Chương 22: Được một tấc lại muốn tiến một thước
Diệp Chi Linh
08/12/2015
Kỳ thật, Long Hành Thiên cũng không tính nhanh như vậy liền tiến tới mức tiến triển, mời cậu đến nhà làm khách mục đích chủ yếu, một mặt muốn cùng cậu tiến thêm một bước xác định quan hệ người yêu, về phương diện khác cũng muốn cho cậu cùng Long Diễn ít nhiều cơ hội ở chung —— đương nhiên, hôn môi chỉ là mượn gió bẻ măng lợi ích.
Nhưng mà, hiện giờ, chính cậu nấu một chén cháo gạo thơm ngào ngạt bày ra trước mắt, tản ra mùi hương hấp dẫn……
Đói bụng lâu như vậy, có thể không húp sao?
Đáp án đương nhiên là không rồi.
Cho nên, Long Hành Thiên không hề do dự xuống tay.
Hai người đều là người trưởng thành rồi, làm loại sự tình này hình như thuận lý thành cương, nhưng Chu Châu không có kinh nghiệm thân thể cứng ngắc, quá trình làm công tác chuẩn bị hơi lâu một chút. (thuận lý thành cương: rõ ràng, hợp lẽ, lo-gic)
Long Hành Thiên không có… điểm nào không kiên nhẫn, ngược lại thực ôn nhu một bên hôn cậu, bên kia ngón tay cũng không nhàn rỗi, ở phía sau khuất của cậu vuốt ve, lần đầu tiên đương nhiên cho cậu lưu lại kỉ niệm tốt đẹp.
Chu Châu thân thể cứng ngắc lợi hại, tươi cười cũng có chút miễn cưỡng.
“Anh thật sự muốn?” Ngữ khí có phần khẩn trương.
Long Hành Thiên gật gật đầu, ánh mắt nghiêm túc nhìn chằm chằm Chu Châu: “Anh thích em.”
Chu Châu cũng nhìn chăm chú vào Long Hành Thiên, tựa như cảm nhận được trong mắt của hắn nồng đậm tình tự, như buông tha khe khẽ thở dài, có chút xấu hổ nói: “Kia nhẹ một chút, em nghe nói sẽ rất đau.”
Long Hành Thiên nghi hoặc nói: “Nghe ai nói?”
“Ách…… Tư liệu trên mạng .”
“Em đối phương diện này có hứng thú sao? Còn đi thăm dò tư liệu.” Long Hành Thiên nhếch lên khóe miệng cười cười, trong lòng không khỏi hoài nghi, Chu Châu không tìm bạn gái có lẽ là bởi vì cậu căn bản không phải thẳng nam quan điểm rất cao trong tưởng tượng, mà vẫn có khuynh hướng cong đây —— bất quá hiện tại cũng không phải thời điểm khảo cứu điều này. (=)))
Kéo cậu qua, nhẹ nhàng ở trên môi hôn xuống, “Yên tâm, anh sẽ cẩn thận.”
Một bên ở trên người cậu hôn môi, dời đi lực chú ý của cậu, đầu ngón tay lại nhanh chóng chuẩn xác dựa vào dầu bơi trơn, sáp nhập bí huyệt phía sau.
Bởi vì địa phương chưa từng bị người chạm qua đột nhiên có vật khác thường xâm lấn, thân thể Chu Châu nháy mắt cứng ngắc, Long Hành Thiên cười trấn an cậu, một bên ôn nhu khẽ vuốt sau lưng của cậu, “Thả lỏng một chút, em như vậy khiến anh cảm thấy rất mang tội a.”
Chu Châu cười cười: “Kia hay là thôi đi, em thực mệt……”
Một chút cũng nhìn không ra cậu mệt, trái lại do quá mức khẩn trương, lông mi đều nhẹ run rẩy.
Chu Châu ra vẻ trấn định như vậy, phản ứng trúc trắc, làm cho Long Hành Thiên trong lòng mềm nhũn, bất quá, không thể bởi vì mềm lòng mà cho cậu chạy, mở tiền lệ về sau lại càng không dễ làm.
“Sao có thể tùy tiện coi như xong?” Long Hành Thiên trở mình, đem Chu Châu đặt ở trên giường, cho cậu một nụ hôn ngọt ngào, chờ thân thể cậu hơi trầm tĩnh lại chút, lúc này mới bắt đầu lấy tay khuếch trương bôi trơn……
Tuy rằng ngón tay tham nhập thân thể cảm giác đảo quanh rất quái dị, nhưng hắn ôn nhu cùng quý trọng, động tác biểu hiện lại vô cùng nhẹ nhàng nhuần nhuyễn.
Có dầu bôi trơn trợ giúp, ngón tay ra vào đã rất thuận lợi, hậu huyệt cũng thích ứng dị vật xâm lấn, khép mở lại như đang mời gọi.
Long Hành Thiên lại như trước không thể động, chờ Chu Châu hoàn toàn trầm tĩnh lại, lúc này mới đem bộ vị sớm gắng gượng để tại nhập khẩu ngượng ngùng kia.
Chu Châu quay đầu đi chỗ khác, ngón tay không khỏi nắm chặt gra giường, chờ đợi khoảnh khắc đáng sợ trong truyền thuyết, lại đột nhiên bị Long Hành Thiên kéo tay, mười ngón đan nhau.
“Đừng khẩn trương, sẽ thoải mái.”
Long Hành Thiên nói xong, thong thả mà kiên định tiến vào —— bị dũng đạo cực nóng mềm mại quấn lấy bao quanh, khoái cảm ngập đầu lủi thẳng lên, toàn thân không cẩm được run rẩy. Tuy rằng rất muốn ở trong cơ thể cậu điên cuồng tiến lên một phen, lại nhìn đến cậu bởi đau đớn mà nhíu mày, cùng mấy ngón tay co rút lại trắng bệch, trái tim cũng bị liên lụy đau đớn nổi lên.
“Đau lắm hả?” Long Hành Thiên ngữ khí dị thường ôn nhu.
Chu Châu sắc mặt trắng bệch, hít một hơi thật sâu lúc sau, mới lạnh nhạt cười, “Hoàn hảo……”
Rõ ràng là đang mạnh mẽ chống đỡ.
Long Hành Thiên cúi thân xuống đến nhẹ hôn cậu, “Anh yêu em, Chu Châu.”
Bởi ánh mắt và ngữ khí hắn quá mức nghiêm túc, Chu Châu không khỏi toàn thân run lên, cắn chặt răng, chống đỡ thân thể nghênh hợp động tác của hắn.
Long Hành Thiên yêu thân rất cố gắng, làm cho dục vọng toàn bộ chưa vào, bắt đầu nhập xuất va chạm kịch liệt !
Như đang biểu đạt bản thân đối cậu tình yêu mãnh liệt, đọng lại tình tự lúc lâu theo động tác cuồng nhiệt phát tiết ra……
Mới đầu như xé rách thống khổ, dần dần mất cảm giác, khoái cảm vi diệu theo từng lần nện lủi vào toàn thân, Chu Châu trên mặt dần dần vựng khai một tầng phấn bạch xinh đẹp, tuy rằng cắn răng, tiếng rên rĩ sung sướng rơi sót ra, tất cả ngón tay rất nhanh cũng buông ra, ngược lại ôm lấy lưng Long Hành Thiên.
“Ah…… A……”
Theo động tác sâu nhợt nhạt của cậu, không khỏi kêu lên tiếng, điên cuồng tiến lên kích thích một vòng lại một vòng khoái cảm ngập đầu, như thủy triều đem hai người bao phủ……
Thật lâu sau, rốt cuộc đồng thời tới cao trào, Long Hành Thiên ở bên tai hỏi: “Thoải mái chứ?”
Chu Châu không để ý tới hắn, ngửa đầu nhẹ nhàng thở hổn hễn, ngón tay cũng từ trên lưng hắn thả xuống, trên mặt vốn đỏ lại chưa lui đi, bộ vị bị chôn trong thân thể cậu lại gắng gượng khiến phẫn hận không thôi.
“Được rồi chứ? Em muốn nghỉ ngơi……” Tìm lấy cớ muốn chạy trốn, lại bị hắn dùng tay bắt lấy phần eo kéo khoảng cách lại gần.
“Còn sớm mà, lại đến một lần đi.” Ý xấu ở trong cơ thể cậu giật giật, thành công khiến cho Chu Châu rên rỉ rất nhỏ : “A…… Anh thật sự là……”
“Lần đầu tiên đương nhiên cấp cho em lưu lại kỉ niệm đẹp, nếu không, như thế mới đối em thoát y hấp dẫn, hy sinh lớn như vậy.” Long Hành Thiên nhẹ cười, ôm chặt Chu Châu, động tác trong cơ thể cậu tiến lên nhanh hơn.
“Anh thật sự là được…… Tấc…… Tiến……”
Gian nan phát ra thanh âm vỡ vụn, chữ thước cuối cùng vẫn chưa nói thành lời, đã bị một trận thở dốc kịch liệt thay thế.
Phòng ngủ Long Hành Thiên bóng người chồng nhau, xuân sắc dạt dào.
Cách vách Tiểu Long diễn lại trong mộng đẹp chảy nước miếng: “Ba ba nói, chú Chu ngày mai sẽ mang con đi sân chơi, tàu lượn, chơi bạt nhún……”
Sáng sớm hôm sau, Long Diễn thức dậy lúc sau, đột nhiên cảm thấy rất bụng đói, liền tiện đường sờ soạng qua phòng ngủ cha, gõ gõ, ai? Cửa sao lại khóa.
Long Diễn thực hoang mang lại gõ cửa gõ cửa, chỉ thấy cha tùy ý quấn cái áo ngủ đi ra, “Mới sáng sớm gõ cái gì?” Làm bộ muốn nhéo lỗ tai Long Diễn.
Long Diễn lui lui cổ, “Ba, con đói bụng.” Thăm dò hướng phòng ngủ nhìn lại, mơ hồ thấy chú Chu cũng ngủ ở trên giường.
“Mới sáng sớm lại đói bụng, ngươi cầm tinh heo sao?” Long Hành Thiên búng cái trán Long Diễn.
Long Diễn nghiêm túc nói: “Trải qua một đêm nghiêm chỉnh tiêu hóa, mới sáng sớm đương nhiên sẽ đói.”
“Đói bụng tự mình tìm ăn, trong tủ lạnh có sữa bánh ngọt, ngươi chỉ dài miệng mà tay không dài sao? Xú tiểu tử.” Lại búng lỗ tai một cái.
Long Diễn ngoan ngoãn gật đầu, “Nga.” Sau đó lại thăm dò hướng phòng ngủ nhìn thoáng qua, “Chú Chu bị bệnh, ba ba đem chú ấy về phòng săn sóc?”
Long Hành Thiên nhẹ khụ một tiếng: “Ừ, chú ấy phát sốt.”
“Nghiêm trọng sao?”
“Thực nghiêm trọng, cho nên ngươi đừng tới quấy rầy chú, nghe rõ không? Ăn xong bữa sáng tự mình đi chơi trò chơi.”
Long Diễn gật gật đầu, xoay người chạy đi.
Long Hành Thiên thì trở lại phòng ngủ, tiếp tục thưởng thức vẻ mặt Chu Châu đang ngủ.
Tối hôm qua do quá mệt mỏi, Chu Châu ngủ thật sự say, gắt gao nhắm mắt lại, khẽ mím môi, vẻ mặt đơn thuần vô hại —— nhưng Long Hành Thiên lại biết, cậu mới không phải cừa con đơn giản, thủ đoạn cực cao minh, bằng không làm sao có thể ở giới luật sư bắt đầu ba năm thành thần thoại bất bại.
Cậu bất quá là giỏi về ngụy trang mà thôi, chẳng qua tối hôm qua chưa kịp ngụy trang thôi, trực tiếp mà phản ứng trúc trắc, thật sự làm cho lòng người ngứa khó nhịn, vì thế có chút không khống chế được phải hơn hai lần.
Long Hành Thiên không khỏi cười sờ sờ mũi, rốt cuộc thành công cùng cậu tiến hành tới bước cuối cùng rồi, tuy rằng tốc độ quá nhanh mà có chút bất ngờ, nhưng Long Hành Thiên như trước cảm thấy phi thường thỏa mãn, ít nhất, thân thể hai người đặc biết phù hợp, dưới khoái cảm mãnh liệt điên cuồng hơn nửa đêm, không để lại điều gì tiếc nuối.
Cậu ấy nhìn qua cũng rất hưởng thụ, tuy rằng vẫn mạnh miệng trốn tránh vấn đề, nhưng khoái trá rên rỉ kia cũng không lừa được người.
Chu Châu lông mi run rẩy, ánh mắt chậm rãi mở, nhìn Long Hành Thiên khuôn mặt thật to tươi cười lúc sau, nhẹ nhàng cười cười, hỏi: “Mấy giờ?”
“Tám giờ.”
Chu Châu muốn ngồi dậy, nổi lên một trận bủn rủn nửa phần eo, lại bất đắc dĩ nằm trở về.
Long Hành Thiên ôn nhu nói: “Nếu mệt ngủ tiếp tí nữa, ngày mai cuối tuần không cần làm việc.”
“Ừm.” Chu Châu gật đầu, sau đó giật giật đầu, quấn quấn chăn, vẻ mặt biểu tình thỏa mãn tiếp tục ngủ.
Một lát, lại mở mắt ra: “Anh ngồi ở đây em ngủ không được, đi bồi Tiểu Diễn đi.”
Long Hành Thiên mỉm cười, đưa tay sờ sờ tóc Chu Châu, nhẹ giọng nói: “Anh vẫn có một vấn đề muốn hỏi em.”
“Ừ.”
“Em nhớ rõ anh sao? Cái kia thời đại học trộm thầm mến kẻ ngốc em.” Dừng một chút, lại bất đắc dĩ thở dài, nói: “Anh khi đó còn thường xuyên chạy tới trường học tụi em, nhìn em ở trên toà án mô phỏng biện luận, vẫn trộm chú ý em, chẳng qua mỗi lần gặp mặt em lại chỉ chào hỏi nói ‘xin chào’, khiến anh cảm thấy phi thường buồn bực.”
Chu Châu nhẹ cười: “Anh cứ nói đi?”
“Còn kêu anh nói cái gì, anh là cho em giải thích.” Long Hành Thiên bàn tay vòng qua thắt lưng Chu Châu, săn sóc mát xa cho cậu.
Chu Châu dừng một chút, hướng trên người Long Hành Thiên đến gần một ít, thản nhiên nói: “Em nói rồi, con người em không dễ nhớ rõ người, lúc trước ngay cả bạn phòng đều ở chung một vòng sau mới quen thuộc được.”
Long Hành Thiên không khỏi một trận mất mác: “Xem ra em đối với anh không có ấn tượng……”
Còn chưa nói xong, đã bị Chu Châu cười cắt ngang: “Nhưng mà, có chút người cả ngày ở trước mặt em lúc ẩn lúc hiện, còn mỗi lần ăn cơm đều kế bên em, biệt biệt nữu nữu chạy sát theo em lướt qua, em muốn không nhận ra đều không được.”
Long Hành Thiên trong lòng ngẩn ra: “Vậy em biết anh thầm mến em sao?”
“Không xác định, khi đó quá nhỏ, cảm giác mông mông lung lung, em không biết anh muốn làm gì, đành phải rất lễ phép đối anh, sau anh lại biến mất không hiểu, em chỉ cảm thấy rất kỳ quái.”
Chỉ có nhân tài nhận thức sẽ nói “Xin chào”, nếu người xa lạ, ai lại nhàn rỗi mỗi lần gặp mặt đều chào hỏi?
Long Hành Thiên không khỏi bật cười, âm thầm chửi mình ngu ngốc, rối rắm nhiều năm như vậy, quả nhiên khi đó quá ngu ngốc, đạo lý rõ ràng như vậy cũng chưa suy nghĩ cẩn thận.
Còn tưởng rằng Chu Châu mỗi lần đều nói “Xin chào” là bởi căn bản không nhớ rõ mình……
Chu Châu chính là cái loại người bình tĩnh đạm mạc này, chính mình không chủ động nói minh bạch với cậu, chẳng lẽ hy vọng cậu có thể trái lại đuổi theo hỏi: “Bạn đi theo mình làm gì” sao?
Bất quá bây giờ nghĩ lại, khi đó mông lung ngây ngô thầm mến, cho dù thổ lộ, cũng sẽ không có kết quả tốt.
Ít nhất, đoạn thời gian ông ba bức mình xuất ngoại kia, tưởng niệm và tra tấn tất cả đều tự mình độc lập thừa nhận, năm đó không có đem dụ dỗ Chu Châu —— đây là chuyện đáng được ăn mừng cỡ nào.
Hiện giờ đã trở lại, hai người tuổi tác như vậy, lịch duyệt như vậy, không có gánh nặng lớn như vậy, mới càng thích hợp cùng một chỗ đi.
Như vậy, hiểu lầm và bỏ lỡ năm đó, nghiêm khắc mà nói, cũng là điều kiện khách quan cho tình yêu thuận lợi hiện giờ.
Long Hành Thiên càng ôm chặt Chu Châu, nghiêm túc nói: “Vậy hiện tại, em yêu anh chứ?”
Chu Châu cười mà không đáp.
“Anh muốn nghe em nói.” Long Hành Thiên chấp nhất hỏi.
“Ngôn ngữ có đôi khi quá mức trống rỗng, em có ý tứ gì anh còn chưa hiểu sao?” Chu Châu chỉ chỉ dấu vết xanh tím trước ngực, thản nhiên nói: “Em còn chưa ngủ đủ, tiếp tục.”
Sau đó càng kéo chăn trở về, nhắm mắt lại.
Long Hành Thiên nở nụ cười, trong lòng hiểu cậu là không được tự nhiên không chịu nói ra lời, nhưng hành động thực tế đã chứng minh rồi, cậu đối với mình cũng không phải không có cảm giác.
Bằng không tối qua cũng sẽ không ỡm ờ cùng mình làm đến bước kia.
Gặp Chu Châu ngủ an ổn, Long Hành Thiên trong lòng ấm áp, không khỏi cũng nằm lại, đem cậu ôm, cùng nhau quay lại giấc ngủ.
Đương nhiên, Long Hành Thiên cũng không có ngủ, chỉ là lẳng lặng cảm thụ hô hấp và nhịp tim của cậu, hưởng thụ loại cảm giác hạnh phúc tràn đầy trong ngực này.
Thẳng đến khi mười giờ sáng, Chu Châu mới tỉnh lại, Long Hành Thiên đang ngồi ở đầu giường đọc sách, Chu Châu không khỏi nhíu mày: “Anh không nhìn tới xem Tiểu Diễn sao?”
Long Hành Thiên nói: “Anh đi xem rồi, nó đang chơi game.”
Chu Châu gật đầu, nhu nhu thái dương có chút đau nhức, ngồi dậy, chăn đơn trượt xuống, lộ ra một mảnh lớn hôn ấn che kín trong ngực
Long Hành Thiên buông sách, liếc mắt nhìn Chu Châu cực kì khêu gợi một cái, cười hỏi: “Đói bụng chưa? Anh đi chuẩn bị đồ ăn cho em.”
“Ừm.” Chu Châu mỉm cười, Long Hành Thiên lại gần hôn cậu một cái, lúc này mới đứng dậy đi nhà bếp.
Một lát sau , Tiểu Long Diễn đẩy cửa ra, đem đầu dò xét tiến vào, nhìn thấy Chu Châu ngồi ở trên giường, nhếch miệng nở nụ cười: “Chú Chu tỉnh?”
Chu Châu cười gật đầu.
Long Diễn hai bước liền chạy tới, trong tay đặt hòm thuốc bên cạnh, lục ra một hộp thuốc hạ sốt, ngồi ở đầu giường nghiêm túc hỏi: “Phát sốt khá hơn chút nào chưa ạ?”
Chu Châu đoán rằng Long Hành Thiên lại lừa gạt trẻ nhỏ, bất quá chuyện này cũng không cách nào giải thích, đành phải tương kế tựu kế hàm hồ đáp: “Ừ, tốt hơn nhiều.”
Long Diễn nháy mắt mấy cái: “Chú không phải phát sốt rất nghiêm trọng, ra bệnh sởi ?”
Chỉ chỉ chỗ xương quai xanh mảnh lớn hôn ấn.
Chu Châu tươi cười cương ở bên môi, nhanh chóng dùng chăn thân thể: “Cái kia…… Sẽ lây bệnh, cháu đi nhà bếp với ba ba cháu ăn trước, chú nghỉ ngơi một chút nữa.”
“Dạ, chú nghỉ ngơi khỏe a, không theo bồi cháu đi sân chơi cũng không sao! Hạ sốt rồi bàn sau, cháu đem thuốc cho chú đến đây.” Tiểu Long Diễn ý tưởng đơn thuần, thật đúng là cho rằng phát sốt ra một thân bệnh sởi.
Chu Châu có chút dở khóc dở cười, càng cảm thấy không chú ý mà trước mặt trẻ nhỏ bại lộ hôn ấn của mình —— phi thường dọa người.
Long Hành Thiên vốn định đem cơm đưa đến phòng ngủ, kết quả Chu Châu lại rời giường, rửa mặt chải đầu xong, ngồi ở phòng ăn cùng nói chuyện với Tiểu Diễn .
Lúc ba người cùng nhau ăn trưa, Chu Châu đột nhiên hỏi: “Tiểu Diễn muốn đi sân chơi sao?”
Long Hành Thiên nhíu mày: “Nó không muốn đi.”
Long Diễn bĩu môi: “Muốn đi.”
Hiện tại có cái lồng Chu Châu, thằng nhỏ này lá gan càng lúc càng lớn.
Chu Châu mỉm cười sờ sờ đầu Tiểu Diễn: “Chú cùng cháu đi, ngày mai đi, hôm nay…… Thân thể có chút không thoải mái.”
Tiểu Long Diễn bật người hưng phấn kêu lên: “Thật tốt quá, cám ơn chú Chu!” Nói xong lại híp mắt nhìn nhìn Long Hành Thiên mặt bình tĩnh , ngoan ngoãn ngồi trở lại trên ghế: “Ba ba, con có thể đi không?”
Long Hành Thiên bất đắc dĩ: “Đi đi đi, phục hai người các ngươi.” Quay đầu lại lặng lẽ đối Chu Châu nói: “Thằng nhóc này tối được một tấc lại muốn tiến một thước, em đừng đối quá tốt.”
Chu Châu mỉm cười: “Được một tấc lại muốn tiến một thước, đây không phải rất giống với anh sao?”
Long Hành Thiên buồn bã nói không ra lời.
Nhưng mà, hiện giờ, chính cậu nấu một chén cháo gạo thơm ngào ngạt bày ra trước mắt, tản ra mùi hương hấp dẫn……
Đói bụng lâu như vậy, có thể không húp sao?
Đáp án đương nhiên là không rồi.
Cho nên, Long Hành Thiên không hề do dự xuống tay.
Hai người đều là người trưởng thành rồi, làm loại sự tình này hình như thuận lý thành cương, nhưng Chu Châu không có kinh nghiệm thân thể cứng ngắc, quá trình làm công tác chuẩn bị hơi lâu một chút. (thuận lý thành cương: rõ ràng, hợp lẽ, lo-gic)
Long Hành Thiên không có… điểm nào không kiên nhẫn, ngược lại thực ôn nhu một bên hôn cậu, bên kia ngón tay cũng không nhàn rỗi, ở phía sau khuất của cậu vuốt ve, lần đầu tiên đương nhiên cho cậu lưu lại kỉ niệm tốt đẹp.
Chu Châu thân thể cứng ngắc lợi hại, tươi cười cũng có chút miễn cưỡng.
“Anh thật sự muốn?” Ngữ khí có phần khẩn trương.
Long Hành Thiên gật gật đầu, ánh mắt nghiêm túc nhìn chằm chằm Chu Châu: “Anh thích em.”
Chu Châu cũng nhìn chăm chú vào Long Hành Thiên, tựa như cảm nhận được trong mắt của hắn nồng đậm tình tự, như buông tha khe khẽ thở dài, có chút xấu hổ nói: “Kia nhẹ một chút, em nghe nói sẽ rất đau.”
Long Hành Thiên nghi hoặc nói: “Nghe ai nói?”
“Ách…… Tư liệu trên mạng .”
“Em đối phương diện này có hứng thú sao? Còn đi thăm dò tư liệu.” Long Hành Thiên nhếch lên khóe miệng cười cười, trong lòng không khỏi hoài nghi, Chu Châu không tìm bạn gái có lẽ là bởi vì cậu căn bản không phải thẳng nam quan điểm rất cao trong tưởng tượng, mà vẫn có khuynh hướng cong đây —— bất quá hiện tại cũng không phải thời điểm khảo cứu điều này. (=)))
Kéo cậu qua, nhẹ nhàng ở trên môi hôn xuống, “Yên tâm, anh sẽ cẩn thận.”
Một bên ở trên người cậu hôn môi, dời đi lực chú ý của cậu, đầu ngón tay lại nhanh chóng chuẩn xác dựa vào dầu bơi trơn, sáp nhập bí huyệt phía sau.
Bởi vì địa phương chưa từng bị người chạm qua đột nhiên có vật khác thường xâm lấn, thân thể Chu Châu nháy mắt cứng ngắc, Long Hành Thiên cười trấn an cậu, một bên ôn nhu khẽ vuốt sau lưng của cậu, “Thả lỏng một chút, em như vậy khiến anh cảm thấy rất mang tội a.”
Chu Châu cười cười: “Kia hay là thôi đi, em thực mệt……”
Một chút cũng nhìn không ra cậu mệt, trái lại do quá mức khẩn trương, lông mi đều nhẹ run rẩy.
Chu Châu ra vẻ trấn định như vậy, phản ứng trúc trắc, làm cho Long Hành Thiên trong lòng mềm nhũn, bất quá, không thể bởi vì mềm lòng mà cho cậu chạy, mở tiền lệ về sau lại càng không dễ làm.
“Sao có thể tùy tiện coi như xong?” Long Hành Thiên trở mình, đem Chu Châu đặt ở trên giường, cho cậu một nụ hôn ngọt ngào, chờ thân thể cậu hơi trầm tĩnh lại chút, lúc này mới bắt đầu lấy tay khuếch trương bôi trơn……
Tuy rằng ngón tay tham nhập thân thể cảm giác đảo quanh rất quái dị, nhưng hắn ôn nhu cùng quý trọng, động tác biểu hiện lại vô cùng nhẹ nhàng nhuần nhuyễn.
Có dầu bôi trơn trợ giúp, ngón tay ra vào đã rất thuận lợi, hậu huyệt cũng thích ứng dị vật xâm lấn, khép mở lại như đang mời gọi.
Long Hành Thiên lại như trước không thể động, chờ Chu Châu hoàn toàn trầm tĩnh lại, lúc này mới đem bộ vị sớm gắng gượng để tại nhập khẩu ngượng ngùng kia.
Chu Châu quay đầu đi chỗ khác, ngón tay không khỏi nắm chặt gra giường, chờ đợi khoảnh khắc đáng sợ trong truyền thuyết, lại đột nhiên bị Long Hành Thiên kéo tay, mười ngón đan nhau.
“Đừng khẩn trương, sẽ thoải mái.”
Long Hành Thiên nói xong, thong thả mà kiên định tiến vào —— bị dũng đạo cực nóng mềm mại quấn lấy bao quanh, khoái cảm ngập đầu lủi thẳng lên, toàn thân không cẩm được run rẩy. Tuy rằng rất muốn ở trong cơ thể cậu điên cuồng tiến lên một phen, lại nhìn đến cậu bởi đau đớn mà nhíu mày, cùng mấy ngón tay co rút lại trắng bệch, trái tim cũng bị liên lụy đau đớn nổi lên.
“Đau lắm hả?” Long Hành Thiên ngữ khí dị thường ôn nhu.
Chu Châu sắc mặt trắng bệch, hít một hơi thật sâu lúc sau, mới lạnh nhạt cười, “Hoàn hảo……”
Rõ ràng là đang mạnh mẽ chống đỡ.
Long Hành Thiên cúi thân xuống đến nhẹ hôn cậu, “Anh yêu em, Chu Châu.”
Bởi ánh mắt và ngữ khí hắn quá mức nghiêm túc, Chu Châu không khỏi toàn thân run lên, cắn chặt răng, chống đỡ thân thể nghênh hợp động tác của hắn.
Long Hành Thiên yêu thân rất cố gắng, làm cho dục vọng toàn bộ chưa vào, bắt đầu nhập xuất va chạm kịch liệt !
Như đang biểu đạt bản thân đối cậu tình yêu mãnh liệt, đọng lại tình tự lúc lâu theo động tác cuồng nhiệt phát tiết ra……
Mới đầu như xé rách thống khổ, dần dần mất cảm giác, khoái cảm vi diệu theo từng lần nện lủi vào toàn thân, Chu Châu trên mặt dần dần vựng khai một tầng phấn bạch xinh đẹp, tuy rằng cắn răng, tiếng rên rĩ sung sướng rơi sót ra, tất cả ngón tay rất nhanh cũng buông ra, ngược lại ôm lấy lưng Long Hành Thiên.
“Ah…… A……”
Theo động tác sâu nhợt nhạt của cậu, không khỏi kêu lên tiếng, điên cuồng tiến lên kích thích một vòng lại một vòng khoái cảm ngập đầu, như thủy triều đem hai người bao phủ……
Thật lâu sau, rốt cuộc đồng thời tới cao trào, Long Hành Thiên ở bên tai hỏi: “Thoải mái chứ?”
Chu Châu không để ý tới hắn, ngửa đầu nhẹ nhàng thở hổn hễn, ngón tay cũng từ trên lưng hắn thả xuống, trên mặt vốn đỏ lại chưa lui đi, bộ vị bị chôn trong thân thể cậu lại gắng gượng khiến phẫn hận không thôi.
“Được rồi chứ? Em muốn nghỉ ngơi……” Tìm lấy cớ muốn chạy trốn, lại bị hắn dùng tay bắt lấy phần eo kéo khoảng cách lại gần.
“Còn sớm mà, lại đến một lần đi.” Ý xấu ở trong cơ thể cậu giật giật, thành công khiến cho Chu Châu rên rỉ rất nhỏ : “A…… Anh thật sự là……”
“Lần đầu tiên đương nhiên cấp cho em lưu lại kỉ niệm đẹp, nếu không, như thế mới đối em thoát y hấp dẫn, hy sinh lớn như vậy.” Long Hành Thiên nhẹ cười, ôm chặt Chu Châu, động tác trong cơ thể cậu tiến lên nhanh hơn.
“Anh thật sự là được…… Tấc…… Tiến……”
Gian nan phát ra thanh âm vỡ vụn, chữ thước cuối cùng vẫn chưa nói thành lời, đã bị một trận thở dốc kịch liệt thay thế.
Phòng ngủ Long Hành Thiên bóng người chồng nhau, xuân sắc dạt dào.
Cách vách Tiểu Long diễn lại trong mộng đẹp chảy nước miếng: “Ba ba nói, chú Chu ngày mai sẽ mang con đi sân chơi, tàu lượn, chơi bạt nhún……”
Sáng sớm hôm sau, Long Diễn thức dậy lúc sau, đột nhiên cảm thấy rất bụng đói, liền tiện đường sờ soạng qua phòng ngủ cha, gõ gõ, ai? Cửa sao lại khóa.
Long Diễn thực hoang mang lại gõ cửa gõ cửa, chỉ thấy cha tùy ý quấn cái áo ngủ đi ra, “Mới sáng sớm gõ cái gì?” Làm bộ muốn nhéo lỗ tai Long Diễn.
Long Diễn lui lui cổ, “Ba, con đói bụng.” Thăm dò hướng phòng ngủ nhìn lại, mơ hồ thấy chú Chu cũng ngủ ở trên giường.
“Mới sáng sớm lại đói bụng, ngươi cầm tinh heo sao?” Long Hành Thiên búng cái trán Long Diễn.
Long Diễn nghiêm túc nói: “Trải qua một đêm nghiêm chỉnh tiêu hóa, mới sáng sớm đương nhiên sẽ đói.”
“Đói bụng tự mình tìm ăn, trong tủ lạnh có sữa bánh ngọt, ngươi chỉ dài miệng mà tay không dài sao? Xú tiểu tử.” Lại búng lỗ tai một cái.
Long Diễn ngoan ngoãn gật đầu, “Nga.” Sau đó lại thăm dò hướng phòng ngủ nhìn thoáng qua, “Chú Chu bị bệnh, ba ba đem chú ấy về phòng săn sóc?”
Long Hành Thiên nhẹ khụ một tiếng: “Ừ, chú ấy phát sốt.”
“Nghiêm trọng sao?”
“Thực nghiêm trọng, cho nên ngươi đừng tới quấy rầy chú, nghe rõ không? Ăn xong bữa sáng tự mình đi chơi trò chơi.”
Long Diễn gật gật đầu, xoay người chạy đi.
Long Hành Thiên thì trở lại phòng ngủ, tiếp tục thưởng thức vẻ mặt Chu Châu đang ngủ.
Tối hôm qua do quá mệt mỏi, Chu Châu ngủ thật sự say, gắt gao nhắm mắt lại, khẽ mím môi, vẻ mặt đơn thuần vô hại —— nhưng Long Hành Thiên lại biết, cậu mới không phải cừa con đơn giản, thủ đoạn cực cao minh, bằng không làm sao có thể ở giới luật sư bắt đầu ba năm thành thần thoại bất bại.
Cậu bất quá là giỏi về ngụy trang mà thôi, chẳng qua tối hôm qua chưa kịp ngụy trang thôi, trực tiếp mà phản ứng trúc trắc, thật sự làm cho lòng người ngứa khó nhịn, vì thế có chút không khống chế được phải hơn hai lần.
Long Hành Thiên không khỏi cười sờ sờ mũi, rốt cuộc thành công cùng cậu tiến hành tới bước cuối cùng rồi, tuy rằng tốc độ quá nhanh mà có chút bất ngờ, nhưng Long Hành Thiên như trước cảm thấy phi thường thỏa mãn, ít nhất, thân thể hai người đặc biết phù hợp, dưới khoái cảm mãnh liệt điên cuồng hơn nửa đêm, không để lại điều gì tiếc nuối.
Cậu ấy nhìn qua cũng rất hưởng thụ, tuy rằng vẫn mạnh miệng trốn tránh vấn đề, nhưng khoái trá rên rỉ kia cũng không lừa được người.
Chu Châu lông mi run rẩy, ánh mắt chậm rãi mở, nhìn Long Hành Thiên khuôn mặt thật to tươi cười lúc sau, nhẹ nhàng cười cười, hỏi: “Mấy giờ?”
“Tám giờ.”
Chu Châu muốn ngồi dậy, nổi lên một trận bủn rủn nửa phần eo, lại bất đắc dĩ nằm trở về.
Long Hành Thiên ôn nhu nói: “Nếu mệt ngủ tiếp tí nữa, ngày mai cuối tuần không cần làm việc.”
“Ừm.” Chu Châu gật đầu, sau đó giật giật đầu, quấn quấn chăn, vẻ mặt biểu tình thỏa mãn tiếp tục ngủ.
Một lát, lại mở mắt ra: “Anh ngồi ở đây em ngủ không được, đi bồi Tiểu Diễn đi.”
Long Hành Thiên mỉm cười, đưa tay sờ sờ tóc Chu Châu, nhẹ giọng nói: “Anh vẫn có một vấn đề muốn hỏi em.”
“Ừ.”
“Em nhớ rõ anh sao? Cái kia thời đại học trộm thầm mến kẻ ngốc em.” Dừng một chút, lại bất đắc dĩ thở dài, nói: “Anh khi đó còn thường xuyên chạy tới trường học tụi em, nhìn em ở trên toà án mô phỏng biện luận, vẫn trộm chú ý em, chẳng qua mỗi lần gặp mặt em lại chỉ chào hỏi nói ‘xin chào’, khiến anh cảm thấy phi thường buồn bực.”
Chu Châu nhẹ cười: “Anh cứ nói đi?”
“Còn kêu anh nói cái gì, anh là cho em giải thích.” Long Hành Thiên bàn tay vòng qua thắt lưng Chu Châu, săn sóc mát xa cho cậu.
Chu Châu dừng một chút, hướng trên người Long Hành Thiên đến gần một ít, thản nhiên nói: “Em nói rồi, con người em không dễ nhớ rõ người, lúc trước ngay cả bạn phòng đều ở chung một vòng sau mới quen thuộc được.”
Long Hành Thiên không khỏi một trận mất mác: “Xem ra em đối với anh không có ấn tượng……”
Còn chưa nói xong, đã bị Chu Châu cười cắt ngang: “Nhưng mà, có chút người cả ngày ở trước mặt em lúc ẩn lúc hiện, còn mỗi lần ăn cơm đều kế bên em, biệt biệt nữu nữu chạy sát theo em lướt qua, em muốn không nhận ra đều không được.”
Long Hành Thiên trong lòng ngẩn ra: “Vậy em biết anh thầm mến em sao?”
“Không xác định, khi đó quá nhỏ, cảm giác mông mông lung lung, em không biết anh muốn làm gì, đành phải rất lễ phép đối anh, sau anh lại biến mất không hiểu, em chỉ cảm thấy rất kỳ quái.”
Chỉ có nhân tài nhận thức sẽ nói “Xin chào”, nếu người xa lạ, ai lại nhàn rỗi mỗi lần gặp mặt đều chào hỏi?
Long Hành Thiên không khỏi bật cười, âm thầm chửi mình ngu ngốc, rối rắm nhiều năm như vậy, quả nhiên khi đó quá ngu ngốc, đạo lý rõ ràng như vậy cũng chưa suy nghĩ cẩn thận.
Còn tưởng rằng Chu Châu mỗi lần đều nói “Xin chào” là bởi căn bản không nhớ rõ mình……
Chu Châu chính là cái loại người bình tĩnh đạm mạc này, chính mình không chủ động nói minh bạch với cậu, chẳng lẽ hy vọng cậu có thể trái lại đuổi theo hỏi: “Bạn đi theo mình làm gì” sao?
Bất quá bây giờ nghĩ lại, khi đó mông lung ngây ngô thầm mến, cho dù thổ lộ, cũng sẽ không có kết quả tốt.
Ít nhất, đoạn thời gian ông ba bức mình xuất ngoại kia, tưởng niệm và tra tấn tất cả đều tự mình độc lập thừa nhận, năm đó không có đem dụ dỗ Chu Châu —— đây là chuyện đáng được ăn mừng cỡ nào.
Hiện giờ đã trở lại, hai người tuổi tác như vậy, lịch duyệt như vậy, không có gánh nặng lớn như vậy, mới càng thích hợp cùng một chỗ đi.
Như vậy, hiểu lầm và bỏ lỡ năm đó, nghiêm khắc mà nói, cũng là điều kiện khách quan cho tình yêu thuận lợi hiện giờ.
Long Hành Thiên càng ôm chặt Chu Châu, nghiêm túc nói: “Vậy hiện tại, em yêu anh chứ?”
Chu Châu cười mà không đáp.
“Anh muốn nghe em nói.” Long Hành Thiên chấp nhất hỏi.
“Ngôn ngữ có đôi khi quá mức trống rỗng, em có ý tứ gì anh còn chưa hiểu sao?” Chu Châu chỉ chỉ dấu vết xanh tím trước ngực, thản nhiên nói: “Em còn chưa ngủ đủ, tiếp tục.”
Sau đó càng kéo chăn trở về, nhắm mắt lại.
Long Hành Thiên nở nụ cười, trong lòng hiểu cậu là không được tự nhiên không chịu nói ra lời, nhưng hành động thực tế đã chứng minh rồi, cậu đối với mình cũng không phải không có cảm giác.
Bằng không tối qua cũng sẽ không ỡm ờ cùng mình làm đến bước kia.
Gặp Chu Châu ngủ an ổn, Long Hành Thiên trong lòng ấm áp, không khỏi cũng nằm lại, đem cậu ôm, cùng nhau quay lại giấc ngủ.
Đương nhiên, Long Hành Thiên cũng không có ngủ, chỉ là lẳng lặng cảm thụ hô hấp và nhịp tim của cậu, hưởng thụ loại cảm giác hạnh phúc tràn đầy trong ngực này.
Thẳng đến khi mười giờ sáng, Chu Châu mới tỉnh lại, Long Hành Thiên đang ngồi ở đầu giường đọc sách, Chu Châu không khỏi nhíu mày: “Anh không nhìn tới xem Tiểu Diễn sao?”
Long Hành Thiên nói: “Anh đi xem rồi, nó đang chơi game.”
Chu Châu gật đầu, nhu nhu thái dương có chút đau nhức, ngồi dậy, chăn đơn trượt xuống, lộ ra một mảnh lớn hôn ấn che kín trong ngực
Long Hành Thiên buông sách, liếc mắt nhìn Chu Châu cực kì khêu gợi một cái, cười hỏi: “Đói bụng chưa? Anh đi chuẩn bị đồ ăn cho em.”
“Ừm.” Chu Châu mỉm cười, Long Hành Thiên lại gần hôn cậu một cái, lúc này mới đứng dậy đi nhà bếp.
Một lát sau , Tiểu Long Diễn đẩy cửa ra, đem đầu dò xét tiến vào, nhìn thấy Chu Châu ngồi ở trên giường, nhếch miệng nở nụ cười: “Chú Chu tỉnh?”
Chu Châu cười gật đầu.
Long Diễn hai bước liền chạy tới, trong tay đặt hòm thuốc bên cạnh, lục ra một hộp thuốc hạ sốt, ngồi ở đầu giường nghiêm túc hỏi: “Phát sốt khá hơn chút nào chưa ạ?”
Chu Châu đoán rằng Long Hành Thiên lại lừa gạt trẻ nhỏ, bất quá chuyện này cũng không cách nào giải thích, đành phải tương kế tựu kế hàm hồ đáp: “Ừ, tốt hơn nhiều.”
Long Diễn nháy mắt mấy cái: “Chú không phải phát sốt rất nghiêm trọng, ra bệnh sởi ?”
Chỉ chỉ chỗ xương quai xanh mảnh lớn hôn ấn.
Chu Châu tươi cười cương ở bên môi, nhanh chóng dùng chăn thân thể: “Cái kia…… Sẽ lây bệnh, cháu đi nhà bếp với ba ba cháu ăn trước, chú nghỉ ngơi một chút nữa.”
“Dạ, chú nghỉ ngơi khỏe a, không theo bồi cháu đi sân chơi cũng không sao! Hạ sốt rồi bàn sau, cháu đem thuốc cho chú đến đây.” Tiểu Long Diễn ý tưởng đơn thuần, thật đúng là cho rằng phát sốt ra một thân bệnh sởi.
Chu Châu có chút dở khóc dở cười, càng cảm thấy không chú ý mà trước mặt trẻ nhỏ bại lộ hôn ấn của mình —— phi thường dọa người.
Long Hành Thiên vốn định đem cơm đưa đến phòng ngủ, kết quả Chu Châu lại rời giường, rửa mặt chải đầu xong, ngồi ở phòng ăn cùng nói chuyện với Tiểu Diễn .
Lúc ba người cùng nhau ăn trưa, Chu Châu đột nhiên hỏi: “Tiểu Diễn muốn đi sân chơi sao?”
Long Hành Thiên nhíu mày: “Nó không muốn đi.”
Long Diễn bĩu môi: “Muốn đi.”
Hiện tại có cái lồng Chu Châu, thằng nhỏ này lá gan càng lúc càng lớn.
Chu Châu mỉm cười sờ sờ đầu Tiểu Diễn: “Chú cùng cháu đi, ngày mai đi, hôm nay…… Thân thể có chút không thoải mái.”
Tiểu Long Diễn bật người hưng phấn kêu lên: “Thật tốt quá, cám ơn chú Chu!” Nói xong lại híp mắt nhìn nhìn Long Hành Thiên mặt bình tĩnh , ngoan ngoãn ngồi trở lại trên ghế: “Ba ba, con có thể đi không?”
Long Hành Thiên bất đắc dĩ: “Đi đi đi, phục hai người các ngươi.” Quay đầu lại lặng lẽ đối Chu Châu nói: “Thằng nhóc này tối được một tấc lại muốn tiến một thước, em đừng đối quá tốt.”
Chu Châu mỉm cười: “Được một tấc lại muốn tiến một thước, đây không phải rất giống với anh sao?”
Long Hành Thiên buồn bã nói không ra lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.