Chương 58: Cống hiến của Ngô Hồng Nhi
Mê Lộ Đích Ban Ban
29/10/2016
Thật ra hai người đã
kết hôn kết lâu như vậy, sao Hồ Quốc Đống có thể không biết chút thẩm mỹ độc đáo kia của Ngô Hồng Nhi chứ. Lúc mới bắt đầu nhà họ Ngô tỏ ra tán
thành mối hôn sự này, với lại còn là Ngô Hồng Nhi tự mình gật đầu, Hồ
Quốc Đống cũng hơi khó hiểu. Khi đó Ngô Hồng Nhi là cô gái xinh đẹp nổi
tiếng mười dặm tám thôn này của bọn họ, không chỉ có con trai nông thôn
nhìn chằm chằm, dù là đám thanh niên trí thức đến từ thành phố cũng
giương mắt nhìn chằm chằm nữa cơ.
Hồ Quốc Đống tuy rằng điều kiện gia đình không kém, nhưng cái khác cũng không có chỗ nào xuất sắc lắm. Con gái trẻ bởi vì chưa chịu nỗi khó khăn nhân gian, các cô quan tâm lại thường là bề ngoài vô dụng nhất, về phần gia đình điều kiện như thế nào, những cái đó ngược lại bị đặt ở phía sau. Nhìn theo tiêu chuẩn này, tổng hợp trình độ của Hồ Quốc Đống có thể đạt tiêu chuẩn trở lên hay không còn là vấn đề.
Hồi đó khi Hồ Kiến Tân trong nhóm anh em thân thiết của Hồ Quốc Đống biết đối tượng hẹn hò của Hồ Quốc Đống là Ngô Hồng Nhi không ít lần ngấm ngầm đả kích bảo hắn cút đi đâu cho mát mẻ, đóa hoa tươi kia người ta cho dù là mắt bị mù cũng sẽ không cắm đến bãi phân trâu là hắn đây. Mà kết quả hết lần này đến lần khác chính là làm cho mọi người bất ngờ.
Mặc dù là người làm mối nói, nhưng biểu hiện của Ngô Hồng Nhi sau khi kết hôn đã chứng minh, cô đích đích xác xác là vừa ý Hồ Quốc Đống mà không phải bức bách bởi áp lực trong nhà mới đồng ý hôn sự. Đoạn thời gian đó Hồ Kiến Tân cũng không ít lần nhìn chằm chằm vào Hồ Quốc Đống, dùng lời của hắn ta để nói chính là xem xem trên người Hồ Quốc Đống có điểm sáng nào bị hắn ta bỏ qua hay không.
Thật ra trong lòng Hồ Quốc Đống cũng không phải không kỳ quái, bởi vậy sau khi kết hôn hắn cũng âm thầm quan sát Ngô Hồng Nhi một phen. Thời gian dài, Hồ Quốc Đống cũng đã nhìn ra chút cửa ngõ rồi. Hồng Nhi nhà bọn họ tựa hồ vô cùng thích cơ thể này của hắn. Nhất là lúc hắn làm việc, ánh mắt cô gái này đều phát sáng quắc.
Sinh vật giống đực phô bày trước mặt sinh vật giống cái là thiên tính, cho dù là lầm lì ít nói như Hồ Quốc Đống cũng không ngoại lệ, lúc mới phát hiện vấn đề này, Hồ Quốc Đống cực kỳ thích làm việc ở trước mặt Ngô Hồng Nhi. Nhất là mùa hè gặt lúa mạch, hắn cực kỳ thích để trần làm việc trước mặt Ngô Hồng Nhi, muốn cho cô xem xem một thân bắp thịt này của mình. Mà không ngoài dự đoán của Hồ Quốc Đống, lần nào hắn cũng có thể nhận được ánh mắt sáng quắc của Ngô Hồng Nhi.
Cho đến lúc này Hồ Quốc Đống mới xác nhận mình thắng được người khác, thậm chí thắng được sinh viên cưới được Ngô Hồng Nhi không phải là bởi vì cái khác, chính là bởi vì một thân sức lực và cơ thể cường tráng này. Đối với đam mê này của cô vợ nhà mình, Hồ Quốc Đống vẫn rất đắc ý, nếu không phải như vậy sao hắn có thể ôm người đẹp về chứ. Chính vì vậy mấy năm nay hắn cũng vẫn vô cùng chú ý giữ dáng người, dĩ nhiên thói quen thích phô bày trước mặt Ngô Hồng Nhi của mình cũng giữ lại. Có điều cũng bởi vì nguyên nhân này, mấy năm nay cơ thể Hồ Quốc Đống mới càng thêm cường tráng.
Chẳng qua thẩm mỹ quan của con người luôn có thể thay đổi, tựa như thứ rất nhiều người lúc còn trẻ thích, sau khi trưởng thành không nhất định sẽ thích giống thế. Lần này Hồ Quốc Đống lại có cảm giác nguy cơ nhàn nhạt, hắn cảm thấy cách làm của mình trước đây có chút quá không có tính an toàn rồi, lỡ như Hồng Nhi đột nhiên không thích cơ thể cường tráng mà là thích người hào hoa phong nhã, hắn có thể làm sao. Bởi vậy ngay cả sách hắn vẫn luôn không có hứng thú gì, hắn cũng bắt buộc mình lật xem hai trang.
Ngô Hồng Nhi thấy đang nói chuyện Hồ Quốc Đống lại đọc sách liền có chút nghi hoặc. Hai quyển sách này là Hồ Hạnh Nhi mua về từ lâu trước đây, nhưng số lần Hồ Quốc Đống xem cũng không phải là nhiều lắm, dùng lời của hắn mà nói trên sách giảng còn không đúng bằng Hồ Lão Đồ nói đâu, tốn sức lực không duyên cớ. Hơn nữa Hồ Quốc Đống hiển nhiên cũng không phải người có khiếu đọc sách, đọc chưa xong hai trang đã buồn ngủ rồi, bởi vậy hai quyển sách này cho tới nay đã thành bài trí, không biết làm sao hôm nay hắn lại cầm lên.
"Sao thế? Lợn trong trại lợn của chúng ta gặp phải vấn đề?" Ngô Hồng Nhi nói, nếu không phải gặp vấn đề, làm sao lại đột nhiên đọc sách. Nghĩ đến đây cô lại hơi lo lắng, đối với nuôi lợn Hồ Lão Đồ quả thực chính là bách khoa toàn thư, vấn đề ngay cả ông cũng không biết, có thể thấy được thật sự rất nghiêm trọng.
"Không có, đây không phải là học tập một chút thôi sao." Hồ Quốc Đống có chút u oán nhìn Ngô Hồng Nhi một cái, sau đó buồn buồn nói.
Hồ Quốc Đống dùng ánh mắt đó nhìn đến Ngô Hồng Nhi cũng nổi da gà, bạn có thể thử nghĩ một người vạm vỡ dùng ánh mắt như vậy nhìn bạn, sẽ cảm giác như thế nào. Rõ ràng mới vừa rồi còn rất bình thường, sao lại đột nhiên lên cơn rồi, Ngô Hồng Nhi yên lặng nghĩ. Chẳng qua nghĩ đến vừa rồi cô nhắc tới Vương Lan, Ngô Hồng Nhi đột nhiên thông minh ra nghĩ tới không chừng Hồ Quốc Đống cho rằng mình hâm mộ Vương Lan, vì không để cho gia đình mâu thuẫn cô bèn giải thích một nửa nói: "Lúc trước em và Lan Lan cũng là bạn tốt không có gì giấu nhau, không nghĩ tới bây giờ vậy mà xa lạ thành cái dạng này. Tuy rằng bây giờ cô ấy nhìn trông rất có tiền cũng rất hạnh phúc, nhưng lúc trước nhất định chịu rất nhiều khổ. Đỗ Quân mặc dù là sinh viên đại học chỉ sợ cũng không giúp được cô ấy bao nhiêu việc. Có điều nhìn bộ dáng hăng hái này của cô ấy bây giờ em lại cảm thấy có chút hâm mộ, anh nói em ở nhà cả ngày có phải quá vô dụng rồi hay không. Anh xem Vương Lan, chị Hai, chị Ba nhìn đều lợi hại hơn em rất nhiều."
Vừa nghe Ngô Hồng Nhi nói cái này, trên mặt Hồ Quốc Đống liền có chút xấu hổ, xem ra là hắn hiểu sai ý."Hâm mộ cái gì, có đàn ông không có bản lĩnh mới để cho đàn bà nhà mình ra ngoài kiếm tiền, em cứ ở trong nhà hưởng phúc là được." Chủ nghĩa đàn ông của Hồ Quốc Đống thể hiện hết sức rõ rệt trong những lời này."Chị Hai, chị Ba đó là tình huống đặc biệt. Hồi chị Ba mới bắt đầu bán rau ngày nào không phải đi sớm về tối, nếu như có thể em cho rằng chị ấy không muốn nghỉ ngơi ở nhà? Về phần chị Hai chị ấy thuần túy là thích làm khổ." Hồ Quốc Đống nói.
Tuy rằng đã kết hôn bảy tám năm, nhưng quan hệ của hai vợ chồng vẫn tốt như vậy, đừng nói đánh nhau ngay cả cãi nhau giữa bọn họ đều rất ít có. Tuy nói có nguyên nhân Hồ Quốc Đống thật lòng yêu thích Ngô Hồng Nhi, nhưng cống hiến lớn nhất trong này lại là sự gìn giữ của Ngô Hồng Nhi đối với cuộc hôn nhân này của bọn họ.
Nói tới Hồ Quốc Đống, chủ nghĩa đàn ông trên người rất nặng, tuy rằng lời của hắn không nhiều, nhưng từ trong mỗi hành động của hắn lại có thể thấy rõ ràng. Nếu như là người tính tình hiếu thắng như Vương Lan, Hồ Hạnh Nhi không chừng còn thật là không tiếp tục sống được. Đời trước để lại cho Ngô Hồng Nhi cũng không nhiều thứ, nhưng lại cho cô một thứ vô cùng trân quý đó chính là lòng kiên nhẫn.
Có thể nói mấy năm nay trừ con cái, Ngô Hồng Nhi dành tất cả tâm tư lên người Hồ Quốc Đống, bằng không cho dù là Hồ Quốc Đống coi cô như châu như bảo hơn nữa, cũng sẽ không bảy tám năm ngay cả cãi nhau cũng rất ít có. Ở trong mắt Hồ Quốc Đống, Ngô Hồng Nhi hào phóng dịu dàng lại biết đạo lý quan trọng, chưa bao giờ sẽ làm cho hắn mất mặt ở trước mặt người ngoài. Lúc hai người ở riêng với nhau, Ngô Hồng Nhi hơi yếu ớt, nhưng cái này lại vừa vặn thỏa mãn chủ nghĩa đàn ông của hắn. Nếu như nói ban đầu Hồ Quốc Đống coi trọng là bề ngoài của Ngô Hồng Nhi, hiện tại hắn thích lại là bản chất của cô hơn. Đàn ông chính là như vậy, chỉ cần ở trước mặt người ngoài bạn cho anh ta đủ mặt mũi, cho dù là lúc riêng tư bạn bảo anh ta quỳ bàn giặt anh ta cũng không phản đối.
Vương Lan dùng mồ hôi và máu của mình cố gắng phấn đấu ra một tương lai, mà Ngô Hồng Nhi lại là chồng của cô phấn đấu ra một tương lai cho cô. Hai người phụ nữ tính cách khác nhau sẽ có gặp gỡ khác nhau, người khác nhìn như thế nào không biết, nhưng như người uống nước ấm lạnh tự biết, bản thân trôi qua rốt cuộc như thế nào trong lòng bọn họ đều biết.
Mấy năm nay Ngô Hồng Nhi nói là ngâm trong hũ mật cũng không đủ, Hồ Quốc Đống coi cô trở thành thịt đầu quả tim mà yêu, tuy rằng trong nhà bận thành một nùi, có đôi khi vì chuyện trong trại lợn hắn phải bận rộn đến hơn nửa đêm, nhưng từ trước đến nay hắn cũng không nỡ Ngô Hồng Nhi đi theo bận rộn một lần. Bằng không mặc dù có lý do phải trông con, ở nông thôn lại có rất nhiều người vừa ra tháng đã cõng con trên lưng ra đồng rồi.
Hồi đó khi nhà họ Hồ mở cửa hàng thịt, Hồ Lão Đồ vốn không có ý định để cho Hồ Hạnh Nhi nhúng tay vào, dù sao cũng là con gái đã gả ra ngoài. Tuy rằng thương yêu con gái, nhưng điểm này Hồ Lão Đồ phân biệt rất rõ ràng, xin tiền có thể, nhưng chuyện nhà mẹ đẻ gần như là không cho bọn họ nhúng tay vào. Giống như là Hồ Đào Nhi, chị gả ngay tại thôn, nhưng chuyện trại lợn cũng không có phần của chị.
Anh em ruột tính toán rõ ràng, đây chính là câu châm ngôn cổ đại truyền xuống, không thể không nói những lời này thật là có đạo lý, càng là thân thích càng dễ dàng gây ra mâu thuẫn trên mặt tiền nong. Cho nên Hồ Lão Đồ mặc dù có lúc sẽ trợ cấp mấy cô con gái, nhưng không cho bọn họ can thiệp vào vấn đề trong nhà.
Hồi đó chuyện cửa hàng thịt cũng giống như vậy, nếu trong nhà nhân tuyển có người thứ hai, Hồ Lão Đồ như thế nào cũng sẽ không để cho con gái nhà mình ra mặt. Tính tình Ngô Hồng Nhi không thích hợp làm việc này, Hồ Quốc Đống cũng kiên quyết không đồng ý, hơn nữa Hồ Hạnh Nhi thái độ kiên quyết, lúc này mới để cho chị làm.
Nhưng lúc trước phân chia cũng rõ ràng, chuyện trong cửa hàng của Hồ Hạnh Nhi nhà họ Hồ không can thiệp, nhà họ Hồ coi như nhà cung cấp, cung cấp nguồn hàng cho Hồ Hạnh Nhi, cửa hàng của Hồ Hạnh Nhi mở như thế nào, mở mấy chỗ đó đều là chuyện của chị. Dĩ nhiên Hồ Lão Đồ cùng Hồ Quốc Đống bình thường đến trấn trên cũng thường xuyên giúp Hồ Hạnh Nhi một tay, đây thuần túy là tình cảm.
Thấy Ngô Hồng Nhi trông vẫn còn có chút buồn bã, Hồ Quốc Đống bèn nói: "Hơn nữa, tuy rằng em không có tự mình đi ra ngoài xông xáo, nhưng em xem chúng ta bây giờ có thể sống được tốt như vậy còn không phải ý tưởng của em. Còn có cùng hồi chị Hai mở cửa hàng nếu không phải em nói cái gì mà sản tiêu (sản xuất và tiêu thụ) tách biệt, không chừng cha mình còn không mở cửa hàng đâu. Cho nên nói, công trạng của nhà chúng ta tính đến phải có hơn nửa phần của em."
Không phải là khi đó bởi vì trong nhà thật sự là không rảnh ra nhân thủ, Hồ Lão Đồ lại không muốn để cho con gái mình trộn lẫn ở bên trong, cửa hàng thịt kho cơ hồ là không tính toán mở. Thịt lợn nhà bọn họ tuy rằng nhiều, nhưng cũng chỉ là giá cả thấp một chút mà thôi, khi đó đội sản xuất không thống nhất nuôi lợn, hơn nữa rất nhiều cửa hàng nhỏ phi quốc doanh cũng mở, bao nhiêu năm như vậy Hồ Lão Đồ cũng có mấy cửa, bán đi là hoàn toàn không có vấn đề.
Cuối cùng vẫn là Ngô Hồng Nhi nghĩ ra một biện pháp như vậy, sản tiêu tách biệt như vậy cũng không tính là trộn lẫn với nhau. Khi đó Hồ Hạnh Nhi cũng là rất mừng rỡ, nói thật chị cũng không thích dính dáng với nhà mẹ đẻ, đến lúc đó không chừng nhà mẹ đẻ nhà chồng chị trong ngoài không được lòng người. Hơn nữa bởi vì sớm có tâm tư mở cửa hàng, trong tay chị cũng tích cóp được chút tiền, mở một cửa hàng hoàn toàn không thành vấn đề. Cứ như vậy cửa hàng thịt kho nhà họ Hồ lúc này mới khó khăn mở ra. Có thể nói có công lao rất lớn của Ngô Hồng Nhi, thật đúng là miễn cưỡng nói qua.
Hồ Quốc Đống tuy rằng điều kiện gia đình không kém, nhưng cái khác cũng không có chỗ nào xuất sắc lắm. Con gái trẻ bởi vì chưa chịu nỗi khó khăn nhân gian, các cô quan tâm lại thường là bề ngoài vô dụng nhất, về phần gia đình điều kiện như thế nào, những cái đó ngược lại bị đặt ở phía sau. Nhìn theo tiêu chuẩn này, tổng hợp trình độ của Hồ Quốc Đống có thể đạt tiêu chuẩn trở lên hay không còn là vấn đề.
Hồi đó khi Hồ Kiến Tân trong nhóm anh em thân thiết của Hồ Quốc Đống biết đối tượng hẹn hò của Hồ Quốc Đống là Ngô Hồng Nhi không ít lần ngấm ngầm đả kích bảo hắn cút đi đâu cho mát mẻ, đóa hoa tươi kia người ta cho dù là mắt bị mù cũng sẽ không cắm đến bãi phân trâu là hắn đây. Mà kết quả hết lần này đến lần khác chính là làm cho mọi người bất ngờ.
Mặc dù là người làm mối nói, nhưng biểu hiện của Ngô Hồng Nhi sau khi kết hôn đã chứng minh, cô đích đích xác xác là vừa ý Hồ Quốc Đống mà không phải bức bách bởi áp lực trong nhà mới đồng ý hôn sự. Đoạn thời gian đó Hồ Kiến Tân cũng không ít lần nhìn chằm chằm vào Hồ Quốc Đống, dùng lời của hắn ta để nói chính là xem xem trên người Hồ Quốc Đống có điểm sáng nào bị hắn ta bỏ qua hay không.
Thật ra trong lòng Hồ Quốc Đống cũng không phải không kỳ quái, bởi vậy sau khi kết hôn hắn cũng âm thầm quan sát Ngô Hồng Nhi một phen. Thời gian dài, Hồ Quốc Đống cũng đã nhìn ra chút cửa ngõ rồi. Hồng Nhi nhà bọn họ tựa hồ vô cùng thích cơ thể này của hắn. Nhất là lúc hắn làm việc, ánh mắt cô gái này đều phát sáng quắc.
Sinh vật giống đực phô bày trước mặt sinh vật giống cái là thiên tính, cho dù là lầm lì ít nói như Hồ Quốc Đống cũng không ngoại lệ, lúc mới phát hiện vấn đề này, Hồ Quốc Đống cực kỳ thích làm việc ở trước mặt Ngô Hồng Nhi. Nhất là mùa hè gặt lúa mạch, hắn cực kỳ thích để trần làm việc trước mặt Ngô Hồng Nhi, muốn cho cô xem xem một thân bắp thịt này của mình. Mà không ngoài dự đoán của Hồ Quốc Đống, lần nào hắn cũng có thể nhận được ánh mắt sáng quắc của Ngô Hồng Nhi.
Cho đến lúc này Hồ Quốc Đống mới xác nhận mình thắng được người khác, thậm chí thắng được sinh viên cưới được Ngô Hồng Nhi không phải là bởi vì cái khác, chính là bởi vì một thân sức lực và cơ thể cường tráng này. Đối với đam mê này của cô vợ nhà mình, Hồ Quốc Đống vẫn rất đắc ý, nếu không phải như vậy sao hắn có thể ôm người đẹp về chứ. Chính vì vậy mấy năm nay hắn cũng vẫn vô cùng chú ý giữ dáng người, dĩ nhiên thói quen thích phô bày trước mặt Ngô Hồng Nhi của mình cũng giữ lại. Có điều cũng bởi vì nguyên nhân này, mấy năm nay cơ thể Hồ Quốc Đống mới càng thêm cường tráng.
Chẳng qua thẩm mỹ quan của con người luôn có thể thay đổi, tựa như thứ rất nhiều người lúc còn trẻ thích, sau khi trưởng thành không nhất định sẽ thích giống thế. Lần này Hồ Quốc Đống lại có cảm giác nguy cơ nhàn nhạt, hắn cảm thấy cách làm của mình trước đây có chút quá không có tính an toàn rồi, lỡ như Hồng Nhi đột nhiên không thích cơ thể cường tráng mà là thích người hào hoa phong nhã, hắn có thể làm sao. Bởi vậy ngay cả sách hắn vẫn luôn không có hứng thú gì, hắn cũng bắt buộc mình lật xem hai trang.
Ngô Hồng Nhi thấy đang nói chuyện Hồ Quốc Đống lại đọc sách liền có chút nghi hoặc. Hai quyển sách này là Hồ Hạnh Nhi mua về từ lâu trước đây, nhưng số lần Hồ Quốc Đống xem cũng không phải là nhiều lắm, dùng lời của hắn mà nói trên sách giảng còn không đúng bằng Hồ Lão Đồ nói đâu, tốn sức lực không duyên cớ. Hơn nữa Hồ Quốc Đống hiển nhiên cũng không phải người có khiếu đọc sách, đọc chưa xong hai trang đã buồn ngủ rồi, bởi vậy hai quyển sách này cho tới nay đã thành bài trí, không biết làm sao hôm nay hắn lại cầm lên.
"Sao thế? Lợn trong trại lợn của chúng ta gặp phải vấn đề?" Ngô Hồng Nhi nói, nếu không phải gặp vấn đề, làm sao lại đột nhiên đọc sách. Nghĩ đến đây cô lại hơi lo lắng, đối với nuôi lợn Hồ Lão Đồ quả thực chính là bách khoa toàn thư, vấn đề ngay cả ông cũng không biết, có thể thấy được thật sự rất nghiêm trọng.
"Không có, đây không phải là học tập một chút thôi sao." Hồ Quốc Đống có chút u oán nhìn Ngô Hồng Nhi một cái, sau đó buồn buồn nói.
Hồ Quốc Đống dùng ánh mắt đó nhìn đến Ngô Hồng Nhi cũng nổi da gà, bạn có thể thử nghĩ một người vạm vỡ dùng ánh mắt như vậy nhìn bạn, sẽ cảm giác như thế nào. Rõ ràng mới vừa rồi còn rất bình thường, sao lại đột nhiên lên cơn rồi, Ngô Hồng Nhi yên lặng nghĩ. Chẳng qua nghĩ đến vừa rồi cô nhắc tới Vương Lan, Ngô Hồng Nhi đột nhiên thông minh ra nghĩ tới không chừng Hồ Quốc Đống cho rằng mình hâm mộ Vương Lan, vì không để cho gia đình mâu thuẫn cô bèn giải thích một nửa nói: "Lúc trước em và Lan Lan cũng là bạn tốt không có gì giấu nhau, không nghĩ tới bây giờ vậy mà xa lạ thành cái dạng này. Tuy rằng bây giờ cô ấy nhìn trông rất có tiền cũng rất hạnh phúc, nhưng lúc trước nhất định chịu rất nhiều khổ. Đỗ Quân mặc dù là sinh viên đại học chỉ sợ cũng không giúp được cô ấy bao nhiêu việc. Có điều nhìn bộ dáng hăng hái này của cô ấy bây giờ em lại cảm thấy có chút hâm mộ, anh nói em ở nhà cả ngày có phải quá vô dụng rồi hay không. Anh xem Vương Lan, chị Hai, chị Ba nhìn đều lợi hại hơn em rất nhiều."
Vừa nghe Ngô Hồng Nhi nói cái này, trên mặt Hồ Quốc Đống liền có chút xấu hổ, xem ra là hắn hiểu sai ý."Hâm mộ cái gì, có đàn ông không có bản lĩnh mới để cho đàn bà nhà mình ra ngoài kiếm tiền, em cứ ở trong nhà hưởng phúc là được." Chủ nghĩa đàn ông của Hồ Quốc Đống thể hiện hết sức rõ rệt trong những lời này."Chị Hai, chị Ba đó là tình huống đặc biệt. Hồi chị Ba mới bắt đầu bán rau ngày nào không phải đi sớm về tối, nếu như có thể em cho rằng chị ấy không muốn nghỉ ngơi ở nhà? Về phần chị Hai chị ấy thuần túy là thích làm khổ." Hồ Quốc Đống nói.
Tuy rằng đã kết hôn bảy tám năm, nhưng quan hệ của hai vợ chồng vẫn tốt như vậy, đừng nói đánh nhau ngay cả cãi nhau giữa bọn họ đều rất ít có. Tuy nói có nguyên nhân Hồ Quốc Đống thật lòng yêu thích Ngô Hồng Nhi, nhưng cống hiến lớn nhất trong này lại là sự gìn giữ của Ngô Hồng Nhi đối với cuộc hôn nhân này của bọn họ.
Nói tới Hồ Quốc Đống, chủ nghĩa đàn ông trên người rất nặng, tuy rằng lời của hắn không nhiều, nhưng từ trong mỗi hành động của hắn lại có thể thấy rõ ràng. Nếu như là người tính tình hiếu thắng như Vương Lan, Hồ Hạnh Nhi không chừng còn thật là không tiếp tục sống được. Đời trước để lại cho Ngô Hồng Nhi cũng không nhiều thứ, nhưng lại cho cô một thứ vô cùng trân quý đó chính là lòng kiên nhẫn.
Có thể nói mấy năm nay trừ con cái, Ngô Hồng Nhi dành tất cả tâm tư lên người Hồ Quốc Đống, bằng không cho dù là Hồ Quốc Đống coi cô như châu như bảo hơn nữa, cũng sẽ không bảy tám năm ngay cả cãi nhau cũng rất ít có. Ở trong mắt Hồ Quốc Đống, Ngô Hồng Nhi hào phóng dịu dàng lại biết đạo lý quan trọng, chưa bao giờ sẽ làm cho hắn mất mặt ở trước mặt người ngoài. Lúc hai người ở riêng với nhau, Ngô Hồng Nhi hơi yếu ớt, nhưng cái này lại vừa vặn thỏa mãn chủ nghĩa đàn ông của hắn. Nếu như nói ban đầu Hồ Quốc Đống coi trọng là bề ngoài của Ngô Hồng Nhi, hiện tại hắn thích lại là bản chất của cô hơn. Đàn ông chính là như vậy, chỉ cần ở trước mặt người ngoài bạn cho anh ta đủ mặt mũi, cho dù là lúc riêng tư bạn bảo anh ta quỳ bàn giặt anh ta cũng không phản đối.
Vương Lan dùng mồ hôi và máu của mình cố gắng phấn đấu ra một tương lai, mà Ngô Hồng Nhi lại là chồng của cô phấn đấu ra một tương lai cho cô. Hai người phụ nữ tính cách khác nhau sẽ có gặp gỡ khác nhau, người khác nhìn như thế nào không biết, nhưng như người uống nước ấm lạnh tự biết, bản thân trôi qua rốt cuộc như thế nào trong lòng bọn họ đều biết.
Mấy năm nay Ngô Hồng Nhi nói là ngâm trong hũ mật cũng không đủ, Hồ Quốc Đống coi cô trở thành thịt đầu quả tim mà yêu, tuy rằng trong nhà bận thành một nùi, có đôi khi vì chuyện trong trại lợn hắn phải bận rộn đến hơn nửa đêm, nhưng từ trước đến nay hắn cũng không nỡ Ngô Hồng Nhi đi theo bận rộn một lần. Bằng không mặc dù có lý do phải trông con, ở nông thôn lại có rất nhiều người vừa ra tháng đã cõng con trên lưng ra đồng rồi.
Hồi đó khi nhà họ Hồ mở cửa hàng thịt, Hồ Lão Đồ vốn không có ý định để cho Hồ Hạnh Nhi nhúng tay vào, dù sao cũng là con gái đã gả ra ngoài. Tuy rằng thương yêu con gái, nhưng điểm này Hồ Lão Đồ phân biệt rất rõ ràng, xin tiền có thể, nhưng chuyện nhà mẹ đẻ gần như là không cho bọn họ nhúng tay vào. Giống như là Hồ Đào Nhi, chị gả ngay tại thôn, nhưng chuyện trại lợn cũng không có phần của chị.
Anh em ruột tính toán rõ ràng, đây chính là câu châm ngôn cổ đại truyền xuống, không thể không nói những lời này thật là có đạo lý, càng là thân thích càng dễ dàng gây ra mâu thuẫn trên mặt tiền nong. Cho nên Hồ Lão Đồ mặc dù có lúc sẽ trợ cấp mấy cô con gái, nhưng không cho bọn họ can thiệp vào vấn đề trong nhà.
Hồi đó chuyện cửa hàng thịt cũng giống như vậy, nếu trong nhà nhân tuyển có người thứ hai, Hồ Lão Đồ như thế nào cũng sẽ không để cho con gái nhà mình ra mặt. Tính tình Ngô Hồng Nhi không thích hợp làm việc này, Hồ Quốc Đống cũng kiên quyết không đồng ý, hơn nữa Hồ Hạnh Nhi thái độ kiên quyết, lúc này mới để cho chị làm.
Nhưng lúc trước phân chia cũng rõ ràng, chuyện trong cửa hàng của Hồ Hạnh Nhi nhà họ Hồ không can thiệp, nhà họ Hồ coi như nhà cung cấp, cung cấp nguồn hàng cho Hồ Hạnh Nhi, cửa hàng của Hồ Hạnh Nhi mở như thế nào, mở mấy chỗ đó đều là chuyện của chị. Dĩ nhiên Hồ Lão Đồ cùng Hồ Quốc Đống bình thường đến trấn trên cũng thường xuyên giúp Hồ Hạnh Nhi một tay, đây thuần túy là tình cảm.
Thấy Ngô Hồng Nhi trông vẫn còn có chút buồn bã, Hồ Quốc Đống bèn nói: "Hơn nữa, tuy rằng em không có tự mình đi ra ngoài xông xáo, nhưng em xem chúng ta bây giờ có thể sống được tốt như vậy còn không phải ý tưởng của em. Còn có cùng hồi chị Hai mở cửa hàng nếu không phải em nói cái gì mà sản tiêu (sản xuất và tiêu thụ) tách biệt, không chừng cha mình còn không mở cửa hàng đâu. Cho nên nói, công trạng của nhà chúng ta tính đến phải có hơn nửa phần của em."
Không phải là khi đó bởi vì trong nhà thật sự là không rảnh ra nhân thủ, Hồ Lão Đồ lại không muốn để cho con gái mình trộn lẫn ở bên trong, cửa hàng thịt kho cơ hồ là không tính toán mở. Thịt lợn nhà bọn họ tuy rằng nhiều, nhưng cũng chỉ là giá cả thấp một chút mà thôi, khi đó đội sản xuất không thống nhất nuôi lợn, hơn nữa rất nhiều cửa hàng nhỏ phi quốc doanh cũng mở, bao nhiêu năm như vậy Hồ Lão Đồ cũng có mấy cửa, bán đi là hoàn toàn không có vấn đề.
Cuối cùng vẫn là Ngô Hồng Nhi nghĩ ra một biện pháp như vậy, sản tiêu tách biệt như vậy cũng không tính là trộn lẫn với nhau. Khi đó Hồ Hạnh Nhi cũng là rất mừng rỡ, nói thật chị cũng không thích dính dáng với nhà mẹ đẻ, đến lúc đó không chừng nhà mẹ đẻ nhà chồng chị trong ngoài không được lòng người. Hơn nữa bởi vì sớm có tâm tư mở cửa hàng, trong tay chị cũng tích cóp được chút tiền, mở một cửa hàng hoàn toàn không thành vấn đề. Cứ như vậy cửa hàng thịt kho nhà họ Hồ lúc này mới khó khăn mở ra. Có thể nói có công lao rất lớn của Ngô Hồng Nhi, thật đúng là miễn cưỡng nói qua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.