Chương 18: BỊ NGƯỜI LUÂN BẠCH
Mèo Say Yêu Cà Phê
06/11/2013
Edit: A Tử
Nguyệt Nguyệt đem cơm trưa mua về đưa cho ngủ ba người trong phòng, nhìn ba người đều ăn cơm trưa xong, mới chậm rãiquay lại Computer trước mặt chính mình, nhưng là không nghĩ tới là, lại chỉ thấy năm cổ thi thể, thi thể chính mình và bốn người trong đội, mà người giết đúng là đứng ở bên cạnh mình ‘ Lạc Vũ Phỉ Phi ’. Nguyệt Nguyệt nhìn thấy mọi người trong đội toàn bộ cũng đã nằm trên đất, trong lòng phi thường tức giận, rất không hiểu được ‘Lạc Vũ Phỉ Phi’ giết mình coi như xong rồi, vì sao còn muốn giết người trong đội ngũ của cô, liền ở trong đội hỏi: “Các ngươi như thế nào mà chết?” 【 {kênh đội ngũ} 】Kiều Khí Công Chúa: “ngươi mới vừa đi thì nữ nhân này liền mang theo một đội người xuất hiện, chúng ta cũng chưa có phản ứng gì đã bị nàng giết chết.” Nguyệt Nguyệt không hiểu, chẳng lẽ người đàn bà kia giết mình còn không hết giận, cho nên lấy người trong đội đội của mình giết cho hả giận sao? 【 {kênh đội ngũ} 】 Lam Nguyệt Lệ: “vì sao các ngươi cũng bị nàng giết chứ?” 【 {kênh đội ngũ} 】Đao Đao Kiến Cốt: “đó là bởi vì, bọn họ muốn ngươi sống lại để luân bạch, chúng ta ngăn cản bọn họ, sau đó bọn họ đem chúng ta giết đi.” Lúc này vẫn trầm mặc Nam Cung Thụ mở miệng nói: 【 {kênh đội ngũ} 】 Nam Cung Thụ: “thực xin lỗi! Ta đáp ứng nói ngươi rời đi trong lúc sẽ không để cho quái chạm vào ngươi, không nghĩ tới lại không ngăn cản được người khác giết ngươi.” Nguyệt Nguyệt nhìn thấy‘Nam Cung Thụ’lời nói trầm mặctự trách, mình và bọn họ hôm nay mới quen biết, bọn họ đại khả không cần thẳng mình , dù sao hiện tại rất nhiều người đều là chuyện nhà ai người nấy lo, nhưng mà bọn họ là vì bảo vệ Nguyệt Nguyệt không bị luân bạch, đã bị ‘Lạc Vũ Phỉ Phi’ người đàn bà kia giết chết, một loại cảm giác vô lực chưa bao giờ có tang lên trong long cô. Cô bắt đầu suy nghĩ sâu xa lên, mình là không phải quá mức mềm yếu rồi? Như vậy thì làm thế nào trả thù bọn họ?Côchơi cái trò chơi này chính là nghĩ ở trong trò chơi làm cho bọn họ đẹp mặt, kết quả chính mình còn chưa có tìm tới,thì người ta đã tìm tới cửa, giết mình còn chưa tính, dù sao bọn họ trong lúc đó có ân oán, nhưng là vì sao phải giết những người đi cùng cô? Giờ khắc này Nguyệt Nguyệt không còn có biện pháp biểu hiện được thờ ơ rồi, cô phẫn nộ hướng đứng ở bên cạnh mình ‘Lạc Vũ Phỉ Phi’ quát:: “Lưu Vũ Phỉ, ngươi không nên quá mức như vậy, hai người
chúng ta có ân oán ngươi có tất yếu liên lụy đến người khác như thế?
Bọn họ có đắc tội với ngươi sao?Chọc giận ngươi sao?Ngươi dựa vào cái gì giết bọn họ?” Lưu Vũ Phỉ lúc này ngồi ở trướcComputer mặt mãn nhãn trào phúng nhìn Nguyệt
Nguyệt nằm trên mặt đất mắng mình, trên mặt của cô hiện lên một tia
khoái ý ngoan cười, chỉ cần cùng nữ nhân này có quan hệ người cùng vật, cô toàn bộ đều hủy diệt! Cư nhiên lại không biết tự lượng sức mình chạy tới trò chơi này muốn tìm cô cùng Trần tuấn kiệt báo thù, thật sự là
buồn cười, cô ta lấy cái gì cùng mình đấu chứ? Thật đúng là nghĩ đến có được《 Ngạo Thiên thần đao 》 có thể cùng mình đấu rồi? Thật sự là quá
ngây thơ rồi!
Qua sau một lúc lâu, cô mới chậm rãi đánh chữ nói : : “chỉ bằng bọn họ không biết tự lượng sức mình tưởng cứu
được ngươi, đó chính là lý do ta giết bọn họ, bất quá nói trở lại, ngươi bây giờ bộ dạng thật sự là chật vật a! Một đao đều chịu không nổi, như
ngươi vậy còn muốn cùng ta đấu sao?”: “hơn nữa ta cho ngươi biết, ta hiện tại chẳng những giết
bọn họ, còn có thể làm cho bọn họ cùng ngươi giống nhau, đều bị ta luân
bạch về cấp 10. Nếu muốn ta không luân bạch bọn họ thì hãy đem《 Ngạo
Thiên thần đao 》giao ra đâycho ta, bằng không các ngươi một người đều
đừng nghĩ chạy trốn!”
Cô hung
hăng nói xong, còn khống chế nhân vật ‘Lạc Vũ Phỉ Phi’ chạy đến bên thi thể‘Lam Nguyệt Lệ’ , mắt nhìn xuống thi thểNguyệt Nguyệt, sau đó hướng
lên trên đá mấy đá.
Nguyệt
Nguyệt nhìn thấy Lưu Vũ Phỉ nói muốn đem mấy người trong đội ngũ
luânbạch, trong lòng hoàn toàn là sốt ruột rồi, coi như mình bị luân
bạch còn chưa tính, trăm triệu không thể kéo bốn người bọn họ cũng bị
luân bạch theo, bọn họ bởi vì chính mình bị giết một lần đã muốn đủ oan
uổng lắm rồi, nếu lại bị luân bạch. . . Bọn họ còn có thể chơi tiếp sao?
Nhưng là —— vũ khí? Rốt cuộc giao hay không giao đây? Nguyệt Nguyệt rất cam tâm,
tại sao mình lại ở thế bị động như vậy chứ?Ngay lúc Nguyệt Nguyệt giãy
dụa. Trong đội bốn người lại mở miệng an ủi Nguyệt Nguyệt.
【 {kênh đội ngũ} 】Kiều Khí công chúa: “Nguyệt tỷ tỷ, đừng nghe lời của cô ta, chúng ta mới sẽ không sợ này nữ nhân chết tiệt, luân bạch liền luân bạch,
cùng lắm thì ta luyện lại lần nửa thôi.”
【 {kênh đội ngũ} 】Đại Nhạn Nam Phi: “đúng vậy Nguyệt Nguyệt, đừng nghe cái bà tám
chết tiệc kia nói , chúng ta bây giờ cấp bậc không cao, cho dù luân bạch cũng không sợ, ta luyện lại một chút là được. Sau đó chúng ta sẽ đích
thân tìm cô ta báo thù , đến lúc đó ta cũng muốn cho cô ta nếm thử tư
vịbị luân bạch.”
【 {kênh đội ngũ} 】 Nam Cung Thụ: “ta đã không có hảo hảo nhìn ngó nhân vật của
ngươi, để ngươi bị cô ta giết chết, nếu ngươi lại bởi vì chúng ta liền
đem vũ khí lại giao cho cô ta, chúng ta đây chắc chắn sẽ không chơi
nữa.” Trước máy
tính Nguyệt Nguyệt hốc mắt hơi hơi cảm thấy một trận chua xót, ngửa
đầu mở trừng hai mắt, đem nước mắt nén trở về, không nghĩ tới Vô Tâm
nhận thức một tiểu đội, lại có nghĩa khínhư vậy.
Nguyệt
Nguyệt thật sự phi thường cảm động. Nhìn mình bị cái kia ‘ Mị Lực Tiểu
Tiểu ’ dùng kỹ năng 《 thần chi thúc phược》trói buộc, căn bản không có
biện pháp trở về thành.
Nguyệt
Nguyệt ngày đó ở trên mạng xem tư liệu, cũng đã đã từng gặp giới thiệuvề kỹ năng này, người bị này kỹ năng định trụ, trong 10 phút không có biện pháp tử vong mà quay về thành, cho dù là logout, nhân vật nhân vật cũng sẽ ở lại tại chỗ không cần thất, cho nên này kỹ năng liền trở thành
giết người cho hả giận, là kỹ năngluân bạch nhân tốt nhất. Mà lúc này
Nguyệt Nguyệt đangnói chuyện phiếm thì đột nhiên truyền tới một câu mật ngữ, Nguyệt Nguyệt xem xong chạy nhanh hỏi mọi người trong đội ngũ:
“trong các ngươi ai trúngkỹ năng ‘thần chi thúc phược’?
【 {kênh đội ngũ} 】Kiều Khícông chúa: “ta không có trúng kỹ năng này a. Nguyệt Nguyệt tỷ hỏi cái này làm cái gì a?”
【 {kênh đội ngũ} 】Đao Đao Kiến Cốt: “ta cũng vậy không có.”
【 {kênh đội ngũ} 】 Nam Cung Thụ: “không có.”
【 {kênh đội ngũ} 】Đại Nhạn Nam Phi: “ngươi bị bọn họ dùng ‘ thần chi thúc phược’ rồi sao?” Nguyệt
Nguyệt nhìn đến trong đội bốn người cũng chưa trung thần chi trói buộc
sau, hơi hơi thở dài nhẹ nhõm một hơi, chỉ cần không trúng cái kia kỹ
năng này, như vậy bọn họ là có thể chạy thoát bị vận mệnhluân bạch, nghĩ đến đây sau Nguyệt Nguyệt mở miệng ở trong đội cho bọn hắn phân phó
nói:
【 {kênh đội ngũ} 】 Lam Nguyệt Lệ: “các ngươi bốn người bây giờ trở về thành, nhớ rõ muốn đang nhìn đến ta đếm xong 123 thời điểm cùng nhau trở về thành.”
【 {kênh đội ngũ} 】Kiều Khícông chúa: “tỷ cũng sẽ theo bọn muội cùng nhau trở về đi?”
【 {kênh đội ngũ} 】 Nam Cung Thụ: “ngươi có phải hay không trúng ‘ thần chi thúc phược’?” Nguyệt
Nguyệt nhìn đến Nam Cung Thụ nói trúng tim đen nhìn ra cảnh trước mắt
mình, không khỏi cười khổ nói : “Cho dù ta một người bị luân bạch cũng
tốt hơn các ngươi cũng bị luân bạch a, hơn nữa ta sẽ bảo bằng hữu lại
đây cứu ta .”
【 {kênh đội ngũ} 】Đao Đao Kiến Cốt: “không được, chúng ta sao có thể để ngươi một
mình một người ở nơi này để người ta luân bạch chứ?”
【 {kênh đội ngũ} 】Đại Nhạn Nam Phi: “chính là, như vậy chúng ta sẽ bị coi là các cụ sao?”
【 {kênh đội ngũ} 】 Lam Nguyệt Lệ: “nhưng là ta không muốn thấy mọi người như vậy,
nhưng là ta lại không cam lòng giao vũ khí cho người đàn bà kia. Nếu các ngươi cùng ta bị luân bạch, như vậy ta sẽ không có biện pháp cùng các
ngươi kết giao bằng hữu, ta sẽ cảm thấy ta thiếu các ngươi.” Trong đội ngũ bốn người nhìn Nguyệt Nguyệt nói xong đều trầm mặc, cuối cùng vẫn là Nam Cung Thụ đã mở miệng:
“Nghe lời
của ngươi, chúng ta trở về.Đến lúc đó chúng ta lại mang Nguyệt Nguyệt
luyện cấp. Mối thù hôm nay chúng ta nhất định sẽ tự mình tìm nàng ta báo .”
Nhìn thấy
vậy Nguyệt Nguyệt có điểm cảm kích nhìn Nam Cung Thụ, tuy rằng hắn nói
chuyện ít hơn, nhưng là cũng là trực tiếp nhất, sáng tỏ nhất. Nguyệt
Nguyệt lặng lẽ mật cho hắn nói câu cám ơn! Mà hắn vẫn chưa đáp lời.
Nguyệt
Nguyệt nhìn ‘Lạc Vũ Phỉ Phi’ còn canh giữ thi thể của mình, liền ở trong đội đếm ba tiếng, sau đó nhìn thấy bốn đạo bạch quang hiện lên, trên
đất bốn cổ thi thể đều biến mất không thấy.
Nhìn thấy
bốn người đều đã trở về, Nguyệt Nguyệt cũng không cần lo lắng nữa, cùng
lắm thì chính là bị luân bạch nha, Nguyệt Nguyệt ở trong phòng ngủ nói
rõ:
“Mình bị Lưu Vũ Phỉ ngăn chặn a, cũng bị luân bạch, các cậu quay về thì phải mang mình đi luyện cấp a.”
Nguyệt
Nguyệt biết trong phòng ngủ ba người họ điều đang ở bản sao làm nhiệm
vụ, căn bản là ra cứu mình không được, cho nên chỉ nói thế xong liền
đứng dậy đi rót một chén nước, đợi cô cầm ly nước trở lại Computer chính mình, nhìn thấy ‘Lạc Vũ Phỉ Phi’ không ngừng đối với chính mình chém
lên chém xuống, rồi cô ngã xuống đất trong nháy mắt, cái kia ‘Mị Lực
Tiểu Tiểu’ liền quăng một cái Phục Hoạt Thuật, sau đó không ngừng tái
diễn cảnh vừa rồi.
Nguyệt Nguyệt nhìn đến kênh thế giới, trong phòng ngủ ba người bọn họ hoàn toàn phẫn nộ ở nơi đó chửi bậy .: “ta phát ra lệnh truy sát, đuổi giết ‘Lạc Vũ Phỉ Phi’ của bang hội ám sát, mỗi giết chết 1 là 10W kim tệ, mang theo ảnh đến lĩnh
thưởng, thời gian quy định không hạn chế.”
Cái tin tức này còn chưa làm cho mọi người lấy lại tinh thần, thì tiếp theo lời Bảo Nhi nói cũng đã làm cho mọi người cảm thấy hoảng sợ, phải biết rằng
người của《 Tam Nguyệt yên Vũ 》bên trong điều có RMB, trang bị hảo, cấp
bậc cao, hơn nữa còn là rất nhiều người chơi là mỹ nữ, trước đừng nói
các nàng bản thân mình có bao nhiêu lợi hại, chỉ là ở cái khu vực này ai đụng đến các nàng điều phải chết, các nàng tùy tiện nói một tiếng sẽ có một đống người làm chân sai vặt.: “bản nhân đại biểu bang hội 《Tam Nguyệt yên Vũ》, chính thức
tuyên bố cùng bang hội《 ám sát 》tuyên chiến, về sau bất kể là ở nơi nào, chỉ cần thấy người của bang hội 《 ám sát 》liền giết không tha.”< Tuyết
Vực Mị Cơ >: “bản nhân phát ra lệnh truy sát, đuổi giết bang chủ ‘
Tiêu Sái Tam Thiếu ’ của bang hội《 ám sát 》mỗi lần giết chết 20W kim tệ, mang ảnh đến lĩnh thưởng, thời gian vô thời hạn.” : “bản nhân phát ra lệnh truy sát, đuổi giết ‘ Mị
Lực Tiểu Tiểu ’ của bang hội ám sát, mỗi lần giết chết 5W kim tệ, mang
theo ảnh lĩnh thưởng, thời gian cũng không hạn chế.” Đơn giản
nói mấy câu đó, toàn bộ mọi người điều cảm thấy được lòng người bàng
hoàng, nhất là trong bang hội ám sát, bọn họ đều không ngừng ở trong
bang hội hỏi, tại sao phải chọc tới ‘ tam khắc tinh ’ trong vùng ? Mà
thật sự dám đi giết mấy người kia lại chỉ có vài người? Xem ra giang hồ phải loạn a! Xem ra Phá Thiên đã đến lúc phải thay đổi a! !
Nguyệt Nguyệt đem cơm trưa mua về đưa cho ngủ ba người trong phòng, nhìn ba người đều ăn cơm trưa xong, mới chậm rãiquay lại Computer trước mặt chính mình, nhưng là không nghĩ tới là, lại chỉ thấy năm cổ thi thể, thi thể chính mình và bốn người trong đội, mà người giết đúng là đứng ở bên cạnh mình ‘ Lạc Vũ Phỉ Phi ’. Nguyệt Nguyệt nhìn thấy mọi người trong đội toàn bộ cũng đã nằm trên đất, trong lòng phi thường tức giận, rất không hiểu được ‘Lạc Vũ Phỉ Phi’ giết mình coi như xong rồi, vì sao còn muốn giết người trong đội ngũ của cô, liền ở trong đội hỏi: “Các ngươi như thế nào mà chết?” 【 {kênh đội ngũ} 】Kiều Khí Công Chúa: “ngươi mới vừa đi thì nữ nhân này liền mang theo một đội người xuất hiện, chúng ta cũng chưa có phản ứng gì đã bị nàng giết chết.” Nguyệt Nguyệt không hiểu, chẳng lẽ người đàn bà kia giết mình còn không hết giận, cho nên lấy người trong đội đội của mình giết cho hả giận sao? 【 {kênh đội ngũ} 】 Lam Nguyệt Lệ: “vì sao các ngươi cũng bị nàng giết chứ?” 【 {kênh đội ngũ} 】Đao Đao Kiến Cốt: “đó là bởi vì, bọn họ muốn ngươi sống lại để luân bạch, chúng ta ngăn cản bọn họ, sau đó bọn họ đem chúng ta giết đi.” Lúc này vẫn trầm mặc Nam Cung Thụ mở miệng nói: 【 {kênh đội ngũ} 】 Nam Cung Thụ: “thực xin lỗi! Ta đáp ứng nói ngươi rời đi trong lúc sẽ không để cho quái chạm vào ngươi, không nghĩ tới lại không ngăn cản được người khác giết ngươi.” Nguyệt Nguyệt nhìn thấy‘Nam Cung Thụ’lời nói trầm mặctự trách, mình và bọn họ hôm nay mới quen biết, bọn họ đại khả không cần thẳng mình , dù sao hiện tại rất nhiều người đều là chuyện nhà ai người nấy lo, nhưng mà bọn họ là vì bảo vệ Nguyệt Nguyệt không bị luân bạch, đã bị ‘Lạc Vũ Phỉ Phi’ người đàn bà kia giết chết, một loại cảm giác vô lực chưa bao giờ có tang lên trong long cô. Cô bắt đầu suy nghĩ sâu xa lên, mình là không phải quá mức mềm yếu rồi? Như vậy thì làm thế nào trả thù bọn họ?Côchơi cái trò chơi này chính là nghĩ ở trong trò chơi làm cho bọn họ đẹp mặt, kết quả chính mình còn chưa có tìm tới,thì người ta đã tìm tới cửa, giết mình còn chưa tính, dù sao bọn họ trong lúc đó có ân oán, nhưng là vì sao phải giết những người đi cùng cô? Giờ khắc này Nguyệt Nguyệt không còn có biện pháp biểu hiện được thờ ơ rồi, cô phẫn nộ hướng đứng ở bên cạnh mình ‘Lạc Vũ Phỉ Phi’ quát:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.