Chương 635: Lão quái vật tụ hội-1
truonghongsinh1207@
16/12/2018
Một người trong đó sau khi một lúc do dự liền lấy ra hai cái lá màu vàng kim một cho bản thân một cho người bạn bên cạnh. Chỉ thấy hai người kia nuốt xuống cái lá màu vàng thì hai mắt cũng phát ra kim quang. Tiếp xúc với ánh mắt này Xuân Đức liền biết tàng hình của mình không dùng được nữa rồi.
Hắn lúc này cũng giải trừ trạng thái tàng hình. Mấy người lúc này cũng chỉ nhìn nhau mà không ai nói một lời gì. Xuân Đức thì đứng nơi đó quan sát cái trận pháp phòng ngự mà ba người bên trong đang khống chế. Còn những người khác thì đồng thời đánh giá Xuân Đức.
Sau một lúc yên lặng thì một trong hai người ông lão cao gầy lên tiếng nói:
" Đạo hữu có nguyện ý hay không cùng hai chúng ta liên thủ, một khi thành công thì bảo vật bên trong để đạo hữu lấy trước một kiện. Làm sao? "
Lúc này đây từ bên trong trận pháp cũng truyền ra một âm thanh nam nhân giận dữ hét:
" Tôn, Bằng hai lão cẩu các ngươi đây là muốn làm gì, không phải người đã cầm chỗ tốt đồng ý hiệp trợ trấn áp cổ ma sao? "
Hai ông lão bên ngoài sắc mặt không đổi giống như bọn họ không có nghe được tiếng chất vấn đầy phẫn hận vừa rồi mà vẫn lặng yên đợi Xuân Đức tỏ thái độ. Lúc này đây ở bên trong truyền ra giọng nói nữ nhân.
" Các ngươi chết chắc rồi, không qua bao lâu nữa mấy vị thần sứ cũng sẽ tới đây. Biết điều thì nhanh cút đi."
Ông lão cao gầy nghe thế thì phá lên cười nói:
" Yên tâm, 6 người kia đã có mấy đạo hữu khác đối phó. Thân bọn họ còn chưa lo xong thì làm sao rảnh mà tới cứu trợ các ngươi. "
Xuân Đức tâm tư xoay chuyển một chút. Hắn lúc này mới lên tiếng đáp:
" Được, ta sẽ cùng hai vị đối phó với những người này. Ta sẽ đối phó với nữ nhân kia còn hai người khác do các vị. Để tỏ thành ý ta xin giúp các vị phá giải cái trận pháp này."
Nghe lời nói có phần ngông cuồng của Xuân Đức thì mấy người đang bên trong xem thường nói:
" Ngươi tưởng rằng ngươi là ai mà cho rằng có thể một mình công hạ trận pháp do ba người chúng ta khống chế."
Xuân Đức không có để ý tới lời miệt thị của đối phương mà đặt tay lên cái màn ánh sáng màu vàng trước mắt, ngay lập tức một cỗ hấp lực xuất hiện liên tục rút năng lượng từ bên trong trận pháp truyền vào trong cư thể Xuân Đức rồi lại truyền vào bên trong không gian vong linh.
[ Nhân vật chính có thần thông có thể xuyên phá cấm chế cùng tìm ra điểm yếu của trận pháp cấm chế, nếu trận pháp ở mức độ thấp thì có thể trực tiếp xuyên qua.]
Màn ánh sáng màu vàng lấy mắt thường cũng có thể thấy được đang cấp tốc nhạt dần đi. Cả ba người bên trong lẫn 2 người bên ngoài đều thất kinh. Xuân Đức cũng vì giảm bớt sự đề phòng của mấy tên kia nên cũng giả vờ cho sắc mặt suy yếu đi một chút. Thấy cái biểu hiện này của Xuân Đức thì hai ông lão bên ngoài cũng an lòng đi không ít.
Không qua mấy cái hô hấp qua đi thì màn sáng lúc này đã ảm đạm vô cùng, thấy cảnh này thì hai ông lão kia cũng không đợi tới lúc màn sáng sụp đổ mà trực tiếp bồi thêm hai kiếm " ầm ầm" tức khắc cả cái màn sáng hóa thành tinh quang tiêu tán giữa thiên địa.
Ngay lập tức hai bên giáp mặt lẫn nhau, có điều lúc này tình huống bất ngờ phát sinh hai ông lão mới đồng minh với Xuân Đức cách đây chưa đầy 1 phút lúc này đã quay mũi nhọn giết về phía hắn.
Hai đạo kiếm quang màu vàng mang theo khí thế kinh người đánh thẳng tới Xuân Đức đang giả vờ hư nhược, kiếm quang phong tỏa mọi đường đi của Xuân Đức, giống như là nhìn thấy cảnh Xuân Đức chết không toàn thây lão già cao gầy âm hiểm nói:
" Chết đi tiểu tử."
Đúng lúc này Xuân Đức lại nở một nụ cười hàm súc. Thấy nụ cười có phần man dại này thì không nói hai người đang tấn công Xuân Đức mà cả ba người còn lại cũng cảm thấy rợn tóc gáy.
Phúc Phúc
Kiếm quang đánh lên người Xuân Đức thì không có tác dụng gì nhưng mà khi hai thanh kiếm đánh trúng thì có chuyện rồi, hai cánh tay của hắn đồng loạt bị chém rụng, hai thanh kiếm còn thuận thế chém vào bên trong cơ thể Xuân Đức, máu tươi chảy ròng ròng.
Hai lão giả cũng ngẩn người vì không ngờ dễ dàng đắc thủ như vậy. Những người khác cũng thế nhưng đang lúc này cả 5 người nơi đây đều cảm thấy một trận sởn gai ốc, cái cảm giác kia cũng chính là cảm giác cuối đời của bọn họ.
Phúc phúc phúc.
Ba kẻ đang đứng ngoài cuộc xem cuộc vui bỗng dưng lúc này đầu bay lên cao cao.
Hai ông lão đang tấn công Xuân Đức lúc này cũng phản ứng lại, bên ngoài hai người nổi lên một cái hộ thể pháp nguyên. Có điều có hay không cũng là dư thừa vô ích.
Phúc phúc
Chỉ thấy hộ thể pháp nguyên vẫn nguyên vẹn còn chưa có tan biến nhưng hai ông lão lúc này đã đầu thân tách biệt. Từ từ một thân ảnh xinh đẹp hiện ra người này chính là Vũ Y mà Xuân Đức lúc trước lén thả ra, chỉ đợi thời cơ chín mười liền động thủ. Xuân Đức vốn nghĩ cần dùng lĩnh vực kia nhưng không ngờ lại đơn giản tới vậy liền giết chết 5 người.
[ Chú thích: Tất cả mọi năng lực cấp cao đều có hạn chế thường thì là thời gian cùng mức tiêu hao. Thường thì nếu không cần dùng tới sẽ không dùng đề phòng trường hợp cần mà không có.]
Nhìn Vũ Y, Xuân Đức tán thưởng nói:
" Y nhi càng ngày càng giỏi, năng lực ẩn thân so với ca ca còn mạnh hơn. "
Vũ Y gật nhẹ đầu sau đó tiến lại gần rút hai thanh thần binh đang cắm trong cơ thể Xuân Đức ra, nàng nhìn hắn có chút thương xót hỏi:
" Làm sao ca ca không ngăn lại, lại để bọn họ làm bị thương."
Xuân Đức cười cười nói:
" Muốn dụ con mồi thì phải diễn giống thật chút, bằng không thì làm sao muội có thể dễ dàng đắc thủ phải không nào. Yên tâm đi mấy vết thương này chỉ là muỗi thôi."
Xuân Đức nói cũng là thật, lần trước giúp hai người Vũ Y độ kiếp hắn bị kim sắc lôi điện đánh cho chỉ còn nữa người đang còn chẳng sao nữa là. Tâm niệm vừa động hai cánh tay đang rơi trên mặt đất liền bay lên lắp vào vị trí ban đầu những giọt máu rơi trên mặt đất cũng ngược dòng mà quay về bên trong cơ thể Xuân Đức.
Không qua mấy hơi thở Xuân Đức lại lành lặn như chưa hề bị thương, xoa xoa đầu cô em gái hắn cười nói:
" Đừng có mà không vui như vậy, ca ca không có làm sao mà. Đi thôi, chúng ta vào bên trong kia tìm hỗn nguyên thần tinh. "
Vũ Y nhu thuận gật đầu đi theo Xuân Đức. Xuân Đức lúc đi qua mấy cái xác thì liền thu vào bên trong không gian vong linh. Đáng tiếc mấy cái hồn phách đẳng cấp cao không có. Song đao của Vũ Y rất khủng bố, vừa có thể chém vật chất vừa có thể hủy linh hồn bá đạo vô cùng,
Đi vào bên trong Xuân Đức cũng không có vội vàng đi tìm kiếm, mà bắt đầu bố trí bẫy rập chờ đợi sẵn con mồi, nghe ông lão cao gầy lúc trước nói còn có đồng bạn đi đối phó với mấy tên lão tổ Tinh Phách Cung, mà mấy tên lão tổ kia đã bị hắn giết rồi nên đương nhiên mấy kẻ đồng bạn của ông lão cao gầy sẽ không tìm thấy và rất nhanh những tên kia sẽ đi tới nơi này.
Đến lúc đó nơi này sẽ là mồ chôn của bọn chúng.
Hắn lúc này cũng giải trừ trạng thái tàng hình. Mấy người lúc này cũng chỉ nhìn nhau mà không ai nói một lời gì. Xuân Đức thì đứng nơi đó quan sát cái trận pháp phòng ngự mà ba người bên trong đang khống chế. Còn những người khác thì đồng thời đánh giá Xuân Đức.
Sau một lúc yên lặng thì một trong hai người ông lão cao gầy lên tiếng nói:
" Đạo hữu có nguyện ý hay không cùng hai chúng ta liên thủ, một khi thành công thì bảo vật bên trong để đạo hữu lấy trước một kiện. Làm sao? "
Lúc này đây từ bên trong trận pháp cũng truyền ra một âm thanh nam nhân giận dữ hét:
" Tôn, Bằng hai lão cẩu các ngươi đây là muốn làm gì, không phải người đã cầm chỗ tốt đồng ý hiệp trợ trấn áp cổ ma sao? "
Hai ông lão bên ngoài sắc mặt không đổi giống như bọn họ không có nghe được tiếng chất vấn đầy phẫn hận vừa rồi mà vẫn lặng yên đợi Xuân Đức tỏ thái độ. Lúc này đây ở bên trong truyền ra giọng nói nữ nhân.
" Các ngươi chết chắc rồi, không qua bao lâu nữa mấy vị thần sứ cũng sẽ tới đây. Biết điều thì nhanh cút đi."
Ông lão cao gầy nghe thế thì phá lên cười nói:
" Yên tâm, 6 người kia đã có mấy đạo hữu khác đối phó. Thân bọn họ còn chưa lo xong thì làm sao rảnh mà tới cứu trợ các ngươi. "
Xuân Đức tâm tư xoay chuyển một chút. Hắn lúc này mới lên tiếng đáp:
" Được, ta sẽ cùng hai vị đối phó với những người này. Ta sẽ đối phó với nữ nhân kia còn hai người khác do các vị. Để tỏ thành ý ta xin giúp các vị phá giải cái trận pháp này."
Nghe lời nói có phần ngông cuồng của Xuân Đức thì mấy người đang bên trong xem thường nói:
" Ngươi tưởng rằng ngươi là ai mà cho rằng có thể một mình công hạ trận pháp do ba người chúng ta khống chế."
Xuân Đức không có để ý tới lời miệt thị của đối phương mà đặt tay lên cái màn ánh sáng màu vàng trước mắt, ngay lập tức một cỗ hấp lực xuất hiện liên tục rút năng lượng từ bên trong trận pháp truyền vào trong cư thể Xuân Đức rồi lại truyền vào bên trong không gian vong linh.
[ Nhân vật chính có thần thông có thể xuyên phá cấm chế cùng tìm ra điểm yếu của trận pháp cấm chế, nếu trận pháp ở mức độ thấp thì có thể trực tiếp xuyên qua.]
Màn ánh sáng màu vàng lấy mắt thường cũng có thể thấy được đang cấp tốc nhạt dần đi. Cả ba người bên trong lẫn 2 người bên ngoài đều thất kinh. Xuân Đức cũng vì giảm bớt sự đề phòng của mấy tên kia nên cũng giả vờ cho sắc mặt suy yếu đi một chút. Thấy cái biểu hiện này của Xuân Đức thì hai ông lão bên ngoài cũng an lòng đi không ít.
Không qua mấy cái hô hấp qua đi thì màn sáng lúc này đã ảm đạm vô cùng, thấy cảnh này thì hai ông lão kia cũng không đợi tới lúc màn sáng sụp đổ mà trực tiếp bồi thêm hai kiếm " ầm ầm" tức khắc cả cái màn sáng hóa thành tinh quang tiêu tán giữa thiên địa.
Ngay lập tức hai bên giáp mặt lẫn nhau, có điều lúc này tình huống bất ngờ phát sinh hai ông lão mới đồng minh với Xuân Đức cách đây chưa đầy 1 phút lúc này đã quay mũi nhọn giết về phía hắn.
Hai đạo kiếm quang màu vàng mang theo khí thế kinh người đánh thẳng tới Xuân Đức đang giả vờ hư nhược, kiếm quang phong tỏa mọi đường đi của Xuân Đức, giống như là nhìn thấy cảnh Xuân Đức chết không toàn thây lão già cao gầy âm hiểm nói:
" Chết đi tiểu tử."
Đúng lúc này Xuân Đức lại nở một nụ cười hàm súc. Thấy nụ cười có phần man dại này thì không nói hai người đang tấn công Xuân Đức mà cả ba người còn lại cũng cảm thấy rợn tóc gáy.
Phúc Phúc
Kiếm quang đánh lên người Xuân Đức thì không có tác dụng gì nhưng mà khi hai thanh kiếm đánh trúng thì có chuyện rồi, hai cánh tay của hắn đồng loạt bị chém rụng, hai thanh kiếm còn thuận thế chém vào bên trong cơ thể Xuân Đức, máu tươi chảy ròng ròng.
Hai lão giả cũng ngẩn người vì không ngờ dễ dàng đắc thủ như vậy. Những người khác cũng thế nhưng đang lúc này cả 5 người nơi đây đều cảm thấy một trận sởn gai ốc, cái cảm giác kia cũng chính là cảm giác cuối đời của bọn họ.
Phúc phúc phúc.
Ba kẻ đang đứng ngoài cuộc xem cuộc vui bỗng dưng lúc này đầu bay lên cao cao.
Hai ông lão đang tấn công Xuân Đức lúc này cũng phản ứng lại, bên ngoài hai người nổi lên một cái hộ thể pháp nguyên. Có điều có hay không cũng là dư thừa vô ích.
Phúc phúc
Chỉ thấy hộ thể pháp nguyên vẫn nguyên vẹn còn chưa có tan biến nhưng hai ông lão lúc này đã đầu thân tách biệt. Từ từ một thân ảnh xinh đẹp hiện ra người này chính là Vũ Y mà Xuân Đức lúc trước lén thả ra, chỉ đợi thời cơ chín mười liền động thủ. Xuân Đức vốn nghĩ cần dùng lĩnh vực kia nhưng không ngờ lại đơn giản tới vậy liền giết chết 5 người.
[ Chú thích: Tất cả mọi năng lực cấp cao đều có hạn chế thường thì là thời gian cùng mức tiêu hao. Thường thì nếu không cần dùng tới sẽ không dùng đề phòng trường hợp cần mà không có.]
Nhìn Vũ Y, Xuân Đức tán thưởng nói:
" Y nhi càng ngày càng giỏi, năng lực ẩn thân so với ca ca còn mạnh hơn. "
Vũ Y gật nhẹ đầu sau đó tiến lại gần rút hai thanh thần binh đang cắm trong cơ thể Xuân Đức ra, nàng nhìn hắn có chút thương xót hỏi:
" Làm sao ca ca không ngăn lại, lại để bọn họ làm bị thương."
Xuân Đức cười cười nói:
" Muốn dụ con mồi thì phải diễn giống thật chút, bằng không thì làm sao muội có thể dễ dàng đắc thủ phải không nào. Yên tâm đi mấy vết thương này chỉ là muỗi thôi."
Xuân Đức nói cũng là thật, lần trước giúp hai người Vũ Y độ kiếp hắn bị kim sắc lôi điện đánh cho chỉ còn nữa người đang còn chẳng sao nữa là. Tâm niệm vừa động hai cánh tay đang rơi trên mặt đất liền bay lên lắp vào vị trí ban đầu những giọt máu rơi trên mặt đất cũng ngược dòng mà quay về bên trong cơ thể Xuân Đức.
Không qua mấy hơi thở Xuân Đức lại lành lặn như chưa hề bị thương, xoa xoa đầu cô em gái hắn cười nói:
" Đừng có mà không vui như vậy, ca ca không có làm sao mà. Đi thôi, chúng ta vào bên trong kia tìm hỗn nguyên thần tinh. "
Vũ Y nhu thuận gật đầu đi theo Xuân Đức. Xuân Đức lúc đi qua mấy cái xác thì liền thu vào bên trong không gian vong linh. Đáng tiếc mấy cái hồn phách đẳng cấp cao không có. Song đao của Vũ Y rất khủng bố, vừa có thể chém vật chất vừa có thể hủy linh hồn bá đạo vô cùng,
Đi vào bên trong Xuân Đức cũng không có vội vàng đi tìm kiếm, mà bắt đầu bố trí bẫy rập chờ đợi sẵn con mồi, nghe ông lão cao gầy lúc trước nói còn có đồng bạn đi đối phó với mấy tên lão tổ Tinh Phách Cung, mà mấy tên lão tổ kia đã bị hắn giết rồi nên đương nhiên mấy kẻ đồng bạn của ông lão cao gầy sẽ không tìm thấy và rất nhanh những tên kia sẽ đi tới nơi này.
Đến lúc đó nơi này sẽ là mồ chôn của bọn chúng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.