Chương 44
Nguyễn Quỳnh Anh (Hạt Tiêu)
19/06/2021
"Này, cậu kéo tôi đến đấy làm gì" Tôi giằng co với cậu ta một hồi nhưng vẫn thua lại sức trâu bỏ của cậu ta đành phải to mồm gào thét nhưng trong cái con hẻm bé tí này thì ai nghe tôi cơ chứ tôi bắt đầu cảm thấy nguy hiểm...
"Cậu hét nữa tôi hiếp cậu đấy" Cậu ta mặc dù thả tôi xuống nhưng chống hai tay lại không cho tôi thoát ra, tôi chỉ có thể co người lại, miệng chửi thầm tên vô lại nhà cậu ta.
"Cái đồ diên"
"Tôi nghe thấy hết đấy" Cậu ta nhìn chằm chằm tôi với ánh mắt đầy sát khi, tôi ngước lên nhìn cậu ta gượng cười cả cơ thể phát giác ra khí lạnh của cậu ta, tôi chính là đang có âm mưu chạy trốn nhưng tiếc là đã bị cậu ta phát hiện ra, cậu ta túm lấy cô tảy tôi xuống rồi bất ngờ cúi xuống ngậm lấy môi tôi, đây không phải, không phải, không phải một nụ hôn chuồn chuồn nước, điều quan trọng nhắc lại 3 lần!
Tôi giật mình vội vàng chống tay vào ngực cậu ta đẩy ra nhưng sức lực cậu ta quá lớn cậu ta ghì chặt tôi, không ngừng nuốt lấy môi tôi, cạy mở, không được tôi mới có 18 tuổi không thể hư đón thế này được, tôi đánh liều mở miệng cắn thật mạnh vào môi cậu ta khiến nó bật máu. Đông Quân buông tôi ra, ánh mắt hằn lên tia tức giận "Cậu dám cắn tôi à?"
Tôi còn chưa kịp chạy, chưa kịp kêu cứu lại tiếp tục bị cậu ta lôi cổ áo lại cưỡng hôn thêm một lần nữa, dù có cô gắng thể nào cũng không thoát ra được lên tôi bỏ mặc cậu ta muốn làm gì thì làm, dù sao cũng chỉ là hôn, đấy là tôi tự trấn tĩnh bản thân thôi chứ tôi lúc đấy cũng khổ thân lắm!!!
Sau khi thỏa mãn, Đông Quân buông tôi ra, lúc này tôi đã rơm rớm nước mắt, nhìn cậu ta đầy căm ghét "Cậu vui rồi chứ?" Tôi cứ thế nhìn chằm chằm vào cậu ta khiến phút chốc Đông Quân như hóa đá lại, bỗng dưng cậu thật cảm thấy có lỗi với người con gái này.
Ngay khi Đông Quân vừa đưa tay lên muốn lau nước mắt cho tôi liền bị tôi gạt bỏ một cách đầy mạnh mẽ, không biết can đảm ở đâu ra tôi quát cậu ta một tiếng thật to "Chút đi, đồ bệnh hoạn" rồi tôi ngay lập tức chạy biến. Nghĩ lại lúc đấy tôi cũng thật can đảm, lúc đấy tôi mà khiến cậu ta kích động có khi nào cậu ta sẽ c.ư.ỡ.ng b.ứ.c tôi ngay ở đó không nữa, thật rợn người.
- ----------------------------
Cảm ơn mn vì đã ủng hộ tui nha
Nghĩ lại hồi trước tui bạo lắm, lúc lớp 7 viết truyện toàn là H không mà toàn H nặng nha, chap nào cũng H vậy mà giờ lên lớp 8 cái bày đặt ngại ngại, viết cảnh hôn đã cảm thấy sượng sượng sao rồi. Hồi trước cái truyện H kia của tui nặng quá mà còn bị xóa nữa cơ:(((
Nhân đây tâm sự tui chính là tác giả của truyện "Tên tổng tài lắm chuyện!" có tận hơn 1M view vì vậy mn hiểu tui rất kì vọng vào truyện này nhưng nó ít view quá lên tui cũng hơn nản, còn thắc mắc vì sao tui ko viết nick truyện kia mà lại là nick này, rất đơn giản MẤT ACC, khóc théttttt. Bao nhiêu công sức của tui đổ sông đổ biển giờ phải đi lập nghiệp lại. Tui thật đáng thương vậy mong mn ủng hộ tui nhiệt tình zô nha:>>
"Cậu hét nữa tôi hiếp cậu đấy" Cậu ta mặc dù thả tôi xuống nhưng chống hai tay lại không cho tôi thoát ra, tôi chỉ có thể co người lại, miệng chửi thầm tên vô lại nhà cậu ta.
"Cái đồ diên"
"Tôi nghe thấy hết đấy" Cậu ta nhìn chằm chằm tôi với ánh mắt đầy sát khi, tôi ngước lên nhìn cậu ta gượng cười cả cơ thể phát giác ra khí lạnh của cậu ta, tôi chính là đang có âm mưu chạy trốn nhưng tiếc là đã bị cậu ta phát hiện ra, cậu ta túm lấy cô tảy tôi xuống rồi bất ngờ cúi xuống ngậm lấy môi tôi, đây không phải, không phải, không phải một nụ hôn chuồn chuồn nước, điều quan trọng nhắc lại 3 lần!
Tôi giật mình vội vàng chống tay vào ngực cậu ta đẩy ra nhưng sức lực cậu ta quá lớn cậu ta ghì chặt tôi, không ngừng nuốt lấy môi tôi, cạy mở, không được tôi mới có 18 tuổi không thể hư đón thế này được, tôi đánh liều mở miệng cắn thật mạnh vào môi cậu ta khiến nó bật máu. Đông Quân buông tôi ra, ánh mắt hằn lên tia tức giận "Cậu dám cắn tôi à?"
Tôi còn chưa kịp chạy, chưa kịp kêu cứu lại tiếp tục bị cậu ta lôi cổ áo lại cưỡng hôn thêm một lần nữa, dù có cô gắng thể nào cũng không thoát ra được lên tôi bỏ mặc cậu ta muốn làm gì thì làm, dù sao cũng chỉ là hôn, đấy là tôi tự trấn tĩnh bản thân thôi chứ tôi lúc đấy cũng khổ thân lắm!!!
Sau khi thỏa mãn, Đông Quân buông tôi ra, lúc này tôi đã rơm rớm nước mắt, nhìn cậu ta đầy căm ghét "Cậu vui rồi chứ?" Tôi cứ thế nhìn chằm chằm vào cậu ta khiến phút chốc Đông Quân như hóa đá lại, bỗng dưng cậu thật cảm thấy có lỗi với người con gái này.
Ngay khi Đông Quân vừa đưa tay lên muốn lau nước mắt cho tôi liền bị tôi gạt bỏ một cách đầy mạnh mẽ, không biết can đảm ở đâu ra tôi quát cậu ta một tiếng thật to "Chút đi, đồ bệnh hoạn" rồi tôi ngay lập tức chạy biến. Nghĩ lại lúc đấy tôi cũng thật can đảm, lúc đấy tôi mà khiến cậu ta kích động có khi nào cậu ta sẽ c.ư.ỡ.ng b.ứ.c tôi ngay ở đó không nữa, thật rợn người.
- ----------------------------
Cảm ơn mn vì đã ủng hộ tui nha
Nghĩ lại hồi trước tui bạo lắm, lúc lớp 7 viết truyện toàn là H không mà toàn H nặng nha, chap nào cũng H vậy mà giờ lên lớp 8 cái bày đặt ngại ngại, viết cảnh hôn đã cảm thấy sượng sượng sao rồi. Hồi trước cái truyện H kia của tui nặng quá mà còn bị xóa nữa cơ:(((
Nhân đây tâm sự tui chính là tác giả của truyện "Tên tổng tài lắm chuyện!" có tận hơn 1M view vì vậy mn hiểu tui rất kì vọng vào truyện này nhưng nó ít view quá lên tui cũng hơn nản, còn thắc mắc vì sao tui ko viết nick truyện kia mà lại là nick này, rất đơn giản MẤT ACC, khóc théttttt. Bao nhiêu công sức của tui đổ sông đổ biển giờ phải đi lập nghiệp lại. Tui thật đáng thương vậy mong mn ủng hộ tui nhiệt tình zô nha:>>
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.