Chơi Game, Trói Đại Thần

Chương 51: Ba người đi

Mèo Say Yêu Cà Phê

06/11/2013

Edit: Dol

Thu Hương dứt lời, chỉ nghe thấy tiếng ‘ lạch cạch ’, ly trên tay Nguyệt Nguyệt trực tiếp rơi trên mặt đất vỡ vụn mở ra, không biết làm rớt ly của NPC cần đền tiền không? Phi …. hình như bây giờ lâu phải lúc lo chuyện này?

Nguyệt Nguyệt lắc đầu kinh ngạc nhìn về phía Thu Hương. Cằm cô muốn trật khớp rồi: “Làm sao có thể? Nhẫn đã nhận đại thần rồi, Tầm nguyệt tại sao có thể là chủ nhân nhẫn nam?” vừa nói cô vừa chi đôi nhẫn cặp trên tay cô và đại thần cho Thu Hương xem.

Nguyệt Nguyệt cũng nhìn nhẫn trên tay đại thần, chiếc nhẫn này đeo tại trên ngón tay anh nhìn rất được ….. ách … hình như bây giờ cũng không phải lúc nghĩ tới chuyện này, hơn nữa nếu lúc trước không phải vì chiếc nhẫn này, cô sao lại bị đội cái mũ cưới lên đầu? Thu Hương nhìn chiếc nhẫn trên tay đại thần cũng rất nghi hoặc. Không thể như vậy, cô sờ xương là tuyệt đối không sai! sao có thể nhảy ra hai chủ nhân của chiếc nhẫn? Năm đó phụ thân bà chỉ nói mỗi chiếc nhẫn đều tự động tìm chủ, cũng chỉ có một đôi phù hợp với cặp nhẫn này. Có thể cha bà cũng không đoán được sẽ có chuyện như vậy sẽ xảy ra.

Thấy ba người trước mặt nghi ngờ nhìn mình, Thu Hương thở dài nói: “Ta đã xác nhận qua cốt cách của Tầm Nguyệt hắn là người phù hợp nhẫn nam, chỉ là ta cũng không rõ ràng tại sao lại xuất hiện hai người chủ nhân của nhẫn nam, hơn nữa … ” nói tới đây, Thu Hương có chút muốn nói lại thôi, bà nhịn xuống những lời muốn nói.

Đại thần và Tầm Nguyệt nghe không hiểu gì cả, họ căn bản không biết bí mật của cặp nhẫn. Cho nên nghe thấy lời nói của Thu Hương và Nguyệt Nguyệt đều tràn ngập nghi hoặc. Chuyện gì đang xảy ra đây? Còn có nhiệm vụ mà Nguyệt Nguyệt nói là cái gì?

Tầm Nguyệt thì càng hồ đồ, hôm nay anh chỉ đến đặt may quần áo, kết quả chủ tiệm này đo người xong, trực tiếp quăng một tia sáng trắng lên người anh, sau đó liền nghe thấy tiếng nhận nhiệm vụ ‘ giải cứu tình lang của Thu Hương’, sau đó bà liền kích động kêu anh ở lại trong cửa tiệm, nói là muốn anh gặp cô gái đi cứu tình lang của bà.Chẳng được bao lâu thì bọn Nguyệt Nguyệt tới.

Bên đại thần nhiều nghi vấn hơn một chút, khi Nguyệt Nguyệt lấy ra chiếc nhẫn đó, anh cũng chỉ thấy kinh ngạc mà thôi, mãi đến khi anh vô tình thấy chiếc nhẫn màu tím trên ngón tay cô, anh liền đoán chiếc nhẫn kia và chiếc trên tay cô là một đôi. Nếu đeo được thì là chủ nhân của nó thì không bằng anh đeo nó vậy, cái chính là chiếc nhẫn kia cũng giống như bất đấc dĩ lắm mới cho anh đeo vào.Bởi vì lúc ấy anh rõ ràng cảm giác được khi anh cầm chiếc nhẫn ấy, nó giống như muốn trốn khỏi tay anh. Đang nhìn đến vẻ mặt Thu Hương muốn nói lại thôi, trong lòng cô lại thêm buồn bực.

Nguyệt Nguyệt đau đầu ôm cái trán nói : “Vậy bây giờ làm sao đây? Nhẫn chỉ có một, nhưng lại có hai người . Chẳng lẽ lấy dao chém chiếc nhẫn làm đôi à?”

“Này, kỳ thật còn có cái cách!” Thu Hương cân nhắc một chút sau mở miệng nói.

“Cách gì?” ánh mắt Nguyệt Nguyệt tràn đầy hi vọng hỏi. “Các ngươi có thể ba người cùng đi a!” Thu Hương nói ra biện pháp.

“Tại sao muốn ba người cùng đi?” Mắt Nguyệt Nguyệt hàm chứa nguy hiểm nhìn Thu Hương.



Bị ánh mắt nguy hiểm của Nguyệt Nguyệt nhìn làm cho Thu Hương cảm thấy da đầu run lên, nhưng bà vẫn nói hết những câu mà mình muốn nói: “Bởi vì ta đã đem nhiệm vụ này cho Tầm Nguyệt rồi, hơn nữa nhiệm vụ này thì không cách nào hủy bỏ. Không tin chính ngươi thử đi, không hủy bỏ được mà! Hơn nữa nếu không hoàn thành các ngươi đều nhận trừng phạt cấp S.”

Nói xong Thu Hương bưng ấm không trên bàn: “Ta pha trà cho, mọi người tự thương lượng đi.” Sau đó liền chạy trốn.

Nghe xong Thu Hương nói xong, Nguyệt Nguyệt không tin mở khung nhiệm vụ của mình ra, hủy bỏ nhiệm vụ của Thu Hương, nhưng mặc kệ cô click thế nào, nhiệm vụ kia vẫn nằm trong khung nhiệm vụ, quá đang nhất là, bên dười nhiệm vụ kia có một dungc hữ màu đỏ, trên đó viết: sau khi nhận nhiệm vụ không thể hủy bỏ, nếu trong vòng nửa năm không thể hoàn thành, người chơi sẽ nhận trừng phạt cấp S!

Mà đại thần đang nghe trừng phạt cấp S, lông mày nhíu lại, mở ra khung nhiệm vụ của mình, nhìn nhiệm vụ khi đeo nhẫn vào tự động xuất hiện, phía dưới cũng hiện trừng phạt cấp S. Anh cầm điện thoại mình gọi, chờ điện thoại chuyển anh mới hỏi: “Trò chơi của mấy người khi nào đặt ra trừng phạt cấp S?”

Đối phương có lẽ bị anh đột nhiên hỏi đột ngột nên choáng, qua vài giây mới dùng giọng khàn khàn hỏi: “Cậu là An thiếu gia?”

“uhm. . .”

“Có thể là lúc thí nghiệm thêm vào.”

“Cấp S là trừng phạt gì?”

Đối phương kêu An Lạc Phi đợi một chút rồi gọi điện thoại hỏi bộ phận kỹ thuật sau mới lại trả lời lại cho An Lạc Phi: “Trừng phạt cấp S, là đem nhận vật về lại cấp 0, hơn nữa sở hữu thuộc tính cơ bản đều bị giảm một nửa. Cho nên nếu bị xử trừng phạt cấp S, tài khoản kia tương đương bị phế hết rồi!”

Nói xong câu đó, đối phương còn chưa yên tâm.Hắn nói thêm: “An thiếu gia lần trước tôi có đề cập qua chuyện thêm cổ phần ngaì thấy thế nào?” Người đó nói chuyện có chút cẩn thận.

“Nếu hạng mục mới của bên kia làm tôi cảm thấy hứng thú, chuyện nhập cổ không có vấn đề. Được rồi ~~ hai ngày này tôi sẽ rút thời gian tự mình qua chô ông bàn !” An Lạc Phi tạm biệt người kia rồi tắt điện thoại.



Nhìn cái dòng chữ màu đỏ đó Nguyệt Nguyệt hoàn toàn bạo phát, tập thể NPC này muốn chỉnh người chơi à? Cô dám khẳng định lúc cô nhận nhiệm vụ của Thu Hương tuyệt đối không có cái dòng màu đỏ này, hoặc là nói là trước khi bước vào chỗ Thu Hương, dòng chữ đỏ trừng phạt cấp S này không hề có, cố tình lúc Thu Hương kêu mình xem thì dòng chữ này lại xuất hiện! Hơn nữa trừng phạt cấp S là cái gì? Vì sao chưa từng nghe người ta nói qua?

Tầm Nguyệt nhìn vẻ mặt buồn bực của cô, đang suy tư.

Nguyệt Nguyệt nhìn đại thần mới quay đầu, hỏi Tầm Nguyệt : “Thu Hương thật sự đã đem nhiệm vụ này cho anh?”

“uhm!” Tầm Nguyệt vẫn cười ôn nhu.

“Vậy dưới nhiệm vụ có dòng chữ màu đỏ không?” Nguyệt Nguyệt khẩn trương cầm tay anh hỏi. Lúc này trong mắt đại thần bỗng dưng hiện lên một tia lạnh. Sau đó không nói tiếng nào kéo tay cô về. Tầm Nguyệt mở ra nhiệm vụ của mình nhìn sơ qua mới nói: “Nếu cái em nói là dòng chữ trừng phạt cấp S thì ~~ như vậy anh có!”

Đại thần thản nhiên mở miệng nói: “Tôi cũng có!”

A… đại thần cũng có? ? Nghe được lời họ xong, Nguyệt Nguyệt hoàn toàn buồn bực.

Tầm Nguyệt thu lại nụ cười trên mặt, thở dài, ai oán nói: “Aiz ~~ nếu Nguyệt Nguyệt thật sự không muốn ta và hai người cùng làm nhiệm vụ thì ta sẽ không đi nữa, trừng phạt cấp S không có sao!” Giọng nói kia rất than vãn cực kỳ ai oán.

Cái này nói …. nếu thật sự là không cho ta đi, đây tuyệt đối là chuyện trời đất bất dung. Nguyệt Nguyệt nhìn bộ dạng Tầm Nguyệt, đột nhiên cảm giác mình càng đau đầu, như thế nào gần nhất cứ gặp phải biến thái, đại thần là một, động một chút là ở trước mặt mình chơi trò thay đỏi sắc mặt, không nghĩ tới này Tầm Nguyệt cũng như vậy, bọn họ nghĩ cô dễ khi dễ à, không dễ đâu? Biết đổi sắc mặt là giỏi à?

An lạc phi nhìn bộ dạng Tầm Nguyệt bức người này, môi mỏng hơi nhếch lên cười lạnh, nhóc này cũng dám bắt chước mình chỏi trò ai oán à? Nguyệt Nguyệt chắc đã miễn dịch với vẻ mặt này rồi! Nhưng chuyện xảy ra phía sau lại làm mặt anh biến đen! Suy nghĩ nửa ngày, cô mới bất đắc dĩ nói: “Quên đi, quên đi, cùng đi luôn! Cũng không biết cái trừng phạt cấp S là cái gì, không may nó cực nghiêm trọng, vậy anh không phải mệt muốn chết. Dù sao tôi cũng mù đường, thêm người lại them một người tìm đường, hai người các anh phụ trách tìm đường đi!”

Nghe xong lời Nguyệt Nguyệt nói, khuôn mặt Tầm Nguyệt lại lần nữa treo đầy tươi cười. An lạc phi thấy nụ cười Tầm Nguyệt càng âm trầm, không biết hắn tiếp cận cô rốt cuộc có cái mục đích gì. Anh lạnh lùng nói: “Trừng phạt cấp S là cho nhân vật xuống tới cấp 0, thuộc tính cơ bản đều giảm một nửa.”

Nguyệt Nguyệt thét to: “Không phải chứ? ?” trời ạ ~~ nếu vừa mới bắt đầu Tầm Nguyệt cũng còn có thể cười lạnh, như vậy khóe miệng của hắn giờ bắt đầu run rẩy , đây rốt cuộc là trừng phạt biến thái gì? Nếu quả thật bị trừng phạt cấp S không phải là tương đương san hào sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chơi Game, Trói Đại Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook