Quyển 2 - Chương 100: Bí mật không thể không nói
Thần Đăng
17/09/2013
Sau khi bắt đầu cuộc báo cáo, đầu tiên Mã Quang Minh đứng lên giới thiệu qua về vụ ẩu đả ở mỏ than lần này, sau đó lần lượt thông báo về quá trình xử lý của chính quyền, kết quả xử lý.
Những phóng viên có thể tham gia phỏng vấn đều tương đối biết nghe lời, không ai đứng ra cắt ngang lời của lãnh đạo, nhưng thân nhân của những người bị chết ở mỏ than Lam Hà thì nghi ngờ kết quả giám định pháp y, kêu lên:
- Tất Đạt Khải và lão Lý nhà tôi quan hệ tốt như vậy, làm sao ông ta có thể giết lão Lý được! Bây giờ Tất Đạt Khải đã chết rồi, các ông định đổ hết tội lên đầu ông ta sao. Chúng tôi yêu cầu phải công khai chân tướng sự việc, yêu cầu phải trừng phạt thích đáng hung thủ thực sự.
Rất nhiều người đều kêu lên, Mã Quang Minh đành tạm dừng báo cáo. Hồ Á Nam nói lớn:
- Mọi người im lặng một chút, buổi thông báo này làm việc theo nguyên tắc công khai, công chính, chính quyền sẽ có giải đáp khiến mọi người hài lòng.
Tần Quân Uy nói:
- Tôi xin giải thích một chút về việc này, trong vụ xung đột ngày 14/9 có ba người trúng đạn chết. Qua khám nghiệm tử thi của pháp y được điều từ thành phố Ngọc Minh tới đã chứng minh cả ba đều chết do đầu bị trúng đạn, tuy nhiên thời gian chết của anh Lý Phong Hành, công nhân mỏ than Lam Hà lại chậm hơn nửa tiếng. Điều đó cũng có nghĩa là, anh ta chết nửa tiếng sau khi vụ xung đột xảy ra. Khi đó cảnh sát đã tới nơi, cả hai bên đều đã rời khỏi hiện trường, người của mỏ than Lam Hà lẽ nào lại bỏ huynh đệ bị thương của mình lại cho người của mỏ than Thiết Lĩnh hay sao?
Phía dưới lại có người làm ồn, Tần Quân Uy dùng uy phong của một người đã từng đi lính, nói lớn:
- Hơn nữa, sau khi đối chiếu xác định, đạn giết chết ba người của hai bên đều do cùng một khẩu súng bắn ra, trên khẩu súng chỉ có dấu vân tay của một mình Tất Đạt Khải. Những chứng cứ này hoàn toàn có thể chứng minh cả ba người bị chết đều do mình Tất Đạt Khải giết.
Lại có người kêu lên:
- Tất cả đều do các người nói, làm giả chứng cứ cũng đâu có khó khăn gì?
Tần Quân Uy nhíu mày, lúc này Đỗ Long mới nói:
- Cục trưởng Tần, vụ án này liên quan đến tôi, để tôi nói mấy câu.
Tần Quân Uy gật đầu, Đỗ Long cầm lấy micro, đứng lên, nói lớn:
- Chị Lý, chị thực sự muốn biết chân tướng sự việc sao?
Vợ của Lý Phong Hành nói:
- Đương nhiên tôi muốn biết chân tướng sự việc, nhưng tôi không tin lời của các ông, tôi yêu cầu trung ương điều chuyên gia xuống, kiểm tra lại tất cả chứng cứ! Tôi tin Trung ương Đảng và Nhà nước sẽ trả lại công đạo thực sự cho chúng tôi.
Đỗ Long cười nói:
- Rất tốt, chị Lý đã thay lời của tất cả mọi người ở đây. Mọi người không tin tưởng chính quyền và chuyên gia của huyện Võ Khê, điều này chúng tôi có thể hiểu được, bởi vậy thành ủy thành phố Ngọc Minh đã cử Tổ điều tra do Chủ tịch thành phố Mã làm trưởng đoàn đến huyện Võ Khê để điều tra chân tướng sự việc. Chủ tịch Mã và tôi không có liên quan gì đến huyện Võ Khê, bởi vậy mọi người nên tin tưởng Chủ tịch Mã, tin tưởng tôi... Những lời ở trên mọi người có thể không quan tâm, nhưng những lời tiếp theo vô cùng quan trọng, xin mọi người hãy im lặng lắng nghe...
Đỗ Long đã khơi dậy sự tò mò trong tất cả mọi người, hắn nhìn chăm chú vợ của Lý Phong Hành, nói:
- Chị Lý, chị thực sự muốn biết chân tướng sự việc sao?
- Đừng dài dòng nữa, có gì thì nói đi, còn nhiều lời nữa, mày có tin tao tát cho mày một cái không!
Một gã thanh niên trẻ ở bên cạnh vợ của Lý Phong Hành gầm lên.
Đỗ Long nhún nhún vai, nói:
- Nếu mọi người đã có hứng thú như vậy thì tôi cũng đành nói vậy. Chúng tôi khi truy tìm số súng đã bị Tất Đạt Khải cất giấu đi, đã từng gặp mặt Tất Đạt Khải. Tất Đạt Khải biết khó tránh được sự trừng phạt của pháp luật nên đã nói ra địa điểm ông ta giấu súng, hơn nữa còn nói ra nguyên nhân ông ta giết chết Lý Phong Hành....
Tất cả mọi người đều im lặng, tất cả mọi micro đều hướng về phía Đỗ Long.
Đỗ Long trở thành tâm điểm chú ý của mọi người. Hắn vô cùng bình tĩnh, nói rất thần bí:
- Tất Đạt Khải nói sở dĩ giết Lý Phong Hành là vì hai nguyên nhân. Thứ nhất, mỏ than Thiết Phong bị chết hai người, để làm cho sự việc rắc rối hơn, mỏ than Lam Hà cũng phải có người chết, Lý Phong Hành đã bị thương liền trở thành vật hi sinh. Chị Lý cũng đã nói, Lý Phong Hành và Tất Đạt Khải quan hệ rất tốt, tại sao ông ta lại chọn Lý Phong Hành chứ không phải ai khác? Đây chính là lý do... Tất Đạt Khải và một người phụ nữ có tên Kiều Kiều đã giấu chồng chị ta, có quan hệ với nhau từ rất lâu rồi...
Vợ của Lý Phong Hành nghe thấy hai chữ Kiều Kiều liền run lên, mặt trắng bệch, mắt hoa lên, suýt nữa thì ngồi thụp xuống. Người thanh niên bên cạnh chị ta vội vàng đỡ lấy chị ta, nói:
- Chị, chị sao vậy?
Đỗ Long dậu đổ bìm leo, chỉ tay về phía chị ta, nói:
- Ối, chị Lý, sao chị lại ngất đi vậy? Chị không phải là cô Kiều Kiều đó chứ? Tôi có nhớ Tất Đạt Khải nói, mông bên trái của Kiều Kiều có một cái bớt màu đỏ to bằng quả trứng gà, có cần phải nhờ thím nào đó đi kiểm tra không nhỉ?
Mọi người đều phát hiện ra dấu hiệu bất thường của vợ Lý Phong Hành, hiện trường trở nên hỗn loạn. Đỗ Long cười lạnh, tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa:
- Tất Đạt Khải lo sợ Lý Phong Hành phát hiện ra nên nhân cơ hội ra tay, ông ta muốn vĩnh viễn chiếm đoạt Kiều Kiều. Đáng tiếc Kiều Kiều chẳng qua là để cho chồng mình có thể sống ở mỏ than sướng một chút nên mới đi theo Tất Đạt Khải, ai ngờ cuối cùng lại đẩy chồng đến chỗ chết...
- A Kiều, đó có phải sự thật không?
Một cụ bà ánh mắt sắc lạnh trừng mắt nhìn vợ của Lý Phong Hành, cũng chính là con dâu của bà. Bà cụ đã sớm nghi ngờ con dâu Lưu Mộng Kiều của mình ngoại tình, nhưng lại không có chứng cứ, bây giờ nhìn thấy bộ dạng của con dâu, bà đột nhiên liền hiểu ra.
Lưu Mộng Kiều thất thần trong tay của em trai, ánh mắt chị ta ngây dại, lẩm bẩm:
- Là tôi đã hại chết Phong Hành, là tôi đã hại chết Phong Hành, ha ha... Phong Hành nhất định sẽ không tha thứ cho tôi, anh ấy nhất định sẽ không tha thứ cho tôi, ha ha... Hoa mùa xuân, mùa hạ tàn... la la la...
Lưu Mộng Kiều đã phát điên, bị em trai vừa khóc mếu vừa kéo ra ngoài. Quá xấu hổ, thân nhân của Lý Phong Hành cũng lẳng lặng bỏ về hết.
Đỗ Long nói với phóng viên:
- Vốn dĩ chính quyền không muốn công bố chân tướng sự việc, nhưng chẳng có cách nào khác, tôi đành phải nói ra, xin phóng viên hãy nể tình, chuyện này đừng tuyên truyền ra ngoài. Chuyện Tất Đạt Khải giết chết ba người, còn có ai nghi ngờ nữa không?
Không còn ai muốn nhắc đến chuyện này nữa, nhưng thân nhân của Tất Đạt Khải lại đứng lên, chất vấn:
- Cho dù A Khải có giết người thì cũng phải để cho tòa án tuyên án mới được, chính quyền dựa vào đâu lại cho người giết anh ấy, lẽ nào là để diệt khẩu?
Đỗ Long nói:
- Thưa thím, buổi báo cáo vẫn chưa trình bày đến cái chết của Tất Đạt Khải, đợi lãnh đạo nói đến việc này, tôi sẽ giải thích cặn kẽ cho mọi người.
Mã Quang Minh nói:
- Mọi người đã hỏi thì chúng ta cũng giải thích luôn nguyên nhân cái chết của Tất Đạt Khải đi, Đỗ Long, cậu nói đi.
Đỗ Long lại đứng dậy, tay cầm bút laser, ra hiệu cho Lư Thuận Vũ bật máy chiếu lên, vừa trình chiếu hình ảnh vừa giải thích về nguyên nhân cái chết của Tất Đạt Khải và quá trình điều tra phá án.
Ở hành lang nhà xác bệnh viện có camera, Đỗ Long đã copy đoạn video đó lại, cùng với những tư liệu khác giao cả cho Lư Thuận Vũ. Trong khi Đỗ Long nói chuyện với Hạ Hồng Quân, Lư Thuận Vũ đi chuẩn bị trình chiếu. Qua cắt ghép, cuộc hỗn loạn ở nhà xác đã được xử lý rất khéo léo, mọi người chỉ nhìn thấy hai mươi mấy tên du côn xông vào, nhưng lại không nhìn thấy hành động anh dũng một mình đánh gục tất cả của Đỗ Long.
Đỗ Long giải thích rất cặn kẽ, có chứng cứ đầy đủ và xác đáng, mọi người nghe rất chăm chú. Khi Đỗ Long trình bày xong toàn bộ vụ án, ở phía dưới vang lên tiếng vỗ tay.
Trong lúc mọi người vừa thở phào một cái thì phía dưới có người giơ tay lên:
- Tôi có một vấn đề muốn hỏi, xin hỏi cảnh sát Đỗ rốt cuộc là cảnh sát hay là pháp y? Cảnh sát Đỗ trẻ như vậy, chắc chắn không thể nào làm được cả hai việc đúng không?
- Công ty Hắc Kim có một cố vấn pháp luật tên là Lưu Trác Cường, miệng lưỡi rất ghê gớm, chuyên môn giúp chuyện kiện cáo cho công ty Hắc Kim.
Trong đầu Đỗ Long xuất hiện những thông tin Hạ Hồng Quân đã nói cho hắn biết, người vừa lên tiếng rất phù hợp với đặc điểm của Lưu Trác Cường, Đỗ Long biết cuộc chiến thực sự bây giờ mới bắt đầu, hắn hít sâu một hơi, hỏi lại:
- Ông nghi ngờ quá trình khám nghiệm tử thi của tôi không chuyên nghiệp sao?
Gã đó quả nhiên là luật sư chuyên làm chuyện xấu xa Lưu Trác Cường, gã đẩy lại gọng kính trên sống mũi, nói:
- Không, tôi không nghi ngờ quá trình khám nghiệm tử thi của cảnh sát Đỗ, bởi vì tôi không hiểu biết về những vấn đề chuyên môn này, bởi vậy không dám nghi ngờ. Cảnh sát Đỗ có thể trình bày quá trình khám nghiệm tử thi kỹ càng như vậy, khiến cho một người không hiểu biết như tôi cũng hiểu rõ ràng, tôi tin cảnh sát Đỗ rất có năng lực. Nhưng có năng lực không có nghĩa là có thể lạm quyền, khám nghiệm tử thi là chuyện rất nghiêm túc, pháp luật quy định bắt buộc phải có Giấy chứng nhận tư cách pháp ý do nhà nước cấp thì mới có tư cách khám nghiệm tử thi được.
Những phóng viên có thể tham gia phỏng vấn đều tương đối biết nghe lời, không ai đứng ra cắt ngang lời của lãnh đạo, nhưng thân nhân của những người bị chết ở mỏ than Lam Hà thì nghi ngờ kết quả giám định pháp y, kêu lên:
- Tất Đạt Khải và lão Lý nhà tôi quan hệ tốt như vậy, làm sao ông ta có thể giết lão Lý được! Bây giờ Tất Đạt Khải đã chết rồi, các ông định đổ hết tội lên đầu ông ta sao. Chúng tôi yêu cầu phải công khai chân tướng sự việc, yêu cầu phải trừng phạt thích đáng hung thủ thực sự.
Rất nhiều người đều kêu lên, Mã Quang Minh đành tạm dừng báo cáo. Hồ Á Nam nói lớn:
- Mọi người im lặng một chút, buổi thông báo này làm việc theo nguyên tắc công khai, công chính, chính quyền sẽ có giải đáp khiến mọi người hài lòng.
Tần Quân Uy nói:
- Tôi xin giải thích một chút về việc này, trong vụ xung đột ngày 14/9 có ba người trúng đạn chết. Qua khám nghiệm tử thi của pháp y được điều từ thành phố Ngọc Minh tới đã chứng minh cả ba đều chết do đầu bị trúng đạn, tuy nhiên thời gian chết của anh Lý Phong Hành, công nhân mỏ than Lam Hà lại chậm hơn nửa tiếng. Điều đó cũng có nghĩa là, anh ta chết nửa tiếng sau khi vụ xung đột xảy ra. Khi đó cảnh sát đã tới nơi, cả hai bên đều đã rời khỏi hiện trường, người của mỏ than Lam Hà lẽ nào lại bỏ huynh đệ bị thương của mình lại cho người của mỏ than Thiết Lĩnh hay sao?
Phía dưới lại có người làm ồn, Tần Quân Uy dùng uy phong của một người đã từng đi lính, nói lớn:
- Hơn nữa, sau khi đối chiếu xác định, đạn giết chết ba người của hai bên đều do cùng một khẩu súng bắn ra, trên khẩu súng chỉ có dấu vân tay của một mình Tất Đạt Khải. Những chứng cứ này hoàn toàn có thể chứng minh cả ba người bị chết đều do mình Tất Đạt Khải giết.
Lại có người kêu lên:
- Tất cả đều do các người nói, làm giả chứng cứ cũng đâu có khó khăn gì?
Tần Quân Uy nhíu mày, lúc này Đỗ Long mới nói:
- Cục trưởng Tần, vụ án này liên quan đến tôi, để tôi nói mấy câu.
Tần Quân Uy gật đầu, Đỗ Long cầm lấy micro, đứng lên, nói lớn:
- Chị Lý, chị thực sự muốn biết chân tướng sự việc sao?
Vợ của Lý Phong Hành nói:
- Đương nhiên tôi muốn biết chân tướng sự việc, nhưng tôi không tin lời của các ông, tôi yêu cầu trung ương điều chuyên gia xuống, kiểm tra lại tất cả chứng cứ! Tôi tin Trung ương Đảng và Nhà nước sẽ trả lại công đạo thực sự cho chúng tôi.
Đỗ Long cười nói:
- Rất tốt, chị Lý đã thay lời của tất cả mọi người ở đây. Mọi người không tin tưởng chính quyền và chuyên gia của huyện Võ Khê, điều này chúng tôi có thể hiểu được, bởi vậy thành ủy thành phố Ngọc Minh đã cử Tổ điều tra do Chủ tịch thành phố Mã làm trưởng đoàn đến huyện Võ Khê để điều tra chân tướng sự việc. Chủ tịch Mã và tôi không có liên quan gì đến huyện Võ Khê, bởi vậy mọi người nên tin tưởng Chủ tịch Mã, tin tưởng tôi... Những lời ở trên mọi người có thể không quan tâm, nhưng những lời tiếp theo vô cùng quan trọng, xin mọi người hãy im lặng lắng nghe...
Đỗ Long đã khơi dậy sự tò mò trong tất cả mọi người, hắn nhìn chăm chú vợ của Lý Phong Hành, nói:
- Chị Lý, chị thực sự muốn biết chân tướng sự việc sao?
- Đừng dài dòng nữa, có gì thì nói đi, còn nhiều lời nữa, mày có tin tao tát cho mày một cái không!
Một gã thanh niên trẻ ở bên cạnh vợ của Lý Phong Hành gầm lên.
Đỗ Long nhún nhún vai, nói:
- Nếu mọi người đã có hứng thú như vậy thì tôi cũng đành nói vậy. Chúng tôi khi truy tìm số súng đã bị Tất Đạt Khải cất giấu đi, đã từng gặp mặt Tất Đạt Khải. Tất Đạt Khải biết khó tránh được sự trừng phạt của pháp luật nên đã nói ra địa điểm ông ta giấu súng, hơn nữa còn nói ra nguyên nhân ông ta giết chết Lý Phong Hành....
Tất cả mọi người đều im lặng, tất cả mọi micro đều hướng về phía Đỗ Long.
Đỗ Long trở thành tâm điểm chú ý của mọi người. Hắn vô cùng bình tĩnh, nói rất thần bí:
- Tất Đạt Khải nói sở dĩ giết Lý Phong Hành là vì hai nguyên nhân. Thứ nhất, mỏ than Thiết Phong bị chết hai người, để làm cho sự việc rắc rối hơn, mỏ than Lam Hà cũng phải có người chết, Lý Phong Hành đã bị thương liền trở thành vật hi sinh. Chị Lý cũng đã nói, Lý Phong Hành và Tất Đạt Khải quan hệ rất tốt, tại sao ông ta lại chọn Lý Phong Hành chứ không phải ai khác? Đây chính là lý do... Tất Đạt Khải và một người phụ nữ có tên Kiều Kiều đã giấu chồng chị ta, có quan hệ với nhau từ rất lâu rồi...
Vợ của Lý Phong Hành nghe thấy hai chữ Kiều Kiều liền run lên, mặt trắng bệch, mắt hoa lên, suýt nữa thì ngồi thụp xuống. Người thanh niên bên cạnh chị ta vội vàng đỡ lấy chị ta, nói:
- Chị, chị sao vậy?
Đỗ Long dậu đổ bìm leo, chỉ tay về phía chị ta, nói:
- Ối, chị Lý, sao chị lại ngất đi vậy? Chị không phải là cô Kiều Kiều đó chứ? Tôi có nhớ Tất Đạt Khải nói, mông bên trái của Kiều Kiều có một cái bớt màu đỏ to bằng quả trứng gà, có cần phải nhờ thím nào đó đi kiểm tra không nhỉ?
Mọi người đều phát hiện ra dấu hiệu bất thường của vợ Lý Phong Hành, hiện trường trở nên hỗn loạn. Đỗ Long cười lạnh, tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa:
- Tất Đạt Khải lo sợ Lý Phong Hành phát hiện ra nên nhân cơ hội ra tay, ông ta muốn vĩnh viễn chiếm đoạt Kiều Kiều. Đáng tiếc Kiều Kiều chẳng qua là để cho chồng mình có thể sống ở mỏ than sướng một chút nên mới đi theo Tất Đạt Khải, ai ngờ cuối cùng lại đẩy chồng đến chỗ chết...
- A Kiều, đó có phải sự thật không?
Một cụ bà ánh mắt sắc lạnh trừng mắt nhìn vợ của Lý Phong Hành, cũng chính là con dâu của bà. Bà cụ đã sớm nghi ngờ con dâu Lưu Mộng Kiều của mình ngoại tình, nhưng lại không có chứng cứ, bây giờ nhìn thấy bộ dạng của con dâu, bà đột nhiên liền hiểu ra.
Lưu Mộng Kiều thất thần trong tay của em trai, ánh mắt chị ta ngây dại, lẩm bẩm:
- Là tôi đã hại chết Phong Hành, là tôi đã hại chết Phong Hành, ha ha... Phong Hành nhất định sẽ không tha thứ cho tôi, anh ấy nhất định sẽ không tha thứ cho tôi, ha ha... Hoa mùa xuân, mùa hạ tàn... la la la...
Lưu Mộng Kiều đã phát điên, bị em trai vừa khóc mếu vừa kéo ra ngoài. Quá xấu hổ, thân nhân của Lý Phong Hành cũng lẳng lặng bỏ về hết.
Đỗ Long nói với phóng viên:
- Vốn dĩ chính quyền không muốn công bố chân tướng sự việc, nhưng chẳng có cách nào khác, tôi đành phải nói ra, xin phóng viên hãy nể tình, chuyện này đừng tuyên truyền ra ngoài. Chuyện Tất Đạt Khải giết chết ba người, còn có ai nghi ngờ nữa không?
Không còn ai muốn nhắc đến chuyện này nữa, nhưng thân nhân của Tất Đạt Khải lại đứng lên, chất vấn:
- Cho dù A Khải có giết người thì cũng phải để cho tòa án tuyên án mới được, chính quyền dựa vào đâu lại cho người giết anh ấy, lẽ nào là để diệt khẩu?
Đỗ Long nói:
- Thưa thím, buổi báo cáo vẫn chưa trình bày đến cái chết của Tất Đạt Khải, đợi lãnh đạo nói đến việc này, tôi sẽ giải thích cặn kẽ cho mọi người.
Mã Quang Minh nói:
- Mọi người đã hỏi thì chúng ta cũng giải thích luôn nguyên nhân cái chết của Tất Đạt Khải đi, Đỗ Long, cậu nói đi.
Đỗ Long lại đứng dậy, tay cầm bút laser, ra hiệu cho Lư Thuận Vũ bật máy chiếu lên, vừa trình chiếu hình ảnh vừa giải thích về nguyên nhân cái chết của Tất Đạt Khải và quá trình điều tra phá án.
Ở hành lang nhà xác bệnh viện có camera, Đỗ Long đã copy đoạn video đó lại, cùng với những tư liệu khác giao cả cho Lư Thuận Vũ. Trong khi Đỗ Long nói chuyện với Hạ Hồng Quân, Lư Thuận Vũ đi chuẩn bị trình chiếu. Qua cắt ghép, cuộc hỗn loạn ở nhà xác đã được xử lý rất khéo léo, mọi người chỉ nhìn thấy hai mươi mấy tên du côn xông vào, nhưng lại không nhìn thấy hành động anh dũng một mình đánh gục tất cả của Đỗ Long.
Đỗ Long giải thích rất cặn kẽ, có chứng cứ đầy đủ và xác đáng, mọi người nghe rất chăm chú. Khi Đỗ Long trình bày xong toàn bộ vụ án, ở phía dưới vang lên tiếng vỗ tay.
Trong lúc mọi người vừa thở phào một cái thì phía dưới có người giơ tay lên:
- Tôi có một vấn đề muốn hỏi, xin hỏi cảnh sát Đỗ rốt cuộc là cảnh sát hay là pháp y? Cảnh sát Đỗ trẻ như vậy, chắc chắn không thể nào làm được cả hai việc đúng không?
- Công ty Hắc Kim có một cố vấn pháp luật tên là Lưu Trác Cường, miệng lưỡi rất ghê gớm, chuyên môn giúp chuyện kiện cáo cho công ty Hắc Kim.
Trong đầu Đỗ Long xuất hiện những thông tin Hạ Hồng Quân đã nói cho hắn biết, người vừa lên tiếng rất phù hợp với đặc điểm của Lưu Trác Cường, Đỗ Long biết cuộc chiến thực sự bây giờ mới bắt đầu, hắn hít sâu một hơi, hỏi lại:
- Ông nghi ngờ quá trình khám nghiệm tử thi của tôi không chuyên nghiệp sao?
Gã đó quả nhiên là luật sư chuyên làm chuyện xấu xa Lưu Trác Cường, gã đẩy lại gọng kính trên sống mũi, nói:
- Không, tôi không nghi ngờ quá trình khám nghiệm tử thi của cảnh sát Đỗ, bởi vì tôi không hiểu biết về những vấn đề chuyên môn này, bởi vậy không dám nghi ngờ. Cảnh sát Đỗ có thể trình bày quá trình khám nghiệm tử thi kỹ càng như vậy, khiến cho một người không hiểu biết như tôi cũng hiểu rõ ràng, tôi tin cảnh sát Đỗ rất có năng lực. Nhưng có năng lực không có nghĩa là có thể lạm quyền, khám nghiệm tử thi là chuyện rất nghiêm túc, pháp luật quy định bắt buộc phải có Giấy chứng nhận tư cách pháp ý do nhà nước cấp thì mới có tư cách khám nghiệm tử thi được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.