Quyển 2 - Chương 143: Mạnh dạn suy đoán
Thần Đăng
20/09/2013
Đỗ Long cười nói:
-Cậu cũng đã nhìn ra vấn đề rồi, vấn đề của cậu hỏi cũng rất khá. Tôi ngay từ đầu cũng đã từng hỏi chính mình, nếu là tôi muốn trong một đêm vứt xác tại mấy nơi khác nhau, lại không làm kinh động bất cứ kẻ nào, và không lưu lại manh mối gì, tôi nên làm như thế nào đây? Xe đạp điện thì quá khó, nó chỉ chạy khoảng cách ngắn, tôi sẽ loại bỏ phương án này đầu tiên. Nếu dùng xe đạp để chở những bao tải lớn nhỏ khác nhau để đi xa như vậy cũng không có khả năng, cho nên cũng loại bỏ. Hung thủ có khả năng dùng xe máy để đi vứt xác, nhưng cậu suy nghĩ một chút, hung thủ là người rất cẩn thận, theo tôi phỏng đoán gã vứt xác vào khoảng thời gian rạng sáng thời điểm ít người. Vào thời điểm đó, ngay cả những người đi nhặt ve chai cũng đã nghỉ ngơi, nếu dùng một chiếc xe máy chở bao lớn vào trong một cái hẻm như thế sẽ gây sự chú ý cho rất nhiều người đấy!
Thẩm Băng Thanh ừ một tiếng, nói:
- Phỏng đoán của cậu cũng có lý, nhưng không phải chắc chắn như thế. Có một số người dân nói rằng ban đêm họ có nghe tiếng xe máy rú ga phóng qua chỗ đó, nhưng cũng có một số người về muộn khá chú ý đến hành vi của mình nên họ lái xe cũng không ảnh hường tới việc nghỉ ngơi của người khác. Hơn nữa chỗ này là địa phương có hoàn cảnh dân cư rất phức tạp, nếu nửa đêm có một người lạ đi bộ tới đây, rất dễ dàng trở thành mục tiêu cho bọn côn đồ cướp giật hành hung. Hung thủ nghìn tính vạn tính, chẳng lẽ không sợ lật thuyền ở trong mương?
Đỗ Long nói:
-Gã không có lựa chọn nào khác dưới sự giám thị nghiêm mật của cảnh sát, tìm được địa điểm vứt xác thật không dễ. Hung thủ có lẽ cũng đã cố hết sức rồi, suy luận dùng xe máy đi vứt xác của cậu tôi tạm thời không có cách nào để bác bỏ, vậy thì chúng ta cứ giữ lấy ý kiến riêng của mỗi người, xem cuối cùng ai đúng nhé.
Thẩm Băng Thanh nói:
-Được, tôi giữ vững ý kiến hung thủ dùng xe máy để vứt xác đấy, cậu thì sao?
Đỗ Long nói:
-Tôi cho là gã dùng ô tô đi tới chỗ phụ cận điểm vứt xác, sau đó gã đi bộ vứt xác, rồi lại lái xe đi một chỗ khác.
Thẩm Băng Thanh nói:
-Suy nghĩ của cậu rất phiền toái, hơn nữa ô tô mục tiêu khá lớn, hung thủ hẳn là dùng xe máy đấy. Phương tiện này không khiến cho mọi người dễ dàng chú ý, tôi tin tưởng hoàn toàn vào phán đoán của tôi, nếu không chúng ta thử đánh cuộc một chút xem như thế nào được không?
Đỗ Long cười nói:
-Tốt, cậu muốn đánh cuộc thế nào?
Thẩm Băng Thanh ngẫm nghĩ một chút, nói:
-Người thua sẽ phải giúp người thắng làm một chuyện mà không yêu cầu điều kiện gì, được không?
Đỗ Long cười nói:
-Ván cá cược này có vẻ không đâu vào đâu à nha? Tôi thì không sao cả, nếu như cậu thắng, cậu muốn tôi giúp cậu làm chuyện gì? Tôi nói trước, muốn tôi làm chuyện trái pháp luật thì đừng có mơ, còn như tiêu tiền mà vượt qua một trăm tệ, tiêu phí thời gian vượt quá một tiếng của tôi, tôi cũng không làm.
Thẩm Băng Thanh oạch một tiếng, cười nói:
- Cậu đúng là cẩn thận thật, đánh cuộc cũng lo lắng bị chịu thiệt. Xem ra cậu cảm giác được mình nhất định sẽ thua. Như vậy đi, nếu là cậu thua, thì phải giặt giũ quần áo cho tôi trong một tháng.
Đỗ Long cũng oạch một tiếng, nói:
-Thiên tài mà phải đi giúp cậu giặt đồ sao, lần này tôi nhất định thắng rồi, cậu hãy chuẩn bị cho tốt đợi tôi sai khiến bất cứ lúc nào đi.
Hai người đều nghĩ rằng nhất định mình sẽ thắng. Sau khi tiếp tục tới hai hiện trường còn lại, Đỗ Long liền lái xe trở về Cục Công an thành phố Ngọc Minh.
Toàn bộ cục Công an dường như bị bao phủ bởi một bầu không khí khẩn trương, các tiểu tổ trong tổ chuyên án đều họp lớn họp nhỏ đưa ra các phân tích, không ngừng mở ra các hướng điều tra, ai cũng muốn là đội đầu tiên tìm ra được manh mối trực tiếp liên quan với hung thủ. Đỗ Long còn chưa trở lại đã gọi điện thoại cho Hoàng Kiệt Hào, sau đó ở một văn phòng loại nhỏ tại trụ sở cục Công an, bọn họ gặp được Hoàng Kiệt Hào và thành viên hai tổ chuyên án được quận Tây Sơn tạm thời điều đến.
-Phát hiện đầu mối gì rồi hả? Bản đồ thành phố Ngọc Minh đã chuẩn bị xong.
Ở trên bàn Hoàng Kiệt Hào đã mở sẵn một tấm bản đồ chi tiết của thành phố Ngọc Minh.
Đỗ Long cầm lấy bút dầu, khoanh vùng các địa điểm phát hiện thi thể mới tìm thấy hôm nay, nói:
- Địa điểm hung thủ vứt xác đều ở vào các khu vực có hoàn cảnh khá phức tạp, nhân viên ở mấy chỗ này cũng rất phức tạp, mạng lưới giao thông cũng dày đặc có nhiều chỗ giao thoa, lại không có gắn cameras theo dõi, chúng ta rất khó để tới đó điều tra rõ ràng, hay thu thập được các thông tin có ích. Tuy nhiên căn cứ vào điều tra thực địa lúc tôi lượn hai vòng tới mấy nơi này, tôi phát hiện mấy địa phương này có một số điểm chung giống nhau. Sếp Hoàng, các anh có phát hiện ra hay không, khoảng cách từ các điểm vứt xác này tới đường vành đai cũng không tính là xa, dùng xe máy trong vòng vài phút là có thể cả đi lẫn về. Nếu đi bộ thì cũng chỉ mất hơn mười 20 phút, tôi cho rằng hung thủ dọc theo đường vành đai này để đi tới điểm vứt xác.
Hoàng Kiệt Hào nói:
-Điểm này đã có người nêu ra, nhưng khi quan sát video ở các giao lộ thuộc đường vành đai phía bắc và phía tây những nơi mà video quay tới được, chúng tôi cũng không có phát hiện được chứng cớ gì để chỉ ra bất kỳ một chiếc xe nào trong số đó. Lưu lượng xe cộ ở đường vành đai rất nhiều, số xe di chuyển từ đây đến đây hoặc ngược chiều cũng không ít. Muốn điều tra từng chiếc quả thực không khác gì mò kim đáy biển. Hiện giờ hung thủ vẫn chưa vứt phần đầu của người chết, thời gian của chúng ta không còn nhiều nữa.
Thẩm Băng Thanh nói:
-Tôi nghi ngờ hung thủ dùng xe máy để đi vứt xác, gã có thể đi một mạch theo đường ở các ngõ ngách, cho nên muốn điều tra càng khó!
Đỗ Long gật gật đầu, nói:
-Có thể như vậy thật, như vậy thì thật sự không có cách nào để điều tra. Tuy nhiên nếu hắn dùng ô tô thì sao? Dưới tình huống chúng ta không có biện pháp khác, chỉ có thể tạm thời bắt tay vào điều tra từ những phỏng đoán này mà thôi. Sếp Hoàng, tôi đã tự mình đi tới những khu vực này, tôi đoán rằng hung thủ mỗi lần đi vứt xác đều cần đi bộ cả đi lẫn về khoảng chừng hai mươi bốn phút. Nói cách khác năm hiện trường, gã phải đi bộ mất hai tiếng rưỡi, thêm vào đó khoảng ba tiếng rưỡi nữa là gã cần chạy từ phụ cận nơi vứt xác lần đầu đến phụ cận nơi vứt xác cuối cùng. Khi kiểm tra loại bỏ video có phát hiện được chiếc xe nào chạy chậm như thế hay không?
Hoàng Kiệt Hào nhíu nhíu mày, nói:
-Đúng là chúng ta chưa hề lưu ý tới điểm này, tôi giúp cậu gọi điện thoại hỏi một chút xem sao.
Hoàng Kiệt Hào rất nhanh gọi điện thoại hỏi nhân viên phụ trách tra Video, sau đó anh ta nói với Đỗ Long:
-Không có, trên cơ bản tất cả xe cộ qua lại ở thời gian này đều rất bình thường.
Đỗ Long nói:
-Vậy cho thấy hung thủ trên đường đi vứt xác đã thay đổi ít nhất bốn chiếc xe, sếp Hoàng, chúng ta nên liên lạc với các công ty xe taxi trong thành phố một chút, hỏi xem có mấy xe taxi từng chở khách đi qua hai con đường này mà trên tay có xách túi nhựa màu đen hoặc là túi lớn chứa vật nặng, thử đối chiếu xem dáng người của hành khách và nghi phạm chúng ta có giống nhau không.
Thẩm Băng Thanh nghi hoặc nói:
-Hôm nay chúng ta phát hiện ra thi thể của nạn nhân ngoại trừ đầu và tay phải thì tất cả bộ khác đều nặng khoảng năm mươi kg. Hung thủ không có khả năng mang theo một đống to như thế đi thuê xe taxi được? Thời điểm vứt xác cũng không thuận lợi, phỏng đoán này xem ra không phù hợp logic nhỉ, việc dùng xe máy để vứt xác vẫn là hợp lý hơn.
Đỗ Long nói:
- Phỏng đoán của tôi điều kiện trước tiên chính là đã tạm thời bỏ qua khả năng đi xe máy mà cậu nói đến. Cho nên nhằm vào hoài nghi của cậu, tôi chỉnh lại phỏng đoán của tôi một chút, hung thủ nhất định có biện pháp nào làm cho gã một lần không phải xách nhiều như vậy. Thí dụ như trước đó gã có thể đem thi thể giấu vào chỗ nào đó hoặc nhiều chỗ, thời điểm vứt xác cũng không cần phải đồng thời mang nhiều phần thi thể như vậy.
-Đem thi thể giấu ở các nơi? Ý tưởng này rất vớ vẩn, cái này căn bản không có khả năng!
Thẩm Băng Thanh không lưu tình chút nào, đả kích nói.
Một lão hình sự thấy hai người đang tranh giành, ông ta cười nói:
-Các cậu đang chơi trò đố vui sao? Nếu thật sự dựa theo ý kiến này mà suy nghĩ tiếp, tôi cảm thấy cũng không phải là không được. Tuy nhiên hung thủ cũng không phải đem thi thể giấu trước ở nơi nào đó, mà là dùng nhiều hơn hai chiếc xe oto đem mấy phần thi thể đến các địa điểm khác nhau. Nếu hung thủ có hai chiếc xe, như vậy gã trước tiên đem thi thể phân thành năm phần, một chiếc xe dừng ở đây, đem ba phần thi thể để ở trên xe. Sau đó hung thủ lấy một chiếc xe khác chở hai phần thi thể tới điểm vứt xác đầu tiên, ném một phần thi thể rồi lại tiếp tục lái xe đi hoặc đi taxi tới điểm vứt xác kế tiếp, sau đó lại đi tới phụ cận điểm vứt xác thứ ba, từ trên xe lấy ra một phần thi thể, lái xe tới điểm kế tiếp... Cứ như vậy, gã vứt xong thi thể, hơn nữa không để cho camera của chúng ta quay được vấn đề gì!
Lời nói của lão cảnh sát hình sự khiến tất cả mọi người lâm vào trong trầm tư, Thẩm Băng Thanh nói:
- Cái này cũng có khả năng, căn cứ phân tích của chúng ta lúc trước, hung thủ có hai căn nhà, nếu nói có hai chiếc xe oto cũng bình thường. Sếp Hoàng cảm thấy như thế nào?
Trong nháy mắt Hoàng Kiệt Hào nghĩ thông suốt các mấu chốt trong đó, anh ta cảm thấy rất hưng phấn, lập tức gọi điện thoại cho tổ trưởng tổ chuyên án, cũng chính là Phó cục trưởng cục công an thành phố Lục Hồng Quảng để báo cáo suy đoán này. Lục Hồng Quảng kiên nhẫn nghe Hoàng Kiệt Hào tự thuật rồi nói ra:
- Ý tưởng của các cậu xem ra cũng đúng, chỉ cần cảm thấy có khả năng thì mau chóng đi thăm dò, thời gian hung thủ cho chúng ta đã không còn nhiều nữa!
-Cậu cũng đã nhìn ra vấn đề rồi, vấn đề của cậu hỏi cũng rất khá. Tôi ngay từ đầu cũng đã từng hỏi chính mình, nếu là tôi muốn trong một đêm vứt xác tại mấy nơi khác nhau, lại không làm kinh động bất cứ kẻ nào, và không lưu lại manh mối gì, tôi nên làm như thế nào đây? Xe đạp điện thì quá khó, nó chỉ chạy khoảng cách ngắn, tôi sẽ loại bỏ phương án này đầu tiên. Nếu dùng xe đạp để chở những bao tải lớn nhỏ khác nhau để đi xa như vậy cũng không có khả năng, cho nên cũng loại bỏ. Hung thủ có khả năng dùng xe máy để đi vứt xác, nhưng cậu suy nghĩ một chút, hung thủ là người rất cẩn thận, theo tôi phỏng đoán gã vứt xác vào khoảng thời gian rạng sáng thời điểm ít người. Vào thời điểm đó, ngay cả những người đi nhặt ve chai cũng đã nghỉ ngơi, nếu dùng một chiếc xe máy chở bao lớn vào trong một cái hẻm như thế sẽ gây sự chú ý cho rất nhiều người đấy!
Thẩm Băng Thanh ừ một tiếng, nói:
- Phỏng đoán của cậu cũng có lý, nhưng không phải chắc chắn như thế. Có một số người dân nói rằng ban đêm họ có nghe tiếng xe máy rú ga phóng qua chỗ đó, nhưng cũng có một số người về muộn khá chú ý đến hành vi của mình nên họ lái xe cũng không ảnh hường tới việc nghỉ ngơi của người khác. Hơn nữa chỗ này là địa phương có hoàn cảnh dân cư rất phức tạp, nếu nửa đêm có một người lạ đi bộ tới đây, rất dễ dàng trở thành mục tiêu cho bọn côn đồ cướp giật hành hung. Hung thủ nghìn tính vạn tính, chẳng lẽ không sợ lật thuyền ở trong mương?
Đỗ Long nói:
-Gã không có lựa chọn nào khác dưới sự giám thị nghiêm mật của cảnh sát, tìm được địa điểm vứt xác thật không dễ. Hung thủ có lẽ cũng đã cố hết sức rồi, suy luận dùng xe máy đi vứt xác của cậu tôi tạm thời không có cách nào để bác bỏ, vậy thì chúng ta cứ giữ lấy ý kiến riêng của mỗi người, xem cuối cùng ai đúng nhé.
Thẩm Băng Thanh nói:
-Được, tôi giữ vững ý kiến hung thủ dùng xe máy để vứt xác đấy, cậu thì sao?
Đỗ Long nói:
-Tôi cho là gã dùng ô tô đi tới chỗ phụ cận điểm vứt xác, sau đó gã đi bộ vứt xác, rồi lại lái xe đi một chỗ khác.
Thẩm Băng Thanh nói:
-Suy nghĩ của cậu rất phiền toái, hơn nữa ô tô mục tiêu khá lớn, hung thủ hẳn là dùng xe máy đấy. Phương tiện này không khiến cho mọi người dễ dàng chú ý, tôi tin tưởng hoàn toàn vào phán đoán của tôi, nếu không chúng ta thử đánh cuộc một chút xem như thế nào được không?
Đỗ Long cười nói:
-Tốt, cậu muốn đánh cuộc thế nào?
Thẩm Băng Thanh ngẫm nghĩ một chút, nói:
-Người thua sẽ phải giúp người thắng làm một chuyện mà không yêu cầu điều kiện gì, được không?
Đỗ Long cười nói:
-Ván cá cược này có vẻ không đâu vào đâu à nha? Tôi thì không sao cả, nếu như cậu thắng, cậu muốn tôi giúp cậu làm chuyện gì? Tôi nói trước, muốn tôi làm chuyện trái pháp luật thì đừng có mơ, còn như tiêu tiền mà vượt qua một trăm tệ, tiêu phí thời gian vượt quá một tiếng của tôi, tôi cũng không làm.
Thẩm Băng Thanh oạch một tiếng, cười nói:
- Cậu đúng là cẩn thận thật, đánh cuộc cũng lo lắng bị chịu thiệt. Xem ra cậu cảm giác được mình nhất định sẽ thua. Như vậy đi, nếu là cậu thua, thì phải giặt giũ quần áo cho tôi trong một tháng.
Đỗ Long cũng oạch một tiếng, nói:
-Thiên tài mà phải đi giúp cậu giặt đồ sao, lần này tôi nhất định thắng rồi, cậu hãy chuẩn bị cho tốt đợi tôi sai khiến bất cứ lúc nào đi.
Hai người đều nghĩ rằng nhất định mình sẽ thắng. Sau khi tiếp tục tới hai hiện trường còn lại, Đỗ Long liền lái xe trở về Cục Công an thành phố Ngọc Minh.
Toàn bộ cục Công an dường như bị bao phủ bởi một bầu không khí khẩn trương, các tiểu tổ trong tổ chuyên án đều họp lớn họp nhỏ đưa ra các phân tích, không ngừng mở ra các hướng điều tra, ai cũng muốn là đội đầu tiên tìm ra được manh mối trực tiếp liên quan với hung thủ. Đỗ Long còn chưa trở lại đã gọi điện thoại cho Hoàng Kiệt Hào, sau đó ở một văn phòng loại nhỏ tại trụ sở cục Công an, bọn họ gặp được Hoàng Kiệt Hào và thành viên hai tổ chuyên án được quận Tây Sơn tạm thời điều đến.
-Phát hiện đầu mối gì rồi hả? Bản đồ thành phố Ngọc Minh đã chuẩn bị xong.
Ở trên bàn Hoàng Kiệt Hào đã mở sẵn một tấm bản đồ chi tiết của thành phố Ngọc Minh.
Đỗ Long cầm lấy bút dầu, khoanh vùng các địa điểm phát hiện thi thể mới tìm thấy hôm nay, nói:
- Địa điểm hung thủ vứt xác đều ở vào các khu vực có hoàn cảnh khá phức tạp, nhân viên ở mấy chỗ này cũng rất phức tạp, mạng lưới giao thông cũng dày đặc có nhiều chỗ giao thoa, lại không có gắn cameras theo dõi, chúng ta rất khó để tới đó điều tra rõ ràng, hay thu thập được các thông tin có ích. Tuy nhiên căn cứ vào điều tra thực địa lúc tôi lượn hai vòng tới mấy nơi này, tôi phát hiện mấy địa phương này có một số điểm chung giống nhau. Sếp Hoàng, các anh có phát hiện ra hay không, khoảng cách từ các điểm vứt xác này tới đường vành đai cũng không tính là xa, dùng xe máy trong vòng vài phút là có thể cả đi lẫn về. Nếu đi bộ thì cũng chỉ mất hơn mười 20 phút, tôi cho rằng hung thủ dọc theo đường vành đai này để đi tới điểm vứt xác.
Hoàng Kiệt Hào nói:
-Điểm này đã có người nêu ra, nhưng khi quan sát video ở các giao lộ thuộc đường vành đai phía bắc và phía tây những nơi mà video quay tới được, chúng tôi cũng không có phát hiện được chứng cớ gì để chỉ ra bất kỳ một chiếc xe nào trong số đó. Lưu lượng xe cộ ở đường vành đai rất nhiều, số xe di chuyển từ đây đến đây hoặc ngược chiều cũng không ít. Muốn điều tra từng chiếc quả thực không khác gì mò kim đáy biển. Hiện giờ hung thủ vẫn chưa vứt phần đầu của người chết, thời gian của chúng ta không còn nhiều nữa.
Thẩm Băng Thanh nói:
-Tôi nghi ngờ hung thủ dùng xe máy để đi vứt xác, gã có thể đi một mạch theo đường ở các ngõ ngách, cho nên muốn điều tra càng khó!
Đỗ Long gật gật đầu, nói:
-Có thể như vậy thật, như vậy thì thật sự không có cách nào để điều tra. Tuy nhiên nếu hắn dùng ô tô thì sao? Dưới tình huống chúng ta không có biện pháp khác, chỉ có thể tạm thời bắt tay vào điều tra từ những phỏng đoán này mà thôi. Sếp Hoàng, tôi đã tự mình đi tới những khu vực này, tôi đoán rằng hung thủ mỗi lần đi vứt xác đều cần đi bộ cả đi lẫn về khoảng chừng hai mươi bốn phút. Nói cách khác năm hiện trường, gã phải đi bộ mất hai tiếng rưỡi, thêm vào đó khoảng ba tiếng rưỡi nữa là gã cần chạy từ phụ cận nơi vứt xác lần đầu đến phụ cận nơi vứt xác cuối cùng. Khi kiểm tra loại bỏ video có phát hiện được chiếc xe nào chạy chậm như thế hay không?
Hoàng Kiệt Hào nhíu nhíu mày, nói:
-Đúng là chúng ta chưa hề lưu ý tới điểm này, tôi giúp cậu gọi điện thoại hỏi một chút xem sao.
Hoàng Kiệt Hào rất nhanh gọi điện thoại hỏi nhân viên phụ trách tra Video, sau đó anh ta nói với Đỗ Long:
-Không có, trên cơ bản tất cả xe cộ qua lại ở thời gian này đều rất bình thường.
Đỗ Long nói:
-Vậy cho thấy hung thủ trên đường đi vứt xác đã thay đổi ít nhất bốn chiếc xe, sếp Hoàng, chúng ta nên liên lạc với các công ty xe taxi trong thành phố một chút, hỏi xem có mấy xe taxi từng chở khách đi qua hai con đường này mà trên tay có xách túi nhựa màu đen hoặc là túi lớn chứa vật nặng, thử đối chiếu xem dáng người của hành khách và nghi phạm chúng ta có giống nhau không.
Thẩm Băng Thanh nghi hoặc nói:
-Hôm nay chúng ta phát hiện ra thi thể của nạn nhân ngoại trừ đầu và tay phải thì tất cả bộ khác đều nặng khoảng năm mươi kg. Hung thủ không có khả năng mang theo một đống to như thế đi thuê xe taxi được? Thời điểm vứt xác cũng không thuận lợi, phỏng đoán này xem ra không phù hợp logic nhỉ, việc dùng xe máy để vứt xác vẫn là hợp lý hơn.
Đỗ Long nói:
- Phỏng đoán của tôi điều kiện trước tiên chính là đã tạm thời bỏ qua khả năng đi xe máy mà cậu nói đến. Cho nên nhằm vào hoài nghi của cậu, tôi chỉnh lại phỏng đoán của tôi một chút, hung thủ nhất định có biện pháp nào làm cho gã một lần không phải xách nhiều như vậy. Thí dụ như trước đó gã có thể đem thi thể giấu vào chỗ nào đó hoặc nhiều chỗ, thời điểm vứt xác cũng không cần phải đồng thời mang nhiều phần thi thể như vậy.
-Đem thi thể giấu ở các nơi? Ý tưởng này rất vớ vẩn, cái này căn bản không có khả năng!
Thẩm Băng Thanh không lưu tình chút nào, đả kích nói.
Một lão hình sự thấy hai người đang tranh giành, ông ta cười nói:
-Các cậu đang chơi trò đố vui sao? Nếu thật sự dựa theo ý kiến này mà suy nghĩ tiếp, tôi cảm thấy cũng không phải là không được. Tuy nhiên hung thủ cũng không phải đem thi thể giấu trước ở nơi nào đó, mà là dùng nhiều hơn hai chiếc xe oto đem mấy phần thi thể đến các địa điểm khác nhau. Nếu hung thủ có hai chiếc xe, như vậy gã trước tiên đem thi thể phân thành năm phần, một chiếc xe dừng ở đây, đem ba phần thi thể để ở trên xe. Sau đó hung thủ lấy một chiếc xe khác chở hai phần thi thể tới điểm vứt xác đầu tiên, ném một phần thi thể rồi lại tiếp tục lái xe đi hoặc đi taxi tới điểm vứt xác kế tiếp, sau đó lại đi tới phụ cận điểm vứt xác thứ ba, từ trên xe lấy ra một phần thi thể, lái xe tới điểm kế tiếp... Cứ như vậy, gã vứt xong thi thể, hơn nữa không để cho camera của chúng ta quay được vấn đề gì!
Lời nói của lão cảnh sát hình sự khiến tất cả mọi người lâm vào trong trầm tư, Thẩm Băng Thanh nói:
- Cái này cũng có khả năng, căn cứ phân tích của chúng ta lúc trước, hung thủ có hai căn nhà, nếu nói có hai chiếc xe oto cũng bình thường. Sếp Hoàng cảm thấy như thế nào?
Trong nháy mắt Hoàng Kiệt Hào nghĩ thông suốt các mấu chốt trong đó, anh ta cảm thấy rất hưng phấn, lập tức gọi điện thoại cho tổ trưởng tổ chuyên án, cũng chính là Phó cục trưởng cục công an thành phố Lục Hồng Quảng để báo cáo suy đoán này. Lục Hồng Quảng kiên nhẫn nghe Hoàng Kiệt Hào tự thuật rồi nói ra:
- Ý tưởng của các cậu xem ra cũng đúng, chỉ cần cảm thấy có khả năng thì mau chóng đi thăm dò, thời gian hung thủ cho chúng ta đã không còn nhiều nữa!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.