không ít người bị thương chỉ đành phải cắn răng kêu rên.
Cùng lúc đó ánh lửa lóe lên, tiếng súng vang lên dồn dập, đám cẩm y quan giáo lập tức bắn trả, bắn ra một loạt mưa đạn.
Lúc này Ngả Khổ Thiền bên phe Bạch Liên giáo cũng múa tít Thủy Ma thiền trượng, thiền trượng gạt đạn khiến cho hoa lửa bay tung tóe. Nhưng những người khác khó thoát kiếp số, có mấy vòi máu phun ra.
Bạch Liên giáo tập kích đương nhiên không chỉ là đối xạ.
- Bắt giặc phải bắt tướng trước!
Bạch Liên giáo chủ mang mặt nạ bạc trên mặt nhảy lên một cái, áo trắng phất phơ, ống tay áo bay lượn, thân hình nhanh như quỷ mỵ xông về phía Tần Lâm.
Không ít cẩm y quan giáo nhắm họng súng vào nàng, nhưng vì thân hình quỷ bí khó dò mà không cách nào nhắm chuẩn, bắn mấy phát cũng không chính xác.
Tần Lâm quát ngắn một tiếng:
- Không nên gấp, để đến gần hãy bắn!
Đám cẩm y quan giáo tới sau vẫn đang xông ra khỏi thông đạo cuồn cuộn không ngừng, chỉ cần chống đỡ được đợt tấn công thứ nhất này của Bạch Liên giáo là có thể thu hoạch toàn thắng, bắt được khâm phạm số một của triều đình Bạch Liên giáo chủ.
Quả nhiên đám quan giáo không hề bắn loạn nữa, cầm Xế Điện Thương nghiêm trận mà đợi, trong phút chốc lòng bàn tay không ít người không khỏi toát ra mồ hôi lạnh.
Bạch Liên giáo chủ thấp thoáng bên trái một cái, thấp thoáng bên phải một cái, thân hình phiêu hốt không chừng, trong hang đá khói mù lượn lờ, lửa trong lò nung chập chờn chiếu vào mặt nàng giống như ác quỷ đòi mạng dưới địa ngục.
- Tới hay lắm!
Ngưu Đại Lực thấy đối phương tới gần mình liền thổ khí quát to, giơ Tấn Thiết Bàn Long Côn lên cao khỏi đầu, tiến lên trước một bước vung côn đập mạnh xuống.
Bạch Liên giáo chủ công lực thâm hậu bực nào, đưa tay ra ngăn chộp kéo, thiết côn lướt qua bên cạnh.
Ngưu Đại Lực lại vận khởi ngàn cân thần lực, côn bất ngờ biến từ đập thành quét ngang, nhắm vào hông nàng.
Tựa hồ Bạch Liên giáo chủ không ngờ tới đối thủ lại là trời sinh thần lực, không thể làm gì khác hơn là lấy cứng đối cứng ngăn cản côn này, thân hình vốn nhanh như quỷ mỵ ngừng lại một chút.
Rốt cục đám cẩm y quan giáo đã có được cơ hội, nhất tề bóp cò, bảy tám khẩu Xế Điện Thương phun lửa bắn ra một lượt.
Thân thể Bạch Liên giáo chủ uốn éo mấy cái theo góc độ mà người thường khó lòng tưởng tượng, tránh được phần lớn đạn. Nhưng đầu vai nàng vẫn trào máu, chỉ nghe nàng nàng rên lên một tiếng, đành phải dừng tay lui về phía sau.
Rốt cục Bạch Liên giáo chủ danh chấn thiên hạ cũng bị chúng ta đả thương. Đám cẩm y quan giáo nhẹ nhõm trong lòng, Ngưu Đại Lực cũng thở ra một hơi dài.
Xong rồi, không còn gì nữa… ngay cả Thánh giáo chủ xưng vô địch cũng thất bại, còn ai có thể cứu vãn Thánh giáo? Hai tên đệ tử Bạch Liên giáo Trúc Lâm thiền tự tâm như tro tàn, Ngu Trúc như đã hóa điên, gào thét đòi liều mạng với Tần Lâm.
Dường như hơn mười cao thủ Bạch Liên giáo đối diện cũng mất đi ý chí chiến đấu, vừa bắn ra một loạt ám khí như mưa bấc vừa chạy trốn tứ tán.
Tần Lâm hít hít vài cái, chợt lớn tiếng nói:
- Không đúng, nàng là giả, các huynh đệ cẩn thận!
- Chính ngươi mới nên cẩn thận!
Giọng trong trẻo lạnh lùng của Bạch Liên giáo chủ thình lình vang lên bên tai Tần Lâm, ngọc thủ của nàng toát ra hơi lạnh nhẹ nhàng đặt lên cổ họng hắn.
Dần dần tiếng ho khan trở nên yếu ớt, tựa hồ người ở bên trong đã ngưng giãy giụa, bị hun khói đến nỗi hôn mê bất tỉnh.
Ánh mắt lạnh lùng như điện của Tần Lâm quét qua tên giả hòa thượng trước đó đã thành thật khai báo:
- Trong này không có cơ quan bẫy rập gì chứ?
- Không có, không có...
Hòa thượng sợ hãi lắc đầu một cái, trên thực tế thân là đệ tử bên ngoài, y cũng không rõ ràng nội tình lắm.
Tần Lâm chờ khói mù giải tán một hồi, lại lệnh cho chúng quan giáo dùng khăn lông ướt che miệng mũi lại, sau đó chỉ chỉ Ngu Trúc và những hòa thượng cứng đầu không chịu khuất phục kia:
- Lão Ngưu, áp giải bọn họ đi trước, dẫn đường cho chúng ta!
- Đi!
Ngưu Đại Lực đẩy Ngu Trúc một cái khiến cho lão lảo đảo.
Thông đạo rộng tới mức ba người có thể cùng vào, Ngu Trúc phương trượng và hai tên đệ tử của lão đi ở phía trước, Ngưu Đại Lực dẫn dắt bảy tám tên cẩm y quan giáo đốt đèn lồng cầm Xế Điện Thương theo sát phía sau, họng súng chỉ vào lưng bọn họ.
Sau đó mới là Tần Lâm, Lục Viễn Chí được thật nhiều cẩm y quan giáo tiền hô hậu ủng tiến vào thông đạo. Tất cả quan giáo đều đao ra khỏi vỏ, súng lên cò, nghiêm trận chờ sẵn.
Hang đá nằm dưới mặt đất sâu mấy chục trượng, thông đạo thật dài quanh co uốn khúc đi dần xuống dưới, hai bên là hai hàng đèn chong leo lét như hạt đậu. Người ta vốn quen ở thế giới đầy ánh sáng, tiến vào thông đạo đen tối âm u này vừa đi được mấy bước cũng cảm thấy thời gian quá dài.
Lòng đất âm u không có nhiều thanh âm phong phú như trên mặt đất, bên tai chỉ có tiếng bước chân xào xạc và nhịp tim của mình, mỗi một giây đều dài như một phút vậy, thông đạo này thật sự giống như vĩnh viễn cũng không đi tới cuối...
Rốt cục Ngưu Đại Lực trước mặt phát tiếng ra hoan hô, bọn họ đã đi ra khỏi lối ra thông đạo, tiến vào trong hang đá khổng lồ.
Tần Lâm cũng bước nhanh hơn, dẫn dắt đám cẩm y quan giáo chen vào.
Hang đá có quy mô khổng lồ, chu vi sáu mươi trượng, vòm hang cao hơn mười trượng, ba cây cột đá to lớn chống đỡ, quả thật là một ngôi đại điện hùng vĩ dưới đất.
Hiện tại bên trong hang đá này tràn đầy khói mù, lò nung có ống khói riêng, nhưng khói từ ngoài thông đạo thổi vào không dễ dàng tống ra, tràn ngập bên trong hang đá, khiến cho không gian trong hang vốn không đủ ánh sáng càng thêm tăm tối.
Ngưu Đại Lực dùng khăn lông ướt che kín miệng mũi, trợn trừng hai mắt tìm tòi bốn phía, thật vất vả mới nhìn thấy trong hang đá nằm ngổn ngang hơn mười người.
Cùng lúc đó, Ngu Trúc và hai tên đệ tử phát ra tiếng rên rỉ tuyệt vọng, bởi vì bọn họ phát hiện trong số những người này rõ ràng có một người mặc áo lụa trắng, thân thể tràn đầy đường cong lả lướt, rõ ràng là Bạch Liên giáo vĩnh viễn cao cao tại thượng, được coi là Minh Vương hóa thân.
- Có bẫy, cẩn thận!
Tần Lâm mới vừa đi ra thông đạo lập tức phát ra tiếng kêu cảnh báo.
Bên trong hang đá này có không ít người, vì sao những người khác có thể chạy mất, Bạch Liên giáo chủ võ công cao nhất ngược lại bị khói làm cho hôn mê bất tỉnh?
Tần Lâm vừa dứt lời, hơn mười người đang nằm dưới đất vội vàng nhảy lên, tụ tiễn, thiết liên tử bắn tới như châu chấu.
Ngưu Đại Lực nhanh chóng hộ vệ trước người Tần Lâm, múa tít Tấn Thiết Bàn Long Côn mưa gió không lọt, những tiếng leng keng vang lên, đánh bay mấy mũi ám khí.
Tụ tiễn, thiết liên tử ập tới bất ngờ, trong đám cẩm y quan giáo vang lên tiếng phập phập của ám khí cắm ngập vào thịt, không ít người bị thương chỉ đành phải cắn răng kêu rên.
Cùng lúc đó ánh lửa lóe lên, tiếng súng vang lên dồn dập, đám cẩm y quan giáo lập tức bắn trả, bắn ra một loạt mưa đạn.
Lúc này Ngả Khổ Thiền bên phe Bạch Liên giáo cũng múa tít Thủy Ma thiền trượng, thiền trượng gạt đạn khiến cho hoa lửa bay tung tóe. Nhưng những người khác khó thoát kiếp số, có mấy vòi máu phun ra.
Bạch Liên giáo tập kích đương nhiên không chỉ là đối xạ.
- Bắt giặc phải bắt tướng trước!
Bạch Liên giáo chủ mang mặt nạ bạc trên mặt nhảy lên một cái, áo trắng phất phơ, ống tay áo bay lượn, thân hình nhanh như quỷ mỵ xông về phía Tần Lâm.
Không ít cẩm y quan giáo nhắm họng súng vào nàng, nhưng vì thân hình quỷ bí khó dò mà không cách nào nhắm chuẩn, bắn mấy phát cũng không chính xác.
Tần Lâm quát ngắn một tiếng:
- Không nên gấp, để đến gần hãy bắn!
Đám cẩm y quan giáo tới sau vẫn đang xông ra khỏi thông đạo cuồn cuộn không ngừng, chỉ cần chống đỡ được đợt tấn công thứ nhất này của Bạch Liên giáo là có thể thu hoạch toàn thắng, bắt được khâm phạm số một của triều đình Bạch Liên giáo chủ.
Quả nhiên đám quan giáo không hề bắn loạn nữa, cầm Xế Điện Thương nghiêm trận mà đợi, trong phút chốc lòng bàn tay không ít người không khỏi toát ra mồ hôi lạnh.
Bạch Liên giáo chủ thấp thoáng bên trái một cái, thấp thoáng bên phải một cái, thân hình phiêu hốt không chừng, trong hang đá khói mù lượn lờ, lửa trong lò nung chập chờn chiếu vào mặt nàng giống như ác quỷ đòi mạng dưới địa ngục.
- Tới hay lắm!
Ngưu Đại Lực thấy đối phương tới gần mình liền thổ khí quát to, giơ Tấn Thiết Bàn Long Côn lên cao khỏi đầu, tiến lên trước một bước vung côn đập mạnh xuống.
Bạch Liên giáo chủ công lực thâm hậu bực nào, đưa tay ra ngăn chộp kéo, thiết côn lướt qua bên cạnh.
Ngưu Đại Lực lại vận khởi ngàn cân thần lực, côn bất ngờ biến từ đập thành quét ngang, nhắm vào hông nàng.
Tựa hồ Bạch Liên giáo chủ không ngờ tới đối thủ lại là trời sinh thần lực, không thể làm gì khác hơn là lấy cứng đối cứng ngăn cản côn này, thân hình vốn nhanh như quỷ mỵ ngừng lại một chút.
Rốt cục đám cẩm y quan giáo đã có được cơ hội, nhất tề bóp cò, bảy tám khẩu Xế Điện Thương phun lửa bắn ra một lượt.
Thân thể Bạch Liên giáo chủ uốn éo mấy cái theo góc độ mà người thường khó lòng tưởng tượng, tránh được phần lớn đạn. Nhưng đầu vai nàng vẫn trào máu, chỉ nghe nàng nàng rên lên một tiếng, đành phải dừng tay lui về phía sau.
Rốt cục Bạch Liên giáo chủ danh chấn thiên hạ cũng bị chúng ta đả thương. Đám cẩm y quan giáo nhẹ nhõm trong lòng, Ngưu Đại Lực cũng thở ra một hơi dài.
Xong rồi, không còn gì nữa… ngay cả Thánh giáo chủ xưng vô địch cũng thất bại, còn ai có thể cứu vãn Thánh giáo? Hai tên đệ tử Bạch Liên giáo Trúc Lâm thiền tự tâm như tro tàn, Ngu Trúc như đã hóa điên, gào thét đòi liều mạng với Tần Lâm.
Dường như hơn mười cao thủ Bạch Liên giáo đối diện cũng mất đi ý chí chiến đấu, vừa bắn ra một loạt ám khí như mưa bấc vừa chạy trốn tứ tán.
Tần Lâm hít hít vài cái, chợt lớn tiếng nói:
- Không đúng, nàng là giả, các huynh đệ cẩn thận!
- Chính ngươi mới nên cẩn thận!
Giọng trong trẻo lạnh lùng của Bạch Liên giáo chủ thình lình vang lên bên tai Tần Lâm, ngọc thủ của nàng toát ra hơi lạnh nhẹ nhàng đặt lên cổ họng hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.