Chương 727: Chương 306.2
Lam Lâm
02/08/2019
“Anh biết em hận anh, anh cũng không cầu xin em tha thứ, lần này anh tới đây chỉ để muốn dặn em không được tới gần mộ phần của hồ tiên thêm nữa, từ
ngày mai em hãy chịu khó yên ổn ở nhà, không nên đi ra ngoài!” Anh ấy
nói.
Dựa vào cái gì?
Đã thành như vậy, anh ấy dựa vào cái gì còn dùng giọng này yêu cầu tôi?
Anh ấy là gì của tôi?
Tôi đi đâu thì có liên quan gì tới anh ấy?
Trái tim tôi đang kêu gào, lúc này mắt tôi đã như vòi nước, làm thế nào cũng không ngăn được nước mắt chảy ra, tôi khóc nức nở ngay cả sức lực nói chuyện cũng không có.
“Có nghe thấy không? Ngàn vạn lần không nên đến gần mộ phần hồ tiên, nếu không thì ngày mai em ngay cả chết thế nào cũng không biết.” Anh ấy thấy tôi chỉ biết khóc mà không trả lời liền nói thêm một câu.
Nói xong anh ấy thật giống như cũng đã tỉnh táo lại, đứng dậy rời khỏi người tôi, bóng người từ từ biến mất không một chút lưu luyến, sự lạnh lẽo trong phòng cũng biến mất theo anh ấy không còn dấu vết.
Lúc này tôi mới từ từ hồi phục lại tinh thần từ nỗi khiếp sợ.
Hít một hơi thật sâu.
Cơ thể tôi như chưa từng được anh ấy chạm vào, bốn phía cũng không hề có bất kỳ chút khí tức gì của anh ấy giống như anh ấy chưa từng tới đây.
Tôi thậm chí trong nháy mắt còn cho rằng mọi chuyện vừa rồi đều là nằm mơ, anh ấy căn bản không hề quay lại.
Nhưng tôi có thể cảm nhận được rõ ràng hương thơm cỏ cây độc nhất vô nhị của anh ấy lưu lại ở miệng tôi.
Thật đáng xấu hổ, sau đó tôi mất ngủ, trong đầu chỉ nghĩ đến anh ấy, hy vọng anh ấy vẫn chưa đi xa, vẫn ở lại tại một góc nào đó yên tĩnh trôm nom tôi.
Anh ấy cẩn thận dặn dò không cho tôi đi tới mộ phần hồ tiên, tại sao?
Anh ấy còn nói tôi đi tới mộ phần hồ tiên thì sẽ chết thảm, rốt cuộc trong mộ phần hồ tiên có cái gì?
Hơn nữa Giao tiên cũng từng đã nói ông ta có cảm giác mộ phần hồ tiên có quan hệ rất lớn với tôi, nghĩ tới đây tôi bỗng nhiên lại thấy rất tò mò. Dẫu sao tôi cùng những hồ tiên này chưa từng xuất hiện cùng nhau lần nào, duy nhất ở gần bọn họ cũng chỉ là trước kia tới khách sạn Hilton ăn cơm.
Nhưng như vậy thì có quan hệ gì với tôi?
Dựa vào cái gì?
Đã thành như vậy, anh ấy dựa vào cái gì còn dùng giọng này yêu cầu tôi?
Anh ấy là gì của tôi?
Tôi đi đâu thì có liên quan gì tới anh ấy?
Trái tim tôi đang kêu gào, lúc này mắt tôi đã như vòi nước, làm thế nào cũng không ngăn được nước mắt chảy ra, tôi khóc nức nở ngay cả sức lực nói chuyện cũng không có.
“Có nghe thấy không? Ngàn vạn lần không nên đến gần mộ phần hồ tiên, nếu không thì ngày mai em ngay cả chết thế nào cũng không biết.” Anh ấy thấy tôi chỉ biết khóc mà không trả lời liền nói thêm một câu.
Nói xong anh ấy thật giống như cũng đã tỉnh táo lại, đứng dậy rời khỏi người tôi, bóng người từ từ biến mất không một chút lưu luyến, sự lạnh lẽo trong phòng cũng biến mất theo anh ấy không còn dấu vết.
Lúc này tôi mới từ từ hồi phục lại tinh thần từ nỗi khiếp sợ.
Hít một hơi thật sâu.
Cơ thể tôi như chưa từng được anh ấy chạm vào, bốn phía cũng không hề có bất kỳ chút khí tức gì của anh ấy giống như anh ấy chưa từng tới đây.
Tôi thậm chí trong nháy mắt còn cho rằng mọi chuyện vừa rồi đều là nằm mơ, anh ấy căn bản không hề quay lại.
Nhưng tôi có thể cảm nhận được rõ ràng hương thơm cỏ cây độc nhất vô nhị của anh ấy lưu lại ở miệng tôi.
Thật đáng xấu hổ, sau đó tôi mất ngủ, trong đầu chỉ nghĩ đến anh ấy, hy vọng anh ấy vẫn chưa đi xa, vẫn ở lại tại một góc nào đó yên tĩnh trôm nom tôi.
Anh ấy cẩn thận dặn dò không cho tôi đi tới mộ phần hồ tiên, tại sao?
Anh ấy còn nói tôi đi tới mộ phần hồ tiên thì sẽ chết thảm, rốt cuộc trong mộ phần hồ tiên có cái gì?
Hơn nữa Giao tiên cũng từng đã nói ông ta có cảm giác mộ phần hồ tiên có quan hệ rất lớn với tôi, nghĩ tới đây tôi bỗng nhiên lại thấy rất tò mò. Dẫu sao tôi cùng những hồ tiên này chưa từng xuất hiện cùng nhau lần nào, duy nhất ở gần bọn họ cũng chỉ là trước kia tới khách sạn Hilton ăn cơm.
Nhưng như vậy thì có quan hệ gì với tôi?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.