Chương 602: Tương đương với thăng chức
Cách Ngư
02/06/2013
Bành Viễn Chinh châm thuốc lá, ngồi đối diện Chu Tích Thuấn hút thuốc, ngoài mặt mỉm cười, trong lòng lại âm thầm cân nhắc.
Chẳng lẽ Chu Tích Thuấn thật sự muốn điều mình đến làm Chủ tịch quận Tân An? Nếu là như vậy, mình phải ứng phó như thế nào đây?
Vốn Bành Viễn Chinh không muốn rời khỏi huyện Lân. Trong quy hoạch tổng thể của mình, hắn có hùng tâm tráng chí muốn thay đổi hoàn toàn bộ mặt bần cùng lạc hậu của huyện Lân. Mà hiện giờ, huyện Lân như chiếc thuyền hỏng đã tu sửa xong, bắt đầu theo gió vượt sóng nhổ neo đi xa.
Nhưng, là Bí thư Thành ủy, nếu Chu Tích Thuấn khăng khăng điều hắn đến quan Tân An, trong trường hợp không thể thương lượng được, hắn cũng chỉ có thể phục tùng. Hơn nữa, bản thân chuyện này là một loại trọng dụng và đề bạt, là cấp dưới, hắn không thể phụ lòng của ông ta.
Im lặng một lát, Chu Tích Thuấn bóp tắc tàn thuốc, cười cười nói:
- Đồng chí Viễn Chinh, chuyện công tác bàn sau. Tôi có ý tưởng bước đầu này, muốn nói trước với cậu.
- Xin lãnh đạo chỉ thị!
Bành Viễn Chinh cười đáp.
Chu Tích Thuấn cười cười:
- Có thể cậu không biết, ba tháng trước, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đưa ra ý tưởng quy hoạch xây dựng quận Tân An mới. Sau khi thành phố xin chỉ thị của tỉnh, lãnh đạo tỉnh rất coi trọng vấn đề này, chỉ thị chúng ta mau chóng hình thành phương án hành động.
Ban đầu, thành phố định cắt một phần quận Tân An, lấy khu vực xung quanh thị trấn Vân Thủy làm chính, xây dựng khu kinh tế mới và khu kỹ thuật cao cấp hiện đại, hai khu vực hợp lại, thừa dịp quốc gia cải cách mở cửa, thực hiện dời trọng tâm kinh tế toàn thành phố về phía bắc.
Gần đây, tôi lại suy xét lại, cảm thấy có thể điều chỉnh ý tưởng này một chút. Tôi cho rằng, nên cắt một phần quận Tân An và huyện Lân hợp làm một. Loại bỏ cơ cấu huyện, chính lý, hợp nhất các loại tài nguyên, tập trung lực lượng toàn thành phố, quy hoạch và xây dựng trung tâm thương mại kinh tế chính trị ở phía Bắc… Bước tiếp theo, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố sẽ dời đến khu vực phía Bắc, mà khu vực phía Đông và phía Nam hiện nay, giữ lại khu công nghiệp nặng, làm khu thành thị cũ và cơ sở công nghiệp.
Giọng Chu Tích Thuấn không nhanh không chậm, Bành Viễn Chinh nghe xong chấn động.
Đây là một ý tưởng phát triển làm người ta khiếp sợ!
Có lẽ, đây là ý tưởng được Chu Tích Thuấn suy xét đã lâu, nhưng bởi vì Đông Phương Nham tại nhiệm mà không thể đẩy mạnh thực hiện ý tưởng cá nhân.
Chu Tích Thuấn đưa mắt liếc nhìn Bành Viễn Chinh một cái, thản nhiên nói:
- Cậu cảm thấy thế nào?
Bành Viễn Chinh thở phào một cái, đáp:
- Bí thư Chu, xây dựng khu đô thị mới là điều không phải nghi ngờ. Vị trí hiện tại của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, có rất nhiều xí nghiệp công nghiệp nặng, cho dù là bản thân việc xây dựng nội thành hay dung lượng kinh tế, cũng đã gần bão hòa, nếu thành phố chúng ta muốn phát triển vượt bậc, nhất định phải nhảy ra khỏi vòng trói buộc này! Từ góc độ này mà xem xét, tôi cho rằng, ý tưởng của Chủ tịch thành phố Chu là vô cùng sáng suốt! Cũng là phù hợp với tình hình thực tế của thành phố Tân An!
Tuy biết rõ là Bành Viễn Chinh đang cố ý cho mình “uống nước đường”, trong lòng Chu Tích Thuấn vẫn cảm thấy rất thoải mái, phá lên cười ha hả:
- Tôi tìm cậu đến, không phải để nghe lời nịnh nọt, mà là muốn nghe ý kiến và đề nghị của cậu.
- Bí thư Chu, chuyển dời trung tâm chính trị và kinh tế, không chỉ cần có vốn đầu tư thật lớn, mà còn cần có thời gian và quá trình. Đồng thời loại bỏ cơ cấu huyện chỉnh hợp tài nguyên, cũng không thể hoàn thành ngày một ngày hai. Mà thứ lỗi cho tôi nói thẳng, cho dù bây giờ huyện Lân hợp nhất với một phần quận Tân An, cũng không đủ điều kiện đảm nhiệm công năng trung tâm toàn thành phố.
Bành Viễn Chinh rất uyển chuyển nói ra cái nhìn đích thực của mình. Trước đó vừa nịnh một câu, sau đó mới đưa ra ý kiến cá nhân chân chính. Về mặt nào đó mà nói, hắn cũng không tán thành kế hoạch dời nội thành về phía bắc của Chu Tích Thuấn.
Chu Tích Thuấn nhướng mày, cười:
- Đương nhiên cần có thời gian. Tôi xem trọng tương lai phát triển trong vài năm tới của huyện Lân, đồng thời cũng xem trọng tiềm năng phát triển rất lớn của khu vực phía bắc…Nói như thế, đồng chí Viễn Chinh, ít nhất tôi có thể làm việc ở Tân An năm năm, trong năm năm này, chúng ta cứ hết sức cố gắng, là đủ rồi.
Bành Viễn Chinh nghe Chu Tích Thuấn nói như vậy, biết ông ta đã hạ quyết tâm, suy xét một cách chín chắn, hơn nữa, xem bộ dạng chắc chắn cũng đã được tỉnh tán thành, nếu không ông ta sẽ không mạnh miệng như vậy.
Nghĩ như vậy, Bành Viễn Chinh nghiêm nghị và kính cẩn nói:
- Tôi hiểu, Bí thư chu. Lãnh đạo có gì dặn dò, cứ trực tiếp chỉ bảo.
Chu Tích Thuấn cười lớn:
- Ý của tôi là như vậy, chúng ta đồng thời làm quy hoạch về hành chính, hoàn thành thủ tục liên quan, trước cuối năm thực hiện mở rộng huyện Lân; mặt khác, khởi động việc loại bỏ thể chế huyện. Ở thành phố thành lập tổ lãnh đạo loại bỏ thể chể huyện, do tôi làm tổ trưởng, đồng chí Mạnh Cường làm tổ pháo thường trực, cậu đảm nhiệm tổ phó kiêm chánh văn phòng tổ lãnh đạo, phụ trách công tác cụ thể loại bỏ cơ cấu huyện!
Bành Viễn Chinh lên tiếng nhận lệnh, nhưng đồng thời lại thầm thở dài. Nếu phải loại bỏ thể chế huyện, như vậy việc trình báo huyện nghèo cấp quốc gia của huyện Lân không thể thực hiện được rồi. Tuy nhiên, sau khi loại bỏ thể chế huyện, sẽ nhận được tài nguyên của toàn thành phố và sự ủng hộ toàn lực về tài chính, điều này đối với huyện Lân, coi như là cơ hội phát triển ngàn năm một thuở.
Hơn nữa, một khi huyện Lân được mở rộng, lấy thị trấn Vân Thủy làm chính, cộng với một phần quận Tân An, vô hình trung sẽ gia tăng tổng sản lượng kinh tế của huyện Lân. Nếu hoàn thành mở rộng trước cuối năm, hơn nữa, các dự án mới được đầu tư đưa vào hoạt động, thu nhập tài chính và tổng giá trị sản xuất của huyện Lân năm 1994 tăng gấp hai lần là không thành vấn đề.
- Tốt lắm, trên cơ bản chính là chuyện này. Sau khi cậu trở về, lập tức thực hiện tốt các công tác chuẩn bị, tôi sẽ bảo thành phố phối hợp, kết nối công tác với các cậu.
Chu Tích Thuấn phất phất tay:
- Lát nữa tôi còn phải tổ chức một cuộc họp, cậu đi về trước!
- Được, Bí thư Chu, tôi về chuẩn bị. có chuyện gì, sẽ báo cáo xin chỉ thị của lãnh đạo!
Bành Viễn Chinh đứng dậy cáo từ.
…
Sau đó trong hội nghị thường vụ Thành ủy, Chu Tích Thuấn đưa ra chuyện này. Ông ta là là Bí thư Thành ủy, chuyện này lại được tỉnh mạnh mẽ ủng hộ, các Ủy viên thường vụ khác đều bỏ phiếu tán thành. Trên thực tế, thành phố đã sớm biết ý tưởng xây dựng khu đô thị mới này, chỉ là Chu Tích Thuấn đem ý tưởng này phát triển thêm, theo phong cách cá nhân của mình thôi.
Tin tức cứ như vậy truyền ra ngoài, khiến toàn thành phố chấn động, nhất là thị trấn Vân Thủy và vài địa phương sắp nhập vào với huyện Lân, gây bàn tán xôn xao.
Nội thành dời về phía Bắc, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố dời về phía huyện Lân, có nghĩa khu nội thành Tân An trở thành “khu cũ”, không còn là khu đầu mối then chốt về chính trị, kinh tế, mà bởi vậy, địa vị lịch sử kéo dài mấy chục năm, sẽ không còn lại chút gì.
Quận Tân An là nơi Chủ tịch quận Tô Vũ Hoàn đang lo tranh thủ chức vụ Bí thư Quận ủy. Vừa nghe tin này, lập tức trong lòng y nguội lạnh, hứng thú rã rời. Nếu quận Tân An không còn là trung tâm nội thành, làm sao có thể tái bố trí cấp Ủy viên thường vụ, Bí thư Quận ủy được? Ngay cả bây giờ y lấy được vị trí này, tương lai bị cắt đi, thì cũng không hay ho gì.
Ngày 19 tháng 5, Thành ủy Tân An và Ủy ban nhân dân thành phố liên hợp gửi công văn đi, thành lập cơ cấu lâm thời “Tổ lãnh đạo loại bỏ thể chế huyện của thành phố Tân An”, do Chủ tịch thành phố kiêm Bí thư Thành ủy Chu Tích Thuấn làm tổ trưởng, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch thường trực thành phố Mạnh Cường làm tổ phó thường trực, Phó Trưởng ban thư ký Thành ủy, Chủ tịch Ủy ban nhân dân huyện Lân Bành Viễn Chinh đảm nhiệm tổ phó kiêm chánh văn phòng tổ lãnh đạo. Văn phòng tổ lãnh đạo đặt tại huyện Lân.
Rất nhiều người đều chú ý tới chức vụ “Phó trưởng ban thư ký Thành ủy” của Bành Viễn Chinh ghi trong văn bản, vừa khiếp sợ vừa có vài phần cảm thán: vị cán bộ cấp huyện trẻ tuổi này, lại dũng cảm chọn gánh nặng, mà việc chọn gánh nặng như vậy đồng nghĩa với được thăng chức!
Trước khi gửi văn kiện này, Ban Tỏ chức Thành ủy đã đưa xuống một văn kiện bổ nhiệm Bành Viễn Chinh kiêm nhiệm Phó trưởng ban thư ký Thành ủy, nhưng không có bất kỳ phân công công tác nào, đó chính là một hư chức.
Tuy Phó trưởng ban thư ký Thành ủy cũng là cán bộ cấp huyện nhưng vị trí hết sức quan trọng, gần như tương đương với một trong những “người phát ngôn” quan trọng của Thành ủy. Bình thường, Phó trưởng ban thư ký Thành ủy nếu có kiêm nhiệm, sẽ làm Bí thư Huyện ủy, rất ít khi làm Chủ tịch huyện.
Bành Viễn Chinh giữ chức này, ngoài mặt là để dễ dàng cho triển khai công tác, khiến hắn có thể có tư cách ngang bằng vai vế với các Bí thư Huyện ủy.
Đồng thời, ai cũng hiểu, một khi “huyện Lân mới” được hợp nhất xong và loại bỏ thể chế huyện thành công, Bành Viễn Chinh sẽ đảm nhiệm chức Bí thư Quận ủy trung tâm nội thành thành phố Tân An, thậm chí hoàn toàn có khả năng tiến thêm một bước, kiêm chức Ủy viên thường vụ Thành ủy, trực tiếp vượt qua cánh cửa cấp Phó giám đốc sở.
Chu Tích Thuấn mới vừa lên, Bành Viễn Chinh đã được trong dụng, khiến Bành Viễn Chinh bị gắn cái nhãn “người của phe Chu Tích Thuấn”. Đây là điều Bành Viễn Chinh không muốn thấy, nhưng không có cách nào khác.
Có được tất có mất, điều đó là lẽ thường.
…
Tin tức đến thị trấn Vân Thủy, Bí thư Đảng ủy thị trấn Lý Tuyết Yến, Chủ tịch thị trấn cổ Lượng và các thành viên bộ máy lãnh đạo vui vẻ ra mặt, thị trấn còn mở một hội nghị “chúc mừng”. Đối với thị trấn Vân Thủy mà nói, nhập vào huyện Lân cũng không có gì đáng vui mừng, nhưng tương lai trở thành khu vực trung tâm của một đô thị mới, cũng là một biến đổi có tính lịch sử.
Đương nhiên, theo góc độ cảm tình cá nhân mà nói, Bành Viễn Chinh là lãnh đạo cũ của thị trấn, các cán bộ trong thị trấn đều là cấp dưới trước kia của hắn, có thể tiếp tục theo Bành Viễn Chinh công tác, họ rất vui mừng.
Chủ tịch thị trấn Cổ Lượng vội vàng đẩy cửa phòng làm việc của Bí thư Đảng ủy thị trấn Lý Tuyết Yến, cười nói:
- Bí thư Lý, sao chúng ta không đi thăm lãnh đạo cũ của chúng ta một chút?
- Khoan đã, công tác này thành phố còn chưa triển khai, chúng ta là cấp cơ sở, nên khiêm tốn một chút.
Lý Tuyết Yến nhẹ nhàng cười, lắc lắc đầu:
- Tránh cho người ta nói này nói nọ sau lưng!
- Sợ gì? Bí thư Lý, văn kiện của thành phố đã xuống tới đây, ý kiến phúc đáp của tỉnh sẽ lập tức đến ngay, Cục Dân chính thành phố đang tiến hành những bước thẩm tra và phê chuẩn cuối cùng, không tới mấy tháng nữa, chúng ta là thị trấn Vân Thủy thuộc huyện Lân rồi.
Cổ Lượng không cho là đúng, cười ha hả, nói:
- Đã lâu rồi không được gặp lãnh đạo, chúng ta đi huyện Lân một chuyến đi.
Lý Tuyết Yến do dự một chút, mắt lóe lên, nhẹ nhàng nói:
- Được, chúng ta lập tức đi thăm. Lát nữa tôi gọi điện cho Chủ tịch huyện Bành, hỏi lãnh đạo xem có thể hay không.
Chẳng lẽ Chu Tích Thuấn thật sự muốn điều mình đến làm Chủ tịch quận Tân An? Nếu là như vậy, mình phải ứng phó như thế nào đây?
Vốn Bành Viễn Chinh không muốn rời khỏi huyện Lân. Trong quy hoạch tổng thể của mình, hắn có hùng tâm tráng chí muốn thay đổi hoàn toàn bộ mặt bần cùng lạc hậu của huyện Lân. Mà hiện giờ, huyện Lân như chiếc thuyền hỏng đã tu sửa xong, bắt đầu theo gió vượt sóng nhổ neo đi xa.
Nhưng, là Bí thư Thành ủy, nếu Chu Tích Thuấn khăng khăng điều hắn đến quan Tân An, trong trường hợp không thể thương lượng được, hắn cũng chỉ có thể phục tùng. Hơn nữa, bản thân chuyện này là một loại trọng dụng và đề bạt, là cấp dưới, hắn không thể phụ lòng của ông ta.
Im lặng một lát, Chu Tích Thuấn bóp tắc tàn thuốc, cười cười nói:
- Đồng chí Viễn Chinh, chuyện công tác bàn sau. Tôi có ý tưởng bước đầu này, muốn nói trước với cậu.
- Xin lãnh đạo chỉ thị!
Bành Viễn Chinh cười đáp.
Chu Tích Thuấn cười cười:
- Có thể cậu không biết, ba tháng trước, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đưa ra ý tưởng quy hoạch xây dựng quận Tân An mới. Sau khi thành phố xin chỉ thị của tỉnh, lãnh đạo tỉnh rất coi trọng vấn đề này, chỉ thị chúng ta mau chóng hình thành phương án hành động.
Ban đầu, thành phố định cắt một phần quận Tân An, lấy khu vực xung quanh thị trấn Vân Thủy làm chính, xây dựng khu kinh tế mới và khu kỹ thuật cao cấp hiện đại, hai khu vực hợp lại, thừa dịp quốc gia cải cách mở cửa, thực hiện dời trọng tâm kinh tế toàn thành phố về phía bắc.
Gần đây, tôi lại suy xét lại, cảm thấy có thể điều chỉnh ý tưởng này một chút. Tôi cho rằng, nên cắt một phần quận Tân An và huyện Lân hợp làm một. Loại bỏ cơ cấu huyện, chính lý, hợp nhất các loại tài nguyên, tập trung lực lượng toàn thành phố, quy hoạch và xây dựng trung tâm thương mại kinh tế chính trị ở phía Bắc… Bước tiếp theo, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố sẽ dời đến khu vực phía Bắc, mà khu vực phía Đông và phía Nam hiện nay, giữ lại khu công nghiệp nặng, làm khu thành thị cũ và cơ sở công nghiệp.
Giọng Chu Tích Thuấn không nhanh không chậm, Bành Viễn Chinh nghe xong chấn động.
Đây là một ý tưởng phát triển làm người ta khiếp sợ!
Có lẽ, đây là ý tưởng được Chu Tích Thuấn suy xét đã lâu, nhưng bởi vì Đông Phương Nham tại nhiệm mà không thể đẩy mạnh thực hiện ý tưởng cá nhân.
Chu Tích Thuấn đưa mắt liếc nhìn Bành Viễn Chinh một cái, thản nhiên nói:
- Cậu cảm thấy thế nào?
Bành Viễn Chinh thở phào một cái, đáp:
- Bí thư Chu, xây dựng khu đô thị mới là điều không phải nghi ngờ. Vị trí hiện tại của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, có rất nhiều xí nghiệp công nghiệp nặng, cho dù là bản thân việc xây dựng nội thành hay dung lượng kinh tế, cũng đã gần bão hòa, nếu thành phố chúng ta muốn phát triển vượt bậc, nhất định phải nhảy ra khỏi vòng trói buộc này! Từ góc độ này mà xem xét, tôi cho rằng, ý tưởng của Chủ tịch thành phố Chu là vô cùng sáng suốt! Cũng là phù hợp với tình hình thực tế của thành phố Tân An!
Tuy biết rõ là Bành Viễn Chinh đang cố ý cho mình “uống nước đường”, trong lòng Chu Tích Thuấn vẫn cảm thấy rất thoải mái, phá lên cười ha hả:
- Tôi tìm cậu đến, không phải để nghe lời nịnh nọt, mà là muốn nghe ý kiến và đề nghị của cậu.
- Bí thư Chu, chuyển dời trung tâm chính trị và kinh tế, không chỉ cần có vốn đầu tư thật lớn, mà còn cần có thời gian và quá trình. Đồng thời loại bỏ cơ cấu huyện chỉnh hợp tài nguyên, cũng không thể hoàn thành ngày một ngày hai. Mà thứ lỗi cho tôi nói thẳng, cho dù bây giờ huyện Lân hợp nhất với một phần quận Tân An, cũng không đủ điều kiện đảm nhiệm công năng trung tâm toàn thành phố.
Bành Viễn Chinh rất uyển chuyển nói ra cái nhìn đích thực của mình. Trước đó vừa nịnh một câu, sau đó mới đưa ra ý kiến cá nhân chân chính. Về mặt nào đó mà nói, hắn cũng không tán thành kế hoạch dời nội thành về phía bắc của Chu Tích Thuấn.
Chu Tích Thuấn nhướng mày, cười:
- Đương nhiên cần có thời gian. Tôi xem trọng tương lai phát triển trong vài năm tới của huyện Lân, đồng thời cũng xem trọng tiềm năng phát triển rất lớn của khu vực phía bắc…Nói như thế, đồng chí Viễn Chinh, ít nhất tôi có thể làm việc ở Tân An năm năm, trong năm năm này, chúng ta cứ hết sức cố gắng, là đủ rồi.
Bành Viễn Chinh nghe Chu Tích Thuấn nói như vậy, biết ông ta đã hạ quyết tâm, suy xét một cách chín chắn, hơn nữa, xem bộ dạng chắc chắn cũng đã được tỉnh tán thành, nếu không ông ta sẽ không mạnh miệng như vậy.
Nghĩ như vậy, Bành Viễn Chinh nghiêm nghị và kính cẩn nói:
- Tôi hiểu, Bí thư chu. Lãnh đạo có gì dặn dò, cứ trực tiếp chỉ bảo.
Chu Tích Thuấn cười lớn:
- Ý của tôi là như vậy, chúng ta đồng thời làm quy hoạch về hành chính, hoàn thành thủ tục liên quan, trước cuối năm thực hiện mở rộng huyện Lân; mặt khác, khởi động việc loại bỏ thể chế huyện. Ở thành phố thành lập tổ lãnh đạo loại bỏ thể chể huyện, do tôi làm tổ trưởng, đồng chí Mạnh Cường làm tổ pháo thường trực, cậu đảm nhiệm tổ phó kiêm chánh văn phòng tổ lãnh đạo, phụ trách công tác cụ thể loại bỏ cơ cấu huyện!
Bành Viễn Chinh lên tiếng nhận lệnh, nhưng đồng thời lại thầm thở dài. Nếu phải loại bỏ thể chế huyện, như vậy việc trình báo huyện nghèo cấp quốc gia của huyện Lân không thể thực hiện được rồi. Tuy nhiên, sau khi loại bỏ thể chế huyện, sẽ nhận được tài nguyên của toàn thành phố và sự ủng hộ toàn lực về tài chính, điều này đối với huyện Lân, coi như là cơ hội phát triển ngàn năm một thuở.
Hơn nữa, một khi huyện Lân được mở rộng, lấy thị trấn Vân Thủy làm chính, cộng với một phần quận Tân An, vô hình trung sẽ gia tăng tổng sản lượng kinh tế của huyện Lân. Nếu hoàn thành mở rộng trước cuối năm, hơn nữa, các dự án mới được đầu tư đưa vào hoạt động, thu nhập tài chính và tổng giá trị sản xuất của huyện Lân năm 1994 tăng gấp hai lần là không thành vấn đề.
- Tốt lắm, trên cơ bản chính là chuyện này. Sau khi cậu trở về, lập tức thực hiện tốt các công tác chuẩn bị, tôi sẽ bảo thành phố phối hợp, kết nối công tác với các cậu.
Chu Tích Thuấn phất phất tay:
- Lát nữa tôi còn phải tổ chức một cuộc họp, cậu đi về trước!
- Được, Bí thư Chu, tôi về chuẩn bị. có chuyện gì, sẽ báo cáo xin chỉ thị của lãnh đạo!
Bành Viễn Chinh đứng dậy cáo từ.
…
Sau đó trong hội nghị thường vụ Thành ủy, Chu Tích Thuấn đưa ra chuyện này. Ông ta là là Bí thư Thành ủy, chuyện này lại được tỉnh mạnh mẽ ủng hộ, các Ủy viên thường vụ khác đều bỏ phiếu tán thành. Trên thực tế, thành phố đã sớm biết ý tưởng xây dựng khu đô thị mới này, chỉ là Chu Tích Thuấn đem ý tưởng này phát triển thêm, theo phong cách cá nhân của mình thôi.
Tin tức cứ như vậy truyền ra ngoài, khiến toàn thành phố chấn động, nhất là thị trấn Vân Thủy và vài địa phương sắp nhập vào với huyện Lân, gây bàn tán xôn xao.
Nội thành dời về phía Bắc, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố dời về phía huyện Lân, có nghĩa khu nội thành Tân An trở thành “khu cũ”, không còn là khu đầu mối then chốt về chính trị, kinh tế, mà bởi vậy, địa vị lịch sử kéo dài mấy chục năm, sẽ không còn lại chút gì.
Quận Tân An là nơi Chủ tịch quận Tô Vũ Hoàn đang lo tranh thủ chức vụ Bí thư Quận ủy. Vừa nghe tin này, lập tức trong lòng y nguội lạnh, hứng thú rã rời. Nếu quận Tân An không còn là trung tâm nội thành, làm sao có thể tái bố trí cấp Ủy viên thường vụ, Bí thư Quận ủy được? Ngay cả bây giờ y lấy được vị trí này, tương lai bị cắt đi, thì cũng không hay ho gì.
Ngày 19 tháng 5, Thành ủy Tân An và Ủy ban nhân dân thành phố liên hợp gửi công văn đi, thành lập cơ cấu lâm thời “Tổ lãnh đạo loại bỏ thể chế huyện của thành phố Tân An”, do Chủ tịch thành phố kiêm Bí thư Thành ủy Chu Tích Thuấn làm tổ trưởng, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch thường trực thành phố Mạnh Cường làm tổ phó thường trực, Phó Trưởng ban thư ký Thành ủy, Chủ tịch Ủy ban nhân dân huyện Lân Bành Viễn Chinh đảm nhiệm tổ phó kiêm chánh văn phòng tổ lãnh đạo. Văn phòng tổ lãnh đạo đặt tại huyện Lân.
Rất nhiều người đều chú ý tới chức vụ “Phó trưởng ban thư ký Thành ủy” của Bành Viễn Chinh ghi trong văn bản, vừa khiếp sợ vừa có vài phần cảm thán: vị cán bộ cấp huyện trẻ tuổi này, lại dũng cảm chọn gánh nặng, mà việc chọn gánh nặng như vậy đồng nghĩa với được thăng chức!
Trước khi gửi văn kiện này, Ban Tỏ chức Thành ủy đã đưa xuống một văn kiện bổ nhiệm Bành Viễn Chinh kiêm nhiệm Phó trưởng ban thư ký Thành ủy, nhưng không có bất kỳ phân công công tác nào, đó chính là một hư chức.
Tuy Phó trưởng ban thư ký Thành ủy cũng là cán bộ cấp huyện nhưng vị trí hết sức quan trọng, gần như tương đương với một trong những “người phát ngôn” quan trọng của Thành ủy. Bình thường, Phó trưởng ban thư ký Thành ủy nếu có kiêm nhiệm, sẽ làm Bí thư Huyện ủy, rất ít khi làm Chủ tịch huyện.
Bành Viễn Chinh giữ chức này, ngoài mặt là để dễ dàng cho triển khai công tác, khiến hắn có thể có tư cách ngang bằng vai vế với các Bí thư Huyện ủy.
Đồng thời, ai cũng hiểu, một khi “huyện Lân mới” được hợp nhất xong và loại bỏ thể chế huyện thành công, Bành Viễn Chinh sẽ đảm nhiệm chức Bí thư Quận ủy trung tâm nội thành thành phố Tân An, thậm chí hoàn toàn có khả năng tiến thêm một bước, kiêm chức Ủy viên thường vụ Thành ủy, trực tiếp vượt qua cánh cửa cấp Phó giám đốc sở.
Chu Tích Thuấn mới vừa lên, Bành Viễn Chinh đã được trong dụng, khiến Bành Viễn Chinh bị gắn cái nhãn “người của phe Chu Tích Thuấn”. Đây là điều Bành Viễn Chinh không muốn thấy, nhưng không có cách nào khác.
Có được tất có mất, điều đó là lẽ thường.
…
Tin tức đến thị trấn Vân Thủy, Bí thư Đảng ủy thị trấn Lý Tuyết Yến, Chủ tịch thị trấn cổ Lượng và các thành viên bộ máy lãnh đạo vui vẻ ra mặt, thị trấn còn mở một hội nghị “chúc mừng”. Đối với thị trấn Vân Thủy mà nói, nhập vào huyện Lân cũng không có gì đáng vui mừng, nhưng tương lai trở thành khu vực trung tâm của một đô thị mới, cũng là một biến đổi có tính lịch sử.
Đương nhiên, theo góc độ cảm tình cá nhân mà nói, Bành Viễn Chinh là lãnh đạo cũ của thị trấn, các cán bộ trong thị trấn đều là cấp dưới trước kia của hắn, có thể tiếp tục theo Bành Viễn Chinh công tác, họ rất vui mừng.
Chủ tịch thị trấn Cổ Lượng vội vàng đẩy cửa phòng làm việc của Bí thư Đảng ủy thị trấn Lý Tuyết Yến, cười nói:
- Bí thư Lý, sao chúng ta không đi thăm lãnh đạo cũ của chúng ta một chút?
- Khoan đã, công tác này thành phố còn chưa triển khai, chúng ta là cấp cơ sở, nên khiêm tốn một chút.
Lý Tuyết Yến nhẹ nhàng cười, lắc lắc đầu:
- Tránh cho người ta nói này nói nọ sau lưng!
- Sợ gì? Bí thư Lý, văn kiện của thành phố đã xuống tới đây, ý kiến phúc đáp của tỉnh sẽ lập tức đến ngay, Cục Dân chính thành phố đang tiến hành những bước thẩm tra và phê chuẩn cuối cùng, không tới mấy tháng nữa, chúng ta là thị trấn Vân Thủy thuộc huyện Lân rồi.
Cổ Lượng không cho là đúng, cười ha hả, nói:
- Đã lâu rồi không được gặp lãnh đạo, chúng ta đi huyện Lân một chuyến đi.
Lý Tuyết Yến do dự một chút, mắt lóe lên, nhẹ nhàng nói:
- Được, chúng ta lập tức đi thăm. Lát nữa tôi gọi điện cho Chủ tịch huyện Bành, hỏi lãnh đạo xem có thể hay không.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.