Chương 29: NHẪN SÁNG LÊN RỒI?
Mèo Say Yêu Cà Phê
06/11/2013
EDIT: A TỬ
Lúc này Nguyệt Nguyệt mới phát hiện ra người tới chính là người quen! Mà hai người rõ ràng bị An Lạc Phi ở trong trò chơi cùng Nguyệt Nguyệt ở chung một chổ thì bị hù dọa rồi, nhịn không được muốn hoài nghi người trước mắt có phải hay không bản chính của An Lạc Phi, thật sự là lão đại ở trong hiện thực động một chút là đối với bọn họ trừng mắt lạnh lùng sao? Vẫn là nói hắn bởi vì Nguyệt Nguyệt mà trở nên có nhân tính? Rõ ràng thử xem xem đi. Hai người đi ra chính là Hàn Lâm Học Sĩ và Khí Vũ Hiên Ngan, chỉ thấy hai người đều là vẻ mặt xấu hổ cùng tiêu sái đi đến bên người của đại thần. Hàn lâm học sĩ cười hì hì hướng đại thần chào hỏi.: “ha ~! Lão đại ngươi vẫn là lợi hại như vậy, đứng ở phía sau cũng có thể bị ngươi thấy được.” Đại thần
chính là nghiêng qua hắn liếc mắt một cái, vẫn chưa trả lời. Hai người
dưới đáy lòng thầm quát: nào có biến, rõ ràng vẫn là lạnh lùng như vậy
~ nhịn không được tưởng chừng điên cuồng hét lên hai câu: An Lạc Phi
ngươi thật là một không nhân tính, ở trước tiểu nha đầu trước mặt một
cái biểu tình, còn ở trước mặt hai ta liền phóng ra hàn khí giống như
bọn ta thiếu tiền không chịu trả ngươi.
Trương Hàn
cùng Triệu Đình Hiên trước còn bày ra vẻ mặt đau khổ, nghĩ đến nếu trốn
trong đám người sẽ không bị phát hiện, nhưng là người ta ánh mắt liền
như vậy linh quang, như vậy đều đã bị phát hiện. Triệu Đình Hiên cũng
xấu hổ đi theo ra mở miệng nói. : “a ~! Chúng ta đây không phải vừa mới chạy tới chứ sao. Hoàn hảo đến đúng lúc.” Đại thần
lại phóng ra hàn khí nhìn của bọn hắn, suy tư muốn làm thế nào cho hai
tiểu tử này hảo hảo hấp thụ hạ giáo huấn? Cư nhiên dám lừa chính mình,
còn muốn trốn tránh chính mình.
Hai người
chạy nhanh đưa cái xin nhập tổ đội đi qua, hai người tiến vào tổ đội
liền thấy ngay lúc đó Nguyệt Nguyệt đã ở trong tổ đội, nháy mắt sáng tỏ
nguyên nhân lão đại hướng bọ hắn phóng ra hàn khí.
[ đội ngũ ] Hàn Lâm Học Sĩ: “ha ~! Đại tẩu thật là ngươi đã ở trong tổ a.”
Nguyệt
Nguyệt mồ hôi lạnh trên trán rầm chảy xuống, này tính là khéo sao? Mình
có thể nói là bị đại thần kéo tới có được không, nếu có thể cô thật đúng là không nghĩ sẽ tới đây, nhất là khi cô cùng đại thần cùng xuất hiện,
mà nhóm người mà cô và đại thần đến giúp thì hai mắt nhìn chầm chầm cô
giống như muốn thiêu sống, cô thật sự hy vọng mình có một báo vật, làm
cho thời gian trôi qua mau. (ATử: nhờ đôremon đi có lẽ đc đóa…) Nguyệt
Nguyệt xoa xoa cái trán toàn mồ hôi lạnh, ngón tay vừa phóng tới bàn
phím, chuẩn bị đánh vài câu cùng bọn họ chào hỏi, kết quả đại thần nói
một câu, khiến cho cô chuẩn bị nói lời chào hỏi chết từ trong trứng
nước.: “vô nghĩa nhiều như vậy, còn không mau lại đây.” Vô nghĩa? Quên đi! Nguyệt Nguyệt đem mấy chử đang đánh xóa đi, cô cũng không muốn bị người ta mắng vô nghĩa a!
Hai người u oán nhìn đại thần, giống như con dâu bị mẹ chồng ức hiếp tiêu sái đến
trước mặt “Xuyên Thượng Giáp Ma”, hướng về phía nó hung hăng chém mấy
kiếm, ai bảo hai người bọn họ có oán khí nhưng không địa phương phát
tác, cho nên ủy khuất nó nhận tất cả đi!
Nguyệt
Nguyệt tránh ở phía sau tảng đá nhìn đại thần mang theo bọn họ ở nơi đó
tàn bạo BOSS, nhìn bọn họ dùng đủ loại võ công không ngừng hướng lên
trên người ‘ Vô Mao Háo Tử ’ mà đánh, Nguyệt Nguyệt một người chảy nước
miếng ở nơi đó ảo tưởng chính mình một lúc nào đó cũng có thể luyện vài
cái võ công giống như của bọn họ nha?
Đột nhiên
đại thần ở phía sau đánh BOSS đột nhiên quay đầu nhìn nhìn Nguyệt
Nguyệt ẩn thân nơi đó mở miệng nói: “Ngạo Điệp, ngươi nơi đó bảo hộ
Nguyệt Nguyệt một chút, ta sợ phạm vi công kích sẽ quét đến nàng.”
Ngạo VS
Điệp nghe được đại thần trong lời nói xong, vẫn cười nói tự nhiên tươi
cười hơi hơi cứng trong nháy mắt, bất quá cũng không có người phát hiện. Cô ta hướng về phía đại thần mỉm cười một chút sau nói : “Đã biết, ta
sẽ xem thật kỹ nàng ấy.”
Nguyệt
Nguyệt nhìn mỹ nữ áo lam đi đến bên cạnh mình, cảm động nước mắt rưng
rưng, nguyên lai đại thần trừ bỏ bên ngoài phúc hắc ra, hắn còn có điểm
hữu dụng. Ngươi xem! Đại thần hiện tại không phải quan tâm an nguy của
mình sao? Tuy rằng như vậy sẽ chỉ làm Nguyệt Nguyệt càng bị ánh mắt của
người khác như muốn ăn tươi nuốt sống, nhưng là Nguyệt Nguyệt ở một khắc này vẫn là phi thường phi thường cảm tạ đại thần.
Lúc này
chính là cái con ‘Vô Mao Háo Tử’ đã bị đại thần dẫn dắt mọi người đánh giết đến gào khóc kêu, trên người của nó đột nhiên phát ra một đạo bạch sắc từ từ tụ tập thành một cái màu trắng hình tròn, lúc này đại thần
hét lớn một tiếng: “Mọi người chú ý, nó muốn mở rộng phạm vi công kích
.”
Sau khi nói xong còn ở trong đội ngũ đánh chữ nói với Nguyệt Nguyệt.
[ đội ngũ ] Huyết Sắc Dụ Hoặc: “phu nhân, nàng đứng lui về phía sau hai bước đi.”
[ đội ngũ ] Lam Nguyệt Lệ: “vì sao a? Nơi này không phải BOSS đánh không đến sao?”
[ đội ngũ ] Huyết Sắc Dụ Hoặc: “Vị trí của nàng bây giờ, sẽ bị BOSS sau khi mở rộng phạm vi công kích mà quét đến.” [ đội ngũ ] Lam Nguyệt Lệ: “tốt, ta đã biết.” Sau khi
nói xong Nguyệt Nguyệt chạy nhanh lui về sau hai bước, nhìn đến Ngạo VS Điệp vẫn còn đứng ở chổ cô vừa đứng lúc nảy, cô ta vì sao bất động?
Chẳng lẽ cô ta không biết đứng ở nơi đó sẽ nằm trong phạm vi công kích
của BOSS sao? Nguyệt Nguyệt nói với cô ta: “Điệp chổ đó nằm trong phạm
vi công kích của BOSS, lui ra phía sau hai bước đi.”
Ngạo VS
Điệp nghe được lời nói của Nguyệt Nguyệt, kinh ngạc nhìn cô, thật không
ngờ cô ta cư nhiên sẽ biết chính mình đứng này vị trí hội dẫn phạm vi
công kích. Suy tư sau nàng hoài nghi nhìn Nguyệt Nguyệt.
Nguyệt
Nguyệt nhìn ánh mắt của cô ta, biết cô ta đang suy nghĩ gì, mở miệng
hướng cô tagiải thích nói: “Là đại thần nói cho ta biết .”
Ngạo VS
Điệp nghe được Nguyệt Nguyệt nói xong, kinh ngạc hướng của bọn hắn nhìn thoáng qua, cô ta ánh mắt sâu xa mờ ám hướng Nguyệt Nguyệt nơi đó lui
lại đây, lại chưa mở miệng nói chuyện. Chỉ thấy côa tvừa thối lui đến
chổ của Nguyệt Nguyệt, thì thấy ‘ Vô Mao Háo Tử ’ trên người bạch sắc
đã hình thành một cái vòng to hình tròn, đột nhiên màu trắng liền chuyển hướng bốn phía hướng bắn lại đây, mà những người vây quanh nó hiện tại
điều uống vào vài bình máu, đã chứng minh phạm vi công kích của nó có
bao nhiêu hung hãn.
Nhìn đến
hào quang bắn tới chổ mà mình vừa lúc nảy đứng, Nguyệt Nguyệt xoa xoa
cái trán đầy mồ hôi lạnh thầm nghĩ, hắn cũng quá lợi hại đi, công kích
khoảng cách đều có thể tính toán chính xác như vậy.
Đúng lúc này Nguyệt Nguyệt trên màn ảnh đột nhiên liên tục dần hiện ra hai cái tin tức làm cô há hốc mồm trừng to mắt.
Hệ thống nêu lên: đồng đội Hàn Lâm Học Sĩ đã bị đội trưởng mời ra khõi đội ngũ!
Hệ thống nêu lên: đồng đội Khí Vũ Hiên Ngang đã bị đội trưởng mời ra khõi đội ngũ!
Sau đó chỉ
nghe thấy ‘ đinh ’ một tiếng, vì đã trải qua một lần giết BOSS Nguyệt
Nguyệt liền biết là BOSS đã bị giết chết rồi, mọi người nghe được tiếng
nổ liền thấy ‘ Vô Mao Háo Tử ’ ầm ầm ngã xuống đất, mà trên mặt đất bao
quanh bởi hoàng kim sắc, nhưng là tất cả mọi người điều không hề động
đậy, cũng không có như trong tưởng tượng diễn ra cảnh cướp đoạt hỗn
loạn.
Cô sau lại
mới biết được nguyên lai ở bang Thị Huyết sẽ không phát sinh việc tranh
đoạt vật phẩm khi giết BOSS, mọi thứ điều có người tiếp quản và phân
phối, điểm này làm cho Nguyệt Nguyệt đối cách quản lý và năng lực của
đại thần nhìn với cặp mắt khác xưa.
Lúc này Hàn Lâm Học Sĩ ở nơi nào đó mãnh liệt giơ chân quát: “Lão đại ngươi bất
công, ngươi qua sông đoạn cầu, ngươi, ngươi, ngươi…” Triệu Đình Hiên cũng nhảy ra trách mắng đại thần.: “ai ~! bang chủ của chúng ta có phu nhân chính là biến
thành không giống với lúc trước, biến thành người biết quan tâm người
khác a!”: “các ngươi ở trong tổ đội sẽ chia sẽ điểm kinh nghiệm
của nàng, lý do đó các ngươi hiểu được chứ!” Nói xong cũng có thể so với đem người ta đả thương lệ rơi đầy mặt, trực tiếp phân phó nhân viên
quản lý trong bang đem đồ vật hảo hảo phân phối. Còn chính mình đi đến
bên cạnh Nguyệt Nguyệt đang ẩn thân sau tảng đá, đối với cô hỏi: “Thăng
cấp mấy?”
Nguyệt
Nguyệt vừa rồi thấy hai người bị đá ra khõi đội ngũ liền ngây ngốc, đột
nhiên nhìn thấy đại thần lại chổ này, cô mạnh mẽ hướng hắn hỏi: “Ngươi
tại sao lại đá bọn họ ra khõi đội ngũ a?” : “bởi vì bọn họ cấp bậc cao, ở trong đội sẽ cùng nàng
chia sẽ điểm kinh nghiệm, như vậy kinh nghiệm nàng nhận được sẽ rất ít.”: “cái kia không có quan hệ a, ta có thể từ từ luyện được mà.” : “ta nghĩ nàng nên nhanh một chút lên cấp 50.” Nghe được
lời đại thần nói, Nguyệt Nguyệt chỉ có thể im lặng, nghĩ nửa ngày mới
biết đươc đại thần là muốn chính mình nhanh chút đến cấp 50.: “hiện tại bao nhiêu cấp?” Nguyệt Nguyệt nhìn xuống kinh nghiệm của mình, phát hiện cư nhiên cột kinh nghiệm cấp 30 đã được phân nữa.: “không ngờ đã được nữa cột điểm kinh nghiệm cấp 30, nguyên lai giết BOSS kinh nghiệm cao như vậy sao?” Nhìn Nguyệt Nguyệt vẻ mặt hưng phấn, trước màn hình An Lạc Phi nở nụ cười.: “a ~ ta đây về sau giết BOSS đều mang nàng theo?” Nguyệt
Nguyệt nghe xong hưng phấn giống con gà con ăn thóc, mãnh liệt gật gật
cái đầu của mình. Chợt nhớ tới mình tới nơi này còn có kêu đại thần giúp mình một việc, cô sốt ruột chặn lại nói: “Ngươi không quên chuyện ta
đã nhờ vã đi?”
Nhìn bộ
dạng Nguyệt Nguyệt sốt ruột hắn buồn cười nở nụ cười, đùa với cô nói:
“Nàng gấp cái gì a? Ta làm sao lại nghĩ không ra đây.”
Nguyệt
Nguyệt vừa nghe nhất thời bị lừa, kinh hô: “Ngươi hơi quá đáng, ngươi đã đáp ứng giúp giúp ta làm, làm sao có thể không nhớ rõ?”
Nhìn tiểu
nha đầu hai má phình lên ồn ào, hắn vỗ vỗ đầu của cô nói : “Trêu chọc
nàng một chút thôi, nàng lại tưởng là thật sao.”
Nguyệt Nguyệt sắc mặt tối đen trừng mắt đại thần nói : “Là ngươi rất nhàm chán đi, trêu chọc ta rất vui sao?”
Bên cạnh
bọn hắn Ngạo VS Điệp trên mặt lộ vẻ tươi cười càng ngày càng cứng
ngắc, nhìn đại thần cùng Nguyệt Nguyệt ở nơi đó đấu võ mồm, trực tiếp
đem cô ta ngó lơ, cô ta đành phải hướng đến chổ Quần Oa mà đi đến.
[ bang phái ] Huyết Sắc Dụ Hoặc: “10 phút sau tất cả mọi người đến luận kiếm thai tập hợp. Nhớ rõ, là tất cả mọi người!” [ bang
phái ] Cố Ảnh Tự Liên: “wow ——! Trời đổ mưa hồng rồi (A Tử: kiểu chuyện
lạ ko bao h xảy ra ý), Bang chủ nhà chúng ta cuối cùng cũng tán gái
trong bang rồi!”
(A Tử: Cố Ảnh Tự Liên => nghĩ mình lại xót cho thân. tên nick hay) [ bang
phái ] Cuồng Sát Tam Thiên: “tập hợp tập hợp ~! Ta hưởng ứng đảng kêu
gọi, một phút đồng hồ sau ta liền tới luận kiếm thai chờ.” [ bang
phái ] Thu Phong Tảo Lạc Diệp: “ngươi cho là ngươi mau hơn ta sao? Ta đã ở luận kiếm thai chờ rồi, ta là người tới đầu tiên.” [ bang phái ] Hòa Thượng Cưỡi Bạch Mã: “a di đà Phật! Chúng thí chủ, các ngươi đừng bắt chước.” [ bang phái ] Sơ Vẫn Cấp Liễu Yên: “các huynh đệ bình tĩnh a, đừng làm cho bang chủ chê cười.” [ bang
phái ] Gia, Tòng Lai Bất Tịch Mịch: “ngươi cút sang một bên, gọi người
bình tĩnh đừng giống như rút gân ở luận kiếm thai như thế?” [ bang
phái ] Hàn Lâm Học Sĩ: “ai —! Ta nói với ngươi bình thường ở trong bang
trò chuyện nhiều một chút đi, ngươi còn không tin, ngươi xem người trong bang kích động như thế!” [ bang phái ] Lam Sắc Mân Côi: “bang chủ tập hợp chúng ta có chuyện gì không?” [ bang phái ] Huyết Sắc Dụ Hoặc: “Để cho mọi người nhận thức một chút phu nhân của ta.” [ bang phái ] mọi người cao giọng thét chói tai. . . . . . . Tốc độ đi luận kiếm thai càng lúc càng nhanh.
Nhìn trong
bang đám trẻ con đang kích động kia, đại thần trực tiếp tắt đi màn hình
nói chuyện phiếm đối Nguyệt Nguyệt nói: “Đi thôi phu nhân!”
“Đi đâu?”
“Phu nhân ngươi không phải muốn gặp gặp huynh đệ trong bang sao?”
“Ách —— đúng a!”
“Vậy cùng ta đi luận kiếm thai đi, bọn họ cũng chờ không kịp muốn nhìn thấy phu nhân của ta.”
Nguyệt Nguyệt lặng yên —— “Phu nhân!”
“A?”
“Kỳ thật, vi phu rất cảm động, nguyên lai phu nhân thích ta như vậy.” ”Cái gì ——?” Nguyệt Nguyệt không hiểu ra sao.
“Bởi vì phu nhân đã bắt đầu muốn tìm hiểu về ta.”
“Tại sao nói vậy?” Nguyệt Nguyệt nghĩ mãi mà không rõ, chính mình lúc nào?
“Bởi vì phu nhân đã sốt ruột muốn ta giới thiệu anh em trong bang với mình nha!”
Sau khi nói xong đại thần còn cười đến vẻ mặt đắc ý, nhìn đến bộ dáng
của hắn, Nguyệt Nguyệt đột nhiên có điểm không dám nói cho hắn biết thật ra là hắn hiểu lầm.
Nguyệt
Nguyệt lắc đầu, quên đi ~! Để cho bọn người kia tới thì hắn chắc sẽ biết là hắn đã suy nghĩ quá nhiều! Cô trực tiếp lấy ra cái hồi thành phù vì
đại thần vừa nói là đến luận kiếm thai, một đạo ánh sáng chợt lóe, người đã biến mất không thấy gì nữa.
Đại thần
nhìn thấy Nguyệt Nguyệt trở về, hắn cũng theo trở về thành. Chờ hai
người đi tới luận kiếm thai, Nguyệt Nguyệt khóe miệng co giật rồi, nhìn
màn ảnh đầu người toán loạn, Nguyệt Nguyệt đột nhiên cảm thấy đầu có
điểm hôn mê, không nghĩ tới một đám người tụ cùng một chỗ cũng có thể đồ sộ như vậy.
Đám kia
nhìn thấy bang chủ của bọn hắn cùng Nguyệt Nguyệt rất xa đi tới, cho tới bây giờ chưa thấy qua Nguyệt Nguyệt nên điều kích động không thôi, đây
chính là bang chủ phu nhân tương lai của chúng ta đây sao! ! !
Chỉ thấy
được mọi người ở nơi nào đó đồng thanh kêu “Bang chủ phu nhân” Nguyệt
Nguyệt hơi hơi có chút ngượng ngùng nói : “Ách —— các ngươi đừng gọi ta
bang chủ phu nhân! Gọi tên của ta là tốt rồi .”
Ai biết đám kia người kia cũng không đồng ý a, mọi người chụm đầu lại cùng một chỗ
thương nghị một chút sau, cùng nhau hô: “Đại tẩu hảo ~!”
“A —— các
đồng chí cực khổ rồi!” Nguyệt Nguyệt đầu đầy hắc tuyến rồi, hiện tại
cảm giác này thật đúng là giống người nào đó năm đó cử hành dạo phố kêu
“Các đồng chí hảo” “Các đồng chí cực khổ” cảm giác thật đúng là giống a!
Lúc này đại thần đột nhiên lặng lẽ mật nói với Nguyệt Nguyệt: “Mọi người điều đã
đến rồi, nàng có thể nói một chút là nàng rốt cuộc muốn làm cái gì đi?”
Nguyệt Nguyệt lặng lẽ mật đại thần nói cho hắn biết.: “Ta tìm người.” : “Tìm ai?” : “Ách —— ta cũng vậy không biết, cho nên mới nhờ ngươi đem mọi người gọi tới thử thử a.”
Lúc này
Nguyệt Nguyệt cũng không nhiều lời, trực tiếp đi đến trong đám người móc chiếc nhẫn nam giới, mà nhẫn vừa mới lấy ra, làm cô liền trợn tròn mắt, quả thực không thể tin được người chính mình muốn tìm thật sự tại đây, ở trong đám người này.
Lúc này
nàng trợn mắt há hốc mồm nhìn vào chiếc nhẫn. Bởi vì nó chính là lóe lên ánh sáng màu tím! Nguyệt Nguyệt ở nơi này kích động lắp bắp dắt đại
thần nói : “Người kia ở trong này, người kia ở trong đám người ở đây.”
Lúc này Nguyệt Nguyệt mới phát hiện ra người tới chính là người quen! Mà hai người rõ ràng bị An Lạc Phi ở trong trò chơi cùng Nguyệt Nguyệt ở chung một chổ thì bị hù dọa rồi, nhịn không được muốn hoài nghi người trước mắt có phải hay không bản chính của An Lạc Phi, thật sự là lão đại ở trong hiện thực động một chút là đối với bọn họ trừng mắt lạnh lùng sao? Vẫn là nói hắn bởi vì Nguyệt Nguyệt mà trở nên có nhân tính? Rõ ràng thử xem xem đi. Hai người đi ra chính là Hàn Lâm Học Sĩ và Khí Vũ Hiên Ngan, chỉ thấy hai người đều là vẻ mặt xấu hổ cùng tiêu sái đi đến bên người của đại thần. Hàn lâm học sĩ cười hì hì hướng đại thần chào hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.