Chương 76: Quan sát thế giới ( phần 2 )
Lôi Sát
12/05/2022
Từ phía xa một nhóm người khoảng chừng gần trăm tu sĩ đang đạp trên phi
kiếm tiến về phía Tiểu Thiên. Bọn họ bay cao hơn đỉnh núi chừng hai mươi trượng, bọn họ nhìn xuống bên dưới rồi bàn tán với nhau
-Lã sư huynh !
-Có phải chổ này không ?
Kẻ nói chuyện là một tu sĩ khá là gầy ốm, hắn hướng về một tu sĩ trông rất lực lưỡng chân đạp một thanh đại kiếm, hắn gật nhẹ đầu
-Đúng vậy !
-Chính là nơi này, lúc trước ta đi ngang qua nơi này nhìn như bình thường, nhưng khi ta tiến vào thì lại rơi vào huyễn cảnh.
-Huyễn cảnh này rất mạnh, ta phải cố gắng lắm mới thoát ra được !
Một vị nữ tử đạp phi kiếm đi đến đứng bên cạnh tên họ Lã kia, khuông mặt nàng bị một tấm vải lụa che mặt nhưng đôi mắt nàng vẫn đủ hút hồn mọi nam nhân, thân hình nàng thì vô cùng hoàn mỹ. Nàng hướng về phía sau nói
-Hai vị trưởng lão đến rồi !
Phía sau nhóm người này một thanh kiếm to chừng năm trượng đang phóng nhanh về phía này, trên đó là một vị trung niên, phía sau hắn là ba thanh tiểu kiếm. Khi hắn ta đến thì các tu sĩ xung quanh liền cúi người về phía người này
-Bái kiến trưởng lão !
Khi thanh đại kiếm kia còn cách chừng một dặm thì hắn ta đứng dậy và bước một bước đã xuất hiện trước mặt những đệ tử kia, hắn nhìn xuống bên dưới sương mù hỏi
-Vậy đây chính là nơi mà ngươi bảo có báo vật sao ?
Tên họ Lã bước lên nói
-Đúng vậy thưa trưởng lão !
Tên trưởng lão kia nhìn trận pháp thì cười khinh nói
-Chỉ là một tiểu trận nhỏ nhoi !
Tiểu Thiên đứng một bên quan sát nghe tên trưởng lão nói như vậy thì cậu mĩm cười rồi rời đi. Cậu đang định rời đi thì một cơn gió thổi nhẹ qua khiến cho chiếc khăn che mặt của nữ tử kia bay lên và để lộ ra một khuôn mặt vô cùng xinh đẹp khiến, mặc dù chỉ là khoảng khắc nhưng nhiêu đó là đủ để cho Tiểu Thiên quan sát kỹ càng rồi
-Thật giống với Thanh Nguyệt !
Trong phút chốc mọi thứ giống như quay ngược lại lúc lần đầu mà cậu cùng với Thanh Nguyệt gặp mặt và rồi cách biệt vô tận. Thế là cậu nán lại đôi chút để quan sát, tên trưởng lão kia bảo chúng đệ tử lui về phía sau và bắt đầu bấm pháp quyết.
Một vòng sáng với hoa văn kỳ lạ xuất hiện trước mặt lão, sau đó lão đánh xuống sương mù bên dưới và để lộ ra một thông đạo dẫn xuống xuyên qua lớp sương mù kia. Sau đó lão cử ra mười đệ tử tiến vào bên trong để thăm dò.
Nhưng khi mười tên đệ tử đó vừa tiến vào nửa đường thì bọn chúng giống như là bị điên vậy, kẻ thì gào thét, kẻ thì khóc như em bé, kẻ thì cười một cách điên khùng. Rồi bọn chúng lao vào chém giết lẫn nhau, có một số đệ tử muốn lao vào nhưng lại bị tên trưởng lão ngăn lại.
-Huyễn thuật thật đáng sợ !
Các đệ tử phía trên nhìn thấy cảnh tượng này đều là một mặt đầy kinh hãi, còn tên trưởng lão thì rơi vào suy tư. Nhưng sau đó từ bên trong làn sương mù phóng ra hàng ngàn cánh tay được tạo thành bởi làn sương, các đệ tử vẫn còn đang kinh hãi thì đột nhiên bị tấn công nên cả đám liền cuốn cuồng bỏ chạy.
Những cánh tay này rất nhanh và mạnh, mỗi khi chụp được một tên thì liền bóp mạnh một cái khiến cho kẻ đó tan nát. Tên trưởng lão liền điều khiển ba thanh phi kiếm phía sau chém đứt các cánh tay kia, nhưng cứ cánh tay này đứt thì một cánh tay khác liền phóng đến.
-Vạn Kiếm Loạn Vũ !
Ba thanh kiếm của hắn đột nhiên phân chia và nhân lên đến cả vạn thanh kiếm, bọn chúng liền lao đến và chém đứt những cánh tay kia giải cứu các đệ tử. Đến khi bọn họ bay lên cao chừng trăm trượng cách sương mù thì những cánh tay kia mới chịu buông tha.
Lúc này sắc mặt các đệ tử đều vô cùng kinh hãi và run rẩy, cả nhóm hơn trăm người lúc này chỉ còn lại hơn ba mươi mà thôi. Tên trưởng lão sau đó xuất ra đại kiếm và phóng to nó ra chừng mười trượng và đưa các đệ tử về lại tông môn, còn Tiểu Thiên cũng thôi quan sát ở nơi này và biến mất.
Khi Tiểu Thiên xuất hiện đã đứng trên một vùng biển, đây là một vùng biển có phạm vi khoảng chừng vài ngàn dặm. Vùng biển này luôn luôn xuất hiện bão tố và lốc xoáy, vô số lốc xoáy lớn nhỏ như muốn nuốt chửng mọi thứ đi ngang qua nó, lốc xoáy cuồn cuộn xuất hiện ở mọi nơi. Thế nên vùng biển này mới có tên gọi là Hỗn Loạn Đại Hải.
Nhưng cũng vì điều kiện khắc nghiệt và dữ tợn như thế nên các loài yêu tộc thủy quái ở vùng biển này vô cùng mạnh mẻ. Tiểu Thiên nhìn mặt biển một lát rồi cậu đi sâu xuống dưới đáy biển, sâu bên dưới biển là một thanh kiếm làm bằng đá và đang có một con Ngư Yêu đang muốn cầm nó lên.
Ngay lúc nó vừa chạm vào thì một luồn kiếm khí từ thanh kiếm phóng ra khiến cho con Ngư Yêu kia bị chém thành hai mảnh và bị dòng lốc xoáy cuốn đi. Thanh kiếm kia dường như có linh trí nên nó liền chui sâu xuống mặt đất.
-Thì ra sự hỗn loạn tại vùng biển này là do cái thanh kiếm này !
Thanh kiếm này có trong người Trọng Trường Pháp Tắc nên nó đã khống chế vùng biển này và tạo ra các lốc xoáy, bão tố nhằm che đậy bản thân. Tiểu Thiên nhìn thanh kiếm đã chui sâu xuống đất chừng vài trượng thì quay người rời đi.
Đến khi cậu xuất hiện thì đã ngồi phía trên bầu trời, bên dưới chính là nơi tổ chức buổi đấu giá. Lúc này những người bên dưới đang chuẩn bị và trang trí nơi đấu giá trông sao thật lộng lẫy và sang trọng.
Một bên là các mỹ nữ đang tập luyện để biểu diễn cho buổi đấu giá, mỗi người đều đang cố gắng làm việc hết công suất. Tiểu Thiên ngồi phía trên bầu trời quan sát xuống bên dưới, cậu chớp nhẹ đôi mắt một cái.
Thời gian giống như được trôi nhanh đi, khi cậu mở mắt ra thì buổi đấu giá đã bắt đầu. Bên dưới là vô số tu sĩ ngồi kín cả chổ ngồi, có nhiều người vì đến trể nên hết chổ ngồi nên chỉ đành tìm một chổ trống và đứng xem mà thôi.
Xung quanh là một số các căn phòng dành cho những vị khách mời đặc biệt, hoặc những cường giả. Sau đó một vị nữ tử vô cùng xinh đẹp từ trên trời hạ xuống và đứng ngay giữa sàn đấu giá, giọng nói của nàng êm dịu như tiếng gió mát mùa hè vậy, nó nhẹ nhàng nhưng lại mang đến một cảm giác vô cùng mát mẽ.
Giọng nàng không quá lớn nhưng vẫn đủ lọt vào tai của những người xung quanh
-Tiểu nữ xin kính chào các vị đã đến tham dự buổi đấu giá ngay hôm nay của Thủy Kính Hội !
-Nhưng trước khi đem những món bảo vật đấu giá lên thì xin kính mời quý vị cùng xem màn biểu diễn của Thủy Kính Hội !
Tiểu Thiên ngồi phía trên mà ngáp dài một cái, rồi cậu vẩy tay một cái thời gian lại tiếp tục trôi nhanh qua và đến lúc kết thúc màn biểu diễn. Rồi cậu vẩy tay thêm một lần nữa thì một vị nữ tử xinh đẹp khác cầm trên tay là một chiếc hộp ngọc, hào quang của nó tản phát ra xung quanh bao phủ cả mặt hồ.
Mỗi một người ở đây đều vô cùng chăm chú nhìn vào chiếc hộp ngọc này, vì chỉ mới là một chiếc hộp đựng mà nó đã quý giá như vậy rồi thì ắc hẳn món bảo vật bên trong lại càng là quý giá hơn gấp bội.
Vị nữ tử chủ trì buổi đấu giá lên tiếng giới thiệu về món pháp bảo này
-Từ lúc thế giới còn nguyên sơ, nhân loại còn chưa biết gì !
-Tấm bia đá này đã ở đó, công pháp tu luyện nguyên thủy !
-Đạo pháp ẩn chứa bên trong là vô cùng vô tận !
-Đây là một món bảo vật vạn người đều muốn, nó sẽ không có giá khởi điểm nên mọi người hãy cùng đấu giá món bảo vật này đi !
Ngay lập tức liền hồi những tiếng hô giá vang lên không ngớt, Tiểu Thiên nhìn vào tấm bia đá mà mình đã khắc lúc trước
-Tấm bia đá này ngoài việc mình khắc một bộ công pháp luyện khí ra thì bên trong nó còn ẩn chứa một bộ Tuyệt Kỹ nữa đó chính là Tam Chỉ Nhất Kích.
-Có vẻ như chưa có ai phát hiện ra nó cả !
Phía bên dưới là vô số tiếng tranh dành lẫn nhau để có được tấm bia đá kia, Tiểu Thiên cũng chán quan sát cảnh tượng này nên cậu quay người rời đi.
Cậu lại chọn ngẩu nhiên một nơi và ngồi xuống rồi rơi vào thiền định, đến khi cậu mở mắt ra thì mảnh đất mà cậu ngồi đã biến mất. Thay vài đó là một vùng tinh không, xung quanh là vô số mảnh vỡ của tinh cầu trôi nổi giữa không gian, cậu đưa mắt nhìn xung quanh thì đâu đâu cũng là vô số các mảnh vỡ từ các tinh cầu.
Có một số tinh cầu không bị vỡ nát những cũng bị mất một phần lớn nhỏ khác nhau và trở thành một tinh cầu chết. Từ đó có thể thấy trong suốt thời gian mà Tiểu Thiên rơi vào thiền định thì thế giới này đã xảy ra một cuộc chiến vô cùng khốc liệt.
Tiểu Thiên rời khỏi chổ của mình và bay vào trong tinh không, trên đường đi cậu nhìn thấy vô số tinh cầu vỡ nát, Nhật Nguyệt thì lu mờ. Xác của vô số Yêu Thú khổng lồ to như cả một tinh cầu trôi nổi, trên người là vô số các vết thương lớn nhỏ, có những con đều bị một nhát chém trí mạng mà bỏ mình.
Ngoài xác của những Yêu Thú này thì còn có vô số xác của các tu sĩ, máu của họ lúc này đã hóa đen và nhộm khắp tinh không, tàn dư của một cuộc chiến tranh khốc liệt đã xảy ra từ rất lâu.
Đột nhiên từ phía xa xa trong tinh không lan đến từng làn sóng xung kích vô cùng mạnh mẽ bay đến chổ Tiểu Thiên. Cảm nhận được sóng xung kích cậu liền biến mất, khi xuất hiện thì đã ở một khu vực đang xảy ra một cuộc chiến kinh khủng.
Đó là hai người khổng lồ vô cùng to lớn, cả hai to lớn như muốn cõng cả trời đất, trong tay họ là Nhật Tinh. Họ đang cầm lấy Mặt Trời và đấm vào mặt đối phương, cả hai tên khổng lồ này nắm lấy bất cứ thứ gì trong tinh không này và ném thẳng vào đối phương.
Tên có hình dạng giống như một một ngọn núi lửa tạo thành, cả người đều là những dòng dung nham nóng chảy
-Thủy Thần !
-Ngươi không thắng ta được đâu !
Tên khổng lồ còn lại thì giống như một người được tạo ra từ đất đai và biển cả vậy, hắn tung ra một đấm thẳng vào mặt tên khổng lồ kia, khiến cho hắn bắn ngược về phía sau và tạo thành một sự hủy diệt cho tinh không này
-Ta cho ngươi nói lại đấy !
-Ngươi vẫn cho mình mạnh hơn ta hay sao Hỏa Thần !
Tên Hỏa Thần kia sau khi bị đấm bay thì đạp lên tinh không như đạp lên đất bằng mà đứng dậy, sau đó hắn lao đến Thủy Thần và tung ra một chiêu
-Hỏa Quyền Diệt Thế !
Hỏa Thần trong nháy mắt đã tung ra vô số cú đấm hướng về phía Thủy Thần giống như mưa thiên thạch.
Còn Thủy Thần thì cũng tung ra vô số cú đấm phản ngược lại như mưa lớn giáng hạ.
Mỗi một cú đấm của họ va vào nhau đều tạo ra làn sóng xung kích hủy diệt mọi thứ xung quanh, không gian xung quanh cũng bị chấn động không ngừng. Cả hai càng đành lại càng mạnh, phạm vi hủy diệt của họ mỗi lúc lại càng tăng lên.
Tiểu Thiên đứng cách khá xa cuộc chiến của hai tên khổng lồ này mà quan sát, rồi cậu nhìn ra khung cảnh hoang tàn xung quanh hai tên này
-Nếu như để hai tên này tiếp tục như vậy thì e rằng cuộc chiến chưa kết thúc thì thế giới này đã kết thúc trước rồi !
-Mỗi tên đều đang hấp thụ một lượng lớn năng lượng của thế giới này để lớn mạnh hơn nữa, bọn chúng sẽ càng lúc càng mạnh và thế giới này sẽ càng nhanh đi đến bên bờ hủy diệt !
Cậu ngẫm nghĩ một lúc rồi lên tiếng
-Sau các người không ngăn cản lại đi ?
Một giọng nói bổng nhiên vang xuống và chỉ có mỗi Tiểu Thiên là nghe được
-Quan sát hai tên này đánh nhau cũng vui mà !
-Với lại có ngài ở đây rồi thì ra tay ngăn cản lại đi !
Tiểu Thiên lắc đầu thở dài nói
-Mấy tên làm biếng này !
Phân thân Sinh Tử liền lên tiếng
-Hai tên ngu si này tạo ra động tĩnh lớn như vậy thì sớm muộn gì cũng chọc đến các thế lực lớn hoặc các đại năng của thế giới này xuất hiện thôi !
-Lúc đó sẽ có người thay chúng ta giải quyết !
-Ngài nói hai tên này sẽ tạo thành sự hủy diệt lớn, lớn của ngài ở đây chắc bằng hạt cát giữa sa mạc rồi.
Tiểu Thiên nghe nói vậy thì cũng đành chịu, cậu tạo ra một tảng đá to chừng một trượng giữa không gian rồi ngồi xuống và quan sát cuộc chiến.
-Lã sư huynh !
-Có phải chổ này không ?
Kẻ nói chuyện là một tu sĩ khá là gầy ốm, hắn hướng về một tu sĩ trông rất lực lưỡng chân đạp một thanh đại kiếm, hắn gật nhẹ đầu
-Đúng vậy !
-Chính là nơi này, lúc trước ta đi ngang qua nơi này nhìn như bình thường, nhưng khi ta tiến vào thì lại rơi vào huyễn cảnh.
-Huyễn cảnh này rất mạnh, ta phải cố gắng lắm mới thoát ra được !
Một vị nữ tử đạp phi kiếm đi đến đứng bên cạnh tên họ Lã kia, khuông mặt nàng bị một tấm vải lụa che mặt nhưng đôi mắt nàng vẫn đủ hút hồn mọi nam nhân, thân hình nàng thì vô cùng hoàn mỹ. Nàng hướng về phía sau nói
-Hai vị trưởng lão đến rồi !
Phía sau nhóm người này một thanh kiếm to chừng năm trượng đang phóng nhanh về phía này, trên đó là một vị trung niên, phía sau hắn là ba thanh tiểu kiếm. Khi hắn ta đến thì các tu sĩ xung quanh liền cúi người về phía người này
-Bái kiến trưởng lão !
Khi thanh đại kiếm kia còn cách chừng một dặm thì hắn ta đứng dậy và bước một bước đã xuất hiện trước mặt những đệ tử kia, hắn nhìn xuống bên dưới sương mù hỏi
-Vậy đây chính là nơi mà ngươi bảo có báo vật sao ?
Tên họ Lã bước lên nói
-Đúng vậy thưa trưởng lão !
Tên trưởng lão kia nhìn trận pháp thì cười khinh nói
-Chỉ là một tiểu trận nhỏ nhoi !
Tiểu Thiên đứng một bên quan sát nghe tên trưởng lão nói như vậy thì cậu mĩm cười rồi rời đi. Cậu đang định rời đi thì một cơn gió thổi nhẹ qua khiến cho chiếc khăn che mặt của nữ tử kia bay lên và để lộ ra một khuôn mặt vô cùng xinh đẹp khiến, mặc dù chỉ là khoảng khắc nhưng nhiêu đó là đủ để cho Tiểu Thiên quan sát kỹ càng rồi
-Thật giống với Thanh Nguyệt !
Trong phút chốc mọi thứ giống như quay ngược lại lúc lần đầu mà cậu cùng với Thanh Nguyệt gặp mặt và rồi cách biệt vô tận. Thế là cậu nán lại đôi chút để quan sát, tên trưởng lão kia bảo chúng đệ tử lui về phía sau và bắt đầu bấm pháp quyết.
Một vòng sáng với hoa văn kỳ lạ xuất hiện trước mặt lão, sau đó lão đánh xuống sương mù bên dưới và để lộ ra một thông đạo dẫn xuống xuyên qua lớp sương mù kia. Sau đó lão cử ra mười đệ tử tiến vào bên trong để thăm dò.
Nhưng khi mười tên đệ tử đó vừa tiến vào nửa đường thì bọn chúng giống như là bị điên vậy, kẻ thì gào thét, kẻ thì khóc như em bé, kẻ thì cười một cách điên khùng. Rồi bọn chúng lao vào chém giết lẫn nhau, có một số đệ tử muốn lao vào nhưng lại bị tên trưởng lão ngăn lại.
-Huyễn thuật thật đáng sợ !
Các đệ tử phía trên nhìn thấy cảnh tượng này đều là một mặt đầy kinh hãi, còn tên trưởng lão thì rơi vào suy tư. Nhưng sau đó từ bên trong làn sương mù phóng ra hàng ngàn cánh tay được tạo thành bởi làn sương, các đệ tử vẫn còn đang kinh hãi thì đột nhiên bị tấn công nên cả đám liền cuốn cuồng bỏ chạy.
Những cánh tay này rất nhanh và mạnh, mỗi khi chụp được một tên thì liền bóp mạnh một cái khiến cho kẻ đó tan nát. Tên trưởng lão liền điều khiển ba thanh phi kiếm phía sau chém đứt các cánh tay kia, nhưng cứ cánh tay này đứt thì một cánh tay khác liền phóng đến.
-Vạn Kiếm Loạn Vũ !
Ba thanh kiếm của hắn đột nhiên phân chia và nhân lên đến cả vạn thanh kiếm, bọn chúng liền lao đến và chém đứt những cánh tay kia giải cứu các đệ tử. Đến khi bọn họ bay lên cao chừng trăm trượng cách sương mù thì những cánh tay kia mới chịu buông tha.
Lúc này sắc mặt các đệ tử đều vô cùng kinh hãi và run rẩy, cả nhóm hơn trăm người lúc này chỉ còn lại hơn ba mươi mà thôi. Tên trưởng lão sau đó xuất ra đại kiếm và phóng to nó ra chừng mười trượng và đưa các đệ tử về lại tông môn, còn Tiểu Thiên cũng thôi quan sát ở nơi này và biến mất.
Khi Tiểu Thiên xuất hiện đã đứng trên một vùng biển, đây là một vùng biển có phạm vi khoảng chừng vài ngàn dặm. Vùng biển này luôn luôn xuất hiện bão tố và lốc xoáy, vô số lốc xoáy lớn nhỏ như muốn nuốt chửng mọi thứ đi ngang qua nó, lốc xoáy cuồn cuộn xuất hiện ở mọi nơi. Thế nên vùng biển này mới có tên gọi là Hỗn Loạn Đại Hải.
Nhưng cũng vì điều kiện khắc nghiệt và dữ tợn như thế nên các loài yêu tộc thủy quái ở vùng biển này vô cùng mạnh mẻ. Tiểu Thiên nhìn mặt biển một lát rồi cậu đi sâu xuống dưới đáy biển, sâu bên dưới biển là một thanh kiếm làm bằng đá và đang có một con Ngư Yêu đang muốn cầm nó lên.
Ngay lúc nó vừa chạm vào thì một luồn kiếm khí từ thanh kiếm phóng ra khiến cho con Ngư Yêu kia bị chém thành hai mảnh và bị dòng lốc xoáy cuốn đi. Thanh kiếm kia dường như có linh trí nên nó liền chui sâu xuống mặt đất.
-Thì ra sự hỗn loạn tại vùng biển này là do cái thanh kiếm này !
Thanh kiếm này có trong người Trọng Trường Pháp Tắc nên nó đã khống chế vùng biển này và tạo ra các lốc xoáy, bão tố nhằm che đậy bản thân. Tiểu Thiên nhìn thanh kiếm đã chui sâu xuống đất chừng vài trượng thì quay người rời đi.
Đến khi cậu xuất hiện thì đã ngồi phía trên bầu trời, bên dưới chính là nơi tổ chức buổi đấu giá. Lúc này những người bên dưới đang chuẩn bị và trang trí nơi đấu giá trông sao thật lộng lẫy và sang trọng.
Một bên là các mỹ nữ đang tập luyện để biểu diễn cho buổi đấu giá, mỗi người đều đang cố gắng làm việc hết công suất. Tiểu Thiên ngồi phía trên bầu trời quan sát xuống bên dưới, cậu chớp nhẹ đôi mắt một cái.
Thời gian giống như được trôi nhanh đi, khi cậu mở mắt ra thì buổi đấu giá đã bắt đầu. Bên dưới là vô số tu sĩ ngồi kín cả chổ ngồi, có nhiều người vì đến trể nên hết chổ ngồi nên chỉ đành tìm một chổ trống và đứng xem mà thôi.
Xung quanh là một số các căn phòng dành cho những vị khách mời đặc biệt, hoặc những cường giả. Sau đó một vị nữ tử vô cùng xinh đẹp từ trên trời hạ xuống và đứng ngay giữa sàn đấu giá, giọng nói của nàng êm dịu như tiếng gió mát mùa hè vậy, nó nhẹ nhàng nhưng lại mang đến một cảm giác vô cùng mát mẽ.
Giọng nàng không quá lớn nhưng vẫn đủ lọt vào tai của những người xung quanh
-Tiểu nữ xin kính chào các vị đã đến tham dự buổi đấu giá ngay hôm nay của Thủy Kính Hội !
-Nhưng trước khi đem những món bảo vật đấu giá lên thì xin kính mời quý vị cùng xem màn biểu diễn của Thủy Kính Hội !
Tiểu Thiên ngồi phía trên mà ngáp dài một cái, rồi cậu vẩy tay một cái thời gian lại tiếp tục trôi nhanh qua và đến lúc kết thúc màn biểu diễn. Rồi cậu vẩy tay thêm một lần nữa thì một vị nữ tử xinh đẹp khác cầm trên tay là một chiếc hộp ngọc, hào quang của nó tản phát ra xung quanh bao phủ cả mặt hồ.
Mỗi một người ở đây đều vô cùng chăm chú nhìn vào chiếc hộp ngọc này, vì chỉ mới là một chiếc hộp đựng mà nó đã quý giá như vậy rồi thì ắc hẳn món bảo vật bên trong lại càng là quý giá hơn gấp bội.
Vị nữ tử chủ trì buổi đấu giá lên tiếng giới thiệu về món pháp bảo này
-Từ lúc thế giới còn nguyên sơ, nhân loại còn chưa biết gì !
-Tấm bia đá này đã ở đó, công pháp tu luyện nguyên thủy !
-Đạo pháp ẩn chứa bên trong là vô cùng vô tận !
-Đây là một món bảo vật vạn người đều muốn, nó sẽ không có giá khởi điểm nên mọi người hãy cùng đấu giá món bảo vật này đi !
Ngay lập tức liền hồi những tiếng hô giá vang lên không ngớt, Tiểu Thiên nhìn vào tấm bia đá mà mình đã khắc lúc trước
-Tấm bia đá này ngoài việc mình khắc một bộ công pháp luyện khí ra thì bên trong nó còn ẩn chứa một bộ Tuyệt Kỹ nữa đó chính là Tam Chỉ Nhất Kích.
-Có vẻ như chưa có ai phát hiện ra nó cả !
Phía bên dưới là vô số tiếng tranh dành lẫn nhau để có được tấm bia đá kia, Tiểu Thiên cũng chán quan sát cảnh tượng này nên cậu quay người rời đi.
Cậu lại chọn ngẩu nhiên một nơi và ngồi xuống rồi rơi vào thiền định, đến khi cậu mở mắt ra thì mảnh đất mà cậu ngồi đã biến mất. Thay vài đó là một vùng tinh không, xung quanh là vô số mảnh vỡ của tinh cầu trôi nổi giữa không gian, cậu đưa mắt nhìn xung quanh thì đâu đâu cũng là vô số các mảnh vỡ từ các tinh cầu.
Có một số tinh cầu không bị vỡ nát những cũng bị mất một phần lớn nhỏ khác nhau và trở thành một tinh cầu chết. Từ đó có thể thấy trong suốt thời gian mà Tiểu Thiên rơi vào thiền định thì thế giới này đã xảy ra một cuộc chiến vô cùng khốc liệt.
Tiểu Thiên rời khỏi chổ của mình và bay vào trong tinh không, trên đường đi cậu nhìn thấy vô số tinh cầu vỡ nát, Nhật Nguyệt thì lu mờ. Xác của vô số Yêu Thú khổng lồ to như cả một tinh cầu trôi nổi, trên người là vô số các vết thương lớn nhỏ, có những con đều bị một nhát chém trí mạng mà bỏ mình.
Ngoài xác của những Yêu Thú này thì còn có vô số xác của các tu sĩ, máu của họ lúc này đã hóa đen và nhộm khắp tinh không, tàn dư của một cuộc chiến tranh khốc liệt đã xảy ra từ rất lâu.
Đột nhiên từ phía xa xa trong tinh không lan đến từng làn sóng xung kích vô cùng mạnh mẽ bay đến chổ Tiểu Thiên. Cảm nhận được sóng xung kích cậu liền biến mất, khi xuất hiện thì đã ở một khu vực đang xảy ra một cuộc chiến kinh khủng.
Đó là hai người khổng lồ vô cùng to lớn, cả hai to lớn như muốn cõng cả trời đất, trong tay họ là Nhật Tinh. Họ đang cầm lấy Mặt Trời và đấm vào mặt đối phương, cả hai tên khổng lồ này nắm lấy bất cứ thứ gì trong tinh không này và ném thẳng vào đối phương.
Tên có hình dạng giống như một một ngọn núi lửa tạo thành, cả người đều là những dòng dung nham nóng chảy
-Thủy Thần !
-Ngươi không thắng ta được đâu !
Tên khổng lồ còn lại thì giống như một người được tạo ra từ đất đai và biển cả vậy, hắn tung ra một đấm thẳng vào mặt tên khổng lồ kia, khiến cho hắn bắn ngược về phía sau và tạo thành một sự hủy diệt cho tinh không này
-Ta cho ngươi nói lại đấy !
-Ngươi vẫn cho mình mạnh hơn ta hay sao Hỏa Thần !
Tên Hỏa Thần kia sau khi bị đấm bay thì đạp lên tinh không như đạp lên đất bằng mà đứng dậy, sau đó hắn lao đến Thủy Thần và tung ra một chiêu
-Hỏa Quyền Diệt Thế !
Hỏa Thần trong nháy mắt đã tung ra vô số cú đấm hướng về phía Thủy Thần giống như mưa thiên thạch.
Còn Thủy Thần thì cũng tung ra vô số cú đấm phản ngược lại như mưa lớn giáng hạ.
Mỗi một cú đấm của họ va vào nhau đều tạo ra làn sóng xung kích hủy diệt mọi thứ xung quanh, không gian xung quanh cũng bị chấn động không ngừng. Cả hai càng đành lại càng mạnh, phạm vi hủy diệt của họ mỗi lúc lại càng tăng lên.
Tiểu Thiên đứng cách khá xa cuộc chiến của hai tên khổng lồ này mà quan sát, rồi cậu nhìn ra khung cảnh hoang tàn xung quanh hai tên này
-Nếu như để hai tên này tiếp tục như vậy thì e rằng cuộc chiến chưa kết thúc thì thế giới này đã kết thúc trước rồi !
-Mỗi tên đều đang hấp thụ một lượng lớn năng lượng của thế giới này để lớn mạnh hơn nữa, bọn chúng sẽ càng lúc càng mạnh và thế giới này sẽ càng nhanh đi đến bên bờ hủy diệt !
Cậu ngẫm nghĩ một lúc rồi lên tiếng
-Sau các người không ngăn cản lại đi ?
Một giọng nói bổng nhiên vang xuống và chỉ có mỗi Tiểu Thiên là nghe được
-Quan sát hai tên này đánh nhau cũng vui mà !
-Với lại có ngài ở đây rồi thì ra tay ngăn cản lại đi !
Tiểu Thiên lắc đầu thở dài nói
-Mấy tên làm biếng này !
Phân thân Sinh Tử liền lên tiếng
-Hai tên ngu si này tạo ra động tĩnh lớn như vậy thì sớm muộn gì cũng chọc đến các thế lực lớn hoặc các đại năng của thế giới này xuất hiện thôi !
-Lúc đó sẽ có người thay chúng ta giải quyết !
-Ngài nói hai tên này sẽ tạo thành sự hủy diệt lớn, lớn của ngài ở đây chắc bằng hạt cát giữa sa mạc rồi.
Tiểu Thiên nghe nói vậy thì cũng đành chịu, cậu tạo ra một tảng đá to chừng một trượng giữa không gian rồi ngồi xuống và quan sát cuộc chiến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.