Chương 8: OAN UỔNG A! TA KHÔNG KHINH BẠC ĐẠI THẦN
Mèo Say Yêu Cà Phê
06/11/2013
Edit: A Tử
“Uy ——! Hai người các ngươi đừng loạn kêu được không? Ta nói tất cả, ta thật sự không biết các lão đại của các ngươi, muốn nói mấy lần các ngươi mới nghe hiểu?” Nguyệt Nguyệt trong lòng có điểm phát hỏa, vì không cho hai người này gọi mình cô như thế, gọi như vậy rất dễ gây hiểu lầm, cô nhịn xuống hỏa khí lập lại một lần nửa. Chính mình từ lúc chơi trò chơi đến bây giờ hoàn toàn chưa cùng ai nói chuyện nhiều, làm sao nhận thức lão đại của hai người bọn họ? Hơn nữa nếu bọn họ như vậy gọi mình, cô muốn đi tìm người giàu có để dựa vào để cho “Lạc Vũ Phỉ Phi” xem đây? ‘ Hàn Lâm Học Sĩ ’ vừa nghe Nguyệt Nguyệt phủ định nhận biết lão đại mình thật sự nóng nảy, thốt ra lời nói làm mọi người choáng váng:”Đại tẩu, đây là ngươi không đúng, làm sao ngươi có thể nói không biết lão đại? Lão đại là người của ngươi, ngươi cũng không thể như vậy không tiếp thu a.” Nguyệt Nguyệt lặng yên, mà trong phòng ngủ cũng có tới ba người cũng lặng yên . “. . . . . .” Toàn thể người đưng xem củng lặng yên . “Ta, ta ta, người của ta?” Nguyệt Nguyệt lắp bắp lấy ánh mắt trẻ thơ nhìn ba người trong phòng ngủ như muốn hỏi‘ Hàn Lâm Học Sĩ ’ là ai. Nguyệt Nguyệt kỳ thật cũng phi thường mê mang a, bọn họ lão đại là khi nào thì thành người của nàng? Trò đùa này có phần hơi lớn rồi. ‘Hàn Lâm Học Sĩ’ vừa định mở miệng đã bị ‘ Khí Vũ Hiên Ngang ’ cấp đoạt lấy lời, hắn nhìn Nguyệt Nguyệt biểu tình rõ ràng không biết chuyện xảy ra như thế nào, nên lo lắng như thế nào nhắc nhở cô, cuối cùng hắn gõ câu đi ra nói : “Đại tẩu, ta đây hỏi ngươi mấy vấn đề, mời ngươi thành thật trả lời chúng ta được không?” Nguyệt Nguyệt nghi hoặc nhìn nam tử trước mắt này. “Ách ~~ tốt” “Ngươi ngày hôm qua buổi chiều bảy giờ đang ở cát vàng lay động thăng cấp đi?” “Dạ, Đúng vậy a” “Vậy ngươi lúc ấy có phải hay không có nhìn thấy một nam nhân toàn thân ngân bạch, ngân phát, vác trên lưng một thanh trường kiếm?” Nguyệt Nguyệt nghe được hắn như vậy vừa hỏi, chỉ cảm thấy cái trán mồ hôi lạnh rầm ngay lập tức tụ tập , tâm tình khẩn trương hạ xuống, chẳng lẽ. . . Chẳng lẽ. . . Bọn họ nói lão đại chính là người đó? Nguyệt Nguyệt đồng học khúm núm đáp: “Dường như ~ dường như có đi.” Nghe được Nguyệt Nguyệt trả lời như khuôn mẫu cái nào cũng như vậy, Khí Vũ Hiên Ngang tùy tiện chắn, lấp, bịt một câu, nói : “Rốt cuộc là có, hay không có?” Nguyệt Nguyệt sợ tới mức chạy nhanh đáp: “Có!” sau khi Nguyệt Nguyệt khẳng định trả lời, trước màn hình Triệu Đình Hiên cùng Trương Hàn liếc nhau, trên mặt đều lộ vẻ đã thực hiện được ý đồ nên nở nụ cười gian. “Hắn chính là lão đại của chúng ta, đồng thời cũng là bang chủ bang hội lớn nhất sever này ‘ Thị Huyết ’ và cũng là đại thần của sever này.” Nói xong chuyện hắn lại chuyển đề tài: “Hơn nữa ngươi lúc ấy cũng có đối lão đại bọn ta làm ra động tác thực thân mật đi?” trong lòng
cười mờ ám, trên mặt bất động thanh sắc chờ tiểu bạch thỏ cứ như vậy bị hắn lừa dối vào cạm bẫy.
“Kia —— cái kia ——” Nguyệt Nguyệt muốn giải thích cảnh tượng lúc đó nhưng lại bị ‘ Khí Vũ Hiên Ngang ’ cắt đứt lời nói.
“Đại tẩu, mời ngươi trả lời”Có” hoặc
là”Không có” ?” Hắn làm sao có thể cho cô có cơ hội để khiếu nại chứ?
tiểu bạch thỏ rớt xuống cạm bẫy vẫn là thành thật đầu hàng là tốt
nhất.
Muốn chạy trốn —— nói cho ngươi biết —— không có cửa đâu! ! ! Hoặc là nói là ngay cả cửa sổ cũng không có cửa.
“Có —— có rồi ——! ! !” Lời này vừa nói
ra, người chung quanh ồ lên ~! Thoạt nhìn giống tiểu bạch thỏ chính là
bề ngoài giống tiểu nha đầu, cư nhiên ~~~ lại là cái người chủ động nha. . . . . . Đại thần —— đại thần bị cô ta ăn thịt sao? Khán giả nghe được tin tức quan trọng lập tức tản đi ra ngoài. Mà trên kênh thế giới một
đống lớn muội muội thương tâm.: “trời ạ a a a ~! Là ai ăn đại thần? Đứng ra đứng ra cho ta.” : “đúng vậy ~
đại thần a ——đại thần của chúng ta a, thật quá đáng, mau đứng ra cho
chúng ta, ra ngoài thành PKPKPK.” : “vì sao a? Cho dù
muốn ăn cũng có thể là đại thần chủ động ăn chứ? Làm sao có thể bị tiểu
nha đầu ăn mất (o0o) rồi?” :” ai ~! ! ! Đại
thần a ~~ nhưng ngươi đừng bi thương, chúng ta vĩnh viễn ủng hộ ngươi,
đem người đàn bà kia chặt thành 18 mảnh.”
Kênh thế giới bị một đám nữ nhân ầm ỹ
lật trời, mà đương sự Nguyệt Nguyệt có cảm giác là chính mình dường như
bị người ta tính kế. Nhìn đến người chung quanh đã đem tin tung lên kênh thế giới, Triệu Đình Hiên cùng Trương Hàn hoàn thành nhiệm vụ giống
như nhẹ nhàng thở ra, mọi người đều biết cô là người của lão đại, nên
không ai dám không có mắt đi đến trêu chọc cô đi?
“Lão đại của chúng ta là nhân vật nổi
danh, hơn nữa còn là bang chủ của đệ nhất đại bang, ngươi cảm thấy hắn
có thể dễ dàng bị khinh bạc như vậy sao?” ‘ Hàn Lâm Học Sĩ ’ cũng chính
là Trương Hàn trong hiện thực từng bước đuổi sát hỏi Nguyệt Nguyệt.
“Các ngươi hiểu lầm a, ta không phải cố ý khinh bạc hắn a.” Nói xong Nguyệt Nguyệt lại cảm thấy không đúng
“Không phải a —— cái kia, ta là nói ta không cố ý khinh bạc hắn ~!”
Nguyệt Nguyệt quả thực khóc không ra nước mắt, mình bây giờ quả thực là
có miệng nhưng khó mà trả lời rồi, hơn nữa lúc ấy mình cũng cùng người
nọ nói mình không có phi lễ hắn, vì sao bây giờ còn lại chui ra hai
người nói chính mình khinh bạc hắn chứ? Nguyệt Nguyệt hiện tại xem như
cảm giác mình so với đậu nga còn oan uổng hơn a.
‘ Khí Vũ Hiên Ngang ’ cũng chính là
Triệu Đình Hiên trong hiện thực nhìn bộ dạng tiểu nha đầu có miệng
nhưng khó mà trả lời, trực tiếp lại một câu đã bại: “Dù sao lão đại là
người của ngươi, ta tin tưởng sự thật này là toàn đã được làm sáng tỏ
chẳng lẽ ngươi cho hắn cái danh phận cũng không được sao? lại nói lão
đại chúng ta điều kiện tốt như vậy, chẳng lẽ còn ủy khuất ngươi sao? ở
cái khu vực này có bao nhiêu thiếu nữ không thích lão đại nha?” nghe
một chút ~ này là đang nói cái gì nha, tựa như nói cho ngươi —— cấp cho
ngươi người ưu việt như vậy! Đừng ở nơi nào được tiện nghi còn muốn khoe mẽ.
Nguyệt Nguyệt là hoàn toàn bị hai người này ngay lời nói cũng không nói ra lời. Thật sự là câm điếc ngậm bồ hòn làm ngọt mà, cô cực khổ nói ~! “Ta muốn thấy lão đại các ngươi, ta muốn giáp mặt cùng hắn nói rõ ràng, ngươi —— các ngươi không thể như vậy khi dễ ta.” Nguyệt Nguyệt ủy khuất đặt tay ở trên bàn phím đánh chữ, tay
hơi hơi run rẩy.
“Lão đại của chúng ta đi công tác rồi,
một tuần lễ sau mới trở về, ngươi muốn gặp thì lúc đó đến tìm hắn đi.”
Khí Vũ Hiên Ngang trả lời cô.
Nguyệt Nguyệt buồn bực đến không được,
chính mình mặc dù là chuẩn bị tìm một người giàu có để dựa vào, nhưng là cô cũng không muốn người đó là đại thần a ~~! cô còn chưa muốn chết,
tuy rằng ngày hôm qua cô không biết người kia chính là đại thần ở đây.
Nhưng là vừa mới bắt đầu xem kênh thế giới, đám nữ nhân kia ở nơi đó
điên cuồng bình luận, chỉ biết nếu cùng hắn nhấc lên quan hệ sẽ bị bao
nhiêu người nhớ thương. Nghĩ chính mình bị một đám nữ nhân quần ẩu,
Nguyệt Nguyệt càng ngày càng cảm thấy cẩn thận sợ. Chờ đại thần đã trở
lại, cô nhất định phải cùng ‘ hắn ’~~ hảo hảo , thận trọng , thiệt tình
thành ý nói chuyện một chút.
“Chờ hắn đã trở lại, ta sẽ tự mình cùng hắn hảo hảo nói chuyện.” Nguyệt Nguyệt nhìn hiện tại trò chơi náo loạn lật trời, cũng không còn tâm tư đi luyện cấp. Trực tiếp ném cho hai
người câu đó rồi logout đây.
Tắt đi trò chơi Nguyệt Nguyệt, trực
tiếp đến bên giường đi ôm chăn giả bộ làm thi thể. Nhưng là trong phòng
ngủ còn có ba người như thế nào lại buông tha cho cô đâu? Bảo Nhi kéo
kéo chăn Nguyệt Nguyệt. “Nguyệt Nguyệt a ~~ ngươi chừng nào thì nhận
thức đại thần?” ”Nguyệt Nguyệt cũng thật là lợi hại,
ngay cả đại thần cũng dám khinh bạc, thật là một nử lưu manh có can đảm
a.” Thôi Tuyết không lương tâm cười trêu chọc Nguyệt Nguyệt.
Nguyệt Nguyệt giận dữ;”Ngươi mới là nữ
lưu manh, các ngươi cả thôn đều là nữ lưu manh.” Nói xong còn lấy cái
gối đầu đánh Thôi Tuyết, ba người ở chổ đó nói chuyện.
Chung Đình nhìn trời không nói gì ~
nhìn ở nơi này ba người đang đùa đến phát điên, thở dài ~!”Ai ——! Có
phải hay không các người lạc đề rồi? Nguyệt Nguyệt ngươi muốn hay không
hảo hảo giải thích một chút a, ngươi cùng đại thần khi nào thì gặp gỡ
đầy bất ngờ và lãng mạng, còn nảy lòng tham khinh bạc đại thần ?”
“Uy ——! Hai người các ngươi đừng loạn kêu được không? Ta nói tất cả, ta thật sự không biết các lão đại của các ngươi, muốn nói mấy lần các ngươi mới nghe hiểu?” Nguyệt Nguyệt trong lòng có điểm phát hỏa, vì không cho hai người này gọi mình cô như thế, gọi như vậy rất dễ gây hiểu lầm, cô nhịn xuống hỏa khí lập lại một lần nửa. Chính mình từ lúc chơi trò chơi đến bây giờ hoàn toàn chưa cùng ai nói chuyện nhiều, làm sao nhận thức lão đại của hai người bọn họ? Hơn nữa nếu bọn họ như vậy gọi mình, cô muốn đi tìm người giàu có để dựa vào để cho “Lạc Vũ Phỉ Phi” xem đây? ‘ Hàn Lâm Học Sĩ ’ vừa nghe Nguyệt Nguyệt phủ định nhận biết lão đại mình thật sự nóng nảy, thốt ra lời nói làm mọi người choáng váng:”Đại tẩu, đây là ngươi không đúng, làm sao ngươi có thể nói không biết lão đại? Lão đại là người của ngươi, ngươi cũng không thể như vậy không tiếp thu a.” Nguyệt Nguyệt lặng yên, mà trong phòng ngủ cũng có tới ba người cũng lặng yên . “. . . . . .” Toàn thể người đưng xem củng lặng yên . “Ta, ta ta, người của ta?” Nguyệt Nguyệt lắp bắp lấy ánh mắt trẻ thơ nhìn ba người trong phòng ngủ như muốn hỏi‘ Hàn Lâm Học Sĩ ’ là ai. Nguyệt Nguyệt kỳ thật cũng phi thường mê mang a, bọn họ lão đại là khi nào thì thành người của nàng? Trò đùa này có phần hơi lớn rồi. ‘Hàn Lâm Học Sĩ’ vừa định mở miệng đã bị ‘ Khí Vũ Hiên Ngang ’ cấp đoạt lấy lời, hắn nhìn Nguyệt Nguyệt biểu tình rõ ràng không biết chuyện xảy ra như thế nào, nên lo lắng như thế nào nhắc nhở cô, cuối cùng hắn gõ câu đi ra nói : “Đại tẩu, ta đây hỏi ngươi mấy vấn đề, mời ngươi thành thật trả lời chúng ta được không?” Nguyệt Nguyệt nghi hoặc nhìn nam tử trước mắt này. “Ách ~~ tốt” “Ngươi ngày hôm qua buổi chiều bảy giờ đang ở cát vàng lay động thăng cấp đi?” “Dạ, Đúng vậy a” “Vậy ngươi lúc ấy có phải hay không có nhìn thấy một nam nhân toàn thân ngân bạch, ngân phát, vác trên lưng một thanh trường kiếm?” Nguyệt Nguyệt nghe được hắn như vậy vừa hỏi, chỉ cảm thấy cái trán mồ hôi lạnh rầm ngay lập tức tụ tập , tâm tình khẩn trương hạ xuống, chẳng lẽ. . . Chẳng lẽ. . . Bọn họ nói lão đại chính là người đó? Nguyệt Nguyệt đồng học khúm núm đáp: “Dường như ~ dường như có đi.” Nghe được Nguyệt Nguyệt trả lời như khuôn mẫu cái nào cũng như vậy, Khí Vũ Hiên Ngang tùy tiện chắn, lấp, bịt một câu, nói : “Rốt cuộc là có, hay không có?” Nguyệt Nguyệt sợ tới mức chạy nhanh đáp: “Có!” sau khi Nguyệt Nguyệt khẳng định trả lời, trước màn hình Triệu Đình Hiên cùng Trương Hàn liếc nhau, trên mặt đều lộ vẻ đã thực hiện được ý đồ nên nở nụ cười gian. “Hắn chính là lão đại của chúng ta, đồng thời cũng là bang chủ bang hội lớn nhất sever này ‘ Thị Huyết ’ và cũng là đại thần của sever này.” Nói xong chuyện hắn lại chuyển đề tài: “Hơn nữa ngươi lúc ấy cũng có đối lão đại bọn ta làm ra động tác thực thân mật đi?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.