Chào Em, Vợ Yêu Ngọt Ngào Của Anh
Chương 64: Thầy có biết giáo viên Tào không?
Lục Khinh Quân
31/10/2021
Nguyễn Manh Manh nhìn vị giáo viên số học hơn bốn mươi tuổi, không hiện
ra già, nhưng cả người đều lộ ra nghiêm túc trước mắt này trong lòng
thực sự cảm thấy vô vị.
Cô chuyển trường cũng không phải tự nguyện, kết quả những giáo viên này một hai người lại như có thù oán với cô vậy, kém xa giáo viên Trương - chủ nhiệm lớp trước đây của cô.
"Giáo viên Cao, thầy nói em biết rồi." Nguyễn Manh Manh nhàn nhạt đáp lại một câu.
Cô chẳng muốn phí lời, dù sao đi học cô chơi game của cô, chỉ cần người khác không đến phiền cô là được rồi.
"Trò biết là được rồi." Cao Hán Thu gật đầu, "Trò đến lớp học đi, tự mình tìm vị trí trống mà ngồi."
"Cảm ơn thầy, vậy em đi đây."
Nguyễn Manh Manh xoay người, đang muốn rời khỏi, Cao Hán Thu đột nhiên gọi cô lại.
"Sao vậy, giáo viên Cao?" Cô trở về.
Cao Hán Thu híp híp mắt, dùng vẻ mặt khá là nghiêm túc cảnh cáo: "Tôi còn muốn nhắc nhở trò một điểm, nghe nói quan hệ của trò và Nguyễn Kiều Kiều của lớp chúng ta không tốt. Tôi không quan tâm hai người ở nhà có mâu thuẫn gì, nhưng ở trường học, hai người là bạn học một tiểu đội, tuyệt đối không được lén lút đấu hung ác."
"Bạn học Nguyễn Kiều Kiều có thành tích ưu tú, ý nghĩ đơn thuần, tâm tư của trò ấy đều đặt trên công tác ở Hội Học Sinh và học tập. Trò ấy không giống học sinh bên ngoài các người, có nhiều cong cong nhiễu nhiễu như vậy. Nếu như trò ở lớp học, cố ý ảnh hưởng trò ấy học tập, tôi nhất định sẽ tự mình đề nghị hiệu trưởng, chuyển lớp trò."
Cao Hán Thu là một biển hiệu vàng ở Trí Học, lời anh ta nói ở trước mặt hiệu trưởng, vẫn còn có chút phân lượng.
Nghe được Cao Hán Thu, con mắt đẹp đẽ của Nguyễn Manh Manh lóe lóe.
Lại là một kẻ ngốc bị bề ngoài "Đơn thuần, tốt đẹp" của Nguyễn Kiều Kiều lừa bịp.
đáy lòng Nguyễn Manh Manh cười gằn, mặt ngoài lại quy củ đáp: "Giáo viên Cao thầy yên tâm được rồi, chỉ cần cô ta không đến trêu chọc em, em cũng không có thời gian nhàn hạ thoải mái đi trêu chọc cô ta."
Thời gian của cô rất quý giá mà.
"Tốt nhất là như vậy, trò đi đi." Biểu cảm của Cao Hán Thu lạnh nhạt, thái độ đối với Nguyễn Manh Manh, hết sức bất mãn.
Nguyễn Manh Manh không để ý tới anh ta, mới vừa đi một bước, đột nhiên trở về.
"Ha, đúng rồi giáo viên Cao, có chuyện em cũng muốn hỏi thầy một chút. Thầy có quen biết giáo viên Tào - Tào Vĩ Bình không?"
Cao Hán Thu nhíu mày lại, vẻ mặt nghiêm túc bất giác chìm xuống mấy phần, "ông ấy là sư phụ của tôi, rời khỏi thành phố S đã mấy năm."
Từ khi sau khi giáo viên Tào về hưu, liền không ở thành phố S, ngay cả Cao Hán Thu muốn đi thăm hỏi, cũng không tìm được người.
Nguyễn Manh Manh bĩu môi, thì ra tối hôm qua ông già kia không khoác lác, ông ta vẫn đúng là đã dạy giáo viên vàng Cao Hán Thu của trường trung học phố thông Trí Học bây giờ.
Tưởng tượng như vậy, ngày hôm qua, cô để giáo viên Tào của người ta thay cô làm bài tập toán học, dường như có chút không tử tế.
Tính toán một chút, dù sao ông ấy cũng là giáo viên của Cao Hán Thu.
Trước đây ông ấy thay Cao Hán Thu phê chữa bài tập toán học, sau này Cao Hán Thu thay ông ấy phê chữa bài tập toán học, ngược lại rất thích hợp.
"Trò hỏi cái này để làm gì? Trò cũng quen biết giáo viên Tào?" Cao Hán Thu thấy Nguyễn Manh Manh không đáp lời, không nhịn được hỏi.
"Không, sao em có thể quen biết được giáo viên của giáo viên Cao chứ. Em chỉ là nghe người ta nói tới, tùy tiện hỏi một chút."
Nguyễn Manh Manh nói xong, liền đi, căn bản không cho Cao Hán Thu cơ hội tiếp tục câu hỏi.
Hừ, cô mới không muốn để cho Cao Hán Thu biết, tính theo bối phận, cô có thể làm sư muội của anh ta.
*
Cùng lúc đó, trong phòng học lớp 1.
Một đám bạn học, đều vây quanh bên chỗ ngồi của Nguyễn Kiều Kiều.
"Kiều Kiều, vừa nãy tôi ở văn phòng lớp 12 nhìn thấy chị của cậu. Có phải chị của cậu là thật sự muốn chuyển đến lớp chúng ta hay không?"
"Đúng vậy Kiều Kiều, điểm bình quân của lớp 1 chúng ta từ trước đến giờ là cả lớp hạng nhất, đề thi chung trong thành phố cũng là chúng ta cao nhất, nếu chị của cậu tới không phải sẽ kéo trình độ toàn thể lớp chúng ta sao?"
"Xin lỗi, chuyện này mình... Mình cũng không biết..." Nguyễn Kiều Kiều bị các bạn học vây quanh, hai con mắt giống như ngâm nước, trên khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú ngoan ngoãn thoáng chốc chảy xuống hai hàng nước mắt.
Cô chuyển trường cũng không phải tự nguyện, kết quả những giáo viên này một hai người lại như có thù oán với cô vậy, kém xa giáo viên Trương - chủ nhiệm lớp trước đây của cô.
"Giáo viên Cao, thầy nói em biết rồi." Nguyễn Manh Manh nhàn nhạt đáp lại một câu.
Cô chẳng muốn phí lời, dù sao đi học cô chơi game của cô, chỉ cần người khác không đến phiền cô là được rồi.
"Trò biết là được rồi." Cao Hán Thu gật đầu, "Trò đến lớp học đi, tự mình tìm vị trí trống mà ngồi."
"Cảm ơn thầy, vậy em đi đây."
Nguyễn Manh Manh xoay người, đang muốn rời khỏi, Cao Hán Thu đột nhiên gọi cô lại.
"Sao vậy, giáo viên Cao?" Cô trở về.
Cao Hán Thu híp híp mắt, dùng vẻ mặt khá là nghiêm túc cảnh cáo: "Tôi còn muốn nhắc nhở trò một điểm, nghe nói quan hệ của trò và Nguyễn Kiều Kiều của lớp chúng ta không tốt. Tôi không quan tâm hai người ở nhà có mâu thuẫn gì, nhưng ở trường học, hai người là bạn học một tiểu đội, tuyệt đối không được lén lút đấu hung ác."
"Bạn học Nguyễn Kiều Kiều có thành tích ưu tú, ý nghĩ đơn thuần, tâm tư của trò ấy đều đặt trên công tác ở Hội Học Sinh và học tập. Trò ấy không giống học sinh bên ngoài các người, có nhiều cong cong nhiễu nhiễu như vậy. Nếu như trò ở lớp học, cố ý ảnh hưởng trò ấy học tập, tôi nhất định sẽ tự mình đề nghị hiệu trưởng, chuyển lớp trò."
Cao Hán Thu là một biển hiệu vàng ở Trí Học, lời anh ta nói ở trước mặt hiệu trưởng, vẫn còn có chút phân lượng.
Nghe được Cao Hán Thu, con mắt đẹp đẽ của Nguyễn Manh Manh lóe lóe.
Lại là một kẻ ngốc bị bề ngoài "Đơn thuần, tốt đẹp" của Nguyễn Kiều Kiều lừa bịp.
đáy lòng Nguyễn Manh Manh cười gằn, mặt ngoài lại quy củ đáp: "Giáo viên Cao thầy yên tâm được rồi, chỉ cần cô ta không đến trêu chọc em, em cũng không có thời gian nhàn hạ thoải mái đi trêu chọc cô ta."
Thời gian của cô rất quý giá mà.
"Tốt nhất là như vậy, trò đi đi." Biểu cảm của Cao Hán Thu lạnh nhạt, thái độ đối với Nguyễn Manh Manh, hết sức bất mãn.
Nguyễn Manh Manh không để ý tới anh ta, mới vừa đi một bước, đột nhiên trở về.
"Ha, đúng rồi giáo viên Cao, có chuyện em cũng muốn hỏi thầy một chút. Thầy có quen biết giáo viên Tào - Tào Vĩ Bình không?"
Cao Hán Thu nhíu mày lại, vẻ mặt nghiêm túc bất giác chìm xuống mấy phần, "ông ấy là sư phụ của tôi, rời khỏi thành phố S đã mấy năm."
Từ khi sau khi giáo viên Tào về hưu, liền không ở thành phố S, ngay cả Cao Hán Thu muốn đi thăm hỏi, cũng không tìm được người.
Nguyễn Manh Manh bĩu môi, thì ra tối hôm qua ông già kia không khoác lác, ông ta vẫn đúng là đã dạy giáo viên vàng Cao Hán Thu của trường trung học phố thông Trí Học bây giờ.
Tưởng tượng như vậy, ngày hôm qua, cô để giáo viên Tào của người ta thay cô làm bài tập toán học, dường như có chút không tử tế.
Tính toán một chút, dù sao ông ấy cũng là giáo viên của Cao Hán Thu.
Trước đây ông ấy thay Cao Hán Thu phê chữa bài tập toán học, sau này Cao Hán Thu thay ông ấy phê chữa bài tập toán học, ngược lại rất thích hợp.
"Trò hỏi cái này để làm gì? Trò cũng quen biết giáo viên Tào?" Cao Hán Thu thấy Nguyễn Manh Manh không đáp lời, không nhịn được hỏi.
"Không, sao em có thể quen biết được giáo viên của giáo viên Cao chứ. Em chỉ là nghe người ta nói tới, tùy tiện hỏi một chút."
Nguyễn Manh Manh nói xong, liền đi, căn bản không cho Cao Hán Thu cơ hội tiếp tục câu hỏi.
Hừ, cô mới không muốn để cho Cao Hán Thu biết, tính theo bối phận, cô có thể làm sư muội của anh ta.
*
Cùng lúc đó, trong phòng học lớp 1.
Một đám bạn học, đều vây quanh bên chỗ ngồi của Nguyễn Kiều Kiều.
"Kiều Kiều, vừa nãy tôi ở văn phòng lớp 12 nhìn thấy chị của cậu. Có phải chị của cậu là thật sự muốn chuyển đến lớp chúng ta hay không?"
"Đúng vậy Kiều Kiều, điểm bình quân của lớp 1 chúng ta từ trước đến giờ là cả lớp hạng nhất, đề thi chung trong thành phố cũng là chúng ta cao nhất, nếu chị của cậu tới không phải sẽ kéo trình độ toàn thể lớp chúng ta sao?"
"Xin lỗi, chuyện này mình... Mình cũng không biết..." Nguyễn Kiều Kiều bị các bạn học vây quanh, hai con mắt giống như ngâm nước, trên khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú ngoan ngoãn thoáng chốc chảy xuống hai hàng nước mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.