Chương 6
Nguyễn Quỳnh Anh (Hạt Tiêu)
19/06/2021
"Đi đâu vậy?" Cậu ta nhìn tôi hỏi.
Tôi nhăn mặt nhìn cậu ta "Liên quan gì đến cậu" Sau đó tôi chẳng nói chẳng rằng tránh cậu ta và tiếp tục đi nhưng cậu ta đâu có tha cho tôi một cách dễ dàng như thế. Đông Quân chạy đến chắn trước mặt tôi nói. Đọc truyện hay tại ++ TRÙMT RUYỆN.n e t ++
"Đi đâu tôi đưa cậu đi"
"Cảm ơn lòng tốt của cậu nhưng tôi không cần" Do còn tức giận chuyện trưa nay với mẹ nên cô cũng hậm hực hơn, nói chuyện với cậu ta thái độ khó chịu rõ ràng. Cậu ta lại không hề tức giận mà cười cười nhìn tôi.
"Cậu không cần phải làm giá như vậy, tôi biết cậu đang rất vui"
Tôi liếc cậu ta chửi thầm "Đồ tự luyến"
"Này, cậu vừa nói cái gì đấy?" Cậu ta kéo tôi lại ngay lập tức lúc tôi chuẩn bị rời đi. Tôi cau có đánh đấm cậu ta mắng "Cậu có thôi đi không hả, cút ra tôi còn đi làm"
Cậu ta ngạc nhiên nhìn tôi "Mới tí tuổi này đã đòi đi làm"
Tôi không chịu thua lập tức cãi lại "Những người như cậu thì sao hiểu được những đứa nghèo như tôi" Tôi cố gắng hất tay cậu ta ra nhưng kết quả vẫn không khả quan.
Đông Quân nhìn tôi "chẹp chẹp" mấy tiếng làm như trầm tư suy nghĩ rồi nói "Hay là cậu làm gia sư cho tôi, tôi đảm bảo sẽ trả lương cho cậu thật hậu hĩnh, chịu không?"
"Đừng có đùa dai nữa, nếu tôi còn muộn bà chủ sẽ đuổi việc tôi đấy" Tôi dứt khoát đẩy bằng được tay cậu ta ra khỏi người mình.
"Tôi nói thật, không có nói đùa. Lương 10 triệu một tháng"
Tôi nghe thấy vẫn cứ nghĩ cậu ta đùa nên không muốn đếm xỉa đến cậu ta chỉ cười khinh một cái, đương nhiên mọi sắc thái biểu cảm của tôi đều lọt vào mắt cậu ta. Thấy tôi không tin cậu ta mở cái túi chéo cậu ta đang đeo trên người lấy tất cả tiền cậu ta có đưa tôi.
"Hôm nay tôi chỉ có mang từng này thôi, cậu lấy coi như làm cọc đi"
Tôi lúc đó y như ma nhập vậy, thấy tiền là sáng mắt lên, tôi liền thử cầm và đếm thì ở đây có tầm 6 triệu mấy nhưng chỉ tương đấy cũng đủ khiến tôi như bay bổng. Nói thật trông tôi lạnh lùng thế thôi nhưng đương nhiên vẫn rất mê tiền, người ta mê trai đẹp tôi thì không chỉ mê tiền.
Tôi cầm tiền nghi ngờ cậu ta "Thật chứ?"
Mặt cậu ta vênh váo hẳn lên "Cậu nói xem"
"Thành giao" Tôi đưa tay ra bắt tay cậu ta coi như xong. Sau đó tôi tiếp tục đi đến quán làm thêm, thấy vậy Đông Quân khó hiểu chạy theo tôi.
"Cậu còn định đi đâu thế?"
"Đi làm thêm"
Tôi nhăn mặt nhìn cậu ta "Liên quan gì đến cậu" Sau đó tôi chẳng nói chẳng rằng tránh cậu ta và tiếp tục đi nhưng cậu ta đâu có tha cho tôi một cách dễ dàng như thế. Đông Quân chạy đến chắn trước mặt tôi nói. Đọc truyện hay tại ++ TRÙMT RUYỆN.n e t ++
"Đi đâu tôi đưa cậu đi"
"Cảm ơn lòng tốt của cậu nhưng tôi không cần" Do còn tức giận chuyện trưa nay với mẹ nên cô cũng hậm hực hơn, nói chuyện với cậu ta thái độ khó chịu rõ ràng. Cậu ta lại không hề tức giận mà cười cười nhìn tôi.
"Cậu không cần phải làm giá như vậy, tôi biết cậu đang rất vui"
Tôi liếc cậu ta chửi thầm "Đồ tự luyến"
"Này, cậu vừa nói cái gì đấy?" Cậu ta kéo tôi lại ngay lập tức lúc tôi chuẩn bị rời đi. Tôi cau có đánh đấm cậu ta mắng "Cậu có thôi đi không hả, cút ra tôi còn đi làm"
Cậu ta ngạc nhiên nhìn tôi "Mới tí tuổi này đã đòi đi làm"
Tôi không chịu thua lập tức cãi lại "Những người như cậu thì sao hiểu được những đứa nghèo như tôi" Tôi cố gắng hất tay cậu ta ra nhưng kết quả vẫn không khả quan.
Đông Quân nhìn tôi "chẹp chẹp" mấy tiếng làm như trầm tư suy nghĩ rồi nói "Hay là cậu làm gia sư cho tôi, tôi đảm bảo sẽ trả lương cho cậu thật hậu hĩnh, chịu không?"
"Đừng có đùa dai nữa, nếu tôi còn muộn bà chủ sẽ đuổi việc tôi đấy" Tôi dứt khoát đẩy bằng được tay cậu ta ra khỏi người mình.
"Tôi nói thật, không có nói đùa. Lương 10 triệu một tháng"
Tôi nghe thấy vẫn cứ nghĩ cậu ta đùa nên không muốn đếm xỉa đến cậu ta chỉ cười khinh một cái, đương nhiên mọi sắc thái biểu cảm của tôi đều lọt vào mắt cậu ta. Thấy tôi không tin cậu ta mở cái túi chéo cậu ta đang đeo trên người lấy tất cả tiền cậu ta có đưa tôi.
"Hôm nay tôi chỉ có mang từng này thôi, cậu lấy coi như làm cọc đi"
Tôi lúc đó y như ma nhập vậy, thấy tiền là sáng mắt lên, tôi liền thử cầm và đếm thì ở đây có tầm 6 triệu mấy nhưng chỉ tương đấy cũng đủ khiến tôi như bay bổng. Nói thật trông tôi lạnh lùng thế thôi nhưng đương nhiên vẫn rất mê tiền, người ta mê trai đẹp tôi thì không chỉ mê tiền.
Tôi cầm tiền nghi ngờ cậu ta "Thật chứ?"
Mặt cậu ta vênh váo hẳn lên "Cậu nói xem"
"Thành giao" Tôi đưa tay ra bắt tay cậu ta coi như xong. Sau đó tôi tiếp tục đi đến quán làm thêm, thấy vậy Đông Quân khó hiểu chạy theo tôi.
"Cậu còn định đi đâu thế?"
"Đi làm thêm"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.