Chương 25: Tôi không phải người trong lòng cô [2]
Bạc Hà
07/01/2021
Tô Lam không ngờ ngài Liên lại xuất hiện ở đây. Đã lâu cô không gặp anh ta. Ngay từ lúc Tử Hàn đưa cô trở lại hoàn hồn.
Lần gặp mặt này có chút bất ngờ. Liên đưa mắt nhìn cô. Dường như Tô Lam cảm thấy cả căn phòng như giảm xuống âm độ vậy. Mà trên người cô chỉ đơn giản có chiếc váy ngủ nên có hơi phát run. Liên lập tức tiến tới bóp lấy cổ của cô rồi nhấc lên ấn vào sát tường. Tô Lam kinh ngạc, cổ của cô bị bóp chặt dường như không thở nổi. Dường như Liên đang rất tức giận. Sau một hồi, Tô Lam cảm thấy bản thân sắp chết tới nơi rồi. Lúc này Liên mới thả tay ra khiến cơ thể của cô ngã xuống sàn nhà. Anh ta hơi lùi lại cách cô một khoảng.
\- Tại sao?
Hô hấp có chút khó khăn, phải mất một lúc Tô Lam mới bình tĩnh được. Cô nhớ là không động đến anh ta. Mà suýt nữa cô bị anh ta bóp chết rồi. Liên đưa mắt nhìn chằm cô, giọng nói có phần lạnh lẽo âm u đến đáng sợ.
\- Cô không biết sao? Cô hại Tử Hàn ra nông nỗi ấy mà không biết hả?
Tô Lam chấn kinh. Liên vừa nhắc tới Tử Hàn, Tô Lam lại càng muốn biết lí do.
\- Tôi... tôi Không... biết!
Liên đưa vung ra một luồng khi đen khiến chiếc bàn gỗ góc tường của cô lập tức vỡ tan tành từng mảnh.
Nhớ ngày đó anh ta tỉnh dậy từ dòng sông Đen, anh ta đã vội vàng chạy tới ngọn núi. Lúc đó, cơ thể Tử Hàn cháy gần hết, nguyên thần cũng bị hủy hơn nửa. Mà lúc đó, anh ta lại chứng kiến Tử Hàn liều tính mạng để bảo vệ cô khiến anh ta không cam lòng. Nhân lúc Tử Lăng và Tử Huân quay người rời đi, Liên đã tới dùng nước Thánh cấm kị đổ lên người Tử Hàn. Chỉ có nước Thánh mới dập tắt được ngọn lửa của Thần Chết. Tuy ngọn lửa được dập tắt nhưng Tử Hàn lại quá yếu. Hắn không thể trụ nổi, chỉ sợ sắp tan biến. Liên đã nhanh chóng đưa Tử Hàn đến gần hố đen. Lúc đó anh ta đã đặt cược biết bao tâm trí. Để Tử Hàn vào hố đen cũng đồng nghĩa với việc hoàn hồn, giúp hắn nhập vào một cơ thể chết tiếp tục sống. Nếu vậy thì Tử Hàn mãi mãi không thể trở lại làm Thần Chết được nữa. Lúc đó, Liên đã đấu tranh tư tưởng rất nhiều. Anh ta đã chọn cách cứu Tử Hàn, đẩy hắn vào hố đen.
\- Vì cô mà Tử Hàn chỉ một chút nữa thôi đã tan biến rồi. Vì cô mà ngài ấy bắt buộc phải trở thành một con người thấp kém. Cũng chính vì cô mà ngài ấy đến ngôi vị Vương cũng không thể ngồi lên.... cô chính là nguyên nhân tất cả của mọi chuyện!
Khóe mắt Tô Lam đỏ ửng. Cô biết, Tử Hàn vì cứu cô mà bị thiêu cháy cả cơ thể lúc đó. Nhưng, Liên nói Tử Hàn trở thành 1 con người thấp kém là sao?
Thấy Tô Lam vẫn nghi hoặc, Liên nói tiếp.
\- Lúc đó ngài ấy chỉ còn 1 chút sức sống. Ta chỉ có thể đẩy ngài ấy vào hố đen, giúp ngài ấy hoàn hồn vào một cơ thể chết để sống tiếp. Nhưng... cái giá phải trả chính là từ giây phút đó, Tử Hàn chính thức trở thành một con người. Không còn là vị Thần Chết tối cao nữa. Cô biết đấy... Địa Ngục đang rối loạn lên, ngài ấy chỉ vì 1 người như cô mà đánh đổi tất cả! Ta rất căm hận! Ta rất muốn giết cô rồi phanh thây cô ra nhưng ta sợ cô chết rồi thì ngài ấy còn đau khổ hơn gấp vạn lần...
Tô Lam đưa tay che miệng khóc không ra tiếng. Cô có thể hình dung những sự đau đớn mà Tử Hàn đã phải chịu. Cô dường như không thể chịu nổi những cảnh đó... nó quá đau đớn!
Liên hôm nay đến gặp cô, ngoài việc muốn nói cho cô biết cô chính là nguyên nhân hại Tử Hàn, còn muốn làm một việc. Nhớ lúc sắp rơi vào hố đen, Tử Hàn lúc đó đã nắm chặt tay anh ta. Hắn nói rằng, muốn Liên thay hắn quả lí Địa Ngục. Liên vì lúc đó không còn thời gian mới miễn cưỡng đồng ý. Tử Hàn nói cho Liên biết bí mật về máu của cô. Chỉ cần Liên uống máu của Tô Lam, sức mạnh sẽ đột phá lên tầng cao nhất.
Thực ra, Liên cũng là một đứa em của Tử Hàn. Nhưng do vì mẹ anh ta chỉ là một người không có địa vị gì nên không được công nhận. Ngay khi bị đuổi đi, Liên lang thang khắp nơi, cũng chỉ có Tử Hàn thu nhận anh ta ở lại. Cũng chỉ có hắn Liên mới không bị đám quỷ kia ăn thịt. Cũng chính vì vậy mà vì sao Liên lại trung thành với Tử Hàn như vậy.
Địa Ngục dạo này loạn lạc, không chỉ riêng đám Tử Lăng và Tử Huân. Chỉ cần là Thần Chết mang dòng máu vương giả thì bọn họ luôn tìm cơ hội để leo lên vươnng vị. Tử Hàn sau vụ đó cũng đã được coi là bị thoái vị. Chính vì vậy, để thực hiện lời hứa với Tử Hàn, Liên mới tới gặp Tô Lam lấy máu.
Liên tiến lại gần cô. Anh ta giơ móng tay của mình ra rạch một đường trên tay cô. Tô Lam nhói đau định thu tay lại thì bị Liên giữ chặt tay. Anh ta cúi xuống đưa lưỡi liếm máu trên tay của cô. Sau đó, một dòng nóng ấm xâm nhập vào cơ thể. Liên chặn ngực phun ra bên cạnh một ngụm máu đen. Đây là bước đầu đột phá, qua mấy giờ nữa sẽ ổn.
Tô Lam thấy Liên không ổn thì định tiến tới. Liên giơ tay ra chặn lại, anh ta càng ngày càng lùi về phía sau.
\- Tư Long... chính là ngài ấy! Cô... hãy bù đắp tất cả cho những gì ngài ấy đã làm cho cô. Nếu một ngày nào đó ta biết được ngài ấy vì cô mà bỏ mạng một lần nữa... ta sẽ không tha cho cô!
Nói rồi Liên biến mất vào trong không khí. Tô Lam ngồi thất thần xuống sàn nhà. Một tay ôm chặt vết thương trên cánh tay. Nước mắt không ngừng rơi.
Thì ra... Tư Long quả thật là Tử Hàn... Là Tử Hàn của cô...
Lần gặp mặt này có chút bất ngờ. Liên đưa mắt nhìn cô. Dường như Tô Lam cảm thấy cả căn phòng như giảm xuống âm độ vậy. Mà trên người cô chỉ đơn giản có chiếc váy ngủ nên có hơi phát run. Liên lập tức tiến tới bóp lấy cổ của cô rồi nhấc lên ấn vào sát tường. Tô Lam kinh ngạc, cổ của cô bị bóp chặt dường như không thở nổi. Dường như Liên đang rất tức giận. Sau một hồi, Tô Lam cảm thấy bản thân sắp chết tới nơi rồi. Lúc này Liên mới thả tay ra khiến cơ thể của cô ngã xuống sàn nhà. Anh ta hơi lùi lại cách cô một khoảng.
\- Tại sao?
Hô hấp có chút khó khăn, phải mất một lúc Tô Lam mới bình tĩnh được. Cô nhớ là không động đến anh ta. Mà suýt nữa cô bị anh ta bóp chết rồi. Liên đưa mắt nhìn chằm cô, giọng nói có phần lạnh lẽo âm u đến đáng sợ.
\- Cô không biết sao? Cô hại Tử Hàn ra nông nỗi ấy mà không biết hả?
Tô Lam chấn kinh. Liên vừa nhắc tới Tử Hàn, Tô Lam lại càng muốn biết lí do.
\- Tôi... tôi Không... biết!
Liên đưa vung ra một luồng khi đen khiến chiếc bàn gỗ góc tường của cô lập tức vỡ tan tành từng mảnh.
Nhớ ngày đó anh ta tỉnh dậy từ dòng sông Đen, anh ta đã vội vàng chạy tới ngọn núi. Lúc đó, cơ thể Tử Hàn cháy gần hết, nguyên thần cũng bị hủy hơn nửa. Mà lúc đó, anh ta lại chứng kiến Tử Hàn liều tính mạng để bảo vệ cô khiến anh ta không cam lòng. Nhân lúc Tử Lăng và Tử Huân quay người rời đi, Liên đã tới dùng nước Thánh cấm kị đổ lên người Tử Hàn. Chỉ có nước Thánh mới dập tắt được ngọn lửa của Thần Chết. Tuy ngọn lửa được dập tắt nhưng Tử Hàn lại quá yếu. Hắn không thể trụ nổi, chỉ sợ sắp tan biến. Liên đã nhanh chóng đưa Tử Hàn đến gần hố đen. Lúc đó anh ta đã đặt cược biết bao tâm trí. Để Tử Hàn vào hố đen cũng đồng nghĩa với việc hoàn hồn, giúp hắn nhập vào một cơ thể chết tiếp tục sống. Nếu vậy thì Tử Hàn mãi mãi không thể trở lại làm Thần Chết được nữa. Lúc đó, Liên đã đấu tranh tư tưởng rất nhiều. Anh ta đã chọn cách cứu Tử Hàn, đẩy hắn vào hố đen.
\- Vì cô mà Tử Hàn chỉ một chút nữa thôi đã tan biến rồi. Vì cô mà ngài ấy bắt buộc phải trở thành một con người thấp kém. Cũng chính vì cô mà ngài ấy đến ngôi vị Vương cũng không thể ngồi lên.... cô chính là nguyên nhân tất cả của mọi chuyện!
Khóe mắt Tô Lam đỏ ửng. Cô biết, Tử Hàn vì cứu cô mà bị thiêu cháy cả cơ thể lúc đó. Nhưng, Liên nói Tử Hàn trở thành 1 con người thấp kém là sao?
Thấy Tô Lam vẫn nghi hoặc, Liên nói tiếp.
\- Lúc đó ngài ấy chỉ còn 1 chút sức sống. Ta chỉ có thể đẩy ngài ấy vào hố đen, giúp ngài ấy hoàn hồn vào một cơ thể chết để sống tiếp. Nhưng... cái giá phải trả chính là từ giây phút đó, Tử Hàn chính thức trở thành một con người. Không còn là vị Thần Chết tối cao nữa. Cô biết đấy... Địa Ngục đang rối loạn lên, ngài ấy chỉ vì 1 người như cô mà đánh đổi tất cả! Ta rất căm hận! Ta rất muốn giết cô rồi phanh thây cô ra nhưng ta sợ cô chết rồi thì ngài ấy còn đau khổ hơn gấp vạn lần...
Tô Lam đưa tay che miệng khóc không ra tiếng. Cô có thể hình dung những sự đau đớn mà Tử Hàn đã phải chịu. Cô dường như không thể chịu nổi những cảnh đó... nó quá đau đớn!
Liên hôm nay đến gặp cô, ngoài việc muốn nói cho cô biết cô chính là nguyên nhân hại Tử Hàn, còn muốn làm một việc. Nhớ lúc sắp rơi vào hố đen, Tử Hàn lúc đó đã nắm chặt tay anh ta. Hắn nói rằng, muốn Liên thay hắn quả lí Địa Ngục. Liên vì lúc đó không còn thời gian mới miễn cưỡng đồng ý. Tử Hàn nói cho Liên biết bí mật về máu của cô. Chỉ cần Liên uống máu của Tô Lam, sức mạnh sẽ đột phá lên tầng cao nhất.
Thực ra, Liên cũng là một đứa em của Tử Hàn. Nhưng do vì mẹ anh ta chỉ là một người không có địa vị gì nên không được công nhận. Ngay khi bị đuổi đi, Liên lang thang khắp nơi, cũng chỉ có Tử Hàn thu nhận anh ta ở lại. Cũng chỉ có hắn Liên mới không bị đám quỷ kia ăn thịt. Cũng chính vì vậy mà vì sao Liên lại trung thành với Tử Hàn như vậy.
Địa Ngục dạo này loạn lạc, không chỉ riêng đám Tử Lăng và Tử Huân. Chỉ cần là Thần Chết mang dòng máu vương giả thì bọn họ luôn tìm cơ hội để leo lên vươnng vị. Tử Hàn sau vụ đó cũng đã được coi là bị thoái vị. Chính vì vậy, để thực hiện lời hứa với Tử Hàn, Liên mới tới gặp Tô Lam lấy máu.
Liên tiến lại gần cô. Anh ta giơ móng tay của mình ra rạch một đường trên tay cô. Tô Lam nhói đau định thu tay lại thì bị Liên giữ chặt tay. Anh ta cúi xuống đưa lưỡi liếm máu trên tay của cô. Sau đó, một dòng nóng ấm xâm nhập vào cơ thể. Liên chặn ngực phun ra bên cạnh một ngụm máu đen. Đây là bước đầu đột phá, qua mấy giờ nữa sẽ ổn.
Tô Lam thấy Liên không ổn thì định tiến tới. Liên giơ tay ra chặn lại, anh ta càng ngày càng lùi về phía sau.
\- Tư Long... chính là ngài ấy! Cô... hãy bù đắp tất cả cho những gì ngài ấy đã làm cho cô. Nếu một ngày nào đó ta biết được ngài ấy vì cô mà bỏ mạng một lần nữa... ta sẽ không tha cho cô!
Nói rồi Liên biến mất vào trong không khí. Tô Lam ngồi thất thần xuống sàn nhà. Một tay ôm chặt vết thương trên cánh tay. Nước mắt không ngừng rơi.
Thì ra... Tư Long quả thật là Tử Hàn... Là Tử Hàn của cô...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.