Chương 608: Chương 269-3
Lam Lâm
15/07/2019
Tôi còn chưa qua cơn si mê thì trên đỉnh đầu truyền tới một giọng bất đắc dĩ, hỏi tôi: “Nhìn xong chưa, lúc này em còn có tâm tình si mê, cũng là uống… Em lau nước miếng ở khóe miệng một chút đi.”
“Ách…” Tôi bị Tô Mộc vạch trần có chút lúng túng, lật đật giơ tay đang cầm trong tay lên lau miệng.
Mặt Tô Mộc tối sầm: “Đó là tay anh…”
“A? Ha ha, xin lỗi, vừa rồi em không chú ý.” Tôi cười khan nói.
Vừa nói tôi vừa không biết xấu hộ lại nhanh chóng dùng tay anh ấy quẹt hai cái ở mép tôi, đem nước miếng lau sạch, sau đó nói: “Tay anh không sao chứ? Mới vừa rồi rõ ràng em còn thấy con rắn mẹ kia cắn anh, sao trên tay anh lại không có bất cứ vết thương nào, còn đẹp như vậy nữa.”
“Anh là hồn phách, không có thân thể thật sự, rắn mẹ căn bản không thể gây tổn thương được cho anh nên dĩ nhiên không có vết thương.” Tô Mộc nói.
Nói xong anh ấy không nhịn được cúi đầu nhìn tôi một cái, đáy mắt hiện lên vẻ chê cười, hỏi tôi: “Ngốc, em cũng ở với anh lâu như vậy mà ngay cả đặc tính của chồng em là gì em cũng không biết sao?”
“Ách, dĩ nhiên biết, anh là lệ quỷ đại nhân mà, nhưng em vẫn không khỏi lo lắng cho anh. Ai biết rắn mẫu kia với hồn phách có thể gây ra tổn thương hay không. Có điều không phải anh nói tới Băng Cốc tìm Long Phù Khôn hay sao, sao lại xuất hiện ở chỗ này?” Tôi hỏi.
“Chuyện này nói rất dài dòng, chờ khi chúng ta đi ra ngoài anh sẽ nói cho em.” Tô Mộc nói.
“Anh vừa mới nói có người không muốn cho chúng ta đi ra ngoài, người đó có phải chính là Đao Minh, cô ta cũng tới chỗ này? Bây giờ có phải Giao tiên đang ở trong tay cô ta? Giao tiên có thể bị nguy hiểm hay không?” Tôi hỏi. Dẫu sao Giao tiên xuống đây trước tôi, bây giờ ngay cả Tô Mộc cũng có thể tìm thấy tôi, không có lý do gì Giao tiên lại không qua đây, giải thích duy nhất chính là ông ta đang bị thứ gì đó giữ chân, thứ kia chín mươi phần trăm chính là Đao Minh.
Tô Mộc thấy tôi hỏi nhiều vấn đề như vậy biết tôi đang rất nôn nóng, một bên đưa tôi đi vào sâu trong hang động lại vừa thở dài, nói: “Đúng là Đao Minh đang ở chỗ này, anh cũng sau khi tới Băng Cốc mới biết cô ta đang ở Thái Lan. Hơn nữa không phải cô ta mới tới đây mà đã ở đây một khoảng thời gian dài, nếu không cổ xà nhiều như vậy cho dù cô ta là cổ sư ngũ trùng cũng không có khả năng trong thời gian ngắn nuôi thành.”
“Ách…” Tôi bị Tô Mộc vạch trần có chút lúng túng, lật đật giơ tay đang cầm trong tay lên lau miệng.
Mặt Tô Mộc tối sầm: “Đó là tay anh…”
“A? Ha ha, xin lỗi, vừa rồi em không chú ý.” Tôi cười khan nói.
Vừa nói tôi vừa không biết xấu hộ lại nhanh chóng dùng tay anh ấy quẹt hai cái ở mép tôi, đem nước miếng lau sạch, sau đó nói: “Tay anh không sao chứ? Mới vừa rồi rõ ràng em còn thấy con rắn mẹ kia cắn anh, sao trên tay anh lại không có bất cứ vết thương nào, còn đẹp như vậy nữa.”
“Anh là hồn phách, không có thân thể thật sự, rắn mẹ căn bản không thể gây tổn thương được cho anh nên dĩ nhiên không có vết thương.” Tô Mộc nói.
Nói xong anh ấy không nhịn được cúi đầu nhìn tôi một cái, đáy mắt hiện lên vẻ chê cười, hỏi tôi: “Ngốc, em cũng ở với anh lâu như vậy mà ngay cả đặc tính của chồng em là gì em cũng không biết sao?”
“Ách, dĩ nhiên biết, anh là lệ quỷ đại nhân mà, nhưng em vẫn không khỏi lo lắng cho anh. Ai biết rắn mẫu kia với hồn phách có thể gây ra tổn thương hay không. Có điều không phải anh nói tới Băng Cốc tìm Long Phù Khôn hay sao, sao lại xuất hiện ở chỗ này?” Tôi hỏi.
“Chuyện này nói rất dài dòng, chờ khi chúng ta đi ra ngoài anh sẽ nói cho em.” Tô Mộc nói.
“Anh vừa mới nói có người không muốn cho chúng ta đi ra ngoài, người đó có phải chính là Đao Minh, cô ta cũng tới chỗ này? Bây giờ có phải Giao tiên đang ở trong tay cô ta? Giao tiên có thể bị nguy hiểm hay không?” Tôi hỏi. Dẫu sao Giao tiên xuống đây trước tôi, bây giờ ngay cả Tô Mộc cũng có thể tìm thấy tôi, không có lý do gì Giao tiên lại không qua đây, giải thích duy nhất chính là ông ta đang bị thứ gì đó giữ chân, thứ kia chín mươi phần trăm chính là Đao Minh.
Tô Mộc thấy tôi hỏi nhiều vấn đề như vậy biết tôi đang rất nôn nóng, một bên đưa tôi đi vào sâu trong hang động lại vừa thở dài, nói: “Đúng là Đao Minh đang ở chỗ này, anh cũng sau khi tới Băng Cốc mới biết cô ta đang ở Thái Lan. Hơn nữa không phải cô ta mới tới đây mà đã ở đây một khoảng thời gian dài, nếu không cổ xà nhiều như vậy cho dù cô ta là cổ sư ngũ trùng cũng không có khả năng trong thời gian ngắn nuôi thành.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.