Chung Cực Truyền Thừa

Chương 1046: Chương 1046-1047

Vũ Thần Vũ

03/09/2013

Với thực lực của hắn hiện giờ, những thứ như nhân tình, ít thiếu mới tốt nhất, nếu không phải Thiết thành chủ cũng là cường giả Hư Thần, chỉ sợ hắn cũng không vô duyên vô cớ thiếu nhân tình của người ta.

Cái này được gọi là "Vòng tròn luẩn quẩn.

..Cùng một đẳng cấp, cái gì cũng dễ nói, nếu như không phải có quan hệ đặc biệt thân cận, hơn nữa lại không cùng đẳng cấp, sẽ không dễ dàng tiếp nhận nhân tình của người ta, tuy tính tình của Lâm Dịch gần đây hiền hoà, nhưng cũng không tránh khỏi loại tư duy theo quán tính này.

Sau khi rời khỏi thành thị, Lâm Dịch lấy hai cái Linh Đồng ra, phân thần thức thành hai, tiến vào trong đó...Tu vi thần thức hiện giờ của hắn, đây là chuyện nhỏ mà thôi.

Nhưng sau đó một lát, tình huống đại khái hắn đã rõ, ngẩng đầu lên, than nhẹ một tiếng.

- Như thế nào?

Lâm Phỉ ở bên cạnh ân cần hỏi thăm.

Lâm Dịch có chút lắc đầu, không nói gì, nhưng lại đem Linh Đồng đưa cho Lâm Phỉ. Lâm Phỉ tò mò tiếp nhận...Với thực lực Thần cấp như nàng, đương nhiên không cần phải nói, lập tức, đưa thần thức vào trong Linh Đồng, dữ liệu bên trong, nắm giữ hoàn toàn.

Lông mày của nàng nhíu lại, Lâm Phỉ khẽ thở dài:

- Quả nhiên Thanh Nguyên Kiếm Tông đã bị Bách Nguyên Tông diệt môn từ hơn sáu mươi năm trước rồi.

Lâm Dịch gật đầu, trong con mắt của hắn đỏ lên, sau đó cảm khái một tiếng...Xa cách hơn ba trăm năm, mới vào Thiên Giới, đã đi vào Thanh Nguyên Kiếm Tông. Kết bạn Khương Phàm, Kỳ Loan, được thanh niên hồng sam cứu khi trúng hàn độc, bái sư Tiêu Dụ...Tuy phần lớn thời gian hắn đều bế quan, nhưng với tư cách là tông phái hắn gia nhập đầu tiên khi tiến vào Thiên Giới, nói không có cảm tình là không thể nào, không nghĩ tới...Chỉ sáu mươi năm ngắn ngủi, Thanh Nguyên Kiếm Tông đã tan thành mây khói...Cũng không biết gia gia, Thanh Long đang thế nào, là sống hay đã chết? Còn có sư phó Tiêu Dụ vô cùng tốt với mình, lại sống hay chết? Còn có Khương Phàm Sử huynh, lại sống hay chết?

Nhớ tới những chuyện này, trong lòng Lâm Dịch xao động.

- Dịch ca, bây giờ không phải thời điểm sốt ruột, đã sáu mươi năm qua đi, nếu như có chuyện, cũng không phải chuyện bây giờ, nếu quả thật xảy ra chuyện, hiện giờ ngươi sốt ruột cũng vô dụng, bởi vì Phù Du hải vực cách đây không xa, chúng ta toàn lực bay qua, cũng không vượt quá mười ngày, đừng lo lắng được không nào?

Lâm Phỉ nhìn thấy Lâm Dịch vội vàng xao động, nàng vội vàng cầm tay Lâm Dịch, nhẹ giọng nói.

Nghe được Lâm Phỉ an ủi, Lâm Dịch mới hít sâu một hơi, thở ra, sau đó gật đầu, nói:

- Ân. Ta biết rõ...Chúng ta đi tới Thanh Nguyên Kiếm Tông trước. Hi vọng bọn họ không có chuyện...Nếu không, dù có liên lụy tới cường giả Thần cấp, ta cũng phỉa diệt toàn bộ Bách Nguyên Tông.

Nói xong lời cuối cùng, trên trán, lộ vẻ một mảnh hàn ý.

Lâm Phỉ nhìn thấy bộ dạng này của Lâm Dịch, liền biết rõ đối phương đã tức giận thật sự...Mặc dù gặp gỡ hắn thời gian không ngắn, nhưng biểu lộ hiện giờ của Lâm Dịch, nàng chưa từng gặp qua...Lâm Dịch là người rất nặng tình nghĩa, mà gia gia Lâm Thiên Ngạo, chính là người có huyết thống duy nhất của hắn ở Thiên Giới...Nếu hắn xảy ra chuyện, đừng nói động thủ với cường giả không phải Thần cấp, cho dù là cường giả Thần cấp, hắn cũng đấu một trận.

- Hổ Thần Quyết của ta hiện giờ đã tu tới tầng thứ bảy, tuy khoảng cách đại thành còn một thời gian ngắn, cho dù có gặp phải đối thủ mạnh mẽ như Khương Nhu trước kia...Cho dù đối mặt với hắn, ta cũng có lòng tin chiến một trận với hắn!

Lâm Dịch nghĩ tới đây...Hắn không có nằm mơ, nguyên nhân là vì hắn đã tu luyện Hổ Thần Quyết tới tầng thứ bảy, hôm nay đã hơi có tiểu thành, mặc dù còn cách đại thành rất xa, nhưng cường độ thân thể của hắn tăng cường rất lớn. Lúc này sử dụng thú vân chi nguyên, thời gian kiên trì cũng dài hơn, cho dù gặp cường giả Thần cấp, hắn cũng không sợ.

Huống chi...Bên cạnh Lâm Dịch, còn có một cường giả Thần cấp hàng thật giá thật. Cho nên đối với hiệp nghị này, tuy hắn để ý, nhưng nếu bọn gia gia bị chúng giết, hắn cũng không suy nghĩ nhiều.

Người, có đôi khi bản thân mình không muốn làm vài việc, nhưng không làm không được.

- Ân, chúng ta đi thôi.

Lâm Phỉ lộ ra bộ dáng tươi cười.

Đúng là nàng không thèm để ý tới cái gọi là hiệp nghị kia. Đừng nói là một Bách Nguyên Tông, bảy tên cường giả Hư Thần, cho dù bảy mươi tên, bảy trăm tên...Lâm Dịch muốn giết bọn chúng, cường giả Thần cấp cũng không nói nhiều cái gì, phải biết rằng, Lâm Dịch là thế...

Nghĩ tới đây, khóe miệng của nàng mỉm cười, tùy ý để Lâm Dịch dắt bàn tay nhỏ bé của nàng, hai người hóa thành lưu quang, bay về hướng Phù Du hải vực...

Nhanh như sấm sét, thời gian nhanh chóng trôi qua, nương theo thời gian trôi qua, còn có phong cảnh hai bên.

Rốt cuộc, sau khi đi suốt không nghỉ ngơi, mười tám ngày sau, đã tới Thanh Nguyên Kiếm Tông ngày đó, rốt cuộc cũng xuất hiện ở trước mặt hai người.



Nghênh Khách Đình to lớn hùng tráng, ở phía trước có một tẩng đá to lớn, trên đó viết bốn chữ Thanh Nguyên Kiếm Tông, đã biến thành ba chữ Bách Nguyên tông, tại cửa, hơn mười tên nam nữ mặc áo bào trắng phân thành hai hàng...Với ánh mắt của Lâm Dịch và Lâm Phỉ, không khó nhìn ra thực lực của hai hàng đệ tử này.

- Tại đây là ' Thanh Nguyên Kiếm Tông ' sao?

Lâm Phỉ hiếu kỳ đánh giá bốn phía, lộ ra vẻ cực kỳ mới lạ...Với thực lực của hai người, nếu không phải nguyện ý, cả Đông Nam Thiên này khó mà tìm được người nào có thể phác giác ra sự tồn tại của hai người, cũng đừng nói những nam nữ nhị cấp này, càng không phát giác gì.

Lâm Dịch nhíu mày một cái, lập tức than nhẹ một tiếng, gật gật đầu:

- Nơi này trước kia là Thanh Nguyên Kiếm Tông. Hiện tại, đã biến thành địa phương của Bách Nguyên Tông...Chiến Đạo Minh đáng chết, chẳng lẽ không biết liên hợp với môn phái như thế, giống như bảo hổ lột da sao?

Nói tới cuối cùng, cũng không tránh khỏi tức giận.

Lâm Phỉ nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Lâm Dịch, không khỏi bật cười, mỉm cười nói:

- Lúc ấy Chiến Đạo Minh và Thanh Nguyên Kiếm Tông đã như nước với lửa, Thanh Nguyên Kiếm Tông tuy lấy một địch hai, nhưng thực lực cường hoành, hai môn phái khác làm gì là đối thủ? Cho dù bảo hổ lột da cũng tốt, dẫn sói vào nhà cũng được...Nếu đổi ta thành Ân Chánh của Chiến Đạo Minh, ta cũng có thể làm như vậy, dù sao liên hợp thêm môn phái...Cộng thêm nghiêm lệnh của Thần cấp, cường giả Hư Thần không cho phép đấu đá chí tử lẫn nhau, tính mạng Ân Chánh không lo, nhưng bị buộc tới trình độ này, cũng chỉ có đi một bước tính một bước.

Lâm Dịch nghe xong giật mình, lập tức lắc đầu cười khổ than nhẹ...Vấn đề này, làm sao hắn không biết? Nhưng trong lòng khó tránh khỏi tức giận.

- Làm sao vậy? Trực tiếp xông vào sao?

Lâm Phỉ khẽ cười nói, lập tức dò hỏi.

Lâm Dịch khẽ nhíu mày, suy nghĩ thật lâu, lắc đầu, nói:

- Không tốt, không thể đánh rắn động cỏ, mục đích của chúng ta là mang bọn họ ra ngoài, chứ không phải kết thù với Bách Nguyên Tông...Huống hồ, còn phải nghĩ cách tiến vào địa lục Bạch Đế, một lần hành động đem người nhà đi tới Thiên Giới. Tạm thời không nên kinh động bọn chúng là tốt nhất.

1047: Lại đến Thanh Nguyên. (2)

Lâm Phỉ cũng gật gật đầu...Hiện tại kinh động Bách Nguyên Tông không phải là phương pháp tốt. Nếu không đến cuối cùng, chuyện này sẽ phiến toái...Thân phận của Lâm Dịch là một bí mật, không tới thời điểm cần thiết, Lâm Phỉ cũng tuyệt đối không để thân phận của hắn lộ ra ánh sáng...Đây cũng chính là nguyên nhân nàng đi cùng Lâm Dịch vào Thanh Nguyên Kiếm Tông, lại cũng không sử dụng lực lượng Thần cấp trực tiếp đi vào...Bởi vì làm thế sẽ kinh động cường giả Thần cấp. Đến lúc đó, thân phận của Lâm Dịch sẽ hiện ra trên mặt nước, nếu bị thế lực khác thám thính...Nàng cũng không thể giúp hắn thoát chết.

- Đi!

Lâm Dịch dắt bàn tay nhỏ bé của Lâm Phỉ, thân hình từ tư đi qua Nghênh Khách Phong.

Thời điểm thân hình của hai người đi tới gần Nghênh Khách Phong, âm thầm lặng lẻ vặn vẹo một hồi, biến mất vô tung vô ảnh.

Đây chính là phương pháp tiềm hành đơn giản nhất...Nhưng được cường giả Hư Thần và Thần cấp sử dụng, đương nhiên là hiệu quả bất phàm. Đừng nói là đệ tử nhị cấp, cho dù là Hư Thần, chỉ cần không đạt tới Ngưng Thần Kỳ, chỉ sợ không lưu ý, tuyệt đối không phát hiện ra.

Một tầng kết giới nhàn nhạt, ngăn ở trước hai người.

Lâm Dịch nhíu mày một cái, vừa chuẩn bị nói chuyện, liền thấy Lâm Phỉ làm một thế thủ, gương mặt xinh đẹp mỉm cười, ngón tay ngọc duỗi ra, nhẹ nhàng điểm lên kết giới.

Kết giới lập tức xuất hiện run rẩy cực nhỏ, xuất hiện một cái lỗ hỏng, Lâm Dịch và Lâm Phỉ một trước một sau, cùng tiến vào trong đó.

Mà lúc này, tên thủ hộ đứng ở hàng đầu tiên nhíu mày một cái, ánh mắt cảnh giác nhìn địa phương xuất hiện chấn động...Nhưng mà, không có vật gì.

- Ngôn sư huynh, thế nào?

Những tên sư huynh đệ đối diện tên này biến sắc, hỏi hắn.

Người nọ nghi hoặc gãi gãi đầu, nghiêng đầu lại nói:

- Không biết, đại khái quá mẫn cảm? Vưa rồi ta phát hiện ra năng lượng chấn động một chút...

Đám sư huynh đệ nhao nhao, lập tức cười ha hả, nói:

- Làm sao có thể, đây chính là kết giới do Thái sư tổ bố trí, lại có linh tinh làm điểm tựa, không có thực lực ngoài lục giai, không thể phá vỡ, sư huynh nhạy cảm rồi.



Lâm Dịch và Lâm Phỉ lập tức che miệng cười hắc hắc đi ra...Loại chuyện vụng trộm lẻn vào rất khẩn trương, làm cho bọn họ có cảm giác rất kích thích, bởi vì cả hai nếu muốn, chỉ cần vung tay lên, sẽ làm cho Bách Nguyên Tông này tan thành mây khói, nhưng hưởng thụ cảm giác kích thích và hào hứng này, cũng cực kỳ thích thú.

Mặc dù trong lòng Lâm Dịch có một tia quan tâm, nhưng lúc này không hề bận tâm tới nữa.

- Phía dưới làm sao bây giờ?

Lâm Phỉ rất nhập vai, truyền âm hỏi hắn, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra vẻ khẩn trương.

Lâm Dịch thấy vậy cười lên...Phải biết rằng, nữ tử xinh đẹp tuyệt mỹ có vẻ mặt đáng yêu đang khẩn trương, chính là một cường giả Thần cấp nha.

Sau khi nghĩ lại, Lâm Dịch nói ra:

- Cái truyền tống trận của Thanh Nguyên Kiếm Tông có hơn một ngàn chỗ, nếu tìm từng cái, cũng không biết tốn bao nhiêu thời gian...Mà hơn sáu mươi năm không gặp, ta cũng quên thần thức chấn động của bọn họ, loại tình huống hiện giờ, cũng chỉ có thể tìm từng nơi, nên bắt đầu từ Tử Trúc Phong, vì đó là nơi ta ở đầu tiên tới đây, nhìn xem Khương Như sư huynh có còn trông coi nơi đó không.

Lâm Phỉ nghe Lâm Dịch nói muốn dẫn nàng đi tới địa phương lần đầu tiên hắn đặt chân lên Thiên Giới, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra nét vui mừng, liên tục gật đầu. Cứ như vậy, hai người che dấu thân hình của mình, lặng yên không một tiếng động bay tới tòa phù phong tiếp theo.

Tòa phù phong này có kết giới của Thanh Nguyên Kiếm Tông, do mấy chục tòa phù phông liên tiếp nhau, kết nối lẫn nhau thành một đại trận khổng lồ. Đem trọn Thanh Nguyên Kiếm Tông bao phủ bên trong, mà cửa vào duy nhất, cũng chỉ có Nghênh Khách Phong mà thôi, cũng chính là cửa vào, cho nên lực lượng trông coi rất nhiều, nhưng bản thân kết giới phòng ngự rất yếu, cho nên hai người mới lựa chọn tiến vào theo cách này.

Đi qua Nghênh Khách Phong chính là một mảnh hàng loạt những tòa Phù Phong di chuyển qua lại với nhau...Trên những tòa Phù Phong tất nhiên cũng có thiết lập kết giới pháp trận...Chỉ có điều so với hộ phái đại trận thì nó nhỏ yếu hơn rất nhiều.

Sau Nghênh Khách Phong là tòa Phù Phong thứ nhất, nó cũng không được tính là lớn lắm.

Trên Phù Phong sinh trưởng cây cối mọc thành từng mảng lớn, nhìn qua chắc hẳn không sai biệt lắm thì nơi đây là Tử Trúc Phong.

Dưới thực lực Thần cấp của Lâm Phỉ, kết giới này căn bản có cũng không tạo được tác dụng gì. Hai người lặng yên không một tiếng động tiến nhập vào trong, không phát sinh ra một chút âm thanh nào.

Sau khi ẩn đi thân hình, chỉ có duy nhất hai đạo thần thức ba động lặng yên bay đi.

Trên Tử Trúc Phong có một ngôi nhà gỗ nhỏ, bên ngoài ngôi nhà gỗ đang có hai gã nam tử luận bàn với nhau, từng đợt năng lượng ba động truyền ra từ trên người hai gã nam tử.

- Mới chỉ là nhất giai.

Lâm Phỉ nhìn thoáng qua rồi nhẹ nhàng cười nói

Lâm Dịch cũng hơi gật đầu...Trong tông phái này, đẳng cấp đích thực là khác biệt rất lớn. Đệ tử có thực lực yếu nhất ở dưới tầng chót chỉ có thực lực trên dưới nhất giai, thứ nhì là nhị giai, thứ ba là tam giai...Càng lên chỗ cao thì nhân số lại càng ít. Mà thông thường thì những người phải làm những công việc trông coi này đều là những đệ tử nhất giai...Đệ tử đạt đến nhị giai có thể lựa chọn địa phương khác để tu luyện.

Phải biết rằng, năm xưa trong Thanh Nguyên Kiếm Tông thì những tòa Phù Phong này đều phi thường khổng lồ.

Ngón tay Lâm Dịch khẽ bắn ra. Không có một chút dấu hiệu nào, hai người đang luận bàn bên dưới chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng thật lớn, không thể chống cự đột nhiên đánh lên người mình. Chưa đợi đến lúc ánh mắt kinh hãi lộ ra thì ý thức hai người đã tối sầm lại, lâm vào trong bóng tối.

- Thay đổi quần áo và đồ dùng hàng ngày đi.

Lâm Dịch cười cười nhìn Lâm Phỉ nói.

Lâm Phỉ hơi gật đầu, liền thấy Lâm Dịch hơi vung tay lên. Thân thể hai gã đệ tử Bách Nguyên Tông đang hôn mê nằm trên mặt đất nhất thời huyền phù bay lên, rồi nhẹ nhàng bay vào trong một căn phòng nhỏ gần đó, Lâm Dịch cũng theo sau bay vào.

Một lát sau, Lâm Dịch đi ra, trên người đã thay một bộ quần áo địa y sam trắng noãn, tay cầm theo một bộ quần áo khác đưa cho Lâm Phỉ.

Lâm Phỉ cười cười tiếp nhận bộ quần áo, chỉ thấy thân thể nàng hơi chuyển động một chút, quang mang lam sắc hơi lóe lên rồi dừng lại, trên người nàng cũng đã thay xong một bộ địa y sam.

Địa y sam của Bách Nguyên Tông đều thống nhất chế tạo cùng một loại. Trên Thiên giới thì địa y sam thông thường cả nam lẫn nữ đều có thể mặc. Lúc này Lâm Phỉ mặc vào bộ quần áo địa y sam trắng tinh, nhất thời tạo nên một loại cảm giác mới mẻ. Ngũ quan tinh xảo, bộ dáng tươi cười ngọt ngào, tiền đồn vểnh lên, vóc người yểu điệu. Nàng mặc bộ quần áo trắng tinh lại gây nên cảm giác linh lợi, hoạt bát, vô cùng đáng yêu, làm cho người ta phải động tâm.

Lâm Dịch nhìn thấy nàng như vậy cũng hơi ngẩn ngơ, một lát sau mới vừa cười vừa khen nàng:

- Phỉ nhi nhà ta quả nhiên vô cùng động nhân, mặc y phục gì cũng đều xinh đẹp cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook