Chương 485: Ngày tàn của gia tộc
Tg Tiếu Tiếu
08/05/2021
Lão ta chỉ có hai đứa con, một trai một gái.
Con gái là Hoàng Mai, lúc trước ở Giang Hải ích kỷ tư lợi, giết chết Hoàng An con trai của Hoàng Chung để vu oan Dương Thanh, bị Hoàng Chung phát hiện và giết chết.
Bây giờ lão ta chỉ còn một đứa con trai, bây giờ lại bị điên không nhận ra lão ta.
Nỗi thù hận trong lòng Hoàng Thiên Hành ngày càng nồng đậm.
“Nếu không phải vì Dương Thanh, sao con gái tôi lại phải chết? Nếu không vì nó, sao con trai tôi lại nổi điên?”
“Tất cả đều tại Dương Thanh. Mày hủy hoại cả nhà tao!”
“Đã vậy, tao nhất định phải khiến mày nếm trải cảm giác này!”
Hoàng Thiên Hành nghiến răng nghiến lợi nói, đánh vào cổ Hoàng Chính khiến ông ta ngất xỉu.
“Đưa Hoàng Chính đi bệnh viện!”
Lão ta ra lệnh lập, người làm tức dẫn Hoàng Chính đi.
Sau đó lão ta trở lại biệt thự gọi một cuộc điện thoại: “Chuẩn bị lễ hỏi tới nhà họ Ngải!”
Cùng lúc đó ở phòng chủ tịch trên tầng cao nhất của chi nhánh Giang Hải thuộc tập đoàn Nhạn Thanh.
Tần Y kinh ngạc nhìn hợp đồng tặng không mảnh đất bên bờ sông Lão Long vô điều kiện.
“Rốt cuộc anh làm thế nào vậy?”
Cô ta ngạc nhiên nói: “Mảnh đất này đã bị nhà họ Hoàng trong tám gia tộc đứng đầu Yến Đô bỏ ra một tỷ rưỡi mua về, sao lại tặng không cho anh?”
Dương Thanh cười đáp: “Chắc tại thấy anh đẹp trai nên tặng luôn!”
Tần Y trừng mắt nói: “Mặt của anh đáng tiền thế cơ à? Hay là lại giúp công ty lấy thêm vài mảnh đất miễn phí nữa đi?”
Dương Thanh lắc đầu cười: “Em đừng bắt nạt anh nữa. Có lẽ sắp tới anh sẽ phải rời khỏi Giang Hải. Đến lúc đó anh sẽ giao cho em toàn bộ quyền quản lý công ty”.
“Anh rể định đi đâu?”
Nghe vậy, Tần Y bỗng cảm thấy lo lắng.
Cô ta đã biết thân phận của Dương Thanh.
Dương Thanh vừa chiếm được mảnh đất của nhà họ Hoàng đã phải rời đi, rất có thể anh đang gặp phiền phức lớn gì đó.
Tuy Tần Y mới vào làm việc không lâu nhưng nhờ Dương Thanh âm thầm dạy bảo, cô ta đã có năng lực đảm đương mọi việc.
Làm tổng giám đốc lâu như vậy, cô ta cũng có mắt nhìn.
Dương Thanh rời đi chắc chắn không phải chuyện tốt đẹp gì.
Nhìn thấy sự lo lắng trong ánh mắt Tần Y, Dương Thanh mỉm cười: “Em quen anh lâu như vậy, có bao giờ anh khiến em thất vọng chưa?”
Dương Thanh tự tin như vậy, Tần Y cũng bớt lo hơn, nhưng vẫn không thể hoàn toàn yên tâm.
Dương Thanh thực sự rất lợi hại, nhưng lần này anh đắc tội với nhà họ Hoàng, một trong tám gia tộc đứng đầu Yến Đô.
“Em sẽ không hỏi anh muốn làm gì, em chỉ mong anh hãy bảo vệ tốt chính mình, vì chị và Tiêu Tiêu, nhất định phải bình an trở về!”, Tần Y chân thành nói.
Dương Thanh cảm động gật đầu, trong lòng ấm áp: “Được, anh hứa với em!”
Anh vốn định đợi một đoạn thời gian nữa mới đi Yến Đô, nào ngờ chiều hôm đó đã nhận được một tin khiến anh không thể không xuất phát ngay lập tức.
“Anh Thanh, chị Lâm sắp kết hôn rồi!”
Tối đó, Dương Thanh nhận được điện thoại của Mã Siêu, nghe thấy tin động trời này.
“Ngải Lâm sắp kết hôn sao?”
Dương Thanh kinh ngạc hỏi: “Kết hôn với ai?”
Bây giờ tự nhiên có tin Ngải Lâm sắp kết hôn, quả thực rất bất thường.
Hơn nữa, Dương Thanh biết Mã Siêu thích Ngải Lâm. Lúc trước anh phái Mã Siêu tới Yến Đô bảo vệ Lạc Bân cũng là để tạo cơ hội cho hai người gặp gỡ.
Nghe nói hai bọn họ đã bắt đầu có chút gì đó.
Vậy nên Dương Thanh không thể trơ mắt đứng nhìn Ngải Lâm gả cho người đàn ông khác ngoài Mã Siêu.
“Anh ta họ Vương, là gia tộc được nhà họ Hoàng nâng đỡ, địa vị ở Yến Đô tương đương nhà họ Ngải”, Mã Siêu đáp.
“Nhà họ Hoàng!”
Dương Thanh chợt hiểu ra tại sao Ngải Lâm lại đột ngột kết hôn.
“Ý của anh là Ngải Lâm kết hôn có liên quan tới nhà họ Hoàng sao?”
Mã Siêu giật mình hỏi.
Dương Thanh kể lại thù oán giữa anh với nhà họ Hoàng một lượt.
Nghe xong, Mã Siêu mới biết trong lúc mình không ở Giang Hải đã xảy ra nhiều chuyện như vậy.
“Nhà họ Hoàng đúng là không biết điều!”, Mã Siêu cắn răng nói.
Dương Thanh im lặng hồi lâu rồi lên tiếng: “Vậy thì chúng ta phải tới lễ cưới một chuyến!”
“Anh Thanh định tới Yến Đô à?”
Mã Siêu ngạc nhiên hỏi.
Anh ta biết Yến Đô có ý nghĩ gì với Dương Thanh.
Mười tám năm trước, Dương Thanh và mẹ bị đuổi khỏi gia tộc. Trước khi rời khỏi Yến Đô, gia tộc Vũ Văn từng uy hiếp hai mẹ con anh không được bước vào Yến Đô nửa bước.
Mặc dù giờ đây gia tộc Vũ Văn muốn anh trở về nhưng Dương Thanh chưa bao giờ muốn vậy, chỉ có thù hận sâu đậm với gia tộc.
Hơn nữa, Dương Thanh cũng từng hùng hồn tuyên bố: “Ngày tôi trở về Yến Đô sẽ là ngày tàn của gia tộc Vũ Văn!”
Con gái là Hoàng Mai, lúc trước ở Giang Hải ích kỷ tư lợi, giết chết Hoàng An con trai của Hoàng Chung để vu oan Dương Thanh, bị Hoàng Chung phát hiện và giết chết.
Bây giờ lão ta chỉ còn một đứa con trai, bây giờ lại bị điên không nhận ra lão ta.
Nỗi thù hận trong lòng Hoàng Thiên Hành ngày càng nồng đậm.
“Nếu không phải vì Dương Thanh, sao con gái tôi lại phải chết? Nếu không vì nó, sao con trai tôi lại nổi điên?”
“Tất cả đều tại Dương Thanh. Mày hủy hoại cả nhà tao!”
“Đã vậy, tao nhất định phải khiến mày nếm trải cảm giác này!”
Hoàng Thiên Hành nghiến răng nghiến lợi nói, đánh vào cổ Hoàng Chính khiến ông ta ngất xỉu.
“Đưa Hoàng Chính đi bệnh viện!”
Lão ta ra lệnh lập, người làm tức dẫn Hoàng Chính đi.
Sau đó lão ta trở lại biệt thự gọi một cuộc điện thoại: “Chuẩn bị lễ hỏi tới nhà họ Ngải!”
Cùng lúc đó ở phòng chủ tịch trên tầng cao nhất của chi nhánh Giang Hải thuộc tập đoàn Nhạn Thanh.
Tần Y kinh ngạc nhìn hợp đồng tặng không mảnh đất bên bờ sông Lão Long vô điều kiện.
“Rốt cuộc anh làm thế nào vậy?”
Cô ta ngạc nhiên nói: “Mảnh đất này đã bị nhà họ Hoàng trong tám gia tộc đứng đầu Yến Đô bỏ ra một tỷ rưỡi mua về, sao lại tặng không cho anh?”
Dương Thanh cười đáp: “Chắc tại thấy anh đẹp trai nên tặng luôn!”
Tần Y trừng mắt nói: “Mặt của anh đáng tiền thế cơ à? Hay là lại giúp công ty lấy thêm vài mảnh đất miễn phí nữa đi?”
Dương Thanh lắc đầu cười: “Em đừng bắt nạt anh nữa. Có lẽ sắp tới anh sẽ phải rời khỏi Giang Hải. Đến lúc đó anh sẽ giao cho em toàn bộ quyền quản lý công ty”.
“Anh rể định đi đâu?”
Nghe vậy, Tần Y bỗng cảm thấy lo lắng.
Cô ta đã biết thân phận của Dương Thanh.
Dương Thanh vừa chiếm được mảnh đất của nhà họ Hoàng đã phải rời đi, rất có thể anh đang gặp phiền phức lớn gì đó.
Tuy Tần Y mới vào làm việc không lâu nhưng nhờ Dương Thanh âm thầm dạy bảo, cô ta đã có năng lực đảm đương mọi việc.
Làm tổng giám đốc lâu như vậy, cô ta cũng có mắt nhìn.
Dương Thanh rời đi chắc chắn không phải chuyện tốt đẹp gì.
Nhìn thấy sự lo lắng trong ánh mắt Tần Y, Dương Thanh mỉm cười: “Em quen anh lâu như vậy, có bao giờ anh khiến em thất vọng chưa?”
Dương Thanh tự tin như vậy, Tần Y cũng bớt lo hơn, nhưng vẫn không thể hoàn toàn yên tâm.
Dương Thanh thực sự rất lợi hại, nhưng lần này anh đắc tội với nhà họ Hoàng, một trong tám gia tộc đứng đầu Yến Đô.
“Em sẽ không hỏi anh muốn làm gì, em chỉ mong anh hãy bảo vệ tốt chính mình, vì chị và Tiêu Tiêu, nhất định phải bình an trở về!”, Tần Y chân thành nói.
Dương Thanh cảm động gật đầu, trong lòng ấm áp: “Được, anh hứa với em!”
Anh vốn định đợi một đoạn thời gian nữa mới đi Yến Đô, nào ngờ chiều hôm đó đã nhận được một tin khiến anh không thể không xuất phát ngay lập tức.
“Anh Thanh, chị Lâm sắp kết hôn rồi!”
Tối đó, Dương Thanh nhận được điện thoại của Mã Siêu, nghe thấy tin động trời này.
“Ngải Lâm sắp kết hôn sao?”
Dương Thanh kinh ngạc hỏi: “Kết hôn với ai?”
Bây giờ tự nhiên có tin Ngải Lâm sắp kết hôn, quả thực rất bất thường.
Hơn nữa, Dương Thanh biết Mã Siêu thích Ngải Lâm. Lúc trước anh phái Mã Siêu tới Yến Đô bảo vệ Lạc Bân cũng là để tạo cơ hội cho hai người gặp gỡ.
Nghe nói hai bọn họ đã bắt đầu có chút gì đó.
Vậy nên Dương Thanh không thể trơ mắt đứng nhìn Ngải Lâm gả cho người đàn ông khác ngoài Mã Siêu.
“Anh ta họ Vương, là gia tộc được nhà họ Hoàng nâng đỡ, địa vị ở Yến Đô tương đương nhà họ Ngải”, Mã Siêu đáp.
“Nhà họ Hoàng!”
Dương Thanh chợt hiểu ra tại sao Ngải Lâm lại đột ngột kết hôn.
“Ý của anh là Ngải Lâm kết hôn có liên quan tới nhà họ Hoàng sao?”
Mã Siêu giật mình hỏi.
Dương Thanh kể lại thù oán giữa anh với nhà họ Hoàng một lượt.
Nghe xong, Mã Siêu mới biết trong lúc mình không ở Giang Hải đã xảy ra nhiều chuyện như vậy.
“Nhà họ Hoàng đúng là không biết điều!”, Mã Siêu cắn răng nói.
Dương Thanh im lặng hồi lâu rồi lên tiếng: “Vậy thì chúng ta phải tới lễ cưới một chuyến!”
“Anh Thanh định tới Yến Đô à?”
Mã Siêu ngạc nhiên hỏi.
Anh ta biết Yến Đô có ý nghĩ gì với Dương Thanh.
Mười tám năm trước, Dương Thanh và mẹ bị đuổi khỏi gia tộc. Trước khi rời khỏi Yến Đô, gia tộc Vũ Văn từng uy hiếp hai mẹ con anh không được bước vào Yến Đô nửa bước.
Mặc dù giờ đây gia tộc Vũ Văn muốn anh trở về nhưng Dương Thanh chưa bao giờ muốn vậy, chỉ có thù hận sâu đậm với gia tộc.
Hơn nữa, Dương Thanh cũng từng hùng hồn tuyên bố: “Ngày tôi trở về Yến Đô sẽ là ngày tàn của gia tộc Vũ Văn!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.