Chương 655
Lam Lâm
22/07/2019
Trong lúc tôi còn nghiên cứu nên gọi Long Phù Khôn là gì thì Tô Mộc cùng Long Phù Khôn hàn huyên xong rồi, sắc mặt anh ấy nghiêm túc, đem mục
đich lần này tới Thái Lan để hồi sinh nói cho Long Phù Khôn, sau đó hỏi
Long Phù Khôn thân xác của anh ấy bây giờ ở nơi nào?
Long Phù ngôn ngẩn ra, ông ta nhìn Tô Mộc có chút bất ngờ, cười hỏi tại sao Tô Mộc phải bỏ gần cầu xa chạy tới tận Thái Lan để hồi sinh, không phải Tô gia có hai sách cẩm sao, dùng sách cấm liền cỏ thể cải tử hoàn sinh kia mà.
Nhắc tới sách cấm Tô Mộc liền lộ vẻ bất đắc dĩ, cười khổ nói: “Huynh bây giờ thật đã rời xa cuộc sống nhân gian, đối với chuyện của Tô gia một chút cũng không chú ý. Sau tai họa ngập đầu năm đó cuốn Hoàn Dương Kinh đã không thấy tăm tơi tung tích đâu, đệ trước kia vẫn cho rằng Hoàn Dương Kinh ở trong tay Lâm Yến Nhi nhưng theo như những gì đệ thấy bây giờ thì trong tay cô ta cũng không có sách cấm, nếu không năng lực của cô ta không chỉ như vậy.”
“Huống chi tổ tiên Tô gia cũng để lại di huấn, phàm là con cháu Tô gia không thể lợi dụng hai cuốn sách cấm để hồi sinh. Y nghĩa tồn tại của Tô gia chỉ là trông con hai cuốn sách cấm phòng nó lọt ra ngoài, nếu như dùng phương pháp đó để hồi sinh e rằng liệt tổ liệt tông đều hiện về bóp chết đệ một lần nữa.” Tô Mộc cười nói.
Tôi không nhịn được nhìn Tô Mộc một cái, biết anh ấy lâu như vậy đây là lần đầu tiên tôi thấy anh ấy đùa với người khác, có thể thấy được anh ấy cùng Long Phù Khôn có quan hệ rất tốt.
Long Phù Khôn hiển nhiên biết chuyện của Tô gia không ít, sau trò chuyện mấy câu với Tô Mộc liền hiểu được hiện trạng Tô gia bây giờ ông ta thở dài, miệng trề môi nói hồi sinh có gì tốt, thành quỷ thật tiêu sái, vất vả mới tu luyện thành lệ quỷ nếu như hồi sinh thì tu vi liền mất sạch. Hơn nữa lần này hồi sinh không chừng thực lực còn chưa đạt được tới mức như hồi còn sống, lỡ như sau khi hồi sinh sẽ biến thành người bình thường thì đệ có hối hận hay không?
Long Phù Khôn vừa hỏi vất đề này tôi cũng liền nhìn về phía Tô Mộc, lúc trước tôi quả thật không nghĩ tới điều này, nghe ông ta nói như vậy tôi cũng liền cảm thấy quỷ rất tốt. Ít nhất anh ấy rất lợi hại, ở trong âm giới dường như không mấy người dám khi dễ anh ấy, huống chi anh ấy đẹp trai như vậy, chỉ cần không đi đầu hai thì thành quỷ coi như là trường sinh bất lão, tại sao phải hồi sinh.
Sau khi hồi sinh ngoại trừ để cho tôi có một người chồng bình thường ra, những lợi ích nghịch thiên kia sẽ không có nữa, rốt cuộc có đáng giá hay không?
Long Phù ngôn ngẩn ra, ông ta nhìn Tô Mộc có chút bất ngờ, cười hỏi tại sao Tô Mộc phải bỏ gần cầu xa chạy tới tận Thái Lan để hồi sinh, không phải Tô gia có hai sách cẩm sao, dùng sách cấm liền cỏ thể cải tử hoàn sinh kia mà.
Nhắc tới sách cấm Tô Mộc liền lộ vẻ bất đắc dĩ, cười khổ nói: “Huynh bây giờ thật đã rời xa cuộc sống nhân gian, đối với chuyện của Tô gia một chút cũng không chú ý. Sau tai họa ngập đầu năm đó cuốn Hoàn Dương Kinh đã không thấy tăm tơi tung tích đâu, đệ trước kia vẫn cho rằng Hoàn Dương Kinh ở trong tay Lâm Yến Nhi nhưng theo như những gì đệ thấy bây giờ thì trong tay cô ta cũng không có sách cấm, nếu không năng lực của cô ta không chỉ như vậy.”
“Huống chi tổ tiên Tô gia cũng để lại di huấn, phàm là con cháu Tô gia không thể lợi dụng hai cuốn sách cấm để hồi sinh. Y nghĩa tồn tại của Tô gia chỉ là trông con hai cuốn sách cấm phòng nó lọt ra ngoài, nếu như dùng phương pháp đó để hồi sinh e rằng liệt tổ liệt tông đều hiện về bóp chết đệ một lần nữa.” Tô Mộc cười nói.
Tôi không nhịn được nhìn Tô Mộc một cái, biết anh ấy lâu như vậy đây là lần đầu tiên tôi thấy anh ấy đùa với người khác, có thể thấy được anh ấy cùng Long Phù Khôn có quan hệ rất tốt.
Long Phù Khôn hiển nhiên biết chuyện của Tô gia không ít, sau trò chuyện mấy câu với Tô Mộc liền hiểu được hiện trạng Tô gia bây giờ ông ta thở dài, miệng trề môi nói hồi sinh có gì tốt, thành quỷ thật tiêu sái, vất vả mới tu luyện thành lệ quỷ nếu như hồi sinh thì tu vi liền mất sạch. Hơn nữa lần này hồi sinh không chừng thực lực còn chưa đạt được tới mức như hồi còn sống, lỡ như sau khi hồi sinh sẽ biến thành người bình thường thì đệ có hối hận hay không?
Long Phù Khôn vừa hỏi vất đề này tôi cũng liền nhìn về phía Tô Mộc, lúc trước tôi quả thật không nghĩ tới điều này, nghe ông ta nói như vậy tôi cũng liền cảm thấy quỷ rất tốt. Ít nhất anh ấy rất lợi hại, ở trong âm giới dường như không mấy người dám khi dễ anh ấy, huống chi anh ấy đẹp trai như vậy, chỉ cần không đi đầu hai thì thành quỷ coi như là trường sinh bất lão, tại sao phải hồi sinh.
Sau khi hồi sinh ngoại trừ để cho tôi có một người chồng bình thường ra, những lợi ích nghịch thiên kia sẽ không có nữa, rốt cuộc có đáng giá hay không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.