Chương 26: Nhớ anh
Thị Phương
04/01/2021
Reng reng reng
Tiếng chuông điện thoại reo cũng là ba giờ một giờ chiều. Linh vẫn còn ngái ngủ, cố mở đôi mắt sưng vù ra để vơ lấy điện thoại
\- Alo...hơ...
Cô ngáp một cái rõ dài, chưa nhận ra đầu bên kia là ai
\- Bé con vẫn còn ngủ à?
Cô vừa ngủ dậy đầu óc hơi chậm chạp, vài giây sau mới trả lời được
\- Dạ?... anh không có ở nhà thì em chỉ biết ngủ chứ còn làm gì?
Vẻ điển trai sát gái của chú hiện lên trên màn hình điện thoại khiến cho chỉ muốn cắn vào đó một cái, thật sự là nhớ chết đi được
\- Thế có định đi đâu chơi không? Trường em đang được nghỉ lễ mà?
\- Vâng, em định tối về bên nhà mẹ em ở mấy ngày!
Chú nghe cô nói rồi gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý, bởi giờ chú Nam không ở nhà mà nhà chỉ có mình cô thì cũng buồn thật. Cứ để cho cô qua mẹ mấy hôm rồi khi chú về thì lại đón Linh sang lại
\- Vậy bé của anh ngủ tiếp đi, tối chúng mình nói chuyện tiếp nhé, Chụt...chụt!!
Chú hôn vào màn hình rồi cười tươi rói, hai người lại nhìn nhau thêm vài phút không lỡ tắt điện thoại
...\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*...
\- Mẹ ơi mở cửa cho con!
\- Ra liền ra liền!!!
Khi mẹ mở cửa nhìn thấy Linh về trên tay còn một cái vali to đùng, suýt chút nữa là bà đá cô ra ngoài đường rồi...
\- Lại làm sao thế kia, đánh nhau à?
What? mẹ đang nghĩ gì vậy?
\- Đâu có, chúng con làm sao mà đánh nhau chứ, nếu mà đánh thì con gái mẹ đã bị đánh cho tan xương nát thịt lâu rồi!
Ánh mắt của bà khinh khỉnh nhìn cô đánh giá từ đầu tới chân
\- Thế sao mắt lại sưng húp lên thế kia?
Linh đến giờ mắt vẫn còn nặng trĩu, cô không dám nói là do mình khóc chỉ lươn lẹo cho qua
\- Do con ngủ cả ngày đấy mà!
\- Mày đúng là...suốt ngày chỉ ăn với ngủ, thế thằng Nam bao giờ mới về?
Cô gãi gãi đầu, thật ra thì cô cũng chẳng biết nữa, chỉ nhớ là chú nói đi vài ngày chứ không nói rõ là bao lâu
\- Con chịu...bao giờ anh ấy về thì về!
Cô mạnh mồm gáy, kết quả là bị ăn một cái cốc đầu từ mẹ
\- Mày là bạn gái kiểu gì thế, nó quan tâm tới mày như vậy còn đến xin tao cho hai đứa qua lại lâu dài rồi tính chuyện đám cưới mà mày chẳng có để tâm tới nó là sao?
Linh bực bội gạt tay mẹ ra khỏi đầu mình, cô lên giọng trách mẹ
\- Rốt cuộc ai mới là con ruột của mẹ vậy, mẹ suốt ngày Nam Nam Nam. Sao số con khổ vậy? chẳng ai thương con cả!!!
Nói xong cô giận dỗi bỏ lên phòng, đằng sau là tiếng gọi với của mẹ
\- Ở thế không ăn cơm à?
\- Con ăn rồi, mẹ cứ ở đấy mà đợi con trai mẹ về mà ăn!
Xách một vali quần áo, sách vở nặng lên phòng, cô liền nằm vật ra giường thở hổn hển. Khuôn mặt đỏ ửng vì tức giận
Đột nhiên có tin nhắn, biết ngay là chú liền vội vào xem, nội dung tin nhắn như sau:
'Bé cưng, mặc cái váy ngủ xuyên thấu anh mua cho em lần trước đi!'
Linh liền nhanh tay trả lời lại
'Đợi em chút em đi tắm đã!'
Thế là chú lại gửi lại một tin chỉ có một cái icon chảy nước miếng làm cô buồn cười. Linh thầm nhủ trong lòng: Đấy là do anh tự đào hố nhé, tí nữa đừng trách em là dụ dỗ anh!
Cô lục lọi trong vali mãi may mà cô thuận tay ném nó vào chứ không lại để quên ở nhà chú thì toi. Cô mau mải chạy vào nhà tắm rửa thật sạch sẽ sau đó để nude đi lại trong phòng của mình
Chưa kịp mặc váy ngủ thì đã có cuộc gọi video call của chú gọi tới, Linh chẳng ngần ngại mà nghe ngay
Vừa mở lên là hình ảnh của chú cũng mặc áo tắm kiểu lưới đen, không biết giấu cô mua lúc nào
Nhưng bỗng dưng có một thứ gì đó chảy từ trong mũi chú ra, cô liền kêu lên một tiếng
\-Anh...anh bị sao vậy? Có đau không? Sao...sao lại chảy ...máu thế?
Chú đưa tay quệt thử thì phát hiện ra sau đó đi sơ cứu, trong suốt quá trình cô liên tục nhắc nhở chú phải làm như thế nào
\- Anh không biết tự chăm sóc bản thân à? Sao cứ phải để em lo như thế chứ!
Cô tức giận gào lên, nhưng ngay sau đó mặt chú nghiêm lại nhìn cô chăm chú
\- Vợ nhỏ à, em mới là thủ phạm đấy! Sao em lại nude quyến rũ anh như vậy?
Cô lúc này mới để ý, vội tắt video đi rồi mặc nhanh bộ váy vào xong mới tiếp tục gọi cho chú bằng laptop
\- Em xin lỗi, tại anh gọi làm em quên mất!
\- Chỉ được quên với anh thôi nghe chưa, còn như thế với thằng khác thì đừng trách đại gia này không nương tay!
Cô cười hì hì rồi quay lại nghiêm giọng chất vấn chú
\- Thế cả ngày hôm nay anh có đi với cô nào không đấy, không có em chắc là anh thoải mái lắm nhỉ?
Tiếng chuông điện thoại reo cũng là ba giờ một giờ chiều. Linh vẫn còn ngái ngủ, cố mở đôi mắt sưng vù ra để vơ lấy điện thoại
\- Alo...hơ...
Cô ngáp một cái rõ dài, chưa nhận ra đầu bên kia là ai
\- Bé con vẫn còn ngủ à?
Cô vừa ngủ dậy đầu óc hơi chậm chạp, vài giây sau mới trả lời được
\- Dạ?... anh không có ở nhà thì em chỉ biết ngủ chứ còn làm gì?
Vẻ điển trai sát gái của chú hiện lên trên màn hình điện thoại khiến cho chỉ muốn cắn vào đó một cái, thật sự là nhớ chết đi được
\- Thế có định đi đâu chơi không? Trường em đang được nghỉ lễ mà?
\- Vâng, em định tối về bên nhà mẹ em ở mấy ngày!
Chú nghe cô nói rồi gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý, bởi giờ chú Nam không ở nhà mà nhà chỉ có mình cô thì cũng buồn thật. Cứ để cho cô qua mẹ mấy hôm rồi khi chú về thì lại đón Linh sang lại
\- Vậy bé của anh ngủ tiếp đi, tối chúng mình nói chuyện tiếp nhé, Chụt...chụt!!
Chú hôn vào màn hình rồi cười tươi rói, hai người lại nhìn nhau thêm vài phút không lỡ tắt điện thoại
...\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*...
\- Mẹ ơi mở cửa cho con!
\- Ra liền ra liền!!!
Khi mẹ mở cửa nhìn thấy Linh về trên tay còn một cái vali to đùng, suýt chút nữa là bà đá cô ra ngoài đường rồi...
\- Lại làm sao thế kia, đánh nhau à?
What? mẹ đang nghĩ gì vậy?
\- Đâu có, chúng con làm sao mà đánh nhau chứ, nếu mà đánh thì con gái mẹ đã bị đánh cho tan xương nát thịt lâu rồi!
Ánh mắt của bà khinh khỉnh nhìn cô đánh giá từ đầu tới chân
\- Thế sao mắt lại sưng húp lên thế kia?
Linh đến giờ mắt vẫn còn nặng trĩu, cô không dám nói là do mình khóc chỉ lươn lẹo cho qua
\- Do con ngủ cả ngày đấy mà!
\- Mày đúng là...suốt ngày chỉ ăn với ngủ, thế thằng Nam bao giờ mới về?
Cô gãi gãi đầu, thật ra thì cô cũng chẳng biết nữa, chỉ nhớ là chú nói đi vài ngày chứ không nói rõ là bao lâu
\- Con chịu...bao giờ anh ấy về thì về!
Cô mạnh mồm gáy, kết quả là bị ăn một cái cốc đầu từ mẹ
\- Mày là bạn gái kiểu gì thế, nó quan tâm tới mày như vậy còn đến xin tao cho hai đứa qua lại lâu dài rồi tính chuyện đám cưới mà mày chẳng có để tâm tới nó là sao?
Linh bực bội gạt tay mẹ ra khỏi đầu mình, cô lên giọng trách mẹ
\- Rốt cuộc ai mới là con ruột của mẹ vậy, mẹ suốt ngày Nam Nam Nam. Sao số con khổ vậy? chẳng ai thương con cả!!!
Nói xong cô giận dỗi bỏ lên phòng, đằng sau là tiếng gọi với của mẹ
\- Ở thế không ăn cơm à?
\- Con ăn rồi, mẹ cứ ở đấy mà đợi con trai mẹ về mà ăn!
Xách một vali quần áo, sách vở nặng lên phòng, cô liền nằm vật ra giường thở hổn hển. Khuôn mặt đỏ ửng vì tức giận
Đột nhiên có tin nhắn, biết ngay là chú liền vội vào xem, nội dung tin nhắn như sau:
'Bé cưng, mặc cái váy ngủ xuyên thấu anh mua cho em lần trước đi!'
Linh liền nhanh tay trả lời lại
'Đợi em chút em đi tắm đã!'
Thế là chú lại gửi lại một tin chỉ có một cái icon chảy nước miếng làm cô buồn cười. Linh thầm nhủ trong lòng: Đấy là do anh tự đào hố nhé, tí nữa đừng trách em là dụ dỗ anh!
Cô lục lọi trong vali mãi may mà cô thuận tay ném nó vào chứ không lại để quên ở nhà chú thì toi. Cô mau mải chạy vào nhà tắm rửa thật sạch sẽ sau đó để nude đi lại trong phòng của mình
Chưa kịp mặc váy ngủ thì đã có cuộc gọi video call của chú gọi tới, Linh chẳng ngần ngại mà nghe ngay
Vừa mở lên là hình ảnh của chú cũng mặc áo tắm kiểu lưới đen, không biết giấu cô mua lúc nào
Nhưng bỗng dưng có một thứ gì đó chảy từ trong mũi chú ra, cô liền kêu lên một tiếng
\-Anh...anh bị sao vậy? Có đau không? Sao...sao lại chảy ...máu thế?
Chú đưa tay quệt thử thì phát hiện ra sau đó đi sơ cứu, trong suốt quá trình cô liên tục nhắc nhở chú phải làm như thế nào
\- Anh không biết tự chăm sóc bản thân à? Sao cứ phải để em lo như thế chứ!
Cô tức giận gào lên, nhưng ngay sau đó mặt chú nghiêm lại nhìn cô chăm chú
\- Vợ nhỏ à, em mới là thủ phạm đấy! Sao em lại nude quyến rũ anh như vậy?
Cô lúc này mới để ý, vội tắt video đi rồi mặc nhanh bộ váy vào xong mới tiếp tục gọi cho chú bằng laptop
\- Em xin lỗi, tại anh gọi làm em quên mất!
\- Chỉ được quên với anh thôi nghe chưa, còn như thế với thằng khác thì đừng trách đại gia này không nương tay!
Cô cười hì hì rồi quay lại nghiêm giọng chất vấn chú
\- Thế cả ngày hôm nay anh có đi với cô nào không đấy, không có em chắc là anh thoải mái lắm nhỉ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.