Chương 143: Trần Vũ lui ra
Cửu Ca
27/01/2024
Trong phòng dành cho khách quý không có ai, Lý Thanh Uyển trở tay khóa cửa lại, sau đó đột nhiên nhào lên người Trần Vũ, cô ta ôm thật chặt Trần Vũ, dâng ra đôi môi nóng bỏng.
Trần Vũ cười lạnh, duỗi tay phải ra điểm vào giữa lông mày của cô ta, thần niệm của anh nhân cơ hội tiến vào, lập tức khống chế cơ thể Lý Thanh Uyển.
Sau đó, anh ném ra một người giấy, người giấy dính vào người Lý Thanh Uyển, trong ý thức của Lý Thanh Uyển thì người giấy là Trần Vũ, cô ta thở hổn hển, cởi quần áo và rơi vào tình trạng mê loạn.
Trần Vũ lui ra, nhìn Lý Thanh Uyển đang làm trò hề, anh không khỏi cười lạnh một tiếng, mở cửa, xoay người rời đi.
Một nhóm vệ sĩ đang tìm kiếm Trần Vũ khắp nơi, Chu Lâm nói rằng Trần Vũ là nhân tố gây bất ổn và yêu cầu họ đuổi Trần Vũ ra ngoài, họ mở cửa phòng cho khách quý và nhìn thấy Lý Thanh Uyển đang trần truồng thì lập tức chấn động và sợ hãi...
Bữa tiệc đã bắt đầu, chủ tịch của công ty lẽ ra phải lên sân khấu phát biểu, nhưng vì mãi mà không tìm được Lý Thanh Uyển nên Chu Lâm tạm thời lên sân khấu phát biểu thay vợ.
"Kính thưa các vị khách quý và bạn bè, trước hết xin chào mừng mọi người đến với bữa tiệc trước khi niêm yết của Tập đoàn Thanh Uyển chúng tôi, sau thời gian dài chuẩn bị, Tập đoàn Thanh Uyển của chúng tôi cuối cùng đã nộp đơn đăng ký niêm yết."
"Tập đoàn Thanh Uyển của chúng tôi luôn cam kết phát triển cùng cộng đồng và chia sẻ lợi ích, hiện tại, nhiều công ty lớn đã rót vốn vào tập đoàn của chúng tôi, dự kiến sẽ có giá trị thị trường là 2 tỷ sau khi niêm yết."
Sắc mặt Chu Lâm hồng hào: "Tôi, Chu Lâm, phó chủ tịch tập đoàn Thanh Uyển, xin cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, chúng ta hãy cùng nâng cốc chúc mừng tập đoàn Thanh Uyển niêm yết thành công."
Hiện trường vang lên tiếng hoan hô, mọi người đều nâng ly chúc mừng Chu Lâm.
Sắc mặt Chu Lâm hồng hào, đây là khoảnh khắc nổi bật của cuộc đời gã.
Ngay lúc này, một giọng nói lạnh lùng cắt ngang bầu không khí: "Hôm nay là tiệc niêm yết của tập đoàn Thanh Uyển, tại sao bà chủ lớn của công ty - Lý Thanh Uyển lại không xuất hiện?"
Âm thanh này không lớn nhưng lại rất có sức ảnh hưởng, tiếng hoan hô tại hiện trường trong nháy mắt bị át đi, mọi người nghiêng đầu tìm kiếm nơi phát ra âm thanh.
Bóng người vừa lóe lên, Trần Vũ xuất hiện, anh chậm rãi đi tới, người ở hai bên không tự chủ được nhường đường cho anh.
“Lại là anh!” Chu Lâm nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Trần Vũ: “Anh muốn làm gì?”
"Sếp Chu, anh đã nhiều lần mời tôi tới tham dự bữa tiệc niêm yết của tập đoàn Thanh Uyển, nếu tôi không đến, chẳng phải là không nể mặt anh sao?" Trần Vũ cười nói.
"Chúng tôi hoan nghênh những người đến dự tiệc, nhưng nếu anh đến đây để gây rắc rối, tôi sẽ không khách khí mời anh ra ngoài." Chu Lâm lạnh lùng nói.
"Đương nhiên là tôi tới đây dự tiệc." Trần Vũ cười nói: "Hơn nữa những gì tôi nói hình như cũng đâu có vấn đề gì, trong một dịp quan trọng như vậy, với tư cách là người điều hành thực sự của tập đoàn Thanh Uyển, người dùng tên mình để đặt tên cho công ty - cô Lý Thanh Uyển tại sao lại không xuất hiện?"
Trần Vũ vừa nói dứt lời, những vị khách trong phòng bắt đầu thì thầm với nhau.
Việc chủ tịch công ty không xuất hiện trong bữa tiệc niêm yết thực sự không hợp lý.
"Tìm được rồi sao?" Chu Lâm thấy vệ sĩ của mình vội vàng đến gần, gã nhỏ giọng hỏi, gã biết rằng trong trường hợp này không thể không có mặt Lý Thanh Uyển.
"Tìm được rồi, nhưng sếp Lý, cô ấy...' Vẻ mặt vệ sĩ trông rất xấu hổ.
"Vậy sao còn không gọi cô ấy ra đây?" Chu Lâm tức giận nói.
"Nhưng, nhưng mà..." Người vệ sĩ lắp bắp.
Đột nhiên, trong đám người vang lên một tiếng hét kinh hãi, Chu Lâm vừa ngẩng đầu lên, trái tim đột nhiên co giật mạnh, suýt chút nữa gã đã ngất đi tại chỗ.
Chỉ nhìn thấy vài vệ sĩ đang bế một người phụ nữ lõa lồ ra ngoài, váy của người phụ nữ này bị xé thành từng mảnh, mặc dù trên người cô ta còn phủ một mảnh quần áo, nhưng vấn lộ ra một vùng da lớn.
Sắc mặt cô ta đỏ bừng, vẻ mặt hài lòng sau khoái cảm, hơn nữa hai tay cô ta còn ôm chặt một người vệ sĩ, vặn vẹo eo để cố kề sát người vệ sĩ kia hơn.
Trần Vũ cười lạnh, duỗi tay phải ra điểm vào giữa lông mày của cô ta, thần niệm của anh nhân cơ hội tiến vào, lập tức khống chế cơ thể Lý Thanh Uyển.
Sau đó, anh ném ra một người giấy, người giấy dính vào người Lý Thanh Uyển, trong ý thức của Lý Thanh Uyển thì người giấy là Trần Vũ, cô ta thở hổn hển, cởi quần áo và rơi vào tình trạng mê loạn.
Trần Vũ lui ra, nhìn Lý Thanh Uyển đang làm trò hề, anh không khỏi cười lạnh một tiếng, mở cửa, xoay người rời đi.
Một nhóm vệ sĩ đang tìm kiếm Trần Vũ khắp nơi, Chu Lâm nói rằng Trần Vũ là nhân tố gây bất ổn và yêu cầu họ đuổi Trần Vũ ra ngoài, họ mở cửa phòng cho khách quý và nhìn thấy Lý Thanh Uyển đang trần truồng thì lập tức chấn động và sợ hãi...
Bữa tiệc đã bắt đầu, chủ tịch của công ty lẽ ra phải lên sân khấu phát biểu, nhưng vì mãi mà không tìm được Lý Thanh Uyển nên Chu Lâm tạm thời lên sân khấu phát biểu thay vợ.
"Kính thưa các vị khách quý và bạn bè, trước hết xin chào mừng mọi người đến với bữa tiệc trước khi niêm yết của Tập đoàn Thanh Uyển chúng tôi, sau thời gian dài chuẩn bị, Tập đoàn Thanh Uyển của chúng tôi cuối cùng đã nộp đơn đăng ký niêm yết."
"Tập đoàn Thanh Uyển của chúng tôi luôn cam kết phát triển cùng cộng đồng và chia sẻ lợi ích, hiện tại, nhiều công ty lớn đã rót vốn vào tập đoàn của chúng tôi, dự kiến sẽ có giá trị thị trường là 2 tỷ sau khi niêm yết."
Sắc mặt Chu Lâm hồng hào: "Tôi, Chu Lâm, phó chủ tịch tập đoàn Thanh Uyển, xin cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, chúng ta hãy cùng nâng cốc chúc mừng tập đoàn Thanh Uyển niêm yết thành công."
Hiện trường vang lên tiếng hoan hô, mọi người đều nâng ly chúc mừng Chu Lâm.
Sắc mặt Chu Lâm hồng hào, đây là khoảnh khắc nổi bật của cuộc đời gã.
Ngay lúc này, một giọng nói lạnh lùng cắt ngang bầu không khí: "Hôm nay là tiệc niêm yết của tập đoàn Thanh Uyển, tại sao bà chủ lớn của công ty - Lý Thanh Uyển lại không xuất hiện?"
Âm thanh này không lớn nhưng lại rất có sức ảnh hưởng, tiếng hoan hô tại hiện trường trong nháy mắt bị át đi, mọi người nghiêng đầu tìm kiếm nơi phát ra âm thanh.
Bóng người vừa lóe lên, Trần Vũ xuất hiện, anh chậm rãi đi tới, người ở hai bên không tự chủ được nhường đường cho anh.
“Lại là anh!” Chu Lâm nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Trần Vũ: “Anh muốn làm gì?”
"Sếp Chu, anh đã nhiều lần mời tôi tới tham dự bữa tiệc niêm yết của tập đoàn Thanh Uyển, nếu tôi không đến, chẳng phải là không nể mặt anh sao?" Trần Vũ cười nói.
"Chúng tôi hoan nghênh những người đến dự tiệc, nhưng nếu anh đến đây để gây rắc rối, tôi sẽ không khách khí mời anh ra ngoài." Chu Lâm lạnh lùng nói.
"Đương nhiên là tôi tới đây dự tiệc." Trần Vũ cười nói: "Hơn nữa những gì tôi nói hình như cũng đâu có vấn đề gì, trong một dịp quan trọng như vậy, với tư cách là người điều hành thực sự của tập đoàn Thanh Uyển, người dùng tên mình để đặt tên cho công ty - cô Lý Thanh Uyển tại sao lại không xuất hiện?"
Trần Vũ vừa nói dứt lời, những vị khách trong phòng bắt đầu thì thầm với nhau.
Việc chủ tịch công ty không xuất hiện trong bữa tiệc niêm yết thực sự không hợp lý.
"Tìm được rồi sao?" Chu Lâm thấy vệ sĩ của mình vội vàng đến gần, gã nhỏ giọng hỏi, gã biết rằng trong trường hợp này không thể không có mặt Lý Thanh Uyển.
"Tìm được rồi, nhưng sếp Lý, cô ấy...' Vẻ mặt vệ sĩ trông rất xấu hổ.
"Vậy sao còn không gọi cô ấy ra đây?" Chu Lâm tức giận nói.
"Nhưng, nhưng mà..." Người vệ sĩ lắp bắp.
Đột nhiên, trong đám người vang lên một tiếng hét kinh hãi, Chu Lâm vừa ngẩng đầu lên, trái tim đột nhiên co giật mạnh, suýt chút nữa gã đã ngất đi tại chỗ.
Chỉ nhìn thấy vài vệ sĩ đang bế một người phụ nữ lõa lồ ra ngoài, váy của người phụ nữ này bị xé thành từng mảnh, mặc dù trên người cô ta còn phủ một mảnh quần áo, nhưng vấn lộ ra một vùng da lớn.
Sắc mặt cô ta đỏ bừng, vẻ mặt hài lòng sau khoái cảm, hơn nữa hai tay cô ta còn ôm chặt một người vệ sĩ, vặn vẹo eo để cố kề sát người vệ sĩ kia hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.