Chương 902: Chương 363.3
Lam Lâm
22/08/2019
Nhưng cũng lại bị anh ấy ôm lại, cự tuyệt mấy lần tôi cũng hết giận
một ít, mặt lạnh rúc vào ngực anh ấy, ngẩng mặt lên nhìn anh ấy, nói:
“Vậy anh hãy nói một chút với em, ngoại trừ chuyện không thể ra nước
ngoài ra anh còn biết cái gì? Hồn phách của anh rốt cuộc bị làm sao? Tại sao lại nặng hơn 21 gram?”
“Cái gì mà 21 gram?” Tô Mộc nghe vậy liền nhíu mi, hai tay ôm eo tôi, cúi đầu nhìn tôi.
Gương mặt đẹp trai của anh ấy hiện lên vẻ không hiểu, nhìn qua không giống là đang giấu tôi.
Tôi liền đem chuyện mục sư Black nói với tôi kể cho anh ấy nghe, nói Black trong anh ấy chỉ có 3 gram nhưng khi cân thì trọng lượng hồn phách của anh ấy còn khiến cân vỡ vụn.
“Hóa ra là như vậy. Thành tựu về phong thủy huyền học của người nước ngoài sao so sánh được với Trung Quốc chúng ta. Bọn họ nói em nghe cho biết cũng được, anh chỉ tin quỷ Trung Quốc cần âm khí, em nhìn âm khí hiện đang có ở trong người chồng em này, mặc dù không thể nói là nhiều nhưng rất ổn định, cho nên không có chuyện gì cả. Chúng ta đi thôi.” Tô Mộc nghe tôi nói thì thở phào, cười nói với tôi.
Rõ ràng anh ấy không đem lời của Black coi ra gì, nói xong anh ấy còn vỗ vỗ vào ngực mình ở trước mặt tôi như chứng minh anh ấy không sao.
Trạng thái sau khi tỉnh lại của anh ấy quả thật cũng không tệ lắm, xác nhận anh ấy không phải gồng lên chống đỡ, lúc này tôi mới thở phào nhẹ nhõm, mắng anh ấy vài câu, bảo anh ấy sau này đừng giấu tôi nữa, nếu không sau này lại xảy ra chuyện tôi thật sẽ bị anh ấy dọa chết.
Có điều là Black…
Ông ta tốt bụng dẫn chúng tôi tới kiểm tra, bây giờ bị mảnh vụn của cân bắn vào người mà phát điên, tóm lại là có liên quan tới chúng tôi.
Tôi liền nói đi tìm Black một chút xem có thể bồi thường cho ông ta được không.
Nhưng tôi vừa nói lên đề nghị này liền bị Tô Mộc bác bỏ, anh ấy nói tôi là thần phương Đông cùng chúa phương Tây là không thể họa hợp, tốt nhất là không nên gặp nhau. Nhất là mục sư Black kia, sau này không cần gặp lại, dù sao ông ta cũng là linh mục ở dưới chúa, qua một thời gian ngắn sẽ bình phục.
Nói xong Tô Mộc kéo tay tôi đi ra khỏi nhà thờ, vừa đi còn vừa nói tiếp theo chúng tôi sẽ đi những đâu chơi. Nghe nói New Zealand một hang động đom đóm, đom đóm đậu trên vách động đen nhánh tỏa ra ánh sáng màu xanh, nhìn qua giống như bầu trời đầy sao vậy, hết sức đẹp. Hỏi tôi có muốn đi xem không.
Hết giận nên tôi dĩ nhiên là muốn, liền gật đầu. Đang muốn hỏi cái động đó ở đâu, khi nào đi thì tôi bỗng nhiên thấy phía sau cây cột trong góc nhà thờ có một cái đầu thập thập thò thò.
“Cái gì mà 21 gram?” Tô Mộc nghe vậy liền nhíu mi, hai tay ôm eo tôi, cúi đầu nhìn tôi.
Gương mặt đẹp trai của anh ấy hiện lên vẻ không hiểu, nhìn qua không giống là đang giấu tôi.
Tôi liền đem chuyện mục sư Black nói với tôi kể cho anh ấy nghe, nói Black trong anh ấy chỉ có 3 gram nhưng khi cân thì trọng lượng hồn phách của anh ấy còn khiến cân vỡ vụn.
“Hóa ra là như vậy. Thành tựu về phong thủy huyền học của người nước ngoài sao so sánh được với Trung Quốc chúng ta. Bọn họ nói em nghe cho biết cũng được, anh chỉ tin quỷ Trung Quốc cần âm khí, em nhìn âm khí hiện đang có ở trong người chồng em này, mặc dù không thể nói là nhiều nhưng rất ổn định, cho nên không có chuyện gì cả. Chúng ta đi thôi.” Tô Mộc nghe tôi nói thì thở phào, cười nói với tôi.
Rõ ràng anh ấy không đem lời của Black coi ra gì, nói xong anh ấy còn vỗ vỗ vào ngực mình ở trước mặt tôi như chứng minh anh ấy không sao.
Trạng thái sau khi tỉnh lại của anh ấy quả thật cũng không tệ lắm, xác nhận anh ấy không phải gồng lên chống đỡ, lúc này tôi mới thở phào nhẹ nhõm, mắng anh ấy vài câu, bảo anh ấy sau này đừng giấu tôi nữa, nếu không sau này lại xảy ra chuyện tôi thật sẽ bị anh ấy dọa chết.
Có điều là Black…
Ông ta tốt bụng dẫn chúng tôi tới kiểm tra, bây giờ bị mảnh vụn của cân bắn vào người mà phát điên, tóm lại là có liên quan tới chúng tôi.
Tôi liền nói đi tìm Black một chút xem có thể bồi thường cho ông ta được không.
Nhưng tôi vừa nói lên đề nghị này liền bị Tô Mộc bác bỏ, anh ấy nói tôi là thần phương Đông cùng chúa phương Tây là không thể họa hợp, tốt nhất là không nên gặp nhau. Nhất là mục sư Black kia, sau này không cần gặp lại, dù sao ông ta cũng là linh mục ở dưới chúa, qua một thời gian ngắn sẽ bình phục.
Nói xong Tô Mộc kéo tay tôi đi ra khỏi nhà thờ, vừa đi còn vừa nói tiếp theo chúng tôi sẽ đi những đâu chơi. Nghe nói New Zealand một hang động đom đóm, đom đóm đậu trên vách động đen nhánh tỏa ra ánh sáng màu xanh, nhìn qua giống như bầu trời đầy sao vậy, hết sức đẹp. Hỏi tôi có muốn đi xem không.
Hết giận nên tôi dĩ nhiên là muốn, liền gật đầu. Đang muốn hỏi cái động đó ở đâu, khi nào đi thì tôi bỗng nhiên thấy phía sau cây cột trong góc nhà thờ có một cái đầu thập thập thò thò.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.