Chương 398: Chương 223.4
Lam Lâm
27/06/2019
Tôi nhất thời câm nín. Cũng may sợi âm khí kia rất nhỏ, mang theo không
nhiều âm khí, hơn nữa mỗi ngày Trương Đán hoạt động dưới ánh mặt trời
thì khoảng hai tháng cũng sẽ tự tiêu tán.
Sau khi hỏi xong Tô Mộc tôi liền tiến tới trước mặt Giao tiên, ông ta sau khi ra khỏi nhà hàng vẻ mặt vẫn buồn buồn không vui, mặc dù đồng ý với phương án xử lý của tôi nhưng ông ta vẫn không nói câu nào với tôi.
Tôi không biết nên làm thế nào mới có thể khiến ông ta vui vẻ, không thể làm gì khác hơn là hỏi ông ta có đói bụng không? Tôi mời ông ta ăn cơm được không?
“Không ăn, không phải mới từ nhà hàng ra sao, ông đây không đói bụng.” Giao tiên nói.
Nói xong ông ta cũng không nhìn tôi mà nghiêng đầu làm bộ đang thưởng thức phong cảnh phía ngoài xe.
Tôi liền tiến tới cười nói cơm không phải cơm thông thường mà là loại cơm đó, tôi là người trợ tiên của ông ta, dường như đã rất lâu rồi tôi chưa cho ông ta ăn quỷ.
Nhắc tới chữ quỷ cổ họng Giao tiên không tự chủ nuốt xuống hai cái, sắc mặt rốt cuộc đã hòa hoãn một ít, xoay đầu lại nhìn tôi bằng vẻ từ trên cao nhìn xuống, hỏi tôi định bắt quỷ gì cho ông ta ăn.
“À… Lệ quỷ…”
Giao tiên khẽ giật mình, mắt không tự chủ mở to, nhìn tôi không dám tin.
“… nhất định là không bắt được rồi, có điều những quỷ khác tôi sẽ tận lực giúp ông.” Tôi cười hắc hắc, nói bổ sung.
Giao tiên liếc tôi một cái, thờ dài một tiếng, nói những quỷ khác cũng được, mau làm sớm.
Nói xong ông ta bắt đầu than vãn, nói ban đầu chọn tôi làm người trợ tiên là do thấy tôi là một tiểu cô nương trung hậu biết điều, cho là đi theo tôi có thể ăn hương uống cay, mỗi tháng đều ăn quỷ, cuộc sống quá tiêu dao lại hạnh phúc.
Ai ngờ tôi lại có nhiều chuyện như vậy, ngày ngày sai bảo nhờ cậy ông ta cũng được đi, vậy mà còn chưa bắt quỷ cho ông ta, dựa theo quy củ với người trợ tiên của bọn họ thì tôi đã sớm bị vứt bỏ.
Bây giờ Giao tiên là quan trọng, tôi cũng không dám nói thêm cái gì liền chỉ cười ha ha hùa theo. Sau khi về tới nhà tôi liền hỏi Tô Mộc gần đây có quỷ nào phạm tội không, dẫu sao quỷ cũng phân biệt quỷ tốt quỷ xấu, nếu như tôi tùy tiện bắt quỷ trên đường cho Giao tiên ăn vậy thì có khác gì Lâm Yến Nhi.
Sau khi hỏi xong Tô Mộc tôi liền tiến tới trước mặt Giao tiên, ông ta sau khi ra khỏi nhà hàng vẻ mặt vẫn buồn buồn không vui, mặc dù đồng ý với phương án xử lý của tôi nhưng ông ta vẫn không nói câu nào với tôi.
Tôi không biết nên làm thế nào mới có thể khiến ông ta vui vẻ, không thể làm gì khác hơn là hỏi ông ta có đói bụng không? Tôi mời ông ta ăn cơm được không?
“Không ăn, không phải mới từ nhà hàng ra sao, ông đây không đói bụng.” Giao tiên nói.
Nói xong ông ta cũng không nhìn tôi mà nghiêng đầu làm bộ đang thưởng thức phong cảnh phía ngoài xe.
Tôi liền tiến tới cười nói cơm không phải cơm thông thường mà là loại cơm đó, tôi là người trợ tiên của ông ta, dường như đã rất lâu rồi tôi chưa cho ông ta ăn quỷ.
Nhắc tới chữ quỷ cổ họng Giao tiên không tự chủ nuốt xuống hai cái, sắc mặt rốt cuộc đã hòa hoãn một ít, xoay đầu lại nhìn tôi bằng vẻ từ trên cao nhìn xuống, hỏi tôi định bắt quỷ gì cho ông ta ăn.
“À… Lệ quỷ…”
Giao tiên khẽ giật mình, mắt không tự chủ mở to, nhìn tôi không dám tin.
“… nhất định là không bắt được rồi, có điều những quỷ khác tôi sẽ tận lực giúp ông.” Tôi cười hắc hắc, nói bổ sung.
Giao tiên liếc tôi một cái, thờ dài một tiếng, nói những quỷ khác cũng được, mau làm sớm.
Nói xong ông ta bắt đầu than vãn, nói ban đầu chọn tôi làm người trợ tiên là do thấy tôi là một tiểu cô nương trung hậu biết điều, cho là đi theo tôi có thể ăn hương uống cay, mỗi tháng đều ăn quỷ, cuộc sống quá tiêu dao lại hạnh phúc.
Ai ngờ tôi lại có nhiều chuyện như vậy, ngày ngày sai bảo nhờ cậy ông ta cũng được đi, vậy mà còn chưa bắt quỷ cho ông ta, dựa theo quy củ với người trợ tiên của bọn họ thì tôi đã sớm bị vứt bỏ.
Bây giờ Giao tiên là quan trọng, tôi cũng không dám nói thêm cái gì liền chỉ cười ha ha hùa theo. Sau khi về tới nhà tôi liền hỏi Tô Mộc gần đây có quỷ nào phạm tội không, dẫu sao quỷ cũng phân biệt quỷ tốt quỷ xấu, nếu như tôi tùy tiện bắt quỷ trên đường cho Giao tiên ăn vậy thì có khác gì Lâm Yến Nhi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.