Chương 78: Chương 77: Chương 77: Phượng Tiên Nhã (5)
Nhất Bá Nhân Thông
04/07/2018
Đầu tiên xin gửi lời xin lỗi mọi người vì "Chương 58: Niềm vui của nhân Giới" có sai sót.
Lúc bốn ông lão bàn chuyện khi được đợt sinh khí đầu tiên, Tác ý định là Tiêu Thần mạnh gấp 15 người cùng thiên phú (tức là gấp 15 người có 100 sợi xích cùng tu vi), Điệp Văn Thanh mạnh gấp 13 lần người cùng thiên phú, chứ ko phải gấp 150 lần và 130 lần. Lúc ấy Tác bị ngáo cmnr. Nên xin lỗi mọi người
Nay đã sửa lại sai sót ở chương 58 ấy.
Thân!
////////////////
///////////////
Nghe Quan Vũ nói như vậy, Mị Ảnh Lam vốn kín tiếng nên không nói gì, bất quá Phượng Tiên Nhã lại có đôi lời.
-Vũ ca chờ đã.
Đợi Quan Vũ nhíu mày quay lại, Phượng Tiên Nhã nói tiếp.
-Tiên Nhã hiểu cảm giác của Vũ ca, nhưng mà nhiệm vụ của chúng ta là tìm về điểm sinh khí cho Nhân tộc. Do vậy, nên nếu được thì mong Vũ ca và Lam tỷ để Tiên Nhã giết chết bầy quái thú này để có thể nhanh nhất lấy được 1000 điểm, giúp Nhân Giới có sinh khí.
-Ừm… còn về các tài nguyên chúng ta sẽ phân chia bình thường, riêng giết quái thú thì Tiên Nhã mong Vũ ca và Lam tỷ phối hợp như vậy có được không?
-Nhã muội nói rất đúng nha, ta cũng nghĩ như vậy đấy.
Mị Ảnh Lam mặc dù không hiểu tại sao ngay lúc này bản thân nàng lại bỗng có cảm giác ghét Phượng Tiên Nhã vô cùng, cứ quay người nhìn thấy Tiên Nhã là chỉ muốn đè xuống đánh một trận, nhưng mà nàng cũng rất nhanh dùng lý trí đè áp đi nổi lòng của mình để tán thành ý kiến rất hợp lý của Tiên Nhã.*
*Cảm giác này chỉ bỗng chợt đến thôi, chứ ko phải Tác thiếu sót ở mất đoạn trước đâu đấy.
Nếu khi gặp quái thú có thể giết được, ba người cùng xông lên sẽ khiến điểm sinh khí bị phân chia, chủ yếu để một người giết thì sẽ nhanh đạt được 1000 điểm sinh khí hơn.
-Haizzz, nếu cả hai vị đều muốn như thế, ta liền không còn cách nào khác a.
Suy nghĩ lời Tiên Nhã nói rất đúng, Quan Vũ liền chỉ có thể thở dài tiếc nuối, dẹp đi “Lôi Thần Nhập Thể” của mình.
-Tiên Nhã cảm ơn Vũ ca, Lam tỷ.
Được hai người đồng thuận ý kiến, Phượng Tiên Nhã cảm ơn, sau đó liền bước về phía trước, tiến gần hơn với cái hồ rộng 20m kia.
-Mẫu Đơn Thánh Thể.
Trong lúc di chuyển được vài bước chân, để đảm bảo an toàn tuyệt đối Phượng Tiên Nhã cũng liền sử dụng Thần thông cơ sở của mình, biến thân thể nàng từ bộ quần áo trắng tuyết thành một bộ váy hoa cửu sắc hình mẫu đơn, trên đỉnh đầu nàng nở rộ một đóa cửu sắc mẫu đơn nhỏ, hai mắt cũng kỳ dị có cửu sắc mẫu đơn xoay chuyển bên trong.
Với trạng thái này, nàng sẽ xuất ra được những chiêu thức mạnh nhất của bản thân để giết chết quái thú.
Sau lưng nàng, Mị Ảnh Lam và Quan Vũ đều núp sau một tảng đá lớn, che đi thân thể để không bị quái thú phân tâm tấn công.
ỤC… ùng… ục…
Ngay lúc Phượng Tiên Nhã bước vào bán kính 30m của hồ nước, mặt hồ nước bắt đầu sôi lên.
Tiếp sau đó, từ trong hồ một đám 10 sinh vật cao tầm 1m5, được cấu tạo bằng nước có hình dạng hai chân như con người nhưng phần thân trên lại là cá bước ra, trên tay đều có cầm vũ khí đủ hình dạng cũng bằng nước xông về phía Phượng Tiên Nhã đánh đến.
-É… é… ứ ừ…
Trên đường xông lên này, miệng chúng liền phát ra những âm thanh khá nhức đầu như vậy.
Vụt!
Đối diện bọn quái thú, Phượng Tiên Nhã mặc dù đã ở trạng thái tốt nhất khi sử dụng thần thông cơ sở*, nhưng mà đây chỉ là vì nàng muốn an toàn, chứ sẽ không dự định sẽ hao tổn nhiều linh lực như vậy, cho nên khi bọn quái thú xông lên, nàng chỉ đơn giản là vung tay lên để tạo ra một nhát chém linh lực nằm ngang tấn công về bọn quái thú.
*Nó là gì thì mong các bạn xem lại giùm.
Sử dụng chiêu đơn giản này, Phượng Tiên Nhã chỉ là dùng để thử độ trâu bò của quái thú, nếu chúng quá yếu thì cũng không cần làm gì nữa.
-Vù.
Nhát chém linh lực bay đến, ba người Phượng Tiên Nhã ở một bên dõi mắt nhìn, cứ ngỡ là quái thú “chân người thân cá” một là không bị gì vì thân thể cứng hơn sức mạnh của chiêu thức Phượng Tiên Nhã tung ra, hai là bị thương vì thân thể cứng xấp xỉ, ba là bị xé toạt làm đôi nếu quá yếu.
Thế nhưng ba người lại không ngờ, khi nhát chém gần như đã chạm vào thân thể của 10 quái thú “chân người thân cá” này, cơ thể bằng nước của bọn chúng tự động tách ra làm hai phần trên dưới, ở giữa tạo thành một khe hở đủ rộng để nhát chém linh lực đánh vào, đi xuyên qua và chém vào không khí ở phía sau một đoạn xa mà tiêu tan.
Nhìn thấy tình cảnh này, hai người Quan Vũ phía xa và Phượng Tiên Nhã trước mặt quái thú lập tức trợn tròn mắt, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
-Vụt.
Dù không thể hiểu đó là cái năng lực quái dị gì mà có thể tách thân thể ra làm hai, thân ảnh cửu sắc Phượng Tiên Nhã lập tức xông vào đám quái thú để tấn công theo dạng cận chiến, vì nếu nàng đã đánh xa không được thì nàng sẽ đánh gần để tiêu diệt chúng.
Dưới trạng thái Thần thông cơ sở, bao bọc lớp da nàng đã là một tầng hộ thể được tạo ra nhờ linh lực Tâm Đan có ẩn chứa sức mạnh của cả công pháp nên rất cứng, cứng bằng gấp 12 lần sức mạnh của Linh Nhân cảnh 100 sợi xích. Mười quái thú dù có hợp thể cũng chỉ mạnh gấp 5 lần Linh Nhân cảnh 99 sợi xích thì chẳng thể làm được gì nàng, cho nên nàng không hề sợ gì cả, cứ thế tiến thẳng vào đội hình đối quái thú mà công kích.
Nếu không phải đã mất Linh Giáp, Phượng Tiên Nhã có lẽ sẽ không cần phải tốn thêm linh lực để tạo ra hộ thể bảo vệ bản thân.
-Vạt.
Đối diện một con quái thú đang cầm kiếm, tay Phượng Tiên Nhã chụm lại như dao bén mà chém đến.
-Vù.
Vẫn như tình cảnh lúc nãy, bàn tay của nàng vừa sắp chạm vào thân thể quái thú thì thân thể chúng lập tức tách ra thành hai nửa trên dưới khiến bàn tay nàng chỉ cắt vào khoảng không.
-É… é… é…
Rồi khi tay này đã ra khỏi phạm vi thân thể của chúng, hai nửa lại hợp nhất, con quái thú trước mặt nàng liền cùng với 9 con còn lại dùng vũ khí đâm vào cơ thể nàng.
-…
Vũ khí của mười con quái thú đâm vào nhưng chỉ cách quần áo Phượng Tiên Nhã 5cm thì đều đứng yên như là bị vật cản, dùng lực đâm mạnh cũng không thể đi xuống, Phượng Tiên Nhã trong vòng vây lập tức dùng hai tay tựa hóa kiếm, nàng nhúng mình xoay tròn lung linh một vòng, hai tay cắt qua mọi thứ trên đường lướt đi.
Lần này nàng nhắm vào đầu chúng chứ không phải bụng.
-Vù… vù…
Vẫn như tình trạng cũ dù nàng đã đổi vị trí công kích, cứ hễ hai tay nàng gần chạm đến đầu của quái thú thì thân thể chúng liền tách ra làm hai nửa trên dưới, nửa đầu bay lên cao, phần dưới thì nhúng xuống, khiến nàng tay nàng không có cách nàng đ-ng được.
-Hừ!
Bị đao, kiếm, thương, chùy, côn đập vào người nhưng đều bị linh lực hộ thể cản lại, Phượng Tiên Nhã bắt đầu tức giận, nàng hừ lạnh một tiếng, Thần thông cũng đã khởi động trong người mà tấn công ra.
Nếu đã không tấn công đơn thể được thì nàng dùng Thần thông để tấn công bao trùm.
-Bạo Khí!
Giọng hoa của Phượng Tiên Nhã thốt lên, sức mạnh linh lực khi ở trạng thái tốt nhất của nàng lấy nàng làm trung tâm rồi tản mát ra ngoài theo dạng như một cái bong bóng đang phình to ra, giết chết tất cả mọi vật gần cạnh nàng.
-…
Không một tiếng động, tất cả mười con quái thú đều chết và biến mất. Đồng thời Phượng Tiên Nhã đứng tại chỗ cũng biến sắc nhẹ.
“Linh lực của ta tại sao lại tự dưng mất một phần?”
Đứng người ngây ra vài giây cũng không nghĩ ra đáp án, Phương Tiên Nhã tạm dẹp đi, nàng quay người tiến đến cái hồ để lấy thứ đồ tốt nằm bên dưới đáy hồ mà đôi mắt nàng đã báo cho nàng biết.
-Kết thúc rồi sao?
Ở đằng sau, Quan Vũ và Mị Ảnh Lam khẽ quay mặt nhìn nhau, sau đó chuẩn bị bước ra ngoài.
ỤC… ùng… ục…
Bất quá ngay lúc này, hồ nước lại sôi lên, tiếp đó mười con quái vẫn hình dạng như cũ bước ra, tấn công về Phượng Tiên Nhã trước mặt.
-Hả?
Bị bất ngờ, Quan Vũ và Mị Ảnh Lam vội núp lại ví trí cũ, chỉ để một nửa gương mặt đi ra để quan chiến.
Phượng Tiên Nhã vì cách chúng quá gần chỉ 10m nên không kịp lùi, nhưng dù vậy nàng cũng không lo sợ, Thần thông thứ ba “Bạo Khí” của nàng lần nữa đi ra, ma diệt tất cả mười con quái thú.
-Vụt.
“Lại nữa, linh lực ta lại mất một phần, thậm chí còn nhiều hơn lúc trước?”
Bay ra xa cái hồ để tránh trường hợp bọn quái thú có thể bất ngờ đi ra thêm một lần nữa, Phượng Tiên Nhã sắc mặt biến càng thêm nặng khi phát hiện nguồn linh lực của mình tiêu thất đi rất nhiều, nó mất cũng không phải chỉ vì Thần thông “Bạo Khí” hay vì duy trì trạng thái Thần thông cơ sở, mà còn mất vì như có ai đó đã cướp đoạt chúng.
“Chẳng lẽ… chẳng lẽ là bọn chúng?”
Tiên Nhã rất thông minh, nàng ngay lập tức đã đoán ra sức mạnh của bản thân bị 10 con quái thú hấp thụ đi một phần khi nàng dùng “Bạo Khí” công kích chúng.
Thần thông “Bạo Khí” theo nguyên lý thì nó sẽ như một cái bong bóng càng lúc càng lớn, và để có thể làm được điều đó thì tất nhiên giữa bong bóng và Phượng Tiên Nhã buộc phải có các sợi dây linh lực kết nối với nhau, nhờ vậy mà “Bạo Khí” sẽ có thể phóng to hoặc thu nhỏ lại, nhập vào cơ thể Phượng Tiên Nhã nhằm tránh tiêu hao linh lực.
Cho nên nếu nghĩ mười con quái thú trước khi chết đã hấp thụ đi một ít linh lực của nàng, điều này rất có tính khả thi chính xác.
ỤC… ùng… ục…
Không lâu sau, chỉ gần 10 giây, hồ nước lần nửa sôi lên, tiếp đó dĩ nhiên là 10 con quái thú có hình dạng chân người thân cá bước ra, bất quá lần này khí tức sức mạnh từ chúng đã tăng lên một mức không hề giống trước.
Cả mười con nhìn Phượng Tiên Nhã trước mặt liền tấn công tới, tốc độ đã nhanh gần gấp đôi so với ban đầu.
-Mỗi một đợt mới đi ra lại mạnh hơn đợt trước sao?
Ở đằng sau tảng đá cùng Mị Ảnh Lam, Quan Vũ biến sắc suy đoán.
Theo góc độ của hắn quan sát, bản thân lại không phải người trong cuộc như Phượng Tiên Nhã nên hắn chỉ suy đoán rằng dưới hồ có rất nhiều sinh vật chứ không phải 10 con như lúc đầu họ đã đoán, và khi mười con chết đi, mười con khác có sức mạnh mạnh hơn một chút so với mười con vừa chết sẽ đi ra, giết về kẻ địch.
-Ưm, mười con này đã mạnh ngang bằng Linh Nhân cảnh 99 sợi xích như ta rồi.
Mị Ảnh Lam bên cạnh đồng ý kiến.
Còn về Thần thông “Bạo Khí” mà Phượng Tiên Nhã thể hiện, hay những chiêu thức gì đó kinh khủng mà về sau Phượng Tiên Nhã sẽ bày ra, hai người Quan Vũ và Mị Ảnh Lam cao lắm chỉ bất ngờ thôi, không chấn kinh hay khiếp đảm gì. Vì xét cho cùng thì ba người họ thua nhau chủ yếu chỉ là về thiên phú, về Thần thông hay Công pháp thì nhìn chung họ đều có cách thức na ná nhau, mỗi người đều có đặc tính riêng, phong cách chiến đấu riêng, nên cũng không có gì kinh ngạc.
Có lẽ thì chỉ có sức mạnh mà một Linh Nhân cảnh 98 sợi xích như Vô Thường thể hiện khi mà ba người còn trí nhớ về hắn mới thật sự khiến cả ba khiếp đảm, hoảng sợ. Dĩ nhiên họ có khiếp sợ Hỏa Tâm Đan quỷ dị của hắn, nhưng phần lớn nhất là khiếp sợ về cách hắn sử dụng linh lực, Thần thông, nó dường như là chỉ cần động ý niệm, vật nào cũng bị thiêu đốt mà không thể kháng cự, tránh né, quá mức khủng khiếp.
Lúc bốn ông lão bàn chuyện khi được đợt sinh khí đầu tiên, Tác ý định là Tiêu Thần mạnh gấp 15 người cùng thiên phú (tức là gấp 15 người có 100 sợi xích cùng tu vi), Điệp Văn Thanh mạnh gấp 13 lần người cùng thiên phú, chứ ko phải gấp 150 lần và 130 lần. Lúc ấy Tác bị ngáo cmnr. Nên xin lỗi mọi người
Nay đã sửa lại sai sót ở chương 58 ấy.
Thân!
////////////////
///////////////
Nghe Quan Vũ nói như vậy, Mị Ảnh Lam vốn kín tiếng nên không nói gì, bất quá Phượng Tiên Nhã lại có đôi lời.
-Vũ ca chờ đã.
Đợi Quan Vũ nhíu mày quay lại, Phượng Tiên Nhã nói tiếp.
-Tiên Nhã hiểu cảm giác của Vũ ca, nhưng mà nhiệm vụ của chúng ta là tìm về điểm sinh khí cho Nhân tộc. Do vậy, nên nếu được thì mong Vũ ca và Lam tỷ để Tiên Nhã giết chết bầy quái thú này để có thể nhanh nhất lấy được 1000 điểm, giúp Nhân Giới có sinh khí.
-Ừm… còn về các tài nguyên chúng ta sẽ phân chia bình thường, riêng giết quái thú thì Tiên Nhã mong Vũ ca và Lam tỷ phối hợp như vậy có được không?
-Nhã muội nói rất đúng nha, ta cũng nghĩ như vậy đấy.
Mị Ảnh Lam mặc dù không hiểu tại sao ngay lúc này bản thân nàng lại bỗng có cảm giác ghét Phượng Tiên Nhã vô cùng, cứ quay người nhìn thấy Tiên Nhã là chỉ muốn đè xuống đánh một trận, nhưng mà nàng cũng rất nhanh dùng lý trí đè áp đi nổi lòng của mình để tán thành ý kiến rất hợp lý của Tiên Nhã.*
*Cảm giác này chỉ bỗng chợt đến thôi, chứ ko phải Tác thiếu sót ở mất đoạn trước đâu đấy.
Nếu khi gặp quái thú có thể giết được, ba người cùng xông lên sẽ khiến điểm sinh khí bị phân chia, chủ yếu để một người giết thì sẽ nhanh đạt được 1000 điểm sinh khí hơn.
-Haizzz, nếu cả hai vị đều muốn như thế, ta liền không còn cách nào khác a.
Suy nghĩ lời Tiên Nhã nói rất đúng, Quan Vũ liền chỉ có thể thở dài tiếc nuối, dẹp đi “Lôi Thần Nhập Thể” của mình.
-Tiên Nhã cảm ơn Vũ ca, Lam tỷ.
Được hai người đồng thuận ý kiến, Phượng Tiên Nhã cảm ơn, sau đó liền bước về phía trước, tiến gần hơn với cái hồ rộng 20m kia.
-Mẫu Đơn Thánh Thể.
Trong lúc di chuyển được vài bước chân, để đảm bảo an toàn tuyệt đối Phượng Tiên Nhã cũng liền sử dụng Thần thông cơ sở của mình, biến thân thể nàng từ bộ quần áo trắng tuyết thành một bộ váy hoa cửu sắc hình mẫu đơn, trên đỉnh đầu nàng nở rộ một đóa cửu sắc mẫu đơn nhỏ, hai mắt cũng kỳ dị có cửu sắc mẫu đơn xoay chuyển bên trong.
Với trạng thái này, nàng sẽ xuất ra được những chiêu thức mạnh nhất của bản thân để giết chết quái thú.
Sau lưng nàng, Mị Ảnh Lam và Quan Vũ đều núp sau một tảng đá lớn, che đi thân thể để không bị quái thú phân tâm tấn công.
ỤC… ùng… ục…
Ngay lúc Phượng Tiên Nhã bước vào bán kính 30m của hồ nước, mặt hồ nước bắt đầu sôi lên.
Tiếp sau đó, từ trong hồ một đám 10 sinh vật cao tầm 1m5, được cấu tạo bằng nước có hình dạng hai chân như con người nhưng phần thân trên lại là cá bước ra, trên tay đều có cầm vũ khí đủ hình dạng cũng bằng nước xông về phía Phượng Tiên Nhã đánh đến.
-É… é… ứ ừ…
Trên đường xông lên này, miệng chúng liền phát ra những âm thanh khá nhức đầu như vậy.
Vụt!
Đối diện bọn quái thú, Phượng Tiên Nhã mặc dù đã ở trạng thái tốt nhất khi sử dụng thần thông cơ sở*, nhưng mà đây chỉ là vì nàng muốn an toàn, chứ sẽ không dự định sẽ hao tổn nhiều linh lực như vậy, cho nên khi bọn quái thú xông lên, nàng chỉ đơn giản là vung tay lên để tạo ra một nhát chém linh lực nằm ngang tấn công về bọn quái thú.
*Nó là gì thì mong các bạn xem lại giùm.
Sử dụng chiêu đơn giản này, Phượng Tiên Nhã chỉ là dùng để thử độ trâu bò của quái thú, nếu chúng quá yếu thì cũng không cần làm gì nữa.
-Vù.
Nhát chém linh lực bay đến, ba người Phượng Tiên Nhã ở một bên dõi mắt nhìn, cứ ngỡ là quái thú “chân người thân cá” một là không bị gì vì thân thể cứng hơn sức mạnh của chiêu thức Phượng Tiên Nhã tung ra, hai là bị thương vì thân thể cứng xấp xỉ, ba là bị xé toạt làm đôi nếu quá yếu.
Thế nhưng ba người lại không ngờ, khi nhát chém gần như đã chạm vào thân thể của 10 quái thú “chân người thân cá” này, cơ thể bằng nước của bọn chúng tự động tách ra làm hai phần trên dưới, ở giữa tạo thành một khe hở đủ rộng để nhát chém linh lực đánh vào, đi xuyên qua và chém vào không khí ở phía sau một đoạn xa mà tiêu tan.
Nhìn thấy tình cảnh này, hai người Quan Vũ phía xa và Phượng Tiên Nhã trước mặt quái thú lập tức trợn tròn mắt, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
-Vụt.
Dù không thể hiểu đó là cái năng lực quái dị gì mà có thể tách thân thể ra làm hai, thân ảnh cửu sắc Phượng Tiên Nhã lập tức xông vào đám quái thú để tấn công theo dạng cận chiến, vì nếu nàng đã đánh xa không được thì nàng sẽ đánh gần để tiêu diệt chúng.
Dưới trạng thái Thần thông cơ sở, bao bọc lớp da nàng đã là một tầng hộ thể được tạo ra nhờ linh lực Tâm Đan có ẩn chứa sức mạnh của cả công pháp nên rất cứng, cứng bằng gấp 12 lần sức mạnh của Linh Nhân cảnh 100 sợi xích. Mười quái thú dù có hợp thể cũng chỉ mạnh gấp 5 lần Linh Nhân cảnh 99 sợi xích thì chẳng thể làm được gì nàng, cho nên nàng không hề sợ gì cả, cứ thế tiến thẳng vào đội hình đối quái thú mà công kích.
Nếu không phải đã mất Linh Giáp, Phượng Tiên Nhã có lẽ sẽ không cần phải tốn thêm linh lực để tạo ra hộ thể bảo vệ bản thân.
-Vạt.
Đối diện một con quái thú đang cầm kiếm, tay Phượng Tiên Nhã chụm lại như dao bén mà chém đến.
-Vù.
Vẫn như tình cảnh lúc nãy, bàn tay của nàng vừa sắp chạm vào thân thể quái thú thì thân thể chúng lập tức tách ra thành hai nửa trên dưới khiến bàn tay nàng chỉ cắt vào khoảng không.
-É… é… é…
Rồi khi tay này đã ra khỏi phạm vi thân thể của chúng, hai nửa lại hợp nhất, con quái thú trước mặt nàng liền cùng với 9 con còn lại dùng vũ khí đâm vào cơ thể nàng.
-…
Vũ khí của mười con quái thú đâm vào nhưng chỉ cách quần áo Phượng Tiên Nhã 5cm thì đều đứng yên như là bị vật cản, dùng lực đâm mạnh cũng không thể đi xuống, Phượng Tiên Nhã trong vòng vây lập tức dùng hai tay tựa hóa kiếm, nàng nhúng mình xoay tròn lung linh một vòng, hai tay cắt qua mọi thứ trên đường lướt đi.
Lần này nàng nhắm vào đầu chúng chứ không phải bụng.
-Vù… vù…
Vẫn như tình trạng cũ dù nàng đã đổi vị trí công kích, cứ hễ hai tay nàng gần chạm đến đầu của quái thú thì thân thể chúng liền tách ra làm hai nửa trên dưới, nửa đầu bay lên cao, phần dưới thì nhúng xuống, khiến nàng tay nàng không có cách nàng đ-ng được.
-Hừ!
Bị đao, kiếm, thương, chùy, côn đập vào người nhưng đều bị linh lực hộ thể cản lại, Phượng Tiên Nhã bắt đầu tức giận, nàng hừ lạnh một tiếng, Thần thông cũng đã khởi động trong người mà tấn công ra.
Nếu đã không tấn công đơn thể được thì nàng dùng Thần thông để tấn công bao trùm.
-Bạo Khí!
Giọng hoa của Phượng Tiên Nhã thốt lên, sức mạnh linh lực khi ở trạng thái tốt nhất của nàng lấy nàng làm trung tâm rồi tản mát ra ngoài theo dạng như một cái bong bóng đang phình to ra, giết chết tất cả mọi vật gần cạnh nàng.
-…
Không một tiếng động, tất cả mười con quái thú đều chết và biến mất. Đồng thời Phượng Tiên Nhã đứng tại chỗ cũng biến sắc nhẹ.
“Linh lực của ta tại sao lại tự dưng mất một phần?”
Đứng người ngây ra vài giây cũng không nghĩ ra đáp án, Phương Tiên Nhã tạm dẹp đi, nàng quay người tiến đến cái hồ để lấy thứ đồ tốt nằm bên dưới đáy hồ mà đôi mắt nàng đã báo cho nàng biết.
-Kết thúc rồi sao?
Ở đằng sau, Quan Vũ và Mị Ảnh Lam khẽ quay mặt nhìn nhau, sau đó chuẩn bị bước ra ngoài.
ỤC… ùng… ục…
Bất quá ngay lúc này, hồ nước lại sôi lên, tiếp đó mười con quái vẫn hình dạng như cũ bước ra, tấn công về Phượng Tiên Nhã trước mặt.
-Hả?
Bị bất ngờ, Quan Vũ và Mị Ảnh Lam vội núp lại ví trí cũ, chỉ để một nửa gương mặt đi ra để quan chiến.
Phượng Tiên Nhã vì cách chúng quá gần chỉ 10m nên không kịp lùi, nhưng dù vậy nàng cũng không lo sợ, Thần thông thứ ba “Bạo Khí” của nàng lần nữa đi ra, ma diệt tất cả mười con quái thú.
-Vụt.
“Lại nữa, linh lực ta lại mất một phần, thậm chí còn nhiều hơn lúc trước?”
Bay ra xa cái hồ để tránh trường hợp bọn quái thú có thể bất ngờ đi ra thêm một lần nữa, Phượng Tiên Nhã sắc mặt biến càng thêm nặng khi phát hiện nguồn linh lực của mình tiêu thất đi rất nhiều, nó mất cũng không phải chỉ vì Thần thông “Bạo Khí” hay vì duy trì trạng thái Thần thông cơ sở, mà còn mất vì như có ai đó đã cướp đoạt chúng.
“Chẳng lẽ… chẳng lẽ là bọn chúng?”
Tiên Nhã rất thông minh, nàng ngay lập tức đã đoán ra sức mạnh của bản thân bị 10 con quái thú hấp thụ đi một phần khi nàng dùng “Bạo Khí” công kích chúng.
Thần thông “Bạo Khí” theo nguyên lý thì nó sẽ như một cái bong bóng càng lúc càng lớn, và để có thể làm được điều đó thì tất nhiên giữa bong bóng và Phượng Tiên Nhã buộc phải có các sợi dây linh lực kết nối với nhau, nhờ vậy mà “Bạo Khí” sẽ có thể phóng to hoặc thu nhỏ lại, nhập vào cơ thể Phượng Tiên Nhã nhằm tránh tiêu hao linh lực.
Cho nên nếu nghĩ mười con quái thú trước khi chết đã hấp thụ đi một ít linh lực của nàng, điều này rất có tính khả thi chính xác.
ỤC… ùng… ục…
Không lâu sau, chỉ gần 10 giây, hồ nước lần nửa sôi lên, tiếp đó dĩ nhiên là 10 con quái thú có hình dạng chân người thân cá bước ra, bất quá lần này khí tức sức mạnh từ chúng đã tăng lên một mức không hề giống trước.
Cả mười con nhìn Phượng Tiên Nhã trước mặt liền tấn công tới, tốc độ đã nhanh gần gấp đôi so với ban đầu.
-Mỗi một đợt mới đi ra lại mạnh hơn đợt trước sao?
Ở đằng sau tảng đá cùng Mị Ảnh Lam, Quan Vũ biến sắc suy đoán.
Theo góc độ của hắn quan sát, bản thân lại không phải người trong cuộc như Phượng Tiên Nhã nên hắn chỉ suy đoán rằng dưới hồ có rất nhiều sinh vật chứ không phải 10 con như lúc đầu họ đã đoán, và khi mười con chết đi, mười con khác có sức mạnh mạnh hơn một chút so với mười con vừa chết sẽ đi ra, giết về kẻ địch.
-Ưm, mười con này đã mạnh ngang bằng Linh Nhân cảnh 99 sợi xích như ta rồi.
Mị Ảnh Lam bên cạnh đồng ý kiến.
Còn về Thần thông “Bạo Khí” mà Phượng Tiên Nhã thể hiện, hay những chiêu thức gì đó kinh khủng mà về sau Phượng Tiên Nhã sẽ bày ra, hai người Quan Vũ và Mị Ảnh Lam cao lắm chỉ bất ngờ thôi, không chấn kinh hay khiếp đảm gì. Vì xét cho cùng thì ba người họ thua nhau chủ yếu chỉ là về thiên phú, về Thần thông hay Công pháp thì nhìn chung họ đều có cách thức na ná nhau, mỗi người đều có đặc tính riêng, phong cách chiến đấu riêng, nên cũng không có gì kinh ngạc.
Có lẽ thì chỉ có sức mạnh mà một Linh Nhân cảnh 98 sợi xích như Vô Thường thể hiện khi mà ba người còn trí nhớ về hắn mới thật sự khiến cả ba khiếp đảm, hoảng sợ. Dĩ nhiên họ có khiếp sợ Hỏa Tâm Đan quỷ dị của hắn, nhưng phần lớn nhất là khiếp sợ về cách hắn sử dụng linh lực, Thần thông, nó dường như là chỉ cần động ý niệm, vật nào cũng bị thiêu đốt mà không thể kháng cự, tránh né, quá mức khủng khiếp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.