Chương 142: Chúc mừng sếp Lý
Cửu Ca
27/01/2024
"Được rồi, anh Trần, nhiệm vụ bảo hộ của nhà họ Nghiêm chúng tôi đã bị giải trừ, từ nay về sau chúng tôi sẽ là người bình thường, tôi cũng sẽ tiếp quản tập đoàn 'Khuynh Nhan của gia tộc, sau này có chuyện gì xin cứ lên tiếng." Nghiêm Nhu Cẩn trịnh trọng nói.
"Nếu có việc cần, tôi nhất định sẽ nói." Trần Vũ khẽ mỉm cười nói.
Chớp mắt đã đến ngày tổ chức bữa tiệc của tập đoàn Thanh Uyển.
Bữa tiệc được tổ chức tại khách sạn Tam Nguyên ở thành phố Phong Lăng, Chu Lâm với khuôn mặt rạng rỡ đã tiếp đón những người nổi tiếng thuộc mọi tầng lớp xã hội tại quầy lễ tân.
"Nếu anh cảm thấy không thể đối mặt với những chuyện này, tôi có thể làm điều đó thay anh."
Trên chiếc xe đối diện khách sạn, Ninh Nhã Tuyết liếc nhìn Trần Vũ.
"Không sao đâu, tôi sẽ tự trả mối thù của mình." Trần Vũ mỉm cười, quay người xuống xe.
"Sếp Chu, chúc mừng" Trần Vũ đi tới trước mặt Chu Lâm, khế cười nói.
"Sếp Trần, hoan nghênh hoan nghênh." Nhìn thấy Trần Vũ, Chu Lâm hơi giật mình, trong mắt hiện lên một tia tàn nhẫn khó thấy.
Gã nhiệt tình đưa tay ra, bắt tay với Trần Vũ, sau đó lạnh lùng nói vào tai Trần Vũ: “Anh thật sự ở đây à?”
"Đương nhiên rồi, sếp Chu đã nhiệt tình mời tôi, nếu tôi không tới, chẳng phải là không nể mặt sếp Chu sao?" Trần Vũ cười nói.
"Thành thật mà nói, tôi không hoan nghênh anh." Chu Lâm vẫn mỉm cười.
"Nhưng tôi đã tới rồi." Trần Vũ cũng mỉm cười.
“Anh sẽ hối hận.” Nụ cười trên mặt Chu Lâm càng đậm hơn.
“Tôi có một món quà lớn cho anh, hy vọng anh sẽ thích." Trần Vũ ghé vào bên tai Chu Lâm, khẽ cười nói: 'Còn nữa, dáng người của Lý Thanh Uyển cũng rất đẹp."
Nụ cười trên mặt Chu Lâm cứng đờ, gã buông tay Trần Vũ ra: "Sếp Trần, mời vào trong."
Trần Vũ gật đầu, bình tĩnh đi vào khách sạn, từ đầu đến cuối hai người đều rất nhiệt tình, nếu không biết chắc chắn sẽ nghĩ hai người bọn họ là bạn cũ quen nhau từ lâu.
Sau khi Trần Vũ bước vào, sắc mặt Chu Lâm đột nhiên tối sầm, gã vẫy tay, vài vệ sĩ đi tới, gã dặn dò vài câu với vệ sĩ, các vệ sĩ gật đầu rồi rời đi, trên mặt Chu Lâm lộ ra vẻ giễu cợt, tiếp tục đón khách.
Trong sảnh phòng tiệc, giữa tiếng nhạc êm dịu, những người thành đạt ăn mặc bảnh bao ởđi tới đi lui, mọi người cùng nâng cốc và uống rượu, giống như một bữa tiệc nơi giới thượng lưu tụ tập.
"Sếp Trần, hoan nghênh." Lý Thanh Uyển mặc váy dạ hội màu trắng, rõ ràng là nhân vật chính của đêm nay.
"Chúc mừng sếp Lý.' Trần Vũ giơ rượu vang đỏ trong tay lên.
"Cảm ơn anh, sự phát triển trong tương lai của tập đoàn Thanh Uyển không thể tách khỏi sự ủng hộ của sếp Trần." Lý Thanh Uyển nâng ly lên nhấp một ngụm nhỏ, sau đó cô ta kề sát eo vào người Trần Vũ và thổi vào tai Trần Vũ: "Không biết sếp Trần đã suy xét thế nào về chuyện tôi đầu tư vào tập đoàn Thiên Vân?"
"Cái này còn xem biểu hiện của chủ tịch Lý." Trần Vũ nói, một tay nhẹ nhàng vỗ vào mông Lý Thanh Uyển.
Thân thể Lý Thanh Uyển cứng đờ, hô hấp đột nhiên trở nên gấp gáp.
Trần Vũ rất quen thuộc với cơ thể của cô ta, bộ phận nhạy cảm nhất của cô ta bị lòng bàn tay của Trần Vũ chạm vào, Trân Vũ cố ý vận dụng một chân khí, khiến cho ánh mắt của cô ta lập tức mê hoặc.
"Sếp Trần muốn tôi biểu hiện như thế nào?" Lý Thanh Uyển áp sát Trần Vũ, cô ta vặn vẹo eo muốn ăn tươi nuốt sống người đàn ông bên cạnh.
“Cô nói xem?” Trần Vũ dựa vào bên cạnh cô ta, thổi một hơi.
Lý Thanh Uyển cảm thấy trong lồng ngực như có một ngọn lửa bùng lên, cô ta đột nhiên nắm lấy tay Trần Vũ, đi về phía phòng cho khách quý của phòng tiệc.
"Nếu có việc cần, tôi nhất định sẽ nói." Trần Vũ khẽ mỉm cười nói.
Chớp mắt đã đến ngày tổ chức bữa tiệc của tập đoàn Thanh Uyển.
Bữa tiệc được tổ chức tại khách sạn Tam Nguyên ở thành phố Phong Lăng, Chu Lâm với khuôn mặt rạng rỡ đã tiếp đón những người nổi tiếng thuộc mọi tầng lớp xã hội tại quầy lễ tân.
"Nếu anh cảm thấy không thể đối mặt với những chuyện này, tôi có thể làm điều đó thay anh."
Trên chiếc xe đối diện khách sạn, Ninh Nhã Tuyết liếc nhìn Trần Vũ.
"Không sao đâu, tôi sẽ tự trả mối thù của mình." Trần Vũ mỉm cười, quay người xuống xe.
"Sếp Chu, chúc mừng" Trần Vũ đi tới trước mặt Chu Lâm, khế cười nói.
"Sếp Trần, hoan nghênh hoan nghênh." Nhìn thấy Trần Vũ, Chu Lâm hơi giật mình, trong mắt hiện lên một tia tàn nhẫn khó thấy.
Gã nhiệt tình đưa tay ra, bắt tay với Trần Vũ, sau đó lạnh lùng nói vào tai Trần Vũ: “Anh thật sự ở đây à?”
"Đương nhiên rồi, sếp Chu đã nhiệt tình mời tôi, nếu tôi không tới, chẳng phải là không nể mặt sếp Chu sao?" Trần Vũ cười nói.
"Thành thật mà nói, tôi không hoan nghênh anh." Chu Lâm vẫn mỉm cười.
"Nhưng tôi đã tới rồi." Trần Vũ cũng mỉm cười.
“Anh sẽ hối hận.” Nụ cười trên mặt Chu Lâm càng đậm hơn.
“Tôi có một món quà lớn cho anh, hy vọng anh sẽ thích." Trần Vũ ghé vào bên tai Chu Lâm, khẽ cười nói: 'Còn nữa, dáng người của Lý Thanh Uyển cũng rất đẹp."
Nụ cười trên mặt Chu Lâm cứng đờ, gã buông tay Trần Vũ ra: "Sếp Trần, mời vào trong."
Trần Vũ gật đầu, bình tĩnh đi vào khách sạn, từ đầu đến cuối hai người đều rất nhiệt tình, nếu không biết chắc chắn sẽ nghĩ hai người bọn họ là bạn cũ quen nhau từ lâu.
Sau khi Trần Vũ bước vào, sắc mặt Chu Lâm đột nhiên tối sầm, gã vẫy tay, vài vệ sĩ đi tới, gã dặn dò vài câu với vệ sĩ, các vệ sĩ gật đầu rồi rời đi, trên mặt Chu Lâm lộ ra vẻ giễu cợt, tiếp tục đón khách.
Trong sảnh phòng tiệc, giữa tiếng nhạc êm dịu, những người thành đạt ăn mặc bảnh bao ởđi tới đi lui, mọi người cùng nâng cốc và uống rượu, giống như một bữa tiệc nơi giới thượng lưu tụ tập.
"Sếp Trần, hoan nghênh." Lý Thanh Uyển mặc váy dạ hội màu trắng, rõ ràng là nhân vật chính của đêm nay.
"Chúc mừng sếp Lý.' Trần Vũ giơ rượu vang đỏ trong tay lên.
"Cảm ơn anh, sự phát triển trong tương lai của tập đoàn Thanh Uyển không thể tách khỏi sự ủng hộ của sếp Trần." Lý Thanh Uyển nâng ly lên nhấp một ngụm nhỏ, sau đó cô ta kề sát eo vào người Trần Vũ và thổi vào tai Trần Vũ: "Không biết sếp Trần đã suy xét thế nào về chuyện tôi đầu tư vào tập đoàn Thiên Vân?"
"Cái này còn xem biểu hiện của chủ tịch Lý." Trần Vũ nói, một tay nhẹ nhàng vỗ vào mông Lý Thanh Uyển.
Thân thể Lý Thanh Uyển cứng đờ, hô hấp đột nhiên trở nên gấp gáp.
Trần Vũ rất quen thuộc với cơ thể của cô ta, bộ phận nhạy cảm nhất của cô ta bị lòng bàn tay của Trần Vũ chạm vào, Trân Vũ cố ý vận dụng một chân khí, khiến cho ánh mắt của cô ta lập tức mê hoặc.
"Sếp Trần muốn tôi biểu hiện như thế nào?" Lý Thanh Uyển áp sát Trần Vũ, cô ta vặn vẹo eo muốn ăn tươi nuốt sống người đàn ông bên cạnh.
“Cô nói xem?” Trần Vũ dựa vào bên cạnh cô ta, thổi một hơi.
Lý Thanh Uyển cảm thấy trong lồng ngực như có một ngọn lửa bùng lên, cô ta đột nhiên nắm lấy tay Trần Vũ, đi về phía phòng cho khách quý của phòng tiệc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.