Chương 28: Bảo Trâm là ai? Tôi không nhớ
Khoa đầu moi
15/09/2024
Bạn anh là Thế Huy bắt đầu nói
-"Trâm là cái con mày bỏ ra 11 năm để yêu ấy! Chúng mày còn thề là sẽ cưới nhau còn gì không nhớ à?"
Anh nhíu mày lắc đầu tỏ ý không nhớ, cả lũ nghĩ rằng anh và cô ấy đã chia tay nên im lặng không nói nữa
Cả bàn sau đó cũng uống rượu vui vẻ với nhau mặc kệ việc cô gái ấy là ai.Bên cô thì cũng ra tiếp bàn bạn mình
Vừa ngồi xuống cô đã nghe Khuê nói
"Thảo! Sao mày lại phá hoại hạnh phúc của anh ấy!?" Khuê tức giận"Tao yêu anh ấy, tao muốn anh ấy là chồng tao! Với lại chị ta không tốt, không yêu anh ấy như tao!" Cô cãi lại"Thảo à! Chị ấy dù không tốt nhưng là người anh ấy yêu thật lòng,mày không khác gì một con trà xanh cả ý!"Khuê tức giận hét lớn
"Kệ tao đi! Tao không quan tâm" Cô bĩu môi"Rồi rồi,sau mà nó bỏ mày thì đừng có khóc than với bọn tao à!?" Dương nhíu mày"Rồi rồi!" Cô cau mày khó chịu bĩu môiAnh xuất hiện sau lưng cô vui vẻ
"Em với cha mẹ không mời Trâm à?""Trâm nào anh? Có Trâm nào đâu!" Cô vội phủ nhậnAnh cũng nghiêng đầu nhìn cô nghiềm túc,cô liền quay mặt đi nói chuyện với mọi người mặc kệ anh
Thấy cô vậy thì anh không nói nữa mà rời đi,bạn của anh cũng lên sân khấu hát hò vui vẻ,đám cưới hôm nay rất vui
Tôi,
Cô ngồi kiểm tra phong bì mà chán nản, anh không quan tâm mà đã tắm rửa vệ sinh cá nhân rồi lăn ra ngủ từ trước
Thấy anh vô tâm làm cô muốn khóc nức nở, tay cô chạm nhẹ vào vai anh giọng nói dịu dàng
"Tùng,anh không muốn thức với em sao?""Bình thường em ngủ trước 10 giờ mà sao hôm nay 12 giờ rồi không chịu ngủ thế!?" Anh khó chịu nói giọng ngái ngủ
Anh không quan tâm nữa chùm chăn kín mít đi ngủ,cô cũng đành dẹp đồ sang một bên đi tẩy trang rồi tắm rửa vệ sinh cá nhân
Cô nằm bên cạnh anh mệt mỏi thiếp đi,bình thường anh sẽ ôm cô nhưng hôm nay anh chả thèm mà ôm con gấu ngủ. Cô tủi thân ngủ một góc
Sáng hôm sau,
Hai người dậy từ sớm để tiếp họ nhà gái, mẹ,chị gái và em trai của cô đến,ai cũng vui khi cô lấy anh
Họ hàng của cô cũng đến, hai bên gia đình đều hòà hợp, anh thì cả buổi mặt cứ lạnh lùng còn có phần không thích
Cô
Cứ hễ cô lại gần anh lại bỏ đi,cô ta hôm nay bận đi làm không về được nên cũng như thiếu một người bạn nói chuyện với cô
Mẹ cô kéo cô xuống ghê hỏi han
"Con sống ở đây tốt không? Thằng bé thương con không?""Dạ có,anh ấy thương con lắm mẹ ạ" Cô cười mỉmMẹ anh cũng cười theo nói
"Tùng nó hiền lành lắm,yêu thương vợ hết mực" Bà ấy cười khúc khích"Vậy sao chị? Thế thì em cũng yên tâm rồi,chỉ lo con bé sang đây lại không vui..." Bà khựng lại cười gượng"Ừm, thằng Tùng nó hiền lành vậy thật hợp với cái Thảo, bé Thảo ở đây hiền hòa ngoan ngoãn, tao nhã nữa" Bà ấy mỉm cười"Vậy ạ! Thật là, hai đứa có tính đẻ không?" Bà nhìn cô"Dạ,bọn con tính năm sau mới đẻ do anh ấy bận việc,với lại năm sau cũng hợp tuổi với anh ấy á mẹ""Ừm! Con ở đây phải ngoan ngoãn lễ phép, mẹ chồng nói 1 là một 2 là hai nghe chưa? Giờ con là vợ người ta phải biết mình đã làm vợ không tụ tập ăn chơi với bọn con Khuê nữa hiểu chưa?""Dạ vâng ạ" Cô cười ôm bàBa người lại nói cười về chuyện đẻ cháu,bà ấy thì thích con gái, mẹ cô thích con trai còn cô thì nam nữ không quan trọng
-"Trâm là cái con mày bỏ ra 11 năm để yêu ấy! Chúng mày còn thề là sẽ cưới nhau còn gì không nhớ à?"
Anh nhíu mày lắc đầu tỏ ý không nhớ, cả lũ nghĩ rằng anh và cô ấy đã chia tay nên im lặng không nói nữa
Cả bàn sau đó cũng uống rượu vui vẻ với nhau mặc kệ việc cô gái ấy là ai.Bên cô thì cũng ra tiếp bàn bạn mình
Vừa ngồi xuống cô đã nghe Khuê nói
"Thảo! Sao mày lại phá hoại hạnh phúc của anh ấy!?" Khuê tức giận"Tao yêu anh ấy, tao muốn anh ấy là chồng tao! Với lại chị ta không tốt, không yêu anh ấy như tao!" Cô cãi lại"Thảo à! Chị ấy dù không tốt nhưng là người anh ấy yêu thật lòng,mày không khác gì một con trà xanh cả ý!"Khuê tức giận hét lớn
"Kệ tao đi! Tao không quan tâm" Cô bĩu môi"Rồi rồi,sau mà nó bỏ mày thì đừng có khóc than với bọn tao à!?" Dương nhíu mày"Rồi rồi!" Cô cau mày khó chịu bĩu môiAnh xuất hiện sau lưng cô vui vẻ
"Em với cha mẹ không mời Trâm à?""Trâm nào anh? Có Trâm nào đâu!" Cô vội phủ nhậnAnh cũng nghiêng đầu nhìn cô nghiềm túc,cô liền quay mặt đi nói chuyện với mọi người mặc kệ anh
Thấy cô vậy thì anh không nói nữa mà rời đi,bạn của anh cũng lên sân khấu hát hò vui vẻ,đám cưới hôm nay rất vui
Tôi,
Cô ngồi kiểm tra phong bì mà chán nản, anh không quan tâm mà đã tắm rửa vệ sinh cá nhân rồi lăn ra ngủ từ trước
Thấy anh vô tâm làm cô muốn khóc nức nở, tay cô chạm nhẹ vào vai anh giọng nói dịu dàng
"Tùng,anh không muốn thức với em sao?""Bình thường em ngủ trước 10 giờ mà sao hôm nay 12 giờ rồi không chịu ngủ thế!?" Anh khó chịu nói giọng ngái ngủ
Anh không quan tâm nữa chùm chăn kín mít đi ngủ,cô cũng đành dẹp đồ sang một bên đi tẩy trang rồi tắm rửa vệ sinh cá nhân
Cô nằm bên cạnh anh mệt mỏi thiếp đi,bình thường anh sẽ ôm cô nhưng hôm nay anh chả thèm mà ôm con gấu ngủ. Cô tủi thân ngủ một góc
Sáng hôm sau,
Hai người dậy từ sớm để tiếp họ nhà gái, mẹ,chị gái và em trai của cô đến,ai cũng vui khi cô lấy anh
Họ hàng của cô cũng đến, hai bên gia đình đều hòà hợp, anh thì cả buổi mặt cứ lạnh lùng còn có phần không thích
Cô
Cứ hễ cô lại gần anh lại bỏ đi,cô ta hôm nay bận đi làm không về được nên cũng như thiếu một người bạn nói chuyện với cô
Mẹ cô kéo cô xuống ghê hỏi han
"Con sống ở đây tốt không? Thằng bé thương con không?""Dạ có,anh ấy thương con lắm mẹ ạ" Cô cười mỉmMẹ anh cũng cười theo nói
"Tùng nó hiền lành lắm,yêu thương vợ hết mực" Bà ấy cười khúc khích"Vậy sao chị? Thế thì em cũng yên tâm rồi,chỉ lo con bé sang đây lại không vui..." Bà khựng lại cười gượng"Ừm, thằng Tùng nó hiền lành vậy thật hợp với cái Thảo, bé Thảo ở đây hiền hòa ngoan ngoãn, tao nhã nữa" Bà ấy mỉm cười"Vậy ạ! Thật là, hai đứa có tính đẻ không?" Bà nhìn cô"Dạ,bọn con tính năm sau mới đẻ do anh ấy bận việc,với lại năm sau cũng hợp tuổi với anh ấy á mẹ""Ừm! Con ở đây phải ngoan ngoãn lễ phép, mẹ chồng nói 1 là một 2 là hai nghe chưa? Giờ con là vợ người ta phải biết mình đã làm vợ không tụ tập ăn chơi với bọn con Khuê nữa hiểu chưa?""Dạ vâng ạ" Cô cười ôm bàBa người lại nói cười về chuyện đẻ cháu,bà ấy thì thích con gái, mẹ cô thích con trai còn cô thì nam nữ không quan trọng
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.