Chương 740: Chứng minh
Yên Hỏa Thành Thành
23/08/2020
Cố Thanh Sơn thở dài, có chút cạn lời.
Đây là tai bay vạ gió, đổi lại là ai cũng đều tuyệt vọng.
“Vậy bây giờ nên làm cái gì?” Hắn hỏi.
“Ta cũng không biết, nhưng ngươi nhất định phải cẩn thận ứng đối, nếu không có lẽ ngươi sẽ chết ở đây.”
“Chẳng lẽ cô không có chút đề nghị nào sao?”
“Mẫu thân ta là Ma Mẫu nguyên thủy của Ma giới, là Thiên Ma mạnh nhất được sinh ra từ lúc thiên địa sơ khai.”
“Sau đó thì sao?”
“Ngươi nhất định phải lấy cái trình độ lúc thuyết phục ta ra, nếu không thì cả ta và ngươi đều có kết cục thê thảm.” Thiếu nữ áo đen nói.
“...” Cố Thanh Sơn.
Hắn lại một lần nữa cạn lời.
Lúc này đám Thiên Ma nữ đã đến đứng trước mặt mẫu thân của các nàng, cũng chính là Ma Mẫu.
“Mẫu thân nói, có một trò hay muốn chúng con xem sao?” Một cô gái hỏi.
“Đúng vậy, hôm nay ta phát hiện có một nhân loại có ý đồ sai khiến Thiên Ma, đây vốn là một chuyện rất hoang đường, nhưng trong số các con lại có người từng bị lừa rồi.” Ma Mẫu nói.
Đám Thiên Ma nữ kinh ngạc.
“Lời nhân loại cũng có thể nghe sao?”
“Thú vị thật, trước nay chỉ có chúng ta mị hoặc nhân loại, giờ có nhân loại làm ngược lại, sai khiến chúng ta sao?”
“Nhân loại là chủng tộc không tuân thủ cam kết nhất trong vạn giới, ai mà lại mắc câu vậy?”
“Mẫu thân đại nhân, rốt cuộc là muội muội ngây thơ nào bị dụ vậy?”
Các nàng mồm năm miệng mười nói.
Thiếu nữ áo đen gục đầu xuống.
Ma Mẫu nói: “Ly Ám, ngẩng đầu lên.”
Thiếu nữ áo đen tên Ly Ám đành phải ngẩng đầu, nói khẽ: “Mẫu thân đại nhân.”
“Ừm, con nói thử đi, hắn thuyết phục con như thế nào?”
“Hắn nói cho con thù lao là một thế giới.”
Đám Thiên Ma nữ đều cười rộ lên.
“Hóa ra là tỷ tỷ giỏi nhất của chúng ta lại tin tưởng một nhân loại!”
“Ta không hề phát hiện ra, tỷ tỷ ngoại trừ thuật Thống Ngự còn biết giao tiếp với đồ ăn.”
“Ha ha ha, thật là khiến người ta không thể ngờ được, Ly tỷ tỷ cũng động phàm tâm? Có dục niệm như phàm nhân sao?”
Sắc mặt thiếu nữ áo đen bình tĩnh, không nói lời nào.
Ma Mẫu thở dài một tiếng, trông rất thất vọng.
Nàng nói: “Ly Ám, con thân là Nữ đế Thiên Ma chưởng quản một phương, lại bị nhân loại lừa gạt, tốn hao bao công sức trợ giúp chúng làm việc. Ta thấy con không đủ tư cách đảm nhiệm Nữ đế nữa.”
Sắc mặt thiếu nữ áo đen lập tức tái nhợt.
Đám muội muội nàng ta thì ai nấy hai mắt tỏa sáng.
Có người xuống thì có người lên, đây là chuyện tất nhiên, không biết mẫu thân sẽ sắp xếp ai ngồi lên vị trí kia đây?
“Cái đó... ta nhất định phải cắt ngang một chút.” Cố Thanh Sơn bỗng nhiên lên tiếng nói.
Đám Thiên Ma yên tĩnh.
Các nàng nghiêng đầu sang nhìn hắn, sắc mặt không nói rõ ý vị.
Ma Mẫu nói: “Tùy ý cắt ngang lời người khác là hành động thất lễ, đạo lý đơn giản như vậy, ngươi cũng không hiểu?”
“Bởi vì triệu hoán các người đến đây chính là ta, cho nên xin cho phép ta làm xong chuyện cần làm, sau đó các người muốn làm gì, ta sẽ không nói thêm một chữ.” Cố Thanh Sơn tiếp tục nói.
Ma Mẫu nói: “Ngươi muốn làm cái gì?”
Cố Thanh Sơn nói: “Ta thật sự có một món nợ muốn thanh toán rõ ràng với Ly Ám nữ đế, chờ ta thanh toán xong, các người lại nói chuyện khác.”
Ma Mẫu hơi suy nghĩ, cười lạnh nói: “Cũng tốt, ngươi lại nói đi, vừa vặn để bọn nó đều mở rộng tầm mắt.”
Cố Thanh Sơn cũng cười.
"Ly Ám nữ đế! Trước đó, chúng ta đã bàn xong. Cô dẫn theo người đánh trận giúp ta, thì ta sẽ trả công cô một thế giới."
Hắn giẫm lên vùng đất dưới chân rồi nói: " Từ nay về sau, thế giới này sẽ là của cô."
Ly Ám nhìn hắn, chưa kịp nói chuyện, thì đã bị Ma Mẫu kéo về phía sau.
"Ngươi bảo, ngươi sẽ giao thế giới này cho con gái của ta?" Ma Mẫu hỏi.
"Đúng vậy! Ta sẽ cho cô ấy thế giới này.”
"Ngươi nghiêm túc chứ? Ngươi có thể phải chịu trách nhiệm cho lời nói của mình?"
"Đúng vậy! Ta sẽ chịu trách nhiệm cho lời nói của mình." Cố Thanh Sơn trả lời.
Ma Mẫu yên lặng gật đầu, nhưng trên mặt lại lộ ra ý cười mỉa mai.
"Con gái! Hôm nay, mẫu thân sẽ dạy con một bài học, để con hiểu nhân loại gian xảo như thế nào." Ma Mẫu nhìn Ly Ám rồi nói.
Nàng ta bước lên phía trước, rồi chỉ vào thần điện phía sau Cố Thanh Sơn, sau đó nhìn vào tất cả Thiên Ma nữ rồi nói: " Các con nghe đây, mẫu thân đã từng điều tra nội tình của thế giới này. Kiến trúc kia là thần điện của các vị thần thượng cổ, cho nên thế giới này chắc chắn không phải là thế giới của hắn, mà là thế giới thất lạc của thần linh."
Ma Mẫu lại chỉ lên bầu trời rồi nói tiếp: "Trên trời lại có thần uy cổ thần, một loại thần pháp cấm đoạn thế giới. Đó là lá chắn bảo vệ thế giới này, cũng chính là thần pháp do các vị thần bố trí.”
"Một người bước ra, rồi bay lên không trung, để mọi người nhìn xem." Nàng ta ra lệnh.
Lập tức có mấy Thiên Ma nữ tranh nhau bay lên không trung.
Rất nhanh, trên bầu trời dần dần hiện ra ánh sáng màu vàng.
Mấy Thiên Ma nữ bay về, hăng hái nói: " Thưa mẫu thân, tiện thể thông báo các vị tỷ muội, phía trên đúng là lá chắn thần uy của cổ thần, bọn con không bay qua được."
"Rất tốt, chúng ta nói tiếp." Ma Mẫu nói tiếp: "Trên lá chắn thần uy chính là biển cả mênh mông, trong biển có một ít sinh vật bình thường sinh sống."
"Trên biển cả là thế giới tầng băng."
Ma Mẫu nở nụ cười, nhìn Ly Ám rồi nói: "Con gái! Con đoán trên đó còn có cái gì?"
"Con không biết ạ." Ly Ám đành phải lên tiếng trả lời.
Ma Mẫu tuyên bố lớn tiếng: "Trên đó đã bị trăm nghìn đại quân yêu quỷ và hai trăm triệu Nhập Ma giả chiếm giữ."
"Bọn họ đã có được thế giới này."
Các Thiên Ma nữ bắt đầu xôn xao.
Người đàn ông này luôn miêng nói lấy một thế giới để trả công, không ngờ lại là thế này.
Ma Mẫu nhìn Ly Ám, rồi lạnh lùng nói: "Nói cách khác, thế giới này hoặc là của cổ thần, hoặc là của ma vương, không đến phiên người đàn ông đối diện con có nó.”
"Rõ ràng hắn hứa với con, sẽ trả cho con một thế giới. Vậy giờ con hãy xem xem, hắn căn bản không có bất luận một thế giới nào có thể cho con."
"Hắn vẫn luôn nói láo."
"Ly Ám, lần này con thấy rõ chưa?"
Ly Ám đành phải từ trong chúng nữ bước ra, quỳ trên mặt đất rồi khẽ nói: "Con đã hiểu."
Ma Mẫu nhìn nàng, bèn lắc đầu thở dài nói: "Ngây thơ như vậy..."
Lúc này, xa xa có một giọng nói truyền đến.
"Này! Ta chỉ sợ phải đánh gãy mọi người một chút." Cố Thanh Sơn nói.
Các Thiên Ma lại nhìn về phía hắn.
Lần này, ngoài Ly Ám thì trên mặt mỗi Thiên Ma đều hiện ra vẻ khát máu và tàn nhẫn.
"Tên lừa đảo."
"Cũng dám lừa Thiên Ma chúng ta."
"Các tỷ muội..."
Các nàng mồm năm miệng mười nói, người đã rất kích động.
Cố Thanh Sơn nở nụ cười, hơi động một chút linh lực trong cơ thể.
Linh lực của hắn đã đầy nên đã có cơ hội đột phá, lập tức bị thiên địa pháp tắc phát hiện.
Trên bầu trời, tiếng sấm sét đinh tai nhức óc vang lên liên tục.
Một Lôi Long khổng lồ có chiều cao mấy trăm dặm nhô ra mây đen, rồi nhìn về phía đám người phía dưới.
Lôi Long uy thế như vậy, khiến đám Thiên Ma không nói nên lời.
Cố Thanh Sơn lại nắm kiếm trong tay, tuôn ra hồn lực cuồn cuộn.
Lập tức kiếm ong ong, bộc phát ra từng luồng thần lực vô hình.
Cố Thanh Sơn vung kiếm, rồi nói khẽ: "Các ngươi không đợi người khác nói xong đã muốn đánh, chẳng lẽ cho rằng mình sẽ không chết?”
Đám Thiên Ma thấy chuôi kiếm này, lúc này mới cảm thấy sợ hãi.
"Cái đó là..."
"Đúng! Kiếm có thể giết chúng ta."
"Làm sao bây giờ?"
"Chờ một lát, xem mẫu thân nói thế nào."
Các nàng lui lại.
Ma Mẫu ngăn ở phía trước tất cả Thiên Ma, cười lạnh nói: "Thế nào, bị ta vạch trần, nên thẹn quá hóa giận? Người như ngươi, ta đã thấy rất nhiều."
Cố Thanh Sơn đáp: "Ta bảo, ta sẽ đến trả nợ. Nếu như ngài cho rằng thế giới này là của người khác, thì đó là cách nhìn của ngài, thế nên không có quan hệ gì với ta. Ta chỉ nói để Ly Ám hiểu. Thế giới này sẽ thuộc về cô ấy."
Ly Ám đột nhiên ngẩng đầu nhìn hắn.
Chẳng lẽ còn có cơ hội xoay người? Nàng đoán già đoán non.
Tất cả Thiên Ma nữ đều nhìn hắn.
Ma Mẫu lắc đầu nói: "Thần uy của cổ thần còn đó. Trên tầng băng còn có yêu quỷ và Nhập Ma giả hoành hành. Thế ngươi lấy cái gì để chứng minh thế giới này là của ngươi?”
Cố Thanh Sơn nở nụ cười, rồi nói: "Ngài nói ngài hiểu rất rõ thế giới này. Nhưng ngài có biết tên của tòa thành dưới chân không?”
"Loại chuyện nhàm chán này thì sao ta biết. Cho nên, ngươi chuẩn bị nói khoác lần nữa?” Ma Mẫu hỏi.
"Cũng không phải như thế. Nhưng ta sẽ chứng minh cho ngài, ta hiểu thế giới này hơn ngài."
Cố Thanh Sơn thở dài, rồi nói tiếp: "Tòa thành này xây ở trên núi cao. Do nó là tòa thành gần biển nhất, nên nó có tên là thành Hải Triều."
Ma Mẫu nói: "Thế thì đã sao? Đây chính là tòa thành được xây dựng khi các vị thần rời đi, thì có quan hệ gì với ngươi?”
Cố Thanh Sơn lắc đầu nói: "Thế giới này tự nhiên sẽ chứng minh cho ngài, là nó thuộc về ta."
Đây là tai bay vạ gió, đổi lại là ai cũng đều tuyệt vọng.
“Vậy bây giờ nên làm cái gì?” Hắn hỏi.
“Ta cũng không biết, nhưng ngươi nhất định phải cẩn thận ứng đối, nếu không có lẽ ngươi sẽ chết ở đây.”
“Chẳng lẽ cô không có chút đề nghị nào sao?”
“Mẫu thân ta là Ma Mẫu nguyên thủy của Ma giới, là Thiên Ma mạnh nhất được sinh ra từ lúc thiên địa sơ khai.”
“Sau đó thì sao?”
“Ngươi nhất định phải lấy cái trình độ lúc thuyết phục ta ra, nếu không thì cả ta và ngươi đều có kết cục thê thảm.” Thiếu nữ áo đen nói.
“...” Cố Thanh Sơn.
Hắn lại một lần nữa cạn lời.
Lúc này đám Thiên Ma nữ đã đến đứng trước mặt mẫu thân của các nàng, cũng chính là Ma Mẫu.
“Mẫu thân nói, có một trò hay muốn chúng con xem sao?” Một cô gái hỏi.
“Đúng vậy, hôm nay ta phát hiện có một nhân loại có ý đồ sai khiến Thiên Ma, đây vốn là một chuyện rất hoang đường, nhưng trong số các con lại có người từng bị lừa rồi.” Ma Mẫu nói.
Đám Thiên Ma nữ kinh ngạc.
“Lời nhân loại cũng có thể nghe sao?”
“Thú vị thật, trước nay chỉ có chúng ta mị hoặc nhân loại, giờ có nhân loại làm ngược lại, sai khiến chúng ta sao?”
“Nhân loại là chủng tộc không tuân thủ cam kết nhất trong vạn giới, ai mà lại mắc câu vậy?”
“Mẫu thân đại nhân, rốt cuộc là muội muội ngây thơ nào bị dụ vậy?”
Các nàng mồm năm miệng mười nói.
Thiếu nữ áo đen gục đầu xuống.
Ma Mẫu nói: “Ly Ám, ngẩng đầu lên.”
Thiếu nữ áo đen tên Ly Ám đành phải ngẩng đầu, nói khẽ: “Mẫu thân đại nhân.”
“Ừm, con nói thử đi, hắn thuyết phục con như thế nào?”
“Hắn nói cho con thù lao là một thế giới.”
Đám Thiên Ma nữ đều cười rộ lên.
“Hóa ra là tỷ tỷ giỏi nhất của chúng ta lại tin tưởng một nhân loại!”
“Ta không hề phát hiện ra, tỷ tỷ ngoại trừ thuật Thống Ngự còn biết giao tiếp với đồ ăn.”
“Ha ha ha, thật là khiến người ta không thể ngờ được, Ly tỷ tỷ cũng động phàm tâm? Có dục niệm như phàm nhân sao?”
Sắc mặt thiếu nữ áo đen bình tĩnh, không nói lời nào.
Ma Mẫu thở dài một tiếng, trông rất thất vọng.
Nàng nói: “Ly Ám, con thân là Nữ đế Thiên Ma chưởng quản một phương, lại bị nhân loại lừa gạt, tốn hao bao công sức trợ giúp chúng làm việc. Ta thấy con không đủ tư cách đảm nhiệm Nữ đế nữa.”
Sắc mặt thiếu nữ áo đen lập tức tái nhợt.
Đám muội muội nàng ta thì ai nấy hai mắt tỏa sáng.
Có người xuống thì có người lên, đây là chuyện tất nhiên, không biết mẫu thân sẽ sắp xếp ai ngồi lên vị trí kia đây?
“Cái đó... ta nhất định phải cắt ngang một chút.” Cố Thanh Sơn bỗng nhiên lên tiếng nói.
Đám Thiên Ma yên tĩnh.
Các nàng nghiêng đầu sang nhìn hắn, sắc mặt không nói rõ ý vị.
Ma Mẫu nói: “Tùy ý cắt ngang lời người khác là hành động thất lễ, đạo lý đơn giản như vậy, ngươi cũng không hiểu?”
“Bởi vì triệu hoán các người đến đây chính là ta, cho nên xin cho phép ta làm xong chuyện cần làm, sau đó các người muốn làm gì, ta sẽ không nói thêm một chữ.” Cố Thanh Sơn tiếp tục nói.
Ma Mẫu nói: “Ngươi muốn làm cái gì?”
Cố Thanh Sơn nói: “Ta thật sự có một món nợ muốn thanh toán rõ ràng với Ly Ám nữ đế, chờ ta thanh toán xong, các người lại nói chuyện khác.”
Ma Mẫu hơi suy nghĩ, cười lạnh nói: “Cũng tốt, ngươi lại nói đi, vừa vặn để bọn nó đều mở rộng tầm mắt.”
Cố Thanh Sơn cũng cười.
"Ly Ám nữ đế! Trước đó, chúng ta đã bàn xong. Cô dẫn theo người đánh trận giúp ta, thì ta sẽ trả công cô một thế giới."
Hắn giẫm lên vùng đất dưới chân rồi nói: " Từ nay về sau, thế giới này sẽ là của cô."
Ly Ám nhìn hắn, chưa kịp nói chuyện, thì đã bị Ma Mẫu kéo về phía sau.
"Ngươi bảo, ngươi sẽ giao thế giới này cho con gái của ta?" Ma Mẫu hỏi.
"Đúng vậy! Ta sẽ cho cô ấy thế giới này.”
"Ngươi nghiêm túc chứ? Ngươi có thể phải chịu trách nhiệm cho lời nói của mình?"
"Đúng vậy! Ta sẽ chịu trách nhiệm cho lời nói của mình." Cố Thanh Sơn trả lời.
Ma Mẫu yên lặng gật đầu, nhưng trên mặt lại lộ ra ý cười mỉa mai.
"Con gái! Hôm nay, mẫu thân sẽ dạy con một bài học, để con hiểu nhân loại gian xảo như thế nào." Ma Mẫu nhìn Ly Ám rồi nói.
Nàng ta bước lên phía trước, rồi chỉ vào thần điện phía sau Cố Thanh Sơn, sau đó nhìn vào tất cả Thiên Ma nữ rồi nói: " Các con nghe đây, mẫu thân đã từng điều tra nội tình của thế giới này. Kiến trúc kia là thần điện của các vị thần thượng cổ, cho nên thế giới này chắc chắn không phải là thế giới của hắn, mà là thế giới thất lạc của thần linh."
Ma Mẫu lại chỉ lên bầu trời rồi nói tiếp: "Trên trời lại có thần uy cổ thần, một loại thần pháp cấm đoạn thế giới. Đó là lá chắn bảo vệ thế giới này, cũng chính là thần pháp do các vị thần bố trí.”
"Một người bước ra, rồi bay lên không trung, để mọi người nhìn xem." Nàng ta ra lệnh.
Lập tức có mấy Thiên Ma nữ tranh nhau bay lên không trung.
Rất nhanh, trên bầu trời dần dần hiện ra ánh sáng màu vàng.
Mấy Thiên Ma nữ bay về, hăng hái nói: " Thưa mẫu thân, tiện thể thông báo các vị tỷ muội, phía trên đúng là lá chắn thần uy của cổ thần, bọn con không bay qua được."
"Rất tốt, chúng ta nói tiếp." Ma Mẫu nói tiếp: "Trên lá chắn thần uy chính là biển cả mênh mông, trong biển có một ít sinh vật bình thường sinh sống."
"Trên biển cả là thế giới tầng băng."
Ma Mẫu nở nụ cười, nhìn Ly Ám rồi nói: "Con gái! Con đoán trên đó còn có cái gì?"
"Con không biết ạ." Ly Ám đành phải lên tiếng trả lời.
Ma Mẫu tuyên bố lớn tiếng: "Trên đó đã bị trăm nghìn đại quân yêu quỷ và hai trăm triệu Nhập Ma giả chiếm giữ."
"Bọn họ đã có được thế giới này."
Các Thiên Ma nữ bắt đầu xôn xao.
Người đàn ông này luôn miêng nói lấy một thế giới để trả công, không ngờ lại là thế này.
Ma Mẫu nhìn Ly Ám, rồi lạnh lùng nói: "Nói cách khác, thế giới này hoặc là của cổ thần, hoặc là của ma vương, không đến phiên người đàn ông đối diện con có nó.”
"Rõ ràng hắn hứa với con, sẽ trả cho con một thế giới. Vậy giờ con hãy xem xem, hắn căn bản không có bất luận một thế giới nào có thể cho con."
"Hắn vẫn luôn nói láo."
"Ly Ám, lần này con thấy rõ chưa?"
Ly Ám đành phải từ trong chúng nữ bước ra, quỳ trên mặt đất rồi khẽ nói: "Con đã hiểu."
Ma Mẫu nhìn nàng, bèn lắc đầu thở dài nói: "Ngây thơ như vậy..."
Lúc này, xa xa có một giọng nói truyền đến.
"Này! Ta chỉ sợ phải đánh gãy mọi người một chút." Cố Thanh Sơn nói.
Các Thiên Ma lại nhìn về phía hắn.
Lần này, ngoài Ly Ám thì trên mặt mỗi Thiên Ma đều hiện ra vẻ khát máu và tàn nhẫn.
"Tên lừa đảo."
"Cũng dám lừa Thiên Ma chúng ta."
"Các tỷ muội..."
Các nàng mồm năm miệng mười nói, người đã rất kích động.
Cố Thanh Sơn nở nụ cười, hơi động một chút linh lực trong cơ thể.
Linh lực của hắn đã đầy nên đã có cơ hội đột phá, lập tức bị thiên địa pháp tắc phát hiện.
Trên bầu trời, tiếng sấm sét đinh tai nhức óc vang lên liên tục.
Một Lôi Long khổng lồ có chiều cao mấy trăm dặm nhô ra mây đen, rồi nhìn về phía đám người phía dưới.
Lôi Long uy thế như vậy, khiến đám Thiên Ma không nói nên lời.
Cố Thanh Sơn lại nắm kiếm trong tay, tuôn ra hồn lực cuồn cuộn.
Lập tức kiếm ong ong, bộc phát ra từng luồng thần lực vô hình.
Cố Thanh Sơn vung kiếm, rồi nói khẽ: "Các ngươi không đợi người khác nói xong đã muốn đánh, chẳng lẽ cho rằng mình sẽ không chết?”
Đám Thiên Ma thấy chuôi kiếm này, lúc này mới cảm thấy sợ hãi.
"Cái đó là..."
"Đúng! Kiếm có thể giết chúng ta."
"Làm sao bây giờ?"
"Chờ một lát, xem mẫu thân nói thế nào."
Các nàng lui lại.
Ma Mẫu ngăn ở phía trước tất cả Thiên Ma, cười lạnh nói: "Thế nào, bị ta vạch trần, nên thẹn quá hóa giận? Người như ngươi, ta đã thấy rất nhiều."
Cố Thanh Sơn đáp: "Ta bảo, ta sẽ đến trả nợ. Nếu như ngài cho rằng thế giới này là của người khác, thì đó là cách nhìn của ngài, thế nên không có quan hệ gì với ta. Ta chỉ nói để Ly Ám hiểu. Thế giới này sẽ thuộc về cô ấy."
Ly Ám đột nhiên ngẩng đầu nhìn hắn.
Chẳng lẽ còn có cơ hội xoay người? Nàng đoán già đoán non.
Tất cả Thiên Ma nữ đều nhìn hắn.
Ma Mẫu lắc đầu nói: "Thần uy của cổ thần còn đó. Trên tầng băng còn có yêu quỷ và Nhập Ma giả hoành hành. Thế ngươi lấy cái gì để chứng minh thế giới này là của ngươi?”
Cố Thanh Sơn nở nụ cười, rồi nói: "Ngài nói ngài hiểu rất rõ thế giới này. Nhưng ngài có biết tên của tòa thành dưới chân không?”
"Loại chuyện nhàm chán này thì sao ta biết. Cho nên, ngươi chuẩn bị nói khoác lần nữa?” Ma Mẫu hỏi.
"Cũng không phải như thế. Nhưng ta sẽ chứng minh cho ngài, ta hiểu thế giới này hơn ngài."
Cố Thanh Sơn thở dài, rồi nói tiếp: "Tòa thành này xây ở trên núi cao. Do nó là tòa thành gần biển nhất, nên nó có tên là thành Hải Triều."
Ma Mẫu nói: "Thế thì đã sao? Đây chính là tòa thành được xây dựng khi các vị thần rời đi, thì có quan hệ gì với ngươi?”
Cố Thanh Sơn lắc đầu nói: "Thế giới này tự nhiên sẽ chứng minh cho ngài, là nó thuộc về ta."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.