Chương 12: Kiếp lão giao đấu (phần 1)
Lôi Sát
27/05/2021
Suy nghĩ cũng gần nửa ngày thì Tiểu Thiên mở mắt ra, sau đó quay sang nhìn hai quyển là Ngũ Hành Chi Thể và Hỗn Độn thể
- Lúc trước mẹ từng kể: Thế Giới này khi xưa chỉ là một mớ hỗn độn nhưng vì một lý do nào đấy mớ hỗn độn đấy lại phát nổ tạo ra thế giới này, trong thế giới này có Âm Dương, có Ngũ Hành. Từ đó chúng liên kết với nhau hình thành nên nơi mà cả nhà chúng ta cùng với mọi người sinh sống đây.
- Theo như vậy thì Hỗn Độn sinh Ngũ Hành. Vậy nếu như Ngũ Hành kết hợp vậy có thể tạo ra Hỗn Độn hay ko?
- Quên mất là con có Âm Dương.
- Âm Dương... Âm Dương... Âm Dương... nó là gì?
Kiếp lão nhìn Tiểu Thiên đang suy nghĩ không rõ Âm Dương là gì nên ông định chỉ điểm cho cậu thì lúc này Tiểu Thiên dường như đã hiểu rõ cái gì là Âm, cái gì là Dương
- Âm – Dương tồn tại trong mỗi người. Lúc trước khi mình qua nhà Linh Đan thì nghe được cha cô ấy nói về Âm Dương.
- Tâm – Cang - Tỳ - Phế - Thận tương ứng với ngũ hành Kim - Mộc - Thủy - Hỏa - Thổ và Âm – Dương.
- Âm Dương nó giống như Nóng và Lạnh vậy. Âm thịnh sẽ sinh ra các bệnh như: cảm lạnh, rét run... Dương Thịnh sẽ khiến cơ thể bị sốt, nóng vã mồ hôi...
- Vậy Âm và Dương có liên quan đến lạnh và nóng, Nhật Nguyệt cũng là nóng và lạnh.
- Chẳng lẽ là...
Kiếp lão nghe được sự phân tích của Tiểu Thiên cũng không định nói gì thêm cả.
Tiểu Thiên ngay lập tức đứng dậy và cầm trong tay hai quyển Ngũ Hành Chi Thể và Hỗn Độn Thể cất vào trong người, sau đó trả những quyển kia về lại chổ cũ.
- Nhật Nguyệt là Âm Dương
- Lấy thân là ngũ hành nuôi dưỡng hổn độn hóa thành thế giới!
- Tạo ra sự sống.
Kiếp lão trong lúc mơ màng vừa nghe Tiểu Thiên nói ra những lời như thế thì lão phát hiện ra rằng mình đã sai, cực kỳ sai. Tiểu Thiên không phải là một kẻ như ông nói. Mà Tiểu Thiên có lẽ còn nghịch Thiên hơn cả ông
- Tạo ra thế giới sao? Tạo ra sự sống? Ta chính là Thiên, Thiên chính là ta. Chủ quản thiên hạ ai dám không nghe!
- Tiểu tử này là ai? Là một đại năng đầu thai lại hay sao?
- Không đúng! Không giống tý nào.
Kiếp lão kinh sợ Tiểu Thiên mà nhìn chằm chằm cậu. Một lão già đã hơn chục vạn năm tuổi lại khiếp sợ khi nhìn một đứa bé chỉ mới chín tuổi.
Tiểu Thiên sau khi nói những lời đó thì đến cậu cũng không dám tin tưởng là mình sẽ thành công và những lời này thật là hoang đường. Nhưng không thử thì làm sao biết không được, nên Tiểu Thiên quyết định tự mình kết hợp hai quyển cậu đang cầm Ngũ Hành Chi Thể và Hổn Độn Thể lại thành một
- Mình sẽ gọi nó là Ngũ Hành Hổn Độn Quyết.
- Nhưng mình phải bắt đầu từ đâu đây?
Kiếp lão nhìn thấy Tiểu Thiên đã có hướng đi nhưng lại chưa biết đi như thế nào. Ông cũng rất muốn giúp nhưng với suy nghĩ này của cậu Kiếp lão hiện tại cũng chưa nghĩ ra được cách đi như thế nào
- Nếu như hướng đi này đúng thì tên tiểu tử này sẽ là Thiên.
- Tiểu tử này chỉ mới là luyện khí mà lại đã có hướng đi xa như vậy rồi.
- Nhưng tiếc là ta hiện tại vẫn chưa thể giúp được cho ngươi rồi.
Suy nghĩ một lát thì ông nghĩ mình nên kể về hai kẻ đã tu luyện Ngũ Hành Chi Thể và Hổn Độn thể. Từ đó Tiểu Thiên có lẽ sẽ nghĩ ra được cách đi của riêng mình
- Khi xưa ta cũng từng đánh với hai kẻ tu luyện hai bộ đấy, ta sẽ kể rõ quá trình trận đấu để ngươi có thể nghĩ ra được cách đi của mình. Nghe cho rõ vào.
Tiểu Thiên nghe vậy cũng dừng việc nghĩ cách đi mà chăm chú nghe Kiếp lão kể
- Đầu tiên là kẻ đã luyện Ngũ Hành Chi Thể. Hắn là Ngũ Hành lão, là Trưởng Môn của Ngũ Hành Tông, tu vi của hắn là Vấn Đạo trung kỳ. Khi hắn luyện Ngũ Hành Chi Thể rồi thì thân thể hắn gần như kháng được toàn bộ các chiêu thức có liên quan đến Ngũ Hành, các chiêu thức của ta khi đánh vào hắn đều bị hắn hút đi toàn bộ.
- Khi ta dùng pháp bảo thì hắn sẽ dùng thân để mình để đối kháng với nó, thân thể của hắn phải nói là cứng cáp không có gì bằng hay so sánh được. Thậm chí ta dùng cả Diêm Vương chỉ chiêu thức không thuộc Ngũ Hành để đánh lên người hắn thì hắn chỉ bị thương đôi chút.
Tiểu Thiên nghe đến đây thì thắc mắc
- Diêm Vương Chỉ là chiêu thức như thế nào vậy Kiếp lão?
- Nó là một chiêu thức mà ta sáng tạo ra, khi ta điểm một chỉ ra thì khi trúng đối phương nó sẽ trực tiếp rút cạn thọ nguyên (tuổi thọ) của kẻ đó.
- Sao khi dùng nó mà chỉ thấy hắn không bị thương nặng ta liền có cảm giác gặp một kẻ nghịch Thiên như ta rồi. Lúc này hắn liền dùng Đạo Pháp đó là: Ngũ Hành Chưởng.
- Một bàn tay bao phủ phạm vi mười dặm có hình dáng như tay thật, từ trên Trời đè xuống với tốc độ nhanh hơn cả điện mà áp xuống ta.
- Sự khác biệt của Vấn Đạo và Nguyên Anh đó chính là Đạo Pháp và Thuật Pháp. Vấn Đạo bên trong chiêu thức luôn bao hàm Đạo của bản thân. Đạo của hắn chính là Sinh Tử, hiện giờ ngươi vẫn chưa cần biết Đạo là gì đâu.
- Khi đó ta nhìn chưởng pháp đó đang sắp đến rồi thì ta tung ra một chiêu, mà chiêu thức này ta sẽ truyền cho ngươi khi lên được Trúc Cơ
- Cửu Long Nhất Kích, khi ngươi đấm ra thì một hư ảnh cánh tay đang đấm lên trời có kích thước mười trượng, xung quanh cánh tay đấy được vây quanh bởi chín con kim long.
- Như chín sông đổ về một biển cả chín con kim long bay thẳng lên cùng nắm đấm phóng thẳng về phía Đạo Pháp kia. Hai chiêu thức đối kháng với nhau tạo ra một vụ chấn động và nó quét ngang mọi thứ trong phạm vi vạn dặm đều tan biến thành tro bụi.
- Sau đó cả ta và hắn đều bị trấn lui về sau cả chục trượng, sau đó cả ta và hắn đều xông vô đọ thân thể, bộ thể ta luyện là Cửu Trọng Luyện Thể. Nhưng ta sẽ không nói đến nó. Mỗi một quyền hắn tung ra đều ẩn chứa Ngũ Hành Chi Lực trong đó.
- Kim sẽ đánh nát người ngươi, Mộc sẽ rút cạn sinh lực ngươi, Thủy sẽ khiến ngươi khô héo, Hỏa sẽ thiêu đốt ngươi thành tro, Thổ sẽ làm ngươi chở về lại đại địa. Đừng nói là năm kích, cho dù chỉ là một kích thì kẻ đồng tu vi cũng chưa chắc chống chịu nổi. Nói chi năm kích đồng nhất.
- Ta bắt buộc phải dùng đến Bát Biến mới có thể đối kháng lại uy lực phá hoại đó. Ta và hắn mỗi người một kích, một cước đánh được vài trăm kích. Khiến cho mảnh đại địa hàng vạn dặm xung quanh cũng phải lúng sâu hàng trăm dặm. Ta nghĩ bây giờ nó cũng đã thành một cái biển rộng lớn rồi.
- Sau đó ta dùng một chiêu Phi Long Thăng Thiên. Nó là chiêu thức mà nắm đấm ngươi đánh ra một con kim long to lớn một trượng nhưng bên trong lại ẩn chứa tám con kim long nữa, tuy nó nhỏ hơn nhưng uy lực lại cao hơn rất nhiều so với con đầu. Ta đánh ra một quyền đó vào hắn làm cho hắn bị trọng thương nặng rồi hắn đem bí kíp này của hắn ra để dối mạng mình.
- Lúc trước mẹ từng kể: Thế Giới này khi xưa chỉ là một mớ hỗn độn nhưng vì một lý do nào đấy mớ hỗn độn đấy lại phát nổ tạo ra thế giới này, trong thế giới này có Âm Dương, có Ngũ Hành. Từ đó chúng liên kết với nhau hình thành nên nơi mà cả nhà chúng ta cùng với mọi người sinh sống đây.
- Theo như vậy thì Hỗn Độn sinh Ngũ Hành. Vậy nếu như Ngũ Hành kết hợp vậy có thể tạo ra Hỗn Độn hay ko?
- Quên mất là con có Âm Dương.
- Âm Dương... Âm Dương... Âm Dương... nó là gì?
Kiếp lão nhìn Tiểu Thiên đang suy nghĩ không rõ Âm Dương là gì nên ông định chỉ điểm cho cậu thì lúc này Tiểu Thiên dường như đã hiểu rõ cái gì là Âm, cái gì là Dương
- Âm – Dương tồn tại trong mỗi người. Lúc trước khi mình qua nhà Linh Đan thì nghe được cha cô ấy nói về Âm Dương.
- Tâm – Cang - Tỳ - Phế - Thận tương ứng với ngũ hành Kim - Mộc - Thủy - Hỏa - Thổ và Âm – Dương.
- Âm Dương nó giống như Nóng và Lạnh vậy. Âm thịnh sẽ sinh ra các bệnh như: cảm lạnh, rét run... Dương Thịnh sẽ khiến cơ thể bị sốt, nóng vã mồ hôi...
- Vậy Âm và Dương có liên quan đến lạnh và nóng, Nhật Nguyệt cũng là nóng và lạnh.
- Chẳng lẽ là...
Kiếp lão nghe được sự phân tích của Tiểu Thiên cũng không định nói gì thêm cả.
Tiểu Thiên ngay lập tức đứng dậy và cầm trong tay hai quyển Ngũ Hành Chi Thể và Hỗn Độn Thể cất vào trong người, sau đó trả những quyển kia về lại chổ cũ.
- Nhật Nguyệt là Âm Dương
- Lấy thân là ngũ hành nuôi dưỡng hổn độn hóa thành thế giới!
- Tạo ra sự sống.
Kiếp lão trong lúc mơ màng vừa nghe Tiểu Thiên nói ra những lời như thế thì lão phát hiện ra rằng mình đã sai, cực kỳ sai. Tiểu Thiên không phải là một kẻ như ông nói. Mà Tiểu Thiên có lẽ còn nghịch Thiên hơn cả ông
- Tạo ra thế giới sao? Tạo ra sự sống? Ta chính là Thiên, Thiên chính là ta. Chủ quản thiên hạ ai dám không nghe!
- Tiểu tử này là ai? Là một đại năng đầu thai lại hay sao?
- Không đúng! Không giống tý nào.
Kiếp lão kinh sợ Tiểu Thiên mà nhìn chằm chằm cậu. Một lão già đã hơn chục vạn năm tuổi lại khiếp sợ khi nhìn một đứa bé chỉ mới chín tuổi.
Tiểu Thiên sau khi nói những lời đó thì đến cậu cũng không dám tin tưởng là mình sẽ thành công và những lời này thật là hoang đường. Nhưng không thử thì làm sao biết không được, nên Tiểu Thiên quyết định tự mình kết hợp hai quyển cậu đang cầm Ngũ Hành Chi Thể và Hổn Độn Thể lại thành một
- Mình sẽ gọi nó là Ngũ Hành Hổn Độn Quyết.
- Nhưng mình phải bắt đầu từ đâu đây?
Kiếp lão nhìn thấy Tiểu Thiên đã có hướng đi nhưng lại chưa biết đi như thế nào. Ông cũng rất muốn giúp nhưng với suy nghĩ này của cậu Kiếp lão hiện tại cũng chưa nghĩ ra được cách đi như thế nào
- Nếu như hướng đi này đúng thì tên tiểu tử này sẽ là Thiên.
- Tiểu tử này chỉ mới là luyện khí mà lại đã có hướng đi xa như vậy rồi.
- Nhưng tiếc là ta hiện tại vẫn chưa thể giúp được cho ngươi rồi.
Suy nghĩ một lát thì ông nghĩ mình nên kể về hai kẻ đã tu luyện Ngũ Hành Chi Thể và Hổn Độn thể. Từ đó Tiểu Thiên có lẽ sẽ nghĩ ra được cách đi của riêng mình
- Khi xưa ta cũng từng đánh với hai kẻ tu luyện hai bộ đấy, ta sẽ kể rõ quá trình trận đấu để ngươi có thể nghĩ ra được cách đi của mình. Nghe cho rõ vào.
Tiểu Thiên nghe vậy cũng dừng việc nghĩ cách đi mà chăm chú nghe Kiếp lão kể
- Đầu tiên là kẻ đã luyện Ngũ Hành Chi Thể. Hắn là Ngũ Hành lão, là Trưởng Môn của Ngũ Hành Tông, tu vi của hắn là Vấn Đạo trung kỳ. Khi hắn luyện Ngũ Hành Chi Thể rồi thì thân thể hắn gần như kháng được toàn bộ các chiêu thức có liên quan đến Ngũ Hành, các chiêu thức của ta khi đánh vào hắn đều bị hắn hút đi toàn bộ.
- Khi ta dùng pháp bảo thì hắn sẽ dùng thân để mình để đối kháng với nó, thân thể của hắn phải nói là cứng cáp không có gì bằng hay so sánh được. Thậm chí ta dùng cả Diêm Vương chỉ chiêu thức không thuộc Ngũ Hành để đánh lên người hắn thì hắn chỉ bị thương đôi chút.
Tiểu Thiên nghe đến đây thì thắc mắc
- Diêm Vương Chỉ là chiêu thức như thế nào vậy Kiếp lão?
- Nó là một chiêu thức mà ta sáng tạo ra, khi ta điểm một chỉ ra thì khi trúng đối phương nó sẽ trực tiếp rút cạn thọ nguyên (tuổi thọ) của kẻ đó.
- Sao khi dùng nó mà chỉ thấy hắn không bị thương nặng ta liền có cảm giác gặp một kẻ nghịch Thiên như ta rồi. Lúc này hắn liền dùng Đạo Pháp đó là: Ngũ Hành Chưởng.
- Một bàn tay bao phủ phạm vi mười dặm có hình dáng như tay thật, từ trên Trời đè xuống với tốc độ nhanh hơn cả điện mà áp xuống ta.
- Sự khác biệt của Vấn Đạo và Nguyên Anh đó chính là Đạo Pháp và Thuật Pháp. Vấn Đạo bên trong chiêu thức luôn bao hàm Đạo của bản thân. Đạo của hắn chính là Sinh Tử, hiện giờ ngươi vẫn chưa cần biết Đạo là gì đâu.
- Khi đó ta nhìn chưởng pháp đó đang sắp đến rồi thì ta tung ra một chiêu, mà chiêu thức này ta sẽ truyền cho ngươi khi lên được Trúc Cơ
- Cửu Long Nhất Kích, khi ngươi đấm ra thì một hư ảnh cánh tay đang đấm lên trời có kích thước mười trượng, xung quanh cánh tay đấy được vây quanh bởi chín con kim long.
- Như chín sông đổ về một biển cả chín con kim long bay thẳng lên cùng nắm đấm phóng thẳng về phía Đạo Pháp kia. Hai chiêu thức đối kháng với nhau tạo ra một vụ chấn động và nó quét ngang mọi thứ trong phạm vi vạn dặm đều tan biến thành tro bụi.
- Sau đó cả ta và hắn đều bị trấn lui về sau cả chục trượng, sau đó cả ta và hắn đều xông vô đọ thân thể, bộ thể ta luyện là Cửu Trọng Luyện Thể. Nhưng ta sẽ không nói đến nó. Mỗi một quyền hắn tung ra đều ẩn chứa Ngũ Hành Chi Lực trong đó.
- Kim sẽ đánh nát người ngươi, Mộc sẽ rút cạn sinh lực ngươi, Thủy sẽ khiến ngươi khô héo, Hỏa sẽ thiêu đốt ngươi thành tro, Thổ sẽ làm ngươi chở về lại đại địa. Đừng nói là năm kích, cho dù chỉ là một kích thì kẻ đồng tu vi cũng chưa chắc chống chịu nổi. Nói chi năm kích đồng nhất.
- Ta bắt buộc phải dùng đến Bát Biến mới có thể đối kháng lại uy lực phá hoại đó. Ta và hắn mỗi người một kích, một cước đánh được vài trăm kích. Khiến cho mảnh đại địa hàng vạn dặm xung quanh cũng phải lúng sâu hàng trăm dặm. Ta nghĩ bây giờ nó cũng đã thành một cái biển rộng lớn rồi.
- Sau đó ta dùng một chiêu Phi Long Thăng Thiên. Nó là chiêu thức mà nắm đấm ngươi đánh ra một con kim long to lớn một trượng nhưng bên trong lại ẩn chứa tám con kim long nữa, tuy nó nhỏ hơn nhưng uy lực lại cao hơn rất nhiều so với con đầu. Ta đánh ra một quyền đó vào hắn làm cho hắn bị trọng thương nặng rồi hắn đem bí kíp này của hắn ra để dối mạng mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.