Chương 84: Ghen
Đỗ Vũ Hoàng Ngân
23/08/2024
Sự việc thằng Hảo lẻn vào nhà gái đã có chồng để giở trò đồi bại đã nhanh chóng lan truyền khắp cả thôn, người ưa nó đã không có rồi, nay người ghét nó lại càng nhiều hơn, chính Hảo cũng biết mình không thể ở lại cái thôn này lâu hơn được nữa.
Phú bà thăm cô cả ở trên Huyện cũng sắp trở về rồi, thể nào cũng có đứa mách lẻo lại chuyện này cho bà nghe, mà cho dù không có đứa nào mách thì ngoài kia cả thôn đều đang bàn tán sôi nổi, sớm hay muộn cũng lọt đến tai bà thôi.
Hảo đi theo bà nhiều năm nên nó hiểu tính nết bà quá mà, con Mận tuy là thân phận người hầu nhưng bà lại thương nó như con gái, bà mà biết nó đã làm ra chuyện tày đình với con gái của bà ấy chỉ thì chỉ có nước bà đem nó ra lột da, róc xương, mới tưởng tượng thôi cũng đã thấy kinh hãi tột độ.
Hảo thì chưa muốn chết, ai bảo Hảo hèn, Hảo chịu, nhưng so với chết thì Hảo thà mang tiếng thối, suốt đời bị người ta khinh miệt còn hơn. Hảo rối ren giữa những dòng suy nghĩ và rồi Hảo thu xếp hành trang, chuẩn bị bỏ trốn.
Hảo phải bọc qua đường tắt để đi vì bây giờ đường chính toàn là binh lính của cậu Hai, Hảo mà ló mặt ra thì chỉ có nước bán muối, Hảo đi đến cánh đồng, luồn lách qua những bụi chuối, khi đến một con ngõ nhỏ ở cuối thôn thì bắt gặp thằng Lợn với thằng Ruộng cũng đang đi đến, Hảo nhanh chóng núp vào bụi chuối.
Hai thẳng Lợn, Ruộng, thẳng cẩm cây cưa, thẳng vác cây dao chặt thịt trên tay, vẻ mặt thẳng nào thẳng nấy ta nói căng như dây đàn sắp bị đứt ra, chúng nó cần thận lục soát từng bụi cây, ngọn cỏ, đến cả con ruồi cũng để không thoát khỏi tầm mắt.
Hảo núp ở trong bụi chuối nghe lén thằng Lợn nói chuyện với thằng Ruộng.
- Tui mà tóm được thằng Hảo thì dòng cây cưa này nè, tui cưa hai bàn tay của nó trước rồi sau đó tui cưa toàn bộ cơ thể nó ra thành mười tám khúc rồi quăng xuống hầm cá tra.
Lợn vừa cầm cây cưa trên tay vừa diễn tả động tác đi kèm theo lời nói khiến thằng Hảo run bắn người lên.
Thắng Ruộng gật đầu tỏ ý tán đồng, sau đó cũng cầm con dao chặt thịt vừa được mài sắc, phụ hoa theo Lợn.
Anh thấy ý kiến của chú mày cũng ra gì và này nọ phết ý, nhưng ý kiến của anh là như này.Anh Ruộng nói đi.Loại dâm dê vô giáo dục như thằng chó Hảo mà chỉ chặt tay rồi cưa thành mười tám khúc thì còn nhẹ nhàng quá chú mày ạ.Vậy theo anh Ruộng thì phải xử nó như nào mới đáng tội của nó?Anh nói chú mày nghe, đầu tiên là trói hai tay hai chân nó lại không cho nó vùng vẫy, như cảnh người ta trói lợn để thiến ấy.Rồi sao nữa?Lợn tò mò, Ruộng thản nhiên trình bày tiếp.
Sau đó anh mày sẽ lột hết quần áo nó ra.Hả??? Phải lột hết ư?Tất nhiên.Tiếp theo sẽ làm gì nữa?Anh mày sẽ cầm con dao này canh ngay chỗ giữa hai chân của nó, giờ tay cao lên và rồi PHẬP một cái cho nó thành đàn bà luôn.Nói xong, thằng Ruộng liền một phát chém đứt nguyên buồng chuối tiêu để minh hoạ cho Lợn hiểu.
Ln trố mắt cm thán.
Chu choa, anh Ruộng khoẻ thế nhở.Anh mày mà, cũng thường thôi.
- Ý hay, ý hay, tui cũng thích cách xử lý này của anh, thiến một thằng Hảo coi như là bảo vệ danh tiết cho tất cả cô nương trong thôn.
Lợn với Ruộng đứng ở ngoài bàn chuyện cười giòn giã, thẳng Hảo bên trong thì mặt mũi tái nhợt không còn một giọt máu, hai chân cũng bắt đầu nhích lên không nổi, bây giờ ra thì bị tóm sống mà không ra cũng chắc chắn sẽ bị tóm, lâm vào tình cảnh khốn đốn như này âu cũng là do nó tự gắp lửa bỏ vào tay mình.
Thằng Ruộng thì tay không vật nhau với trâu xưa giờ thì ai trong thôn cũng biết rồi, giờ cộng thêm cả thằng Lợn, người có sức mạnh của hơn chục con bò đực gộp lại, chưa kể nó chẳng những được phú ông cho lên núi học võ, đã thế còn là võ sinh ưu tú nhất trường năm đó. Chuyến này bị hai thằng khốn nạn đó tóm được thì đời Hảo cũng coi như xong.
Hảo đã từng chứng kiến thẳng Lợn cầm cây cưa đó, cưa không biết bao nhiêu cây gỗ cho xuể, cây xoan đào mà nó còn cưa ngọt xớt thì nói gì là Hảo? Hảo đang rất là loạn, liệu có nên hèn nhát trốn hay tự giác đầu thú đề mong được khoan hồng? Mà nghe cái giọng cười vô nhân tính của hai thằng khốn đó, thì làm gì có chuyện sẽ khoan hồng cho người như Hảo?.
Cuộc trò chuyện đang đến hồi cao trào thì có thêm một nhân vật bất thình lình chen vào, phá hỏng bầu không khí thoải mái trước đó.
Phú bà thăm cô cả ở trên Huyện cũng sắp trở về rồi, thể nào cũng có đứa mách lẻo lại chuyện này cho bà nghe, mà cho dù không có đứa nào mách thì ngoài kia cả thôn đều đang bàn tán sôi nổi, sớm hay muộn cũng lọt đến tai bà thôi.
Hảo đi theo bà nhiều năm nên nó hiểu tính nết bà quá mà, con Mận tuy là thân phận người hầu nhưng bà lại thương nó như con gái, bà mà biết nó đã làm ra chuyện tày đình với con gái của bà ấy chỉ thì chỉ có nước bà đem nó ra lột da, róc xương, mới tưởng tượng thôi cũng đã thấy kinh hãi tột độ.
Hảo thì chưa muốn chết, ai bảo Hảo hèn, Hảo chịu, nhưng so với chết thì Hảo thà mang tiếng thối, suốt đời bị người ta khinh miệt còn hơn. Hảo rối ren giữa những dòng suy nghĩ và rồi Hảo thu xếp hành trang, chuẩn bị bỏ trốn.
Hảo phải bọc qua đường tắt để đi vì bây giờ đường chính toàn là binh lính của cậu Hai, Hảo mà ló mặt ra thì chỉ có nước bán muối, Hảo đi đến cánh đồng, luồn lách qua những bụi chuối, khi đến một con ngõ nhỏ ở cuối thôn thì bắt gặp thằng Lợn với thằng Ruộng cũng đang đi đến, Hảo nhanh chóng núp vào bụi chuối.
Hai thẳng Lợn, Ruộng, thẳng cẩm cây cưa, thẳng vác cây dao chặt thịt trên tay, vẻ mặt thẳng nào thẳng nấy ta nói căng như dây đàn sắp bị đứt ra, chúng nó cần thận lục soát từng bụi cây, ngọn cỏ, đến cả con ruồi cũng để không thoát khỏi tầm mắt.
Hảo núp ở trong bụi chuối nghe lén thằng Lợn nói chuyện với thằng Ruộng.
- Tui mà tóm được thằng Hảo thì dòng cây cưa này nè, tui cưa hai bàn tay của nó trước rồi sau đó tui cưa toàn bộ cơ thể nó ra thành mười tám khúc rồi quăng xuống hầm cá tra.
Lợn vừa cầm cây cưa trên tay vừa diễn tả động tác đi kèm theo lời nói khiến thằng Hảo run bắn người lên.
Thắng Ruộng gật đầu tỏ ý tán đồng, sau đó cũng cầm con dao chặt thịt vừa được mài sắc, phụ hoa theo Lợn.
Anh thấy ý kiến của chú mày cũng ra gì và này nọ phết ý, nhưng ý kiến của anh là như này.Anh Ruộng nói đi.Loại dâm dê vô giáo dục như thằng chó Hảo mà chỉ chặt tay rồi cưa thành mười tám khúc thì còn nhẹ nhàng quá chú mày ạ.Vậy theo anh Ruộng thì phải xử nó như nào mới đáng tội của nó?Anh nói chú mày nghe, đầu tiên là trói hai tay hai chân nó lại không cho nó vùng vẫy, như cảnh người ta trói lợn để thiến ấy.Rồi sao nữa?Lợn tò mò, Ruộng thản nhiên trình bày tiếp.
Sau đó anh mày sẽ lột hết quần áo nó ra.Hả??? Phải lột hết ư?Tất nhiên.Tiếp theo sẽ làm gì nữa?Anh mày sẽ cầm con dao này canh ngay chỗ giữa hai chân của nó, giờ tay cao lên và rồi PHẬP một cái cho nó thành đàn bà luôn.Nói xong, thằng Ruộng liền một phát chém đứt nguyên buồng chuối tiêu để minh hoạ cho Lợn hiểu.
Ln trố mắt cm thán.
Chu choa, anh Ruộng khoẻ thế nhở.Anh mày mà, cũng thường thôi.
- Ý hay, ý hay, tui cũng thích cách xử lý này của anh, thiến một thằng Hảo coi như là bảo vệ danh tiết cho tất cả cô nương trong thôn.
Lợn với Ruộng đứng ở ngoài bàn chuyện cười giòn giã, thẳng Hảo bên trong thì mặt mũi tái nhợt không còn một giọt máu, hai chân cũng bắt đầu nhích lên không nổi, bây giờ ra thì bị tóm sống mà không ra cũng chắc chắn sẽ bị tóm, lâm vào tình cảnh khốn đốn như này âu cũng là do nó tự gắp lửa bỏ vào tay mình.
Thằng Ruộng thì tay không vật nhau với trâu xưa giờ thì ai trong thôn cũng biết rồi, giờ cộng thêm cả thằng Lợn, người có sức mạnh của hơn chục con bò đực gộp lại, chưa kể nó chẳng những được phú ông cho lên núi học võ, đã thế còn là võ sinh ưu tú nhất trường năm đó. Chuyến này bị hai thằng khốn nạn đó tóm được thì đời Hảo cũng coi như xong.
Hảo đã từng chứng kiến thẳng Lợn cầm cây cưa đó, cưa không biết bao nhiêu cây gỗ cho xuể, cây xoan đào mà nó còn cưa ngọt xớt thì nói gì là Hảo? Hảo đang rất là loạn, liệu có nên hèn nhát trốn hay tự giác đầu thú đề mong được khoan hồng? Mà nghe cái giọng cười vô nhân tính của hai thằng khốn đó, thì làm gì có chuyện sẽ khoan hồng cho người như Hảo?.
Cuộc trò chuyện đang đến hồi cao trào thì có thêm một nhân vật bất thình lình chen vào, phá hỏng bầu không khí thoải mái trước đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.