Chương 85: Cao kiến
Đỗ Vũ Hoàng Ngân
23/08/2024
Cậu Hai không nhanh không chậm đi đến, Lợn với Ruộng giây trước còn đang cười nói vui vẻ, giây sau bỗng dưng sượng trân luôn.
Lợn ý thức được điều gì đó nên tự giác tránh xa Ruộng cả thướt, vậy mà cậu Hai còn lườm tụi nó, khổ quá ư là khổ với cái người hay ghen này rồi. Ruộng thấy cậu Hai thì cũng hơi mất tự nhiên, Ruộng liền cúi đầu xuống chào cậu, mà cậu chẳng thèm liếc mắt đến một cái.
Cậu Hai kéo Lợn về phía mình, cậu thì thầm vào tai Lợn.
Vui quá nhỉ? Cười híp hết cả mắt.Không có mà.
Còn cãi?Không, em không dám.Cậu tính sổ với mày sau.Dạ.Có đứa vừa bị cậu mắng "Yêu", mặt tiu nghỉu.
Cậu trầm giọng lại, cố đề không tỏ ra thái độ thù ghét, hỏi Ruộng.
Đã tìm ra chưa?Dạ thưa, vẫn chưa cậu ạ.Tìm kĩ chưa?Thưa cậu, đã tìm rất kĩ rồi ạ.Có một thằng Hảo cũng tìm không xong, vậy mà có thời gian đứng ở đây tán gẫu?.Ruộng nhận ra sự khó chịu bất thường của cậu Hai, nguyên nhân do đâu thì Ruộng không rõ, chỉ biết là mỗi khi dính đến thằng Lợn là thái độ của cậu lại làm quá lên đến vậy.
Da... Cậu mắng rất phải.Nói thừa.Cậu Hai quan sát bốn phương tám hướng, rồi bỗng mắt cậu dừng lại tại một bụi chuối tiêu hồng, môi cậu hơi cong lên.
Cậu bỗng chốc thay đổi thái độ, nửa như nói đùa, nửa là nói thật.
- Khéo thằng Hảo nó trốn sang thôn khác từ tám đời mất rồi.
Nghe cậu Hai nói thế, Lợn rầu rĩ.
Cậu Hai hỏi tiếp.
- Hai đứa tụi mày đã lục soát mấy bụi cây xung quanh đây hết chưa?
Lợn thật thà trả lời.
Dạ, tụi con lục soát gần hết rồi ý chỉ có chỗ mấy bụi chuối tiêu kia là chưa thôi.Thế hả? May thật đấy.
Cậu Hai chả vờ thở phào, Lợn thắc mắc hỏi.
Sao may hả cậu?Ơ hay, vậy là tụi mày chưa biết gì à?Ruộng nhìn Lợn, Lợn nhìn Ruộng, hai đứa nhìn cậu Hai, rồi lắc đầu.
Chả là cậu nghe nói ở chỗ bụi chuối tiêu đằng đó nguy hiểm lắm.Nguy hiểm như nào hả cậu? _Lợn hỏi.À, cậu nghe nói cách đây vài hôm có ông bác ở thôn khác đi ngang qua thôn mình, đang đi thì mắc quá nên tìm chỗ bụi cây để giải quyết.Ý cậu nói là ông bác đó giải quyết ở chỗ bụi chuối tiêu đằng đó hả cậu?ปล.Rồi chuyện gì xảy ra với ông bác đó mà cậu nói nguy hiểm ạ.Cũng không có gì, chỉ là ông bác vừa mới vạch quần ra thì có con rắn hổ mang từ trong bụi chuối đó bò ra.Bò ra rồi sao nữa hả cậu?Lợn tò mò chết được, Ruộng cũng đang hóng chuyện, nghe cậu kể đến đoạn gay cấn thì cũng thấy hiếu kì. Hai người chăm chú trông chờ cậu Hai kể tiếp như thể hai đứa trẻ đang chờ bánh mỗi khi bu đi chợ về.
Kể tiếp đi mà cậu, đang đến đoạn hay _Lợn giục.Thì bò ra cắn phập một phát mất toi luôn cái của quý chứ sao.Eo ơi? Nguy hiểm thế hả cậu?.Ưa, mày nghĩ đi, rắn hồ mang cắn voi còn chết nói chi là con người.Vậy tội nghiệp cho ông bác xấu số kia quá...Ưa, mà bụi chuối đó không chỉ có rắn hổ mang, mà cả kiếng ba khoang cũng cư ngụ tại đó.Trời ạ, chết chưa? Vậy sao không ai đốn luôn để diệt trừ hậu họa hả cậu?Bậy, đốn cũng không lợi ích gì, chủ yếu là diệt cỏ phải diệt tận gốc.À, con hiểu nè! Ý cậu là đốn bụi chuối đó thì rắn hổ mang và kiếng ba khoang vẫn có thể tìm một bụi chuối khác để cư ngụ đúng không?Mày khôn ra rồi đó.
Cậu nhịn cười, thật ra chẳng có ông bác xấu số hay con rắn hổ mang nào ở đây cả, toàn là sản phẩm mà cậu dùng trí tưởng tượng để bịa ra, mục đích chủ yếu là để hù doạ cái đứa hèn hạ đang núp trong bụi chuối nghe
được.
Cậu là cậu nhìn xa trông rộng nên đã sớm biết thằng Hảo đang trốn ở đâu, nhưng để nó tự ló mặt ra dễ dàng như vậy thì không phải phong cách của cậu, đã chơi thì phải chất, cậu chơi nó chuyến này nó không nề cậu nữa là?
Nhân tiện ở đây có sẵn hai đứa ngốc, nên cậu tô điểm thêm một chút cho vở kịch thêm phong phú ý mà.
- Được lắm, đốn không được thì mình đốt trụi luôn là xong.
Lợn đưa ra cao kiến.
- Ý hay đó.
Ruộng cũng nhiệt tình hưởng ứng.
Đề con đi lấy dầu với lửa ra đốt trụi cái bụi chuối chết tiệt này.Anh đi với chú mày.Hai đứa hớn hở choàng vai nhau chạy về nhà lấy dầu với lửa, đoạn bị cậu Hai nắm vai áo kéo lại.
- Đi đâu xa cho mắc công, ở gần đây có nhà dân, vào xin một ít chả nhẽ người ta không cho.
Cậu dúi cho Ruộng xâu tiền bảo Ruộng lại ngôi nhà gần đó xin ít dầu lửa, nếu họ không cho không thì lấy tiền trả cho họ, Ruộng lập tức đi ngay, một lát sau Ruộng đã xách một can dầu lửa chạy đến, cậu Hai ra lệnh cho Ruộng rưới dầu lửa vòng quanh bụi chuối.
Thằng Hảo đã sớm tè ra quần trong này nãy giờ rồi, Lợn đang mồi lửa chuẩn bị châm lên thì nghe thấy tiếng khóc được phát ra từ bụi chuối, Lợn hoảng hồn đến cả quăng mợ nó que lửa xuống đất.
Lợn ý thức được điều gì đó nên tự giác tránh xa Ruộng cả thướt, vậy mà cậu Hai còn lườm tụi nó, khổ quá ư là khổ với cái người hay ghen này rồi. Ruộng thấy cậu Hai thì cũng hơi mất tự nhiên, Ruộng liền cúi đầu xuống chào cậu, mà cậu chẳng thèm liếc mắt đến một cái.
Cậu Hai kéo Lợn về phía mình, cậu thì thầm vào tai Lợn.
Vui quá nhỉ? Cười híp hết cả mắt.Không có mà.
Còn cãi?Không, em không dám.Cậu tính sổ với mày sau.Dạ.Có đứa vừa bị cậu mắng "Yêu", mặt tiu nghỉu.
Cậu trầm giọng lại, cố đề không tỏ ra thái độ thù ghét, hỏi Ruộng.
Đã tìm ra chưa?Dạ thưa, vẫn chưa cậu ạ.Tìm kĩ chưa?Thưa cậu, đã tìm rất kĩ rồi ạ.Có một thằng Hảo cũng tìm không xong, vậy mà có thời gian đứng ở đây tán gẫu?.Ruộng nhận ra sự khó chịu bất thường của cậu Hai, nguyên nhân do đâu thì Ruộng không rõ, chỉ biết là mỗi khi dính đến thằng Lợn là thái độ của cậu lại làm quá lên đến vậy.
Da... Cậu mắng rất phải.Nói thừa.Cậu Hai quan sát bốn phương tám hướng, rồi bỗng mắt cậu dừng lại tại một bụi chuối tiêu hồng, môi cậu hơi cong lên.
Cậu bỗng chốc thay đổi thái độ, nửa như nói đùa, nửa là nói thật.
- Khéo thằng Hảo nó trốn sang thôn khác từ tám đời mất rồi.
Nghe cậu Hai nói thế, Lợn rầu rĩ.
Cậu Hai hỏi tiếp.
- Hai đứa tụi mày đã lục soát mấy bụi cây xung quanh đây hết chưa?
Lợn thật thà trả lời.
Dạ, tụi con lục soát gần hết rồi ý chỉ có chỗ mấy bụi chuối tiêu kia là chưa thôi.Thế hả? May thật đấy.
Cậu Hai chả vờ thở phào, Lợn thắc mắc hỏi.
Sao may hả cậu?Ơ hay, vậy là tụi mày chưa biết gì à?Ruộng nhìn Lợn, Lợn nhìn Ruộng, hai đứa nhìn cậu Hai, rồi lắc đầu.
Chả là cậu nghe nói ở chỗ bụi chuối tiêu đằng đó nguy hiểm lắm.Nguy hiểm như nào hả cậu? _Lợn hỏi.À, cậu nghe nói cách đây vài hôm có ông bác ở thôn khác đi ngang qua thôn mình, đang đi thì mắc quá nên tìm chỗ bụi cây để giải quyết.Ý cậu nói là ông bác đó giải quyết ở chỗ bụi chuối tiêu đằng đó hả cậu?ปล.Rồi chuyện gì xảy ra với ông bác đó mà cậu nói nguy hiểm ạ.Cũng không có gì, chỉ là ông bác vừa mới vạch quần ra thì có con rắn hổ mang từ trong bụi chuối đó bò ra.Bò ra rồi sao nữa hả cậu?Lợn tò mò chết được, Ruộng cũng đang hóng chuyện, nghe cậu kể đến đoạn gay cấn thì cũng thấy hiếu kì. Hai người chăm chú trông chờ cậu Hai kể tiếp như thể hai đứa trẻ đang chờ bánh mỗi khi bu đi chợ về.
Kể tiếp đi mà cậu, đang đến đoạn hay _Lợn giục.Thì bò ra cắn phập một phát mất toi luôn cái của quý chứ sao.Eo ơi? Nguy hiểm thế hả cậu?.Ưa, mày nghĩ đi, rắn hồ mang cắn voi còn chết nói chi là con người.Vậy tội nghiệp cho ông bác xấu số kia quá...Ưa, mà bụi chuối đó không chỉ có rắn hổ mang, mà cả kiếng ba khoang cũng cư ngụ tại đó.Trời ạ, chết chưa? Vậy sao không ai đốn luôn để diệt trừ hậu họa hả cậu?Bậy, đốn cũng không lợi ích gì, chủ yếu là diệt cỏ phải diệt tận gốc.À, con hiểu nè! Ý cậu là đốn bụi chuối đó thì rắn hổ mang và kiếng ba khoang vẫn có thể tìm một bụi chuối khác để cư ngụ đúng không?Mày khôn ra rồi đó.
Cậu nhịn cười, thật ra chẳng có ông bác xấu số hay con rắn hổ mang nào ở đây cả, toàn là sản phẩm mà cậu dùng trí tưởng tượng để bịa ra, mục đích chủ yếu là để hù doạ cái đứa hèn hạ đang núp trong bụi chuối nghe
được.
Cậu là cậu nhìn xa trông rộng nên đã sớm biết thằng Hảo đang trốn ở đâu, nhưng để nó tự ló mặt ra dễ dàng như vậy thì không phải phong cách của cậu, đã chơi thì phải chất, cậu chơi nó chuyến này nó không nề cậu nữa là?
Nhân tiện ở đây có sẵn hai đứa ngốc, nên cậu tô điểm thêm một chút cho vở kịch thêm phong phú ý mà.
- Được lắm, đốn không được thì mình đốt trụi luôn là xong.
Lợn đưa ra cao kiến.
- Ý hay đó.
Ruộng cũng nhiệt tình hưởng ứng.
Đề con đi lấy dầu với lửa ra đốt trụi cái bụi chuối chết tiệt này.Anh đi với chú mày.Hai đứa hớn hở choàng vai nhau chạy về nhà lấy dầu với lửa, đoạn bị cậu Hai nắm vai áo kéo lại.
- Đi đâu xa cho mắc công, ở gần đây có nhà dân, vào xin một ít chả nhẽ người ta không cho.
Cậu dúi cho Ruộng xâu tiền bảo Ruộng lại ngôi nhà gần đó xin ít dầu lửa, nếu họ không cho không thì lấy tiền trả cho họ, Ruộng lập tức đi ngay, một lát sau Ruộng đã xách một can dầu lửa chạy đến, cậu Hai ra lệnh cho Ruộng rưới dầu lửa vòng quanh bụi chuối.
Thằng Hảo đã sớm tè ra quần trong này nãy giờ rồi, Lợn đang mồi lửa chuẩn bị châm lên thì nghe thấy tiếng khóc được phát ra từ bụi chuối, Lợn hoảng hồn đến cả quăng mợ nó que lửa xuống đất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.