Chào Em, Vợ Yêu Ngọt Ngào Của Anh
Chương 65: Bịa đặt
Lục Khinh Quân
31/10/2021
"Chị của mình cũng sớm đã không còn ở trong nhà... Chị, chị ấy có cuộc
sống riêng ở bên ngoài, mình quan tâm không được, cũng không biết bằng
thành tích của chị ấy, tại sao có thể chuyển vào Trí Học, chuyển tới lớp chúng ta..."
Nguyễn Kiều Kiều cắn môi dưới, trên mặt lộ ra biểu hiện áy náy.
"Xin lỗi, mình không nghĩ tới bạn trai của chị ấy lại lợi hại như vậy, xin lỗi..." đầy mắt Nguyễn Kiều Kiều đều là hổ thẹn đối với các bạn học.
Hai tay cô ta giấu trong ống tay áo đồng phục học sinh, đốt ngón tay hiện ra trắng bệch, nắm lại chặt chẽ.
Biểu hiện của Nguyễn Kiều Kiều có bao nhiêu áy náy, nội tâm lại có bấy nhiêu tức giận.
...
Người đàn ông xuất hiện ngày hôm qua kia, lại có bản lĩnh đưa Nguyễn Manh Manh đưa vào lớp một Trí Học!
Nguyễn Manh Manh, cô ta dựa vào cái gì?
Dựa vào cái gì bị đuổi khỏi nhà họ Nguyễn, còn có thể gặp may mắn nắm giữ tất cả tốt nhất!
Người đàn ông đẹp trai bất phàm, xe sang hiếm có toàn thế giới, còn có quyền thế có thể tùy ý xếp lớp.
Trí Học của bọn họ là trường trung học phố thong tốt nhất thành phố S thậm chí là toàn bộ nước S, có thể chuyển loại rác rưởi Nguyễn Manh Manh kia tới Trí Học còn có thể chuyển tới lớp một, có thể thấy được người đàn ông kia có quyền thế lớn bao nhiêu.
Nghĩ đến Nguyễn Manh Manh nắm giữ khuôn mặt đẹp tuyệt trần, cho dù không muốn thừa nhận, Nguyễn Kiều Kiều cũng biết mình chênh lệch cái gì so với Nguyễn Manh Manh.
Nguyễn Manh Manh, cô ta nhất định là dùng gương mặt đó, câu dẫn người đàn ông kia!
Hừ, có điều không quan trọng lắm, loại người ngu ngốc chỉ có bề ngoài, không có bề trong như cô ta kia, mặc kệ hẹn hò nhiều bạn trai hơn nữa, sớm muộn sẽ có một ngày bị Nguyễn Kiều Kiều cô cướp đi.
Giống như Cố Huyễn vậy.
"Kiều Kiều... Cậu, cậu đừng khóc. Kỳ thực chuyện này cũng không liên quan tới cậu, chúng ta không phải đang trách cậu!"
Những bạn học khác khuyên bảo một tiếng, cắt ngang tâm tư Nguyễn Kiều Kiều.
Diệp Phong nhìn thấy nước mắt của Nguyễn Kiều Kiều đau lòng, không nhịn được nói: "Kiều Kiều, cậu chính là quá thiện lương. Nguyễn Nguyễn Manh Manh hẹn hò tính là bạn trai gì? Người nào không biết người đàn ông kia, kỳ thực chính là kim chủ bao nuôi cô ta! Một nữ sinh mười mấy tuổi, bị người đàn ông già như vậy bao nuôi, thực sự là không biết liêm sỉ!"
Diệp Phong tối hôm qua trở về, suốt đêm tìm người tung tin đồn ở Tieba.
Anh ta vừa mở miệng, lập tức liền có người phụ họa.
"Phải đó, mình cũng nghe nói, tối hôm qua ở Tieba của trường học của chúng ta có người nói, ông chủ bao nuôi Nguyễn Manh Manh kia, là họ Hoàng ở khu Nam."
"Há, Ông chủ Hoàng! Tôi biết, là người mặt rỗ còn què chân kia sao? Nghe nói ông ta và quản lý trường học của chúng ta, có quan hệ rất tốt..."
Bởi vì câu nói này, mọi người đều thảo luận tin đồn trên Tieba của trường học.
Chỉ chốc lát sau, tin đồn Nguyễn Manh Manh bị Ông chủ Hoàng bao nuôi được lan ra.
Thậm chí có người nói, "Tôi nói cho các ngươi biết, lúc Nguyễn Manh Manh học trung học cơ sở đã rất lẳng lơ. Bạn thân tôi là bạn học trung học cơ sở của cô ta, nghe nói lúc học trung học cơ sở cô ta hẹn Cố học trưởng đến rừng cây nhỏ phía sau núi trường học biểu lộ. Kết quả, đột nhiên ở ngay trước mặt Cố học trưởng cởϊ áσ khoác, các người biết sao không, cô ta không mặc gì bên trong cả!"
"Nha, không phải chứ? !" Mọi người đều là người trẻ tuổi, nghe được loại tin này nhất thời cười thành một đoàn.
"Đương nhiên là thật sự. Nghe nói cô ta còn hỏi Cố học trưởng, vóc người của cô ta như thế nào, nhìn có đẹp hay không!"
"Ha ha ha ha ——" mọi người ồn ào cười.
"Bạn học cậu biết được rõ ràng như thế, lúc đó cậu ta trốn ở sau cây nhìn lén sao?" Chính vào lúc này, một giọng mềm mại nhẹ nhàng, đột nhiên từ trong đám người truyền tới.
"Đó là đương nhiên không phải, bạn học tôi cũng là nghe người khác nói." Người nam sinh tám chuyện kia, rất tùy ý phất tay một cái.
"Há, vậy nói cho bạn học kia của cậu, lúc đó nhất định có mặt ở hiện trường, bằng không vì sao lại biết tất cả mọi chuyện."
"Hẳn là sẽ không đi, chuyện như vậy ai lại để ý đến xem." Nam sinh kia còn không chưa cảm thấy không ổn, trái lại là người nghe tám chuyện xung quanh, dồn dập quay đầu nhìn về nơi phát ra giọng.
Cho đến lúc này, mọi người mới phát hiện.
Trung tâm đề tài, vai nữ chính Nguyễn Manh Manh, chẳng biết lúc nào đã đi vào phòng học.
Nguyễn Kiều Kiều cắn môi dưới, trên mặt lộ ra biểu hiện áy náy.
"Xin lỗi, mình không nghĩ tới bạn trai của chị ấy lại lợi hại như vậy, xin lỗi..." đầy mắt Nguyễn Kiều Kiều đều là hổ thẹn đối với các bạn học.
Hai tay cô ta giấu trong ống tay áo đồng phục học sinh, đốt ngón tay hiện ra trắng bệch, nắm lại chặt chẽ.
Biểu hiện của Nguyễn Kiều Kiều có bao nhiêu áy náy, nội tâm lại có bấy nhiêu tức giận.
...
Người đàn ông xuất hiện ngày hôm qua kia, lại có bản lĩnh đưa Nguyễn Manh Manh đưa vào lớp một Trí Học!
Nguyễn Manh Manh, cô ta dựa vào cái gì?
Dựa vào cái gì bị đuổi khỏi nhà họ Nguyễn, còn có thể gặp may mắn nắm giữ tất cả tốt nhất!
Người đàn ông đẹp trai bất phàm, xe sang hiếm có toàn thế giới, còn có quyền thế có thể tùy ý xếp lớp.
Trí Học của bọn họ là trường trung học phố thong tốt nhất thành phố S thậm chí là toàn bộ nước S, có thể chuyển loại rác rưởi Nguyễn Manh Manh kia tới Trí Học còn có thể chuyển tới lớp một, có thể thấy được người đàn ông kia có quyền thế lớn bao nhiêu.
Nghĩ đến Nguyễn Manh Manh nắm giữ khuôn mặt đẹp tuyệt trần, cho dù không muốn thừa nhận, Nguyễn Kiều Kiều cũng biết mình chênh lệch cái gì so với Nguyễn Manh Manh.
Nguyễn Manh Manh, cô ta nhất định là dùng gương mặt đó, câu dẫn người đàn ông kia!
Hừ, có điều không quan trọng lắm, loại người ngu ngốc chỉ có bề ngoài, không có bề trong như cô ta kia, mặc kệ hẹn hò nhiều bạn trai hơn nữa, sớm muộn sẽ có một ngày bị Nguyễn Kiều Kiều cô cướp đi.
Giống như Cố Huyễn vậy.
"Kiều Kiều... Cậu, cậu đừng khóc. Kỳ thực chuyện này cũng không liên quan tới cậu, chúng ta không phải đang trách cậu!"
Những bạn học khác khuyên bảo một tiếng, cắt ngang tâm tư Nguyễn Kiều Kiều.
Diệp Phong nhìn thấy nước mắt của Nguyễn Kiều Kiều đau lòng, không nhịn được nói: "Kiều Kiều, cậu chính là quá thiện lương. Nguyễn Nguyễn Manh Manh hẹn hò tính là bạn trai gì? Người nào không biết người đàn ông kia, kỳ thực chính là kim chủ bao nuôi cô ta! Một nữ sinh mười mấy tuổi, bị người đàn ông già như vậy bao nuôi, thực sự là không biết liêm sỉ!"
Diệp Phong tối hôm qua trở về, suốt đêm tìm người tung tin đồn ở Tieba.
Anh ta vừa mở miệng, lập tức liền có người phụ họa.
"Phải đó, mình cũng nghe nói, tối hôm qua ở Tieba của trường học của chúng ta có người nói, ông chủ bao nuôi Nguyễn Manh Manh kia, là họ Hoàng ở khu Nam."
"Há, Ông chủ Hoàng! Tôi biết, là người mặt rỗ còn què chân kia sao? Nghe nói ông ta và quản lý trường học của chúng ta, có quan hệ rất tốt..."
Bởi vì câu nói này, mọi người đều thảo luận tin đồn trên Tieba của trường học.
Chỉ chốc lát sau, tin đồn Nguyễn Manh Manh bị Ông chủ Hoàng bao nuôi được lan ra.
Thậm chí có người nói, "Tôi nói cho các ngươi biết, lúc Nguyễn Manh Manh học trung học cơ sở đã rất lẳng lơ. Bạn thân tôi là bạn học trung học cơ sở của cô ta, nghe nói lúc học trung học cơ sở cô ta hẹn Cố học trưởng đến rừng cây nhỏ phía sau núi trường học biểu lộ. Kết quả, đột nhiên ở ngay trước mặt Cố học trưởng cởϊ áσ khoác, các người biết sao không, cô ta không mặc gì bên trong cả!"
"Nha, không phải chứ? !" Mọi người đều là người trẻ tuổi, nghe được loại tin này nhất thời cười thành một đoàn.
"Đương nhiên là thật sự. Nghe nói cô ta còn hỏi Cố học trưởng, vóc người của cô ta như thế nào, nhìn có đẹp hay không!"
"Ha ha ha ha ——" mọi người ồn ào cười.
"Bạn học cậu biết được rõ ràng như thế, lúc đó cậu ta trốn ở sau cây nhìn lén sao?" Chính vào lúc này, một giọng mềm mại nhẹ nhàng, đột nhiên từ trong đám người truyền tới.
"Đó là đương nhiên không phải, bạn học tôi cũng là nghe người khác nói." Người nam sinh tám chuyện kia, rất tùy ý phất tay một cái.
"Há, vậy nói cho bạn học kia của cậu, lúc đó nhất định có mặt ở hiện trường, bằng không vì sao lại biết tất cả mọi chuyện."
"Hẳn là sẽ không đi, chuyện như vậy ai lại để ý đến xem." Nam sinh kia còn không chưa cảm thấy không ổn, trái lại là người nghe tám chuyện xung quanh, dồn dập quay đầu nhìn về nơi phát ra giọng.
Cho đến lúc này, mọi người mới phát hiện.
Trung tâm đề tài, vai nữ chính Nguyễn Manh Manh, chẳng biết lúc nào đã đi vào phòng học.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.