Chồng Hờ Vợ Tạm
Đánh giá: 5.2/10 từ 9 lượt
Chồng Hờ Vợ Tạm - Phong Qua Vô Hằng
Giới thiệu truyện ngôn tình hấp dẫn này:
Tôi còn nhớ rõ khách hàng đầu tiên của tôi, nói đúng ra, đó là người khách đầu tiên khi tôi lên đài. Dù sao trước khi tôi chào hàng thật thì tôi đã từng tiếp chay lâu rồi, chỉ nói chuyện cùng, không ngủ cùng.
Một lão già năm mươi tuổi, hói đầu, cả một vòng trên đầu không có tóc, ở giữa lơ thơ vài cọng.
Hắn không nhận ra tôi qua lớp trang điểm đậm, nhưng tôi lại nhận ra hắn.
Đó là giáo sư hóa học nổi danh ở trường học của chúng tôi.
Đêm hôm đó, bọn họ nguyên cả một đám người đến, người mời khách chính là ông chủ xưởng chế tạo thuốc của địa phương, khách mời chính là giáo sư hóa học.
Tôi đi vào trong gian phòng ánh sáng mờ ảo, người đầu tiên tôi nhìn thấy chính là vị giáo sư đang ngồi ở giữa ghế sô pha.
Hắn có chút mất tự nhiên, nhìn rất buồn cười.
“Đây là tiếp viên mới tới của chúng tôi, vẫn còn là gái tơ đó!” Bà chủ đẩy tôi ra.
Ông chủ béo mập của công ty chế tạo thuốc kéo tôi qua, đưa tay lên bóp ngực tôi hai lần, hai tờ tiền màu hồng cũng nhét vào trong: “Tiếp khách của bọn anh cho tốt, phục vụ tốt sẽ có trọng thưởng!”
“Được! Cám ơn ông chủ.” Tôi còn chưa nói xong, người đã được đẩy xuống ngồi bên cạnh giáo sư.
Tôi đặt tay lên trên đùi hắn, sau đó cầm cốc lên mời rượu hắn ta.
Hắn rất ít khi tới những chỗ như này, tôi mời rượu hắn hắn lập tức uống, cũng không sờ soạng gì tôi. Lúc ấy tôi đã nghĩ, buổi tối hôm nay cho dù không kiếm được tiền thì cũng đã nhận được gần bảy trăm nghìn tiền bo trước rồi.
Tôi đem tiền trên ngực lấy xuống, cuốn thành cuộn nhỏ, nhét lại vào ngực. Khi tôi làm động tác này, tôi nhìn thấy ánh mắt hắn ta nhìn chằm chằm vào hai bầu ngực của tôi.
Giới thiệu truyện ngôn tình hấp dẫn này:
Tôi còn nhớ rõ khách hàng đầu tiên của tôi, nói đúng ra, đó là người khách đầu tiên khi tôi lên đài. Dù sao trước khi tôi chào hàng thật thì tôi đã từng tiếp chay lâu rồi, chỉ nói chuyện cùng, không ngủ cùng.
Một lão già năm mươi tuổi, hói đầu, cả một vòng trên đầu không có tóc, ở giữa lơ thơ vài cọng.
Hắn không nhận ra tôi qua lớp trang điểm đậm, nhưng tôi lại nhận ra hắn.
Đó là giáo sư hóa học nổi danh ở trường học của chúng tôi.
Đêm hôm đó, bọn họ nguyên cả một đám người đến, người mời khách chính là ông chủ xưởng chế tạo thuốc của địa phương, khách mời chính là giáo sư hóa học.
Tôi đi vào trong gian phòng ánh sáng mờ ảo, người đầu tiên tôi nhìn thấy chính là vị giáo sư đang ngồi ở giữa ghế sô pha.
Hắn có chút mất tự nhiên, nhìn rất buồn cười.
“Đây là tiếp viên mới tới của chúng tôi, vẫn còn là gái tơ đó!” Bà chủ đẩy tôi ra.
Ông chủ béo mập của công ty chế tạo thuốc kéo tôi qua, đưa tay lên bóp ngực tôi hai lần, hai tờ tiền màu hồng cũng nhét vào trong: “Tiếp khách của bọn anh cho tốt, phục vụ tốt sẽ có trọng thưởng!”
“Được! Cám ơn ông chủ.” Tôi còn chưa nói xong, người đã được đẩy xuống ngồi bên cạnh giáo sư.
Tôi đặt tay lên trên đùi hắn, sau đó cầm cốc lên mời rượu hắn ta.
Hắn rất ít khi tới những chỗ như này, tôi mời rượu hắn hắn lập tức uống, cũng không sờ soạng gì tôi. Lúc ấy tôi đã nghĩ, buổi tối hôm nay cho dù không kiếm được tiền thì cũng đã nhận được gần bảy trăm nghìn tiền bo trước rồi.
Tôi đem tiền trên ngực lấy xuống, cuốn thành cuộn nhỏ, nhét lại vào ngực. Khi tôi làm động tác này, tôi nhìn thấy ánh mắt hắn ta nhìn chằm chằm vào hai bầu ngực của tôi.