Chương 15: Tình đầu
Khoa đầu moi
12/09/2024
11 năm về trước,
Ở một con ngõ nhỏ, anh năm ấy đi học thêm ở một lớp nhỏ do một cô giáo mở.Anh chẳng quen chẳng biết ai
Khi mới đến còn bị các bạn chê là giống con gái, hay trêu anh là bê đê, đồng tính làm anh thỉnh thoảng về nhà sẽ khóc
Nhưng năm ấy, anh gặp một cô gái làm anh xao xuyến, cô ấy là Nguyễn Hà Bảo Trâm. Cô ấy có mái tóc dài mượt mà, nụ cười đáng yêu và đôi mắt đẹp tuyệt trần
Anh hay lén nhìn và thầm mỉm cười khi thấy cô ấy đang chơi hoặc nói chuyện với bạn bè, trái với anh hướng nội thì cô khá hướng ngoại, mới vào đã quen được với gần như cả lớp
Cô ấy chơi đùa với bạn bè vui vẻ, anh nhìn cô ấy cười thầm nhưng lần nào cũng bị cô ấy bắt gặp. Bốn mặt hai người chạm nhau, anh sau khi bị cô phát hiện thì không dám nhìn nữa, chỉ những khi cô ấy đang vui đùa thì anh mới có thể im lặng nhìn cô ấy
Hai người cứ nghĩ đối phương không thích mình để rồi làm cho tình yêu bị chậm mất. Năm lớp 9, anh vài lần muốn gọi cô ấy nhưng lại ngại không dám gọi
Cuối năm lớp 9, anh lấy hết can đảm chạy đến trước mặt cô ấy khi cô ấy đang trên đường đi về. Tay anh cầm bông hoa nhỏ giơ trước mắt cô giọng ngại ngùng nói
-"Làm, người yêu tớ nhé?" Anh run rẩy, giọng lắp bắp
Cô ấy che mặt miệng cười tươi đưa tay ra nhận lấy, cô ấy ôm lấy anh mỉm cười:"Tớ, đồng ý nhé!" Giọng cô ấy cũng có phần ngại ngùng
Từ ngày đó hai người yêu nhau, hôm ấy cũng chẳng ai biết chỉ có hai người và trời đất hay. Tiếc là, một tuần cả hai chỉ gặp nhau 2 lần khi đi học thêm nhà cô, hai người khác trường nên không thể thân mật nhiều
Sau khi đỗ cấp 3, hai người cùng vào một trường, hai người cùng khối và tình cờ còn chung lớp. Dù bên ngoài không hay thể hiện tình cảm nhưng bên trong anh luôn nhẹ nhàng và ân cần với cô ấy
Anh và cô ấy có biết bao nhiêu là kỉ niệm, những ngày anh và cô ấy bên nhau an ủi mỗi khi đối phương buồn, những ngày hẹn hò lén lút. Dù là yêu nhau nhưng điểm số của hai người tương đối cao
Lần nào kiểm tra cũng được 7 hoặc 8 điểm, đi thi có khi còn được 9. Nhưng có lẽ thần Cupid không chọn hai người là một cặp nên cho hai người có hai định hướng khác nhau
Anh thì vào luật cô ấy thì vào nghệ thuật, hai người đang giữ mối quan hệ tốt thì cô ấy tốt nghiệp sớm hơn trường anh 2 năm. Anh và cô ấy dù có cố ra sao thì cha mẹ anh vẫn không thích cô ấy
Chỉ vì mẹ anh thích con gái tóc dài trong khi anh thích con gái cá tính, cô ấy biết chuyện cũng có nói chuyện với mẹ anh nhưng rồi lại bị mẹ anh ném tiền vào mặt ép rời xa anh, không dừng lại ở đó, mẹ anh còn lấy tính mạng gia đình cô ấy ra đe dọa
Cô ấy vì vậy mà cũng phải sang Đức du học và làm nghề thiết kế thời trang bên đó. Anh cũng vì cô rời đi không nói tiếng nào mà trở nên điên điên khùng khùng
Bà ấy kết thúc câu chuyện, cô nghe mà ứa nước mắt, cô gái ấy giờ không biết ra sao nữa, có lẽ sắp về và bên anh thay cô rồi
Nghĩ đến vậy làm cô ôm mặt khóc, bà ấy nhìn vào gương lo lắng lau đi hai dòng nước mắt của cô an ủi nói
-"Nhất định người thằng Tùng yêu sẽ là con, không bao giờ là con nhỏ đó" Bà ấy cười nham hiểm
Ở một con ngõ nhỏ, anh năm ấy đi học thêm ở một lớp nhỏ do một cô giáo mở.Anh chẳng quen chẳng biết ai
Khi mới đến còn bị các bạn chê là giống con gái, hay trêu anh là bê đê, đồng tính làm anh thỉnh thoảng về nhà sẽ khóc
Nhưng năm ấy, anh gặp một cô gái làm anh xao xuyến, cô ấy là Nguyễn Hà Bảo Trâm. Cô ấy có mái tóc dài mượt mà, nụ cười đáng yêu và đôi mắt đẹp tuyệt trần
Anh hay lén nhìn và thầm mỉm cười khi thấy cô ấy đang chơi hoặc nói chuyện với bạn bè, trái với anh hướng nội thì cô khá hướng ngoại, mới vào đã quen được với gần như cả lớp
Cô ấy chơi đùa với bạn bè vui vẻ, anh nhìn cô ấy cười thầm nhưng lần nào cũng bị cô ấy bắt gặp. Bốn mặt hai người chạm nhau, anh sau khi bị cô phát hiện thì không dám nhìn nữa, chỉ những khi cô ấy đang vui đùa thì anh mới có thể im lặng nhìn cô ấy
Hai người cứ nghĩ đối phương không thích mình để rồi làm cho tình yêu bị chậm mất. Năm lớp 9, anh vài lần muốn gọi cô ấy nhưng lại ngại không dám gọi
Cuối năm lớp 9, anh lấy hết can đảm chạy đến trước mặt cô ấy khi cô ấy đang trên đường đi về. Tay anh cầm bông hoa nhỏ giơ trước mắt cô giọng ngại ngùng nói
-"Làm, người yêu tớ nhé?" Anh run rẩy, giọng lắp bắp
Cô ấy che mặt miệng cười tươi đưa tay ra nhận lấy, cô ấy ôm lấy anh mỉm cười:"Tớ, đồng ý nhé!" Giọng cô ấy cũng có phần ngại ngùng
Từ ngày đó hai người yêu nhau, hôm ấy cũng chẳng ai biết chỉ có hai người và trời đất hay. Tiếc là, một tuần cả hai chỉ gặp nhau 2 lần khi đi học thêm nhà cô, hai người khác trường nên không thể thân mật nhiều
Sau khi đỗ cấp 3, hai người cùng vào một trường, hai người cùng khối và tình cờ còn chung lớp. Dù bên ngoài không hay thể hiện tình cảm nhưng bên trong anh luôn nhẹ nhàng và ân cần với cô ấy
Anh và cô ấy có biết bao nhiêu là kỉ niệm, những ngày anh và cô ấy bên nhau an ủi mỗi khi đối phương buồn, những ngày hẹn hò lén lút. Dù là yêu nhau nhưng điểm số của hai người tương đối cao
Lần nào kiểm tra cũng được 7 hoặc 8 điểm, đi thi có khi còn được 9. Nhưng có lẽ thần Cupid không chọn hai người là một cặp nên cho hai người có hai định hướng khác nhau
Anh thì vào luật cô ấy thì vào nghệ thuật, hai người đang giữ mối quan hệ tốt thì cô ấy tốt nghiệp sớm hơn trường anh 2 năm. Anh và cô ấy dù có cố ra sao thì cha mẹ anh vẫn không thích cô ấy
Chỉ vì mẹ anh thích con gái tóc dài trong khi anh thích con gái cá tính, cô ấy biết chuyện cũng có nói chuyện với mẹ anh nhưng rồi lại bị mẹ anh ném tiền vào mặt ép rời xa anh, không dừng lại ở đó, mẹ anh còn lấy tính mạng gia đình cô ấy ra đe dọa
Cô ấy vì vậy mà cũng phải sang Đức du học và làm nghề thiết kế thời trang bên đó. Anh cũng vì cô rời đi không nói tiếng nào mà trở nên điên điên khùng khùng
Bà ấy kết thúc câu chuyện, cô nghe mà ứa nước mắt, cô gái ấy giờ không biết ra sao nữa, có lẽ sắp về và bên anh thay cô rồi
Nghĩ đến vậy làm cô ôm mặt khóc, bà ấy nhìn vào gương lo lắng lau đi hai dòng nước mắt của cô an ủi nói
-"Nhất định người thằng Tùng yêu sẽ là con, không bao giờ là con nhỏ đó" Bà ấy cười nham hiểm
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.