Chung Cực Truyền Thừa

Chương 286: Cắt lưỡi

Vũ Thần Vũ

05/06/2013

Theo phương hướng lão giả có chòm râu dài chỉ dẫn, Lâm Dịch liền thấy được một cái bàn nhỏ ở một nơi hẻo lánh, nguyên bản hắn phải ly khai sau khi nghĩ lại liền không đi nữa, đoán chừng địa phương khác so với nơi này cũng không khác nhau lắm, nơi hẻo lánh kia vẫn còn xem như thanh tịnh.

- Cho hai cân thịt bò chín, chút thức ăn và mấy chén cơm.

Lâm Dịch nhẹ gật đầu, nói xong liền cùng lão giả đi đến bàn trống.

- Cần rượu không?

Lão giả có chòm râu dài cười hỏi.

Lâm Dịch nhìn nhìn lão giả bên người, lão giả ý bảo tùy tiện, sau khi suy nghĩ một chút liền nói:

- Vậy thì cho một vò.

- Tốt, hai cân thịt bò chín, một cân rượu mạnh.

Lão giả chòm râu dài đột nhiên lớn tiếng hô vào bên trong tửu quán, chợt nghe một thanh âm trả lời từ bên trong truyền ra, Lâm Dịch và lão giả liền đi đến cái bàn hẻo lánh, lúc đi qua những lữ hành giả chung quanh, Lâm Dịch vẫn nhịn không được khẽ nhíu mày, loại hoàn cảnh này, Lâm Dịch vẫn không ưa thích chút nào.

Một lát sau, một thanh niên tay chân lanh lẹ bưng đồ ăn liền tiến vào hậu đường, tuy rằng lữ hành giả không coi người giàu có vào đâu, nhưng một đám người hưởng thụ lại cực kỳ hào phóng, thôn xóm này tuy nhỏ, nhưng lữ hành giả khá nhiều, cơ hồ mỗi thời mỗi khắc, quán rượu này đều lâm vào trạng thái bận rộn.

- Ăn cơm xong, tìm chỗ nghỉ ngơi thoáng một chút, chúng ta liền rời đi.

Lâm Dịch thật sự có chút không chịu được chỗ này, lại nói ra lần nữa.

Lão giả cười nhẹ, sau đó nhẹ gật đầu, hai người liền lập tức ăn uống.



Tửu lượng Lâm Dịch cũng không tệ lắm, nhưng cũng không thể nào uống rượu, rượu nơi này là rượu mạnh chân chính, áp lực tâm lý những lữ hành giả vẫn là man dại nhất, những người này đúng là loại người nhiệt huyết ưa thích rượu mạnh, tê liệt chính mình đồng thời cảm nhận được nhiệt huyết trong đó, uống một ngụm vào bụng, một cỗ nóng rực cay độc đến cực điểm lập tức theo cổ họng xuống phần bụng, khiến sắc mặt Lâm Dịch lập tức đỏ lên, tim đập tăng nhanh lên rất nhiều.

- Rượu thật mạnh.

Lâm Dịch nhịn không được nói ra, trái lại lão giả uống một ngụm vào bụng, sắc mặt lại không thay đổi một chút nào, rất hiển nhiên, lão giả sớm đã quen loại mùi cô độc này.

Chính giữa lúc ăn uống, đột nhiên một hồi náo động truyền đến bên người, chỉ nghe vài thanh âm binh binh bốp bốp nghiền nát cái bàn truyền đến, sau đó một đạo thân ảnh lập tức bay tới bên người, Lâm Dịch không khỏi nghiêng đầu xem xét, chỉ thấy một đạo thân ảnh bay thẳng đến cái bàn của hắn, tính độ cao, tăng thêm sức nặng và cường độ, nếu lần này đập phải, bọn người Lâm Dịch cũng không cần phải ăn cơm nữa rồi.

Lập tức khẽ chau mày, chợt duỗi tay phải ra, vừa vặn dán trên lưng người này, tuy rằng sức nặng và lực đạo rất mạnh, nhưng lúc này dù Lâm Dịch không phá môn cũng có cường độ lục cấp tiếp cận thất cấp chiến sĩ, lực lượng như vậy, đối với Lâm Dịch mà nói, tự nhiên không tính là gì.

Người nọ khẳng định bản thân mình phải nện vào cái bàn, đã chuẩn bị tâm lý thật tốt, nào biết sau lưng đột nhiên có một cỗ lực lượng cường đại nhu hòa truyền đến, rõ ràng tháo bỏ hoàn toàn lực lượng của hắn xuống, chợt cảm thẩy thân thể có chút xoay tròn, chân liền đứng trên mặt đất vững vàng.

Ngạc nhiên quay đầu lại, chỉ thấy một gã thiếu niên tướng mạo cực kỳ thanh tú anh mỹ ngồi bên cạnh, hắn vừa thu hồi tay phải, hiển nhiên là vừa giúp mình một phen, lập tức cảm kích nói:

- Cảm ơn.

Lâm Dịch cười nhẹ với hắn, sau đó lắc đầu, không nói gì.

- Xú tiểu tử, ngươi là ai? Sao dám xen vào việc của người khác?

Một thanh âm thô dày vang lên, Lâm Dịch không khỏi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một gã thân cao hơn hai mét, vẻ mặt dữ tợn, trên mặt có bộ râu quai nón, gã đại hán này vừa gầm thét phía đối diện hắn, trong mắt toát lên vẻ phẫn nộ, mà sau lưng đại hán kia, có mười mấy tên gia hỏa vẻ mặt độc ác đồng dạng đang đứng, không ngừng kêu gào đối với Lâm Dịch, một cái bàn ở vị trí chính giữa đại đường đã sớm chia năm xẻ bảy, trên mặt đất đều là mảnh vỡ của chén bát và đồ ăn tung tóe, mà ở trước mặt đại hán, cũng có vài tên lữ hành giả đang giằng co với đối phương.

Lâm Dịch nhíu mày, đang muốn mở miệng, nhưng lữ hành giả bên người lại nổi giận trước, quay đầu quát:

- Mụ nội ngươi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook