Chương 49: Vết cắn chủ quyền
Đan Hy
26/04/2024
Y Nhi đi vào bếp thì thấy bác quản gia đang nấu cháo, hình như anh ấy bị bệnh thật rồi .
" Bác quản gia ,bác nấu cháu cho chú Bắc Sở sao.."
''Ừm ,cậu chủ bị bệnh rồi"
"Y Nhi, cháu ở đây coi nồi cháo dùm bác đi .Bác đi lên phòng thay quần áo cho cậu ấy "
" Dạ được "
Y Nhi gật đầu rồi thì ông ấy cũng đi lên lầu, cô khẽ thở dài một cái rồi cũng đi lấy tô chuẩn bị múc cháo ...
10 phút sau thì ông ấy cũng đi xuống với vẻ mặt không được tốt cho lắm, hình như là anh ấy không chịu thay đồ thì phải .
" Để cháu đem cháo và thuốc lên cho chú ấy "
" Ừm ,vậy cháu đem lên đi".
"Dạ".
Y Nhi mở cửa phòng ra thì thấy anh đang ngồi dựa lên thành giường, hai mắt lúc nhắm lúc mở khiến cho cô không biết là anh đang ngủ hay thức nữa .
" Chú ,ăn cháo thôi .Ăn rồi còn uống thuốc nữa "
" Em đút tôi thì tôi mới ăn "
Lại giở cái giọng điệu này nữa, nhưng kệ đi cô không so đo với người bệnh .
Y Nhi đi lại đóng cửa sổ rồi mở đèn lên cho sáng ,ở trong phòng gì mà không chịu mở đèn, người đàn ông này lại thích bóng tối như thế sao..
Sau đó thì cô đi lại ngồi xuống giường rồi cầm tô cháo lên thổi từng muỗng một ,môi cô áp gần muỗng cháo rồi nhẹ nhàng thổi cháo cho nó nguội .
"Chú há miệng ra , cháo nguội rồi"
"Ừm"
Bắc Sở cũng bắt đầu há miệng ra rồi ăn hết muỗng cháo,và từ từ những muỗng sau anh cũng ăn hết sạch trơn .Tô cháo cũng vì thế mà hết sạch, thuốc anh cũng uống hết.
" Chú thấy trong người thế nào rồi"
"Chú có thấy đau ở chỗ nào không"
''' Có ,rất đau "
" Chú đau ở đâu "
"Ở đây"_ Nói rồi anh chỉ ngay ngực trái của mình, anh thật sự đang đau tim .Trái tim của anh đau ,đau khi bị cô ấy từ chối ..
"Chú đừng như vậy nữa "
"Vậy em muốn tôi như thế nào đây ? Tôi thật sự thích em mà...".
"Chú mau đi ngủ đi, giờ này muộn rồi "
"Y Nhi em tìm giúp tôi hộp thuốc ngủ đi ,có thuốc thì tôi mới ngủ được "
"Bác sĩ Ân nói chú không được uống thuốc ngủ nữa, nếu không sẽ ảnh hưởng đến sức khoẻ "
" Không có em ở bên cạnh thì tôi chết còn hơn "
"Chú ,vậy chú muốn như thế nào "
" Anh muốn Y Nhi yêu anh "
" Không được"
" Vậy thì ở lại ngủ cùng anh đi ,có em ngủ với anh thì anh mới ngủ được mà không cần thuốc"
Y Nhi thật sự mệt mỏi với người đàn ông này mà, nhưng cuối cùng cũng phải đồng ý với yêu cầu của anh .
"Y Nhi em lao người giúp anh đi ,bộ đồ này anh mặc từ sáng đến giờ rồi .."
" Chú ..chú .."
Đúng là được voi thì đòi hai bà tiên mà ,Y Nhi cũng gật đầu đồng ý rồi đi lain tủ đồ lấy quần áo cho anh .
Thấy cô đi như vậy thì anh cũng không quên bổ sung thêm câu :" em nhớ lấy quần lớt cho anh "
Trời đất ơi vô sỉ vừa thôi,tại sao cô lại giúp người đàn ông đó chứ ..Đúng là kiếp này cô đã mắc nợ anh ấy mà, thôi thì ráng từ từ trả vậy ..
Lấy đồ xong thì cô đi vào trong lấy một thao nước ấm đem ra lao mình cho anh. Nếu anh không ngại thì thôi vậy ,dù sao thì cũng đã nhìn thấy thân thể của nhau rồi ..
Y Nhi đặt thao nước lên giường rồi bắt đầu cởi quần áo của anh ra , đầu tiên là áo sơ mi .Tuy miệng nói không ngại nhưng thật ra cô thấy rất là ngại luôn .Ở trên cổ của anh có mấy dấu vết ám muội để lại nữa, hình như đây chính là thành quả của cô ở đêm qua thì phải .
" Vết cắn đó là của em đó ,em cắn anh mạnh tay quá đi "
" Không những cắn mà em còn hôn nữa ,em muốn đánh dấu chủ quyền có đúng không "
Nghe Bắc Sở nói xong thì cô cũng chỉ biết đứng hình mà thôi, miệng cũng cứng họng luôn không nói được lời nào cả...
" Chú im lặng đi "
"Ừm ,em mau cởi quần đi "
"Chú tự cởi đi .."
"Anh đang bị bệnh mà "
Hai người giằng co qua lại một hồi thì cuối cùng Y Nhi cũng phải chịu thua .Chật vật lắm thì coi mới cởi quần của anh ra được,cái vật to lớn kia nó cứ cương cứng lên khiến cho cô có chút đỏ mặt ...
Ước gì giờ này có ai cứu cô ra khỏi nơi này được không, cô sắp chết mất rồi..
Y Nhi lao thân trên trước rồi mới lao thân dưới ,cả quá trình cô làm rất là chậm ,mà phải nói là do Y Nhi run rẩy quá cho nên nó mới chậm như thế..
" Y Nhi lao cái đó luôn "
" Em không vệ sinh nó cho sạch sẽ thì anh sẽ phạt em đấy "
" Chú .."
Bấm bụng thì cô cũng phải làm, đây cũng không phải lần đầu tiên cô chạm vào nơi này .Ba lần quan hệ thì ba lần cô điều giúp anh khẩu giao cho nên cô cũng không thấy gì làm lạ cả .
Cô mới chạm vào một cái mà nó đã phồng to lên rồi ,ngay sau đó thì cô cố gắng làm thật nhanh để còn mặc quần áo vào cho anh nữa ...
Bắc Sở đang muốn khêu khích cô ,chọc cho cô đỏ mặt nhưng không ngờ anh lại là người không chịu nổi ,suýt chút nữa thì đã bắn lên người của Y Nhi rồi .Anh mà bắn sớm như vậy thì thế nào cũng bị cô ấy cười nhạo cho mà xem..
Mặc quần áo cho anh xong xuôi thì cô cũng đem thao nước và đồ dơ vào trong toilet. Đến bây giờ mà mặt của cô vẫn còn đỏ đây này ,sau đó thì cô lấy bàn chải ở gần đó rồi đánh răng luôn, trong lúc bối rối ngại ngùng không biết làm gì cho nên cô cũng chỉ đành đánh răng cho mặt mày đỡ đỏ và đỡ sợ hơn mà thôi .
" Bác quản gia ,bác nấu cháu cho chú Bắc Sở sao.."
''Ừm ,cậu chủ bị bệnh rồi"
"Y Nhi, cháu ở đây coi nồi cháo dùm bác đi .Bác đi lên phòng thay quần áo cho cậu ấy "
" Dạ được "
Y Nhi gật đầu rồi thì ông ấy cũng đi lên lầu, cô khẽ thở dài một cái rồi cũng đi lấy tô chuẩn bị múc cháo ...
10 phút sau thì ông ấy cũng đi xuống với vẻ mặt không được tốt cho lắm, hình như là anh ấy không chịu thay đồ thì phải .
" Để cháu đem cháo và thuốc lên cho chú ấy "
" Ừm ,vậy cháu đem lên đi".
"Dạ".
Y Nhi mở cửa phòng ra thì thấy anh đang ngồi dựa lên thành giường, hai mắt lúc nhắm lúc mở khiến cho cô không biết là anh đang ngủ hay thức nữa .
" Chú ,ăn cháo thôi .Ăn rồi còn uống thuốc nữa "
" Em đút tôi thì tôi mới ăn "
Lại giở cái giọng điệu này nữa, nhưng kệ đi cô không so đo với người bệnh .
Y Nhi đi lại đóng cửa sổ rồi mở đèn lên cho sáng ,ở trong phòng gì mà không chịu mở đèn, người đàn ông này lại thích bóng tối như thế sao..
Sau đó thì cô đi lại ngồi xuống giường rồi cầm tô cháo lên thổi từng muỗng một ,môi cô áp gần muỗng cháo rồi nhẹ nhàng thổi cháo cho nó nguội .
"Chú há miệng ra , cháo nguội rồi"
"Ừm"
Bắc Sở cũng bắt đầu há miệng ra rồi ăn hết muỗng cháo,và từ từ những muỗng sau anh cũng ăn hết sạch trơn .Tô cháo cũng vì thế mà hết sạch, thuốc anh cũng uống hết.
" Chú thấy trong người thế nào rồi"
"Chú có thấy đau ở chỗ nào không"
''' Có ,rất đau "
" Chú đau ở đâu "
"Ở đây"_ Nói rồi anh chỉ ngay ngực trái của mình, anh thật sự đang đau tim .Trái tim của anh đau ,đau khi bị cô ấy từ chối ..
"Chú đừng như vậy nữa "
"Vậy em muốn tôi như thế nào đây ? Tôi thật sự thích em mà...".
"Chú mau đi ngủ đi, giờ này muộn rồi "
"Y Nhi em tìm giúp tôi hộp thuốc ngủ đi ,có thuốc thì tôi mới ngủ được "
"Bác sĩ Ân nói chú không được uống thuốc ngủ nữa, nếu không sẽ ảnh hưởng đến sức khoẻ "
" Không có em ở bên cạnh thì tôi chết còn hơn "
"Chú ,vậy chú muốn như thế nào "
" Anh muốn Y Nhi yêu anh "
" Không được"
" Vậy thì ở lại ngủ cùng anh đi ,có em ngủ với anh thì anh mới ngủ được mà không cần thuốc"
Y Nhi thật sự mệt mỏi với người đàn ông này mà, nhưng cuối cùng cũng phải đồng ý với yêu cầu của anh .
"Y Nhi em lao người giúp anh đi ,bộ đồ này anh mặc từ sáng đến giờ rồi .."
" Chú ..chú .."
Đúng là được voi thì đòi hai bà tiên mà ,Y Nhi cũng gật đầu đồng ý rồi đi lain tủ đồ lấy quần áo cho anh .
Thấy cô đi như vậy thì anh cũng không quên bổ sung thêm câu :" em nhớ lấy quần lớt cho anh "
Trời đất ơi vô sỉ vừa thôi,tại sao cô lại giúp người đàn ông đó chứ ..Đúng là kiếp này cô đã mắc nợ anh ấy mà, thôi thì ráng từ từ trả vậy ..
Lấy đồ xong thì cô đi vào trong lấy một thao nước ấm đem ra lao mình cho anh. Nếu anh không ngại thì thôi vậy ,dù sao thì cũng đã nhìn thấy thân thể của nhau rồi ..
Y Nhi đặt thao nước lên giường rồi bắt đầu cởi quần áo của anh ra , đầu tiên là áo sơ mi .Tuy miệng nói không ngại nhưng thật ra cô thấy rất là ngại luôn .Ở trên cổ của anh có mấy dấu vết ám muội để lại nữa, hình như đây chính là thành quả của cô ở đêm qua thì phải .
" Vết cắn đó là của em đó ,em cắn anh mạnh tay quá đi "
" Không những cắn mà em còn hôn nữa ,em muốn đánh dấu chủ quyền có đúng không "
Nghe Bắc Sở nói xong thì cô cũng chỉ biết đứng hình mà thôi, miệng cũng cứng họng luôn không nói được lời nào cả...
" Chú im lặng đi "
"Ừm ,em mau cởi quần đi "
"Chú tự cởi đi .."
"Anh đang bị bệnh mà "
Hai người giằng co qua lại một hồi thì cuối cùng Y Nhi cũng phải chịu thua .Chật vật lắm thì coi mới cởi quần của anh ra được,cái vật to lớn kia nó cứ cương cứng lên khiến cho cô có chút đỏ mặt ...
Ước gì giờ này có ai cứu cô ra khỏi nơi này được không, cô sắp chết mất rồi..
Y Nhi lao thân trên trước rồi mới lao thân dưới ,cả quá trình cô làm rất là chậm ,mà phải nói là do Y Nhi run rẩy quá cho nên nó mới chậm như thế..
" Y Nhi lao cái đó luôn "
" Em không vệ sinh nó cho sạch sẽ thì anh sẽ phạt em đấy "
" Chú .."
Bấm bụng thì cô cũng phải làm, đây cũng không phải lần đầu tiên cô chạm vào nơi này .Ba lần quan hệ thì ba lần cô điều giúp anh khẩu giao cho nên cô cũng không thấy gì làm lạ cả .
Cô mới chạm vào một cái mà nó đã phồng to lên rồi ,ngay sau đó thì cô cố gắng làm thật nhanh để còn mặc quần áo vào cho anh nữa ...
Bắc Sở đang muốn khêu khích cô ,chọc cho cô đỏ mặt nhưng không ngờ anh lại là người không chịu nổi ,suýt chút nữa thì đã bắn lên người của Y Nhi rồi .Anh mà bắn sớm như vậy thì thế nào cũng bị cô ấy cười nhạo cho mà xem..
Mặc quần áo cho anh xong xuôi thì cô cũng đem thao nước và đồ dơ vào trong toilet. Đến bây giờ mà mặt của cô vẫn còn đỏ đây này ,sau đó thì cô lấy bàn chải ở gần đó rồi đánh răng luôn, trong lúc bối rối ngại ngùng không biết làm gì cho nên cô cũng chỉ đành đánh răng cho mặt mày đỡ đỏ và đỡ sợ hơn mà thôi .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.