Chung Cực Truyền Thừa

Chương 251: Chuẩn bị lên đường

Vũ Thần Vũ

05/06/2013

- A...

Thủy Linh Lung đột nhiên hét thảm một tiếng, làm cho người của Lâm Dịch cứng đờ lại, con mắt chăm chú nhìn vào Thủy Linh Lung trông như một quang thể đang trôi lơ lửng trên không trung.

Cùng lúc đó lam sắc quang mang lập tức đại thịnh, làm cho con mắt của Lâm Dịch cảm giác đau đớn như muốn nổ tung, Lâm Dịch lập tức nheo con mắt lại điều chỉnh lại tiêu cự, nhưng vẫn là không dám nhìn lại chỗ Thủy Linh Lung.

Chỉ thấy trên người Thủy Linh Lung, đột nhiên sinh ra biến hóa kịch liệt.

Màu lam nhạt như bị phai màu, từ từ đậm lên biến thành một loại màu trắng bạc, nét kiều diễm vô song hiển lộ trên khuôn mặt. Bỗng nhiên lấy một loại tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được, tại chỗ tóc mai bỗng dài ra nhúm tóc màu trắng nhu. Thân thể vốn nhỏ nhắn bỗng phồng lên lớn thêm một vòng, thân thể lập tức trở nên cực kì thon dài. Chỉ thấy trán của nàng đột nhiên bộc phát một hồi lam mang, sau khi lam mang biến mất, một cái ấn ký chữ Vương màu lam nhạt, lóe sáng dịu dàng xuất hiện ở trên trán của nàng.

Lâm Dịch sững sờ, lập tức mở to hai mắt mà nhìn.

- Bạch Hổ chi Tà Nhãn linh văn?

Đúng vào lúc này, Thủy Linh Lung mở mắt... Vốn là hai con mắt màu đen, lúc này biến thành một đôi con ngươi màu xanh yêu dị, càng lộ ra vẻ cực kì mê người...

- Ta, đây là thế nào?...

Trong mắt Thủy Linh Lung hiện lên vẻ nghi hoặc.



Lâm Dịch kinh ngạc mất một hồi, lộ ra biểu tình cao hứng hô lên:

- Lão sư, linh văn của người đã thức tỉnh?

- Hả ?

Thủy Linh Lung không khỏi kinh ngạc mở to hai mắt nhìn. Chỉ thấy Lâm Dịch vung tay phải lên, một mặt thủy kính liền xuất hiện trước mặt Thủy Linh Lung. Mà Thủy Linh Lung cũng không khỏi nhìn về hướng trong mặt nước. Thời điểm khi thấy bộ dáng của mình, không khỏi mở ra cái miệng nhỏ nhắn, tròn mắt ngạc nhiên. Bàn tay nhỏ không tự chủ được sờ soạng trên mặt mình.

Thủy Linh Lung lúc này còn đâu cảm giác ôn nhu lúc trước? Một đôi con ngươi màu xanh da trời yêu dị, khuôn mặt xinh đẹp có thêm hai mai tóc màu trắng, trên cái trán trơn nhẵn xuất hiện một ấn ký chữ vương cổ xưa. Thân hình vốn nhỏ nhắn xinh xắn, lúc này trở nên cực kỳ cao gầy, hai chân càng là thon dài mê người...Nếu như nói lúc trước Thủy Linh Lung có một vẻ đẹp ôn nhu như một tiểu thư khuê các, như vậy Thủy Linh Lung lúc này, thì tràn đầy một vẻ đẹp dã tính yêu dị!

Thủy Linh Lung sững sờ nhìn xem chính mình trong kính. Thật lâu về sau mới phản ứng lại, đồng tử màu xanh da trời toát ra vẻ kinh hỉ nhìn về phía Lâm Dịch.

- ...Cám ơn ngươi!

Lâm Dịch cười hắc hắc, lắc đầu, nhưng là không nói gì.

Thực lực bản thân Thủy Linh Lung cũng đã là thất cấp đỉnh phong, nếu như đột phá đến trình độ bát cấp, lúc này lại có thêm linh văn Bạch Hổ chi Tà Nhãn gia trì, thực lực của nàng trọn vẹn tăng lên 6 lần. Rõ ràng đủ để chống đỡ nàng lơ lửng trên không trung.

Thủy Linh Lung có chút không thể chờ đợi được nhắm lại hai mắt, cảm thụ được toàn thân tràn ngập một lực lượng cường đại! Ánh sáng màu lam trạch óng ánh không ngừng tỏa ra, Lâm Dịch đứng ở một bên cũng mỉm cười nhìn xem.

Muốn nói không hâm mộ là tự lừa dối mình. Cổ lực lượng mạnh mẽ này, làm cho Lâm Dịch cũng phải hoảng sợ! Khó trách trên đại lục lại có nhiều người, vì trung đẳng chiến văn, không tiếc hy sinh tánh mạng cũng muốn đi vào Ma Nguyên động quật. Cổ lực lượng này, đáng để bọn họ làm như vậy.



Bạch Diệp là bát cấp chiến sĩ. Liệt Hổ chiến văn của hắn là hạ đẳng chiến văn...nhưng mà lúc này Thủy Linh Lung dùng thực lực thất cấp, lại gia trì thêm Tà Nhãn linh văn, lại làm cho Lâm Dịch cảm thấy được sức ép còn lớn hơn Bạch Diệp, nếu đổi lại là bình thường, một gã bát cấp chiến sĩ, tuyệt đối có thể rất nhẹ nhàng tiêu diệt năm sáu tên thất cấp chiến sĩ. Phải biết rằng, tuy ở đồng cấp dị năng giả đích thật có thể dễ dàng tiêu diệt chiến sĩ. Trừ phi là dị năng cực kỳ đặc thù, giống như lĩnh vực của Lâm Dịch vậy, mới có thể vượt cấp khiêu chiến thành công.

Nhưng mà, toàn bộ dị năng giả trên đại lục cũng mới chỉ phát hiện hai người là Lâm Dịch và Bạch Tiếu Thiên mà thôi. Những dị năng giả khác, cho dù là thuần túy nguyên tố dị năng giả, muốn vượt cấp khiêu chiến sĩ, là phi thường khó.

Nhưng mà lúc này, Thủy Linh Lung chỉ cần dựa vào một cái linh văn, lực lượng thuần túy phát ra cũng đã mạnh hơn vài phần so với khi Bạch Diệp sử dụng chiến văn. Bởi vậy có thể thấy được, đẳng cấp cao thấp của chiến văn linh văn, ảnh hưởng của nó đối với thực lực là vô cùng lớn.

Đương nhiên, hâm mộ thì hâm mộ...nhưng Lâm Dịch cũng không hối hận ngày đó đã đem huyết dịch Bạch Hổ Tà Nhãn tặng cho Thủy Linh Lung. Đối với Lâm Dịch mà nói, hắn cũng không có dã tâm gì lớn, thấy những người quan hệ thân mật với mình tiến bộ, trong lòng hắn cũng đã rất vui rồi. Thủy Linh Lung là lão sư của hắn, càng giống như tỷ tỷ của hắn. Chứng kiến Thủy Linh Lung tiến bộ, dù là vì vậy mà mình đánh mất một cơ hội tiến bộ... Lâm Dịch cũng cảm giác đáng giá.

Thật lâu về sau, Thủy Linh Lung mới lần nữa mở hai mắt. Phát hiện Lâm Dịch còn ngẩng đầu nhìn nàng, lập tức lộ ra một nụ cười, sau đó có chút nhắm mắt lại.

Chỉ thấy lam sắc quang mang quanh thân thể nàng dần dần thu liễm lại, thân thể nàng cũng từ từ khôi phục lại, tóc đã khôi phục lại màu lam nhạt, ấn ký trên trán cùng tóc mai màu trắng cũng biến mất, thân thể cũng từ từ nhỏ lại... Chỉ sau một lát, bộ dáng Thủy Linh Lung, đã khôi phục lại như trước. Sau đó, chậm rãi mở mắt. Chỉ thấy hai con ngươi màu xanh yêu dị, lúc này cũng đã khôi phục lại màu đen.

- Cảm giác như thể nào?

Lâm Dịch lập tức tò mò hỏi.

Đầu lông mày Thủy Linh Lung có chút cau lại, sau đó mới nghĩ nghĩ nói:

- Ân...Không biết nên nói thế nào, tóm lại...lực lượng thật cường đại...bất quá, ta tạm thời còn không có cách nào điều khiển nó hoàn toàn tự nhiên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook