Chương 39
Nguyễn Quỳnh Anh (Hạt Tiêu)
19/06/2021
Cô nhìn Đông Quân nói"Để cô chuyển em đến chỗ bạn Khánh Vân" Quên nói Vương Khánh Vân chính là lớp trưởng lớp tôi học rất giỏi lại còn rất xinh đẹp, thực ra lúc tôi hơi thân với Đông Quân tôi và Khánh Vân cũng có chút xách mích nhưng vì Tiểu Vy lên tôi cũng quên bén cậu ta. Chắc bây giờ Khánh Vân vui lắm cậu ta được ngồi với người cậu ta thích rồi mà.
"Không được, em hợp với Thư Di hơn, em còn..."
"Cô cứ cho Đông Quân sang đấy đi"
Lúc đấy tôi đúng là "ngu dốt" đấy mọi người. Tôi chả hiểu lúc đấy tôi nghĩ gì nữa cơ, tứ nhiên lại đẩy cậu ta đi. Lúc đấy tâm sinh lí tôi không bình thường. Khánh Vân nghe vậy lại càng vui nhìn về phái mọi người đang nói chuyện. Nghe thấy vậy cô giáo càng quả quyết bắt Đông Quân chuyển sang vì nghĩ chắc Đông Quân thích tôi vì ngay từ đâu cũng chính cậu ta đề nghị ngồi cạnh tôi, cô không muốn để học sinh yêu sớm lên cứ duyệt trừ để tránh hậu quả. Lúc đó cậu ta nhìn tôi với ánh mắt hận không thể giết chết tôi, cậu ta lườm tôi muốn nổ mắt, tôi chỉ có né tránh ánh mắt cay đắng đấy của cậu ta.
Câu ta cuối cũng cùng cầm cặp trong sự phẫn nộ và chuyển đi, đến chỗ Khánh Vân cậu ta bỗng ném cặp một cái thật mạnh xuống, cô giáo mặc dù thấy nhưng không thể nói gì. Cứ tưởng mọi chuyện như thế là xong đâu ngờ cô lại chuyển một bạn nam mới đến ngồi thế chỗ Đông Quân tức là bên cạnh tôi.
"Không được" Một tiếng quát vang lên. Đông Quân mắt đã đỏ hết lên hỏi cô giáo "Sao cô chuyển em đi mà lại chuyển cậu ta vào.
Cô giáo thấy vậy nhưng chỉ nói nhẹ lời "Cô biết điều này là đúng hay sai em không cần phản ứng dữ dội như thế" Thực ra cô giáo có nghe tin là trong lúc xảy ra xích mích một bạn nam đã ôm một bạn nữ ngay trước mặt đám đông và có người đã báo cáo cho cô vì vậy cô không thể để tình trạng này xảy ra thêm.
Cuối cùng tất cả đã êm xuôi, Băng Băng và cậu bạn còn lại ngồi cùng với nhau ở bàn cuối cạnh dãy của tôi, tôi và Băng Băng gần như là ngồi gần nhau. Tôi vốn là vui mừng vì được ngồi cạnh cô bạn của mình nhưng rơi vào mắt ai kia thì hình như không phải vậy, Đông Quân tức tối nhìn cô cười tươi thế kia đầy căm hận "Tôi sẽ xé xác cậu ra nếu cậu còn làm hành động gì quá đáng"
Khánh Vân thấy vậy lập tức vỗ vai Đông Quân nhẹ nhàng bảo "Cô nhìn cậu kìa" Đúng lúc này tất cả hành động của hai người họ rơi vào mắt tôi. Rõ ràng là thân ngay với người khác mà còn bày đặt lưu luyến ngồi với tôi. Đồ bội bạc!
Dùng từ này hình như có hơi sai sai
- --------------------------
Ghen chết thôiiii! Like và theo dõi truyện nha
"Không được, em hợp với Thư Di hơn, em còn..."
"Cô cứ cho Đông Quân sang đấy đi"
Lúc đấy tôi đúng là "ngu dốt" đấy mọi người. Tôi chả hiểu lúc đấy tôi nghĩ gì nữa cơ, tứ nhiên lại đẩy cậu ta đi. Lúc đấy tâm sinh lí tôi không bình thường. Khánh Vân nghe vậy lại càng vui nhìn về phái mọi người đang nói chuyện. Nghe thấy vậy cô giáo càng quả quyết bắt Đông Quân chuyển sang vì nghĩ chắc Đông Quân thích tôi vì ngay từ đâu cũng chính cậu ta đề nghị ngồi cạnh tôi, cô không muốn để học sinh yêu sớm lên cứ duyệt trừ để tránh hậu quả. Lúc đó cậu ta nhìn tôi với ánh mắt hận không thể giết chết tôi, cậu ta lườm tôi muốn nổ mắt, tôi chỉ có né tránh ánh mắt cay đắng đấy của cậu ta.
Câu ta cuối cũng cùng cầm cặp trong sự phẫn nộ và chuyển đi, đến chỗ Khánh Vân cậu ta bỗng ném cặp một cái thật mạnh xuống, cô giáo mặc dù thấy nhưng không thể nói gì. Cứ tưởng mọi chuyện như thế là xong đâu ngờ cô lại chuyển một bạn nam mới đến ngồi thế chỗ Đông Quân tức là bên cạnh tôi.
"Không được" Một tiếng quát vang lên. Đông Quân mắt đã đỏ hết lên hỏi cô giáo "Sao cô chuyển em đi mà lại chuyển cậu ta vào.
Cô giáo thấy vậy nhưng chỉ nói nhẹ lời "Cô biết điều này là đúng hay sai em không cần phản ứng dữ dội như thế" Thực ra cô giáo có nghe tin là trong lúc xảy ra xích mích một bạn nam đã ôm một bạn nữ ngay trước mặt đám đông và có người đã báo cáo cho cô vì vậy cô không thể để tình trạng này xảy ra thêm.
Cuối cùng tất cả đã êm xuôi, Băng Băng và cậu bạn còn lại ngồi cùng với nhau ở bàn cuối cạnh dãy của tôi, tôi và Băng Băng gần như là ngồi gần nhau. Tôi vốn là vui mừng vì được ngồi cạnh cô bạn của mình nhưng rơi vào mắt ai kia thì hình như không phải vậy, Đông Quân tức tối nhìn cô cười tươi thế kia đầy căm hận "Tôi sẽ xé xác cậu ra nếu cậu còn làm hành động gì quá đáng"
Khánh Vân thấy vậy lập tức vỗ vai Đông Quân nhẹ nhàng bảo "Cô nhìn cậu kìa" Đúng lúc này tất cả hành động của hai người họ rơi vào mắt tôi. Rõ ràng là thân ngay với người khác mà còn bày đặt lưu luyến ngồi với tôi. Đồ bội bạc!
Dùng từ này hình như có hơi sai sai
- --------------------------
Ghen chết thôiiii! Like và theo dõi truyện nha
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.