Chương 15
Trịnh Chung
19/08/2020
Câu nói của gia Minh của đùa nửa thật đang ám chỉ ai kia,chỉ người trong cuộc mới hiểu ra hàm ý ở trong đó.
Tống Minh kha ngồi nhìn thằng con trai ngoan của mình mà ông không biết cố tình hay không mà đã quên đi sự hiện diện của mẹ con Tuyết tần.
- Minh minh, con nói con không ngốc vậy con giờ sẽ tính sẽ làm gì trong tương lai.
Thật đúng ý của gia Minh anh cũng muốn mình có một vị trí trong Tống gia.
- Tất nhiên là con cũng có hứng thú với việc này, nhưng con thấy tập đoàn đã đủ nhân sự rồi.
Tống Minh kha cười hiểu ý con trai.
- Con yên tâm ba đã mong ngày này từ rất lâu rồi, ba cũng đã già nên không thể mãi cùng anh con lo tập đoàn nữa, Minh Khang đang là tổng giám đốc, còn chức chủ tịch này ba sẽ nhường lại cho con.
Chưa nói hết ông nhìn Minh khang hỏi.
- Minh khang con thấy thế có được không?
Minh khang thấy em mình bình thường lại có hứng thú với tập đoàn thì anh vui không hết sao có thể ganh tỵ với em trAi mình được...
- Ba đã quyết thì cứ làm như vậy đi. Làm tổng giám đốc hay là chủ tịch thì cũng không thành vấn đề, miễn sao em trai con thích là được
Lời tác giả: Minh khang đúng là một người anh thương em nhất hệ mặt trời.""")))
Ba Minh khang gật đầu hài lòng, nhưng khi biết ba mình sẽ nhường lại chức chủ tịch cho gia minh thì Gia kiệt đâu chịu.
- Ba, sao ba có thể giao cả một gia tài cho một tên ngốc chứ, anh ta dù có bình thường lại thì vẫn chỉ là một tên ngốc không có đầu óc thôi.
- Gia kiệt. Con ăn nói như vậy à, có vẻ năm năm qua con không hề thay đổi, có phải ba đã nuông chiều con quá hay không?
Tuyết tần biết chồng mình đang tức giận, nhưng khi biết ông bênh thằng đần kia thì không can tâm mà lên tiếng nói đỡ cho Gia kiệt.
- Anh, sao con mới về mà anh lại nổi cáu với con vậy, nó mới có 25 tuổi, vẫn còn trẻ con anh không thương nó sao, hay trong đầu anh chỉ có hai đứa con của bà ta, còn con của em thì anh ghét bỏ.
Tống Minh kha thừa biết vợ mình đang bênh con, không muốn cái nhà thêm rắc rối thì ông nhìn Gia kiệt hỏi.
- Con có biết gì về kinh doanh không, nếu biết ta sẽ sắp xếp cho con một vị trí trong tập đoàn cho con....
Gia kiệt tính tình vốn nóng nảy, không hề biết tính kế sâu xa, những gì anh biết đều là học từ mẹ anh....
Biết ba mình sẽ cho vào công ty làm thì vui mừng tía lia...
- Con biết, ba cho con một chức vụ trong công ty đi, con hứa sẽ không làm ba thất vọng.........
Tống Minh kha gật đầu nói với Minh khang.
- Ngày mai con hãy xem rồi sắp xếp cho gia kiệt một chức giám đốc ở tập đoàn...
Minh Khang không mấy vui vẻ nhưng vẫn thuận theo ba anh.
- vâng. Thưa ba!
- Gia Minh,con hãy chuẩn bị tinh thần ngày mai đến nhận chức chủ tịch thay ba quản lý tập đoàn cùng anh con, gia kiệt ngày mai con cũng đến nhận chức, hãy nhớ rằng đừng làm ba thất vọng. Thôi ba mệt,ba dfi nghỉ trước...
Tống Minh kha nói xong thì ông cũng đứng dậy lên phòng nghỉ ngơi, tuyết tần cũng đuổi theo lên cùng.
Còn lại ba người đàn ông, nếu nói là anh cùng cha khác mẹ thì cũng đúng, nhưng nếu nhìn về một góc thì họ giống nhau đến chín mươi chín phần trăm, chỉ có Gia Minh Là nhỉnh hơn, còn minh khang và Gia kiệt hai người họ như hai giọt nước....
Ai nấy đều nhìn nhau, không dám nói, chỉ có chí hào vẫn chăm chú nhìn ba người họ và suy nghĩ....
Buổi chiều hôm ý gia Minh chỉ ở trên phòng ngủ cùng Khả Uyên, Minh Khang thì lại bận rộn với công việc ở công ty. Gia kiệt hắn ta cũng chỉ quanh quẩn ở nhà, chỉ duy nhất một người...
Tại căn phòng tối...
" alo... "
" có chuyện gì vậy con.. "
" Đúng như lời ông nghi ngờ, cậu ta rất giống hai người anh của con không khác gì ba giọt nước ông à.. "
" Ừm, con để ý xem bà ta sẽ làm gì bước, con nhất định không để ba đứa nó đánh nhau hiểu không.. "
" vâng thưa ông, nhưng.... "
" nó chắc chắn là anh em sinh đôi với con, chỉ là con đã phẫu thuật nên khác bà ta không nhận ra... "
" ông, mẹ con sao rồi?"
" con nghĩ vụ tai nạn đó nó thế nào. may mắn không cướp đi mạng sống của hai mẹ con con, con thì lành lặn chỉ là khuôn mặt bị biến dạng nên phải phẫu thuật còn mẹ con bị nặng, giữ được mạng là ông trời còn thương. "
- " Con biết rồi, "
" Con chịu khó thêm một thời gian nữa sẽ được thôi, con phải bảo vệ anh trai con hiểu không, bà ta không biết con nên bà ta sẽ không làm gì con đâu, giờ quân cờ bà ta Đi sẽ là Gia Minh và Minh khang, rồi cuối cùng mới đến nó... "
" ông ngoại yên tâm, con sẽ cố gắng không để cho bà ta có cơ hội đâu.... "
" Ừm, có gì khó khăn phải gọi cho ông ngay hiểu không, con không được mạo hiểm một mình, con là gì với mẹ con và ta. Hãy ghi nhớ lời ông ngoại nói nghe chưa.. "
- " Dạ.. Con cúp máy đây.. "
" Ừm.. "
Căn phòng lại trở về với sự im lặng, tiếng thở dài của người con trai ngồi cầm bức ảnh một người phụ nữ nữ đẹp như thiên thần đang bế hai đứa bé giống nhau như đúc, có lẽ hai đứa đó bằng tuổi nhau....
Tống Minh kha ngồi nhìn thằng con trai ngoan của mình mà ông không biết cố tình hay không mà đã quên đi sự hiện diện của mẹ con Tuyết tần.
- Minh minh, con nói con không ngốc vậy con giờ sẽ tính sẽ làm gì trong tương lai.
Thật đúng ý của gia Minh anh cũng muốn mình có một vị trí trong Tống gia.
- Tất nhiên là con cũng có hứng thú với việc này, nhưng con thấy tập đoàn đã đủ nhân sự rồi.
Tống Minh kha cười hiểu ý con trai.
- Con yên tâm ba đã mong ngày này từ rất lâu rồi, ba cũng đã già nên không thể mãi cùng anh con lo tập đoàn nữa, Minh Khang đang là tổng giám đốc, còn chức chủ tịch này ba sẽ nhường lại cho con.
Chưa nói hết ông nhìn Minh khang hỏi.
- Minh khang con thấy thế có được không?
Minh khang thấy em mình bình thường lại có hứng thú với tập đoàn thì anh vui không hết sao có thể ganh tỵ với em trAi mình được...
- Ba đã quyết thì cứ làm như vậy đi. Làm tổng giám đốc hay là chủ tịch thì cũng không thành vấn đề, miễn sao em trai con thích là được
Lời tác giả: Minh khang đúng là một người anh thương em nhất hệ mặt trời.""")))
Ba Minh khang gật đầu hài lòng, nhưng khi biết ba mình sẽ nhường lại chức chủ tịch cho gia minh thì Gia kiệt đâu chịu.
- Ba, sao ba có thể giao cả một gia tài cho một tên ngốc chứ, anh ta dù có bình thường lại thì vẫn chỉ là một tên ngốc không có đầu óc thôi.
- Gia kiệt. Con ăn nói như vậy à, có vẻ năm năm qua con không hề thay đổi, có phải ba đã nuông chiều con quá hay không?
Tuyết tần biết chồng mình đang tức giận, nhưng khi biết ông bênh thằng đần kia thì không can tâm mà lên tiếng nói đỡ cho Gia kiệt.
- Anh, sao con mới về mà anh lại nổi cáu với con vậy, nó mới có 25 tuổi, vẫn còn trẻ con anh không thương nó sao, hay trong đầu anh chỉ có hai đứa con của bà ta, còn con của em thì anh ghét bỏ.
Tống Minh kha thừa biết vợ mình đang bênh con, không muốn cái nhà thêm rắc rối thì ông nhìn Gia kiệt hỏi.
- Con có biết gì về kinh doanh không, nếu biết ta sẽ sắp xếp cho con một vị trí trong tập đoàn cho con....
Gia kiệt tính tình vốn nóng nảy, không hề biết tính kế sâu xa, những gì anh biết đều là học từ mẹ anh....
Biết ba mình sẽ cho vào công ty làm thì vui mừng tía lia...
- Con biết, ba cho con một chức vụ trong công ty đi, con hứa sẽ không làm ba thất vọng.........
Tống Minh kha gật đầu nói với Minh khang.
- Ngày mai con hãy xem rồi sắp xếp cho gia kiệt một chức giám đốc ở tập đoàn...
Minh Khang không mấy vui vẻ nhưng vẫn thuận theo ba anh.
- vâng. Thưa ba!
- Gia Minh,con hãy chuẩn bị tinh thần ngày mai đến nhận chức chủ tịch thay ba quản lý tập đoàn cùng anh con, gia kiệt ngày mai con cũng đến nhận chức, hãy nhớ rằng đừng làm ba thất vọng. Thôi ba mệt,ba dfi nghỉ trước...
Tống Minh kha nói xong thì ông cũng đứng dậy lên phòng nghỉ ngơi, tuyết tần cũng đuổi theo lên cùng.
Còn lại ba người đàn ông, nếu nói là anh cùng cha khác mẹ thì cũng đúng, nhưng nếu nhìn về một góc thì họ giống nhau đến chín mươi chín phần trăm, chỉ có Gia Minh Là nhỉnh hơn, còn minh khang và Gia kiệt hai người họ như hai giọt nước....
Ai nấy đều nhìn nhau, không dám nói, chỉ có chí hào vẫn chăm chú nhìn ba người họ và suy nghĩ....
Buổi chiều hôm ý gia Minh chỉ ở trên phòng ngủ cùng Khả Uyên, Minh Khang thì lại bận rộn với công việc ở công ty. Gia kiệt hắn ta cũng chỉ quanh quẩn ở nhà, chỉ duy nhất một người...
Tại căn phòng tối...
" alo... "
" có chuyện gì vậy con.. "
" Đúng như lời ông nghi ngờ, cậu ta rất giống hai người anh của con không khác gì ba giọt nước ông à.. "
" Ừm, con để ý xem bà ta sẽ làm gì bước, con nhất định không để ba đứa nó đánh nhau hiểu không.. "
" vâng thưa ông, nhưng.... "
" nó chắc chắn là anh em sinh đôi với con, chỉ là con đã phẫu thuật nên khác bà ta không nhận ra... "
" ông, mẹ con sao rồi?"
" con nghĩ vụ tai nạn đó nó thế nào. may mắn không cướp đi mạng sống của hai mẹ con con, con thì lành lặn chỉ là khuôn mặt bị biến dạng nên phải phẫu thuật còn mẹ con bị nặng, giữ được mạng là ông trời còn thương. "
- " Con biết rồi, "
" Con chịu khó thêm một thời gian nữa sẽ được thôi, con phải bảo vệ anh trai con hiểu không, bà ta không biết con nên bà ta sẽ không làm gì con đâu, giờ quân cờ bà ta Đi sẽ là Gia Minh và Minh khang, rồi cuối cùng mới đến nó... "
" ông ngoại yên tâm, con sẽ cố gắng không để cho bà ta có cơ hội đâu.... "
" Ừm, có gì khó khăn phải gọi cho ông ngay hiểu không, con không được mạo hiểm một mình, con là gì với mẹ con và ta. Hãy ghi nhớ lời ông ngoại nói nghe chưa.. "
- " Dạ.. Con cúp máy đây.. "
" Ừm.. "
Căn phòng lại trở về với sự im lặng, tiếng thở dài của người con trai ngồi cầm bức ảnh một người phụ nữ nữ đẹp như thiên thần đang bế hai đứa bé giống nhau như đúc, có lẽ hai đứa đó bằng tuổi nhau....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.