Chương 5: CÓ BÁU VẬT LÀ MANG TỘI
Mèo Say Yêu Cà Phê
06/11/2013
EDIT: MEI
Đoàn người của Nguyệt Nguyệt ăn uống no đủ, đi đến hơn 12 giờ đêm mới trở về, vừa mới tiến vào phòng ngủ Bảo Nhi hứng thú vội vàng lôi kéo Nguyệt Nguyệt vào trò chơi đi mở lễ bao, còn nói cái gì là rèn sắc thì nên rèn lúc còn nóng, miễn cho bỏ qua thời gian này sẽ không ra vũ khí. Nguyệt Nguyệt chậm rãi đăng nhập trò chơi, thấy mình vẫn là đứng ở kho hàng bên cạnh nhân viên quản lý Tiết Tam nương. Mà trong bao đồ chính mình còn có một hộp quà màu tím, con chuột đặt ở mặt trên liền hiện ra chử thần bí đại lễ bao: vật phẩm từ thời xa xưa lưu truyền lại. Tung tin vịt năm đó vũ khí mà Ma vương sử dụng qua đã bị phong ấn tại bên trong, cũng có đồn đãi nói bên trong phong ấn là phân thân Đại Ma Vương! Ngươi nhất định rất ngạc nhiên chứ? Chạy nhanh mở ra xem một chút đi, là phúc hay họa ngay lặp tức sẽ biết được! Nguyệt Nguyệt nhìn xung quanh thấy củng không ít người có khoảng mười hai người, nên lặng lẽ chạy tới một chổ có vẻ hẻo lánh, đem con chuột nhẹ nhàng đặt vào vật phẩm. Trong phòng ngủ ba người khác tim đều nhắc tới cổ họng rồi, nên đợi đến khi Nguyệt Nguyệt nhẹ nhàng nhấn chuột xuống để công bố kết quả cho mọi người. Bạn Nguyệt Nguyệt của chúng ta thận trọng hạ tay xuống nút phải chuột, lúc này màn hình đột nhiên một trận rung động hiện lên, toàn bộ màn hình đều lay động, hù bốn người trong phòng ngủ mạnh mẽ đứng lên, chuẩn bị chạy ra bên ngoài, còn tưởng là động đất, kết quả đứng lên phát hiện không phải là dao động, mà là trong trò chơi đang run mà thôi. Bốn người khẩn trương nhìn màn hình, âm hưởng của máy tính vang lên một tiếng “ba” thật lớn, trên không hiện lên một ánh chớp, chiếu sáng toàn bộ màn hình. Trong gian màn hình xuất hiện một phụ đề màu hồng hồng. [Hệ thống công báo] : Bởi vì người chơi Lam Nguyệt Lệ mở ra thần bí đại lễ bao, chỉ nghe thấy từ trên trời truyền đến “Ầm” vang một tiếng vang thật lớn, bầu trời đánh xuống một tiếng sấm, vũ khí thượng cổ của Ma vương “Ngạo Thiên thần đao” được xuất hiện, Ma vương, Yêu vương, Thần vương, linh hồn phong ấn của vua tam giới bị buông lỏng, tương lai không lâu ngày vua tam giới sống lại chính là ngày Nhân giới gặp đại nạn. Hy vọng các vị anh hùng cố gắng tu luyện tu vi của chính mình, ở tương lai Nhân giới gặp nạn là lúc có thể vì Nhân giới hiến một phần lực….. “…….”. Tập thể không ai lên tiếng. Rất khoa trương, trường hợp này cũng quá chấn động, tiểu cô nương cấp bậc thấp mau ngất đi thôi, như vậy toàn bộ thông tin bị bao nhiêu người cấp cao hơn có chút lo lắng a? “Ách….Cái kia….ta thật sự mở ra vũ khí, nhưng là toàn thế giới đều biết rồi, làm sao bây giờ? Ta ra khỏi thành có thể hay không bị thương a? Nguyệt Nguyệt phiền não, gãi gãi da đầu, cô hiện tại cấp bậc thấp như vậy, nếu xuất môn bị thương còn không phải thúc thủ chịu trói sao? “Sợ cái gì? nick của cậu không phải {chữ đỏ} nên người khác không công kích được, nhanh chút cho chúng ta nhìn xem công kích bao nhiêu, cấp mấy có thể cầm được? (A Tử:cái nik của người chơi màu đỏ là do người chơi cố ý giết người khác nên mới biến thành màu đỏ, người nik màu trắng bình thường sẽ không bị người chơi khác công kích còn nik màu đỏ thì có thể bị công kích tùy ý, ta giải thik thế nếu ko đúng mong mọi người nói để ta sửa lại.) Bảo Nhi đem cô kéo ra khỏi chỗ ngồi, chính mình ngồi xuống trước máy tính của cô. Nhìn Nguyệt Nguyệt trong cái lễ bao kia đem ra Ngạo Thiên thần đao, thực không tưởng được, nước miếng tràn ra.: công kích 100~120.
Cấp bậc nhân vật sử dụng: không hạn chế.
Vũ khí nên sử dụng, có thể sử dụng kỹ
năng đặc biệt: tuyệt sát nên bị vũ khí đánh trúng có 10% tỷ lệ sinh ra
hiệu quả mất máu liên tục trong thời gian 10s.
Trong phòng ngủ hoàn toàn yên tĩnh…mọi
người kinh ngạc! ! ! Thượng đế a~ ! Hiệu quả mất máu? Đây là cái khái
niệm gì? Thì phải là tương đương một khi ngươi bị cái loại vũ khí này
chém trúng, còn có 10% tỷ lệ sẽ cho ngươi mỗi giây mất 5% máu, chờ 10s
sau ngươi có nhiều máu hơn nữa cũng chỉ còn có một nửa. Không biết đại
thần có trong tay cây đao kia chắc không có
thuộc tính kèm theo này rồi, nếu như đúng là không có…như vậy cây đao
này của Nguyệt Nguyệt có thể nói là vô địch rồi.
Bảo Nhi trực tiếp giúp Nguyệt Nguyệt
trang bị vũ khí, một tia ánh sáng lạnh chợt lóe lên, tùy tay nhẹ nhàng
hướng về một gốc cây đại thụ Anh hoa xa xa phất qua, mang ra một cái nửa vòng sáng màu bạc. Thời điểm hào quang kia chạm vào thân cây hoa anh
đào, chỉ nghe thấy “Oanh” một tiếng, thùng nước như vậy nổ, thân cây như vậy liền nổ tung!!! Bảo Nhi khóe miệng hung hăng run rẩy vài cái~ ! Cô
tuyệt đối không phải ghen tỵ ~! Tuyệt đối~ tuyệt đối không phải~ ! Nhưng là cũng quá~ rất ~ rất ~ biến thái đi? Đây là cái công kích gì? Nguyệt
Nguyệt hiện tại cấp bậc mới là ba mươi hai cấp….nếu chờ cô lên cấp 80 sẽ biến thành cái gì đây?
Nghĩ đến đây, Bảo Nhi quay đầu hướng ra phía sau, phân tích: “ Ta hiện tại thực nghiêm túc nói cho các ngươi
biết, cái loại vũ khí này nhất định không thể giao cho người khác, nếu
vũ khí này rơi ra bên ngoài nhất định sẽ khiến cho một hồi đại loạn”.
Thôi Tuyết cũng gật gật đầu, nếu vũ khí này ở trong tay Nguyệt Nguyệt mà nói…Cô cũng không phải là ham thích chém giết, đối với trò chơi cũng sẽ không tạo thành nhân tố không thăng bằng, hơn nữa, nếu Nguyệt Nguyệt có vũ khí này, tìm hai hỗn đản kia báo thù thì tỷ lệ thành công cao hơn.
“Vần đề là hiện tại trong vùng đã muốn
náo loạn rồi, khắp nơi đều đang tìm Nguyệt Nguyệt, tất cả mọi người đều
pm riêng cho Nguyệt Nguyệt để hỏi cậu ấy bán vũ khí đi. Hơn nữa tên hỗn
đản Trần Tuấn Kiện, nào còn pm riêng nói nếu không đem vũ khí bán cho
hắn, hắn sẽ luân bạch Nguyệt Nguyệt đến cấp 10”.
Ở Phá Thiên Lý, nhân vật chết đến cấp
10, sau cũng không rớt kinh nghiệm nữa, cho nên nếu muốn luân bạch một
người cũng nhiều nhất chỉ có thể đến cấp 10.
Chung Đình lo lắng nhìn Nguyệt Nguyệt,
Cô hiện tại chỉ mới hơn ba mươi cấp, nếu ở bên ngoài bị đám người kia
đụng tới là tuyệt đối không có đường sống. “ Mấy người chúng ta mang
theo Nguyệt Nguyệt luyện cấp, nhưng chỉ sợ lúc chúng ta không ở cùng cậu ấy thì làm sao bây giờ?”. Đột nhiên Bảo Nhi nhớ ra cái gì đó, mạnh mẽ
đứng lên vọt tới chính máy tính của mình, ngồi xuống bùm bùm đánh chữ.
Bận rộn vài phút đồng sau nghe được
Nguyệt Nguyệt và mọi người hỏi cô đang làm gì thế, cô mới chậm rãi quay
đầu nhìn Nguyệt Nguyệt một chút mới mở miệng nói:
“Mình tìm bảo tiêu cho cậu” Nói xong cũng không nhìn ba người đang ngạc nhiên, trực tiếp đánh chữ gọi người vào kho hàng.
“Bảo tiêu? Bảo Nhi….cậu nói cho mình
biết, tuyệt đối không phải là cái người kia, đúng hay không?”. Thôi
Tuyết cau màu đầy hy vọng nhìn Bảo Nhi. Ha ha…! Bảo Nhi rất không phụ,
vẻ mặt làm cho Thôi Tuyết tích cực biểu tình.
“Cậu không đoán sai, người mình tìm
đúng là hắn, hơn nữa ta còn đáp ứng nếu như có thể bảo hộ Nguyệt Nguyệt
đến cấp tám mươi, phòng ngủ chúng ta sẽ đem cậu gả cho hắn”. Thôi Tuyết
sắc mặt tối đen nhìn Bảo Nhi, hận không thể lao tới ăn thịt Bảo Nhi,
trời ạ—-! Bình thường trốn tiểu tử đó đều không tránh khỏi, hiện tại Bảo Nhi còn chủ động đi trêu chọc cho hắn trở về.
Thật muốn tìm chết mà! Phía sau kho
hàng, bên cạnh xuất hiện một thân ảnh mặc huyền y, cầm trong tay chiết
phiến, là một công tử tuấn tú, chẳng qua tóc tai dường như vài tia rối
loạn, vừa thấy chính là đang sốt ruột, ngay cả dung nhan cũng không kịp
xử lý cẩn thận. vừa nhìn thấy
Bảo Nhi mang Nguyệt Nguyệt xuất hiện ở kho hàng bên cạnh liền hấp tấp
lao đến. “Hảo Bảo Nhi…Ngươi vừa nói là thật sao? Tuyết nói ta đem Nguyệt Nguyệt bảo hộ đến cấp tám mươi, cô thật sự gả cho ta sao?”. Lôi Ngạo có điểm không thể tin được khi Bảo Nhi bắt đầu cùng mình nói.
Lôi Ngạo là học trưởng của các nàng,
hiện tại đã tốt nghiệp, tiếp quản tài sản của gia đình, hắn khi đó mới
vừa nhìn thấy Thôi Tuyết liền đối với cô nhất kiến chung tình, đến bây
giờ cũng luôn luôn theo đuổi Thôi Tuyết, nhưng là người ta vẫn soi mói
hắn đào hoa lắm, còn nói hắn nhiều người đeo đuổi quá, nếu cùng hắn kết
giao thật sự không đáng tin.
Cho nên khi Lôi Ngạo theo đuổi Thôi
Tuyết, tới chính mình tốt nghiệp cũng không thành công, nghe Bảo Nhi nói Thôi Tuyết đang chơi trò chơi này, hắn cũng chạy tới luyện cái nick
Ngạo Luyến Tuyết này, chuẩn bị tiếp tục tiến hành kế hoạch truy vợ của
hắn trong trò chơi này. Ngay vừa rồi Bảo Nhi nói ra Thôi Tuyết đáp ứng
gả cho hắn với điều kiện sau, hắn đang chém boss được một nửa dây máu
vội bỏ ngang đó, bấm hồi thành trở về.
Đoàn người của Nguyệt Nguyệt ăn uống no đủ, đi đến hơn 12 giờ đêm mới trở về, vừa mới tiến vào phòng ngủ Bảo Nhi hứng thú vội vàng lôi kéo Nguyệt Nguyệt vào trò chơi đi mở lễ bao, còn nói cái gì là rèn sắc thì nên rèn lúc còn nóng, miễn cho bỏ qua thời gian này sẽ không ra vũ khí. Nguyệt Nguyệt chậm rãi đăng nhập trò chơi, thấy mình vẫn là đứng ở kho hàng bên cạnh nhân viên quản lý Tiết Tam nương. Mà trong bao đồ chính mình còn có một hộp quà màu tím, con chuột đặt ở mặt trên liền hiện ra chử thần bí đại lễ bao: vật phẩm từ thời xa xưa lưu truyền lại. Tung tin vịt năm đó vũ khí mà Ma vương sử dụng qua đã bị phong ấn tại bên trong, cũng có đồn đãi nói bên trong phong ấn là phân thân Đại Ma Vương! Ngươi nhất định rất ngạc nhiên chứ? Chạy nhanh mở ra xem một chút đi, là phúc hay họa ngay lặp tức sẽ biết được! Nguyệt Nguyệt nhìn xung quanh thấy củng không ít người có khoảng mười hai người, nên lặng lẽ chạy tới một chổ có vẻ hẻo lánh, đem con chuột nhẹ nhàng đặt vào vật phẩm. Trong phòng ngủ ba người khác tim đều nhắc tới cổ họng rồi, nên đợi đến khi Nguyệt Nguyệt nhẹ nhàng nhấn chuột xuống để công bố kết quả cho mọi người. Bạn Nguyệt Nguyệt của chúng ta thận trọng hạ tay xuống nút phải chuột, lúc này màn hình đột nhiên một trận rung động hiện lên, toàn bộ màn hình đều lay động, hù bốn người trong phòng ngủ mạnh mẽ đứng lên, chuẩn bị chạy ra bên ngoài, còn tưởng là động đất, kết quả đứng lên phát hiện không phải là dao động, mà là trong trò chơi đang run mà thôi. Bốn người khẩn trương nhìn màn hình, âm hưởng của máy tính vang lên một tiếng “ba” thật lớn, trên không hiện lên một ánh chớp, chiếu sáng toàn bộ màn hình. Trong gian màn hình xuất hiện một phụ đề màu hồng hồng. [Hệ thống công báo] : Bởi vì người chơi Lam Nguyệt Lệ mở ra thần bí đại lễ bao, chỉ nghe thấy từ trên trời truyền đến “Ầm” vang một tiếng vang thật lớn, bầu trời đánh xuống một tiếng sấm, vũ khí thượng cổ của Ma vương “Ngạo Thiên thần đao” được xuất hiện, Ma vương, Yêu vương, Thần vương, linh hồn phong ấn của vua tam giới bị buông lỏng, tương lai không lâu ngày vua tam giới sống lại chính là ngày Nhân giới gặp đại nạn. Hy vọng các vị anh hùng cố gắng tu luyện tu vi của chính mình, ở tương lai Nhân giới gặp nạn là lúc có thể vì Nhân giới hiến một phần lực….. “…….”. Tập thể không ai lên tiếng. Rất khoa trương, trường hợp này cũng quá chấn động, tiểu cô nương cấp bậc thấp mau ngất đi thôi, như vậy toàn bộ thông tin bị bao nhiêu người cấp cao hơn có chút lo lắng a? “Ách….Cái kia….ta thật sự mở ra vũ khí, nhưng là toàn thế giới đều biết rồi, làm sao bây giờ? Ta ra khỏi thành có thể hay không bị thương a? Nguyệt Nguyệt phiền não, gãi gãi da đầu, cô hiện tại cấp bậc thấp như vậy, nếu xuất môn bị thương còn không phải thúc thủ chịu trói sao? “Sợ cái gì? nick của cậu không phải {chữ đỏ} nên người khác không công kích được, nhanh chút cho chúng ta nhìn xem công kích bao nhiêu, cấp mấy có thể cầm được? (A Tử:cái nik của người chơi màu đỏ là do người chơi cố ý giết người khác nên mới biến thành màu đỏ, người nik màu trắng bình thường sẽ không bị người chơi khác công kích còn nik màu đỏ thì có thể bị công kích tùy ý, ta giải thik thế nếu ko đúng mong mọi người nói để ta sửa lại.) Bảo Nhi đem cô kéo ra khỏi chỗ ngồi, chính mình ngồi xuống trước máy tính của cô. Nhìn Nguyệt Nguyệt trong cái lễ bao kia đem ra Ngạo Thiên thần đao, thực không tưởng được, nước miếng tràn ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.