Chương 170: Cửa không gian truyền tống. (P2)
Vũ Thần Vũ
05/06/2013
Lâm Dịch không khỏi có chút tò mò. . . Không biết Lạp Cổ Kỳ đột nhiên bảo bọn hắn đi vào phòng này làm gì, lập tức trên mặt lộ ra một tia nghi hoặc.
Thủy Linh Lung bên cạnh hắn nhìn ra nghi ngờ của hắn, lập tức nhẹ nghé vào tai hắn nói:
- Đây là cửa không gian truyền tống. Dùng nó, có thể trong chốc lát đến được hành tỉnh Khắc Lâm.
- Tới hành tỉnh Khắc Lâm? !
Lâm Dịch lập tức mở to hai mắt nhìn! Cho tới bây giờ, hắn mới biết được địa điểm trận đấu, rõ ràng là ở quê hương của mình!
Lại nghĩ đến cánh cửa trước mặt này, rõ ràng có thể lập tức đi tới đi lui nơi xa như vậy? Không khỏi mang theo biểu lộ kinh hãi nhìn về phía cửa không gian truyền tống ở chính giữa.
Cửa cao chừng chừng hai mét, trên khung cửa có khắc đầy đường vân phức tạp khiến Lâm Dịch hoàn toàn xem không hiểu, nơi ở trên khung cửa, năm khỏa tinh thể màu xám được khảm nhập vào trong đó.
Mà ở chính diện cửa, một cây trụ cao chừng một thước dựng ở trước măt, trên cây cột cũng khắc đầy đường vân phức tạp, trên đỉnh có gắn một khỏa tinh thể lớn chừng đầu ngươi. Liên tưởng đến công dụng thần kỳ của cái cửa này, Lâm Dịch không khỏi cảm giác được cái cửa vốn không có gì này đột nhiên trong nháy mắt trở nên thần bí cổ xưa hơn. Lập tức con mắt không chớp nhìn vào trên người Lạp Cổ Kỳ ở trước cửa. . . Hắn thật rất hiếu kỳ, cái cửa này rõ ràng là xây ở đây, xuyên thấu qua một bên, có thể nhìn thấy rất rõ tràng cảnh bên kia, làm sao có thể vượt qua khoảng cách gần mấy chục triệu km đến Khắc Lâm hành tỉnh được chứ?
Tại trong ánh mắt nghiên cứu của Lâm Dịch, Lạp Cổ Kỳ hít sâu một hơi, sau đó tay phải chậm rãi đặt lên tinh thể ở trên đỉnh cây trụ.
Hào quang lập tức đại thịnh! Hào quang đột nhiên xuất hiện khiến Lâm Dịch lại càng hoảng sợ, bản năng có chút nhắm mắt lại một chút, mới lại mở ra.
Chỉ thấy một hồi hoàng sắc quang mang lập tức từ trên người Lạp Cổ Kỳ bắn ra! Chịu sự kích thích của hoàng sắc quang mang, tinh thể màu xám trên đỉnh cây trụ đã lập tức bắn ra ngân bạch sắc quang mang! Lập tức, giống như được nhuộm màu, bắt đầu từ đỉnh tinh thể, đường vân trên cây trụ cũng lan tràn ra ngân bạch sắc quang mang!
Khi đường vân trên cây trụ hoàn toàn biến thành ngân bạch hào quang, cánh cửa kia cũng xuất hiện biến hóa! Bắt đầu từ hai bên khung cửa, những đường vân kia cũng toát ra ngân bạch hào quang, cũng lan tràn về phía trên! Lập tức kịch liệt giao hội ở bộ vị tinh thể trên khung cửa!
Hào quang màu trắng bạc lập tức đại thịnh, chiếu rọi trọn gian phòng thành một mảnh hải dương màu trắng bạc! Hoàng sắc quang mang trên người Lạp Cổ Kỳ dĩ nhiên đã hoàn toàn bị áp chế xuông. Khác với lần trước Lạp Cổ Kỳ sử dụng cửa không gian truyền tống chính là, ngoại trừ hai khỏa tinh thể gần nhất ra, kể cả tinh thể lớn nhất ở chính giữa, lúc này cũng bộc phát ra ngân bạch hào quang mãnh liệt!
Không gian trong khung cửa đột nhiên vặn vẹo một hồi! Chợt bỗng nhiên triển khai, lập tức nhồi cả khung cửa vào bên trong, một hồi ngân bạch hào quang kịch liệt chớp động trong đó!
Ngay lúc Lâm Dịch xem hoàn toàn ngốc trệ, thanh âm của Lạp Cổ Kỳ vang lên:
- Nhanh, đi vào!
Lập tức bọn người Khải Hi, Bác Luân Lợi nhanh chóng xông vào cửa lóe ra hào quang ngân bạch trước người Lạp Cổ Kỳ! Thân ảnh của bọn hắn lập tức biến mất không thấy gì nữa, giống như thật sự vượt qua không gian vậy!
Lâm Dịch không khỏi có chút thất thần, chợt nghe Thủy Linh Lung nói bên tai:
- Nhanh đi vào!
Chỉ thấy Thủy Linh Lung vọt vào trước Lâm Dịch!
Lâm Dịch không dám lãnh đạm, lập tức phản ứng lại, ngay khi Thủy Linh Lung bước một chân vào, Lâm Dịch cũng lập tức vọt vào!
Một hồi cảm giác trời đất quay cuồng lập tức vây quanh Lâm Dịch, thân thể đột nhiên xuất hiện một cổ cảm giác khô nóng như muốn đốt cả nhà hắn thành tro bụi vậy!
Lâm Dịch cơ hồ vô ý thức muốn triển khai lĩnh vực của mình, nhưng trước mắt bỗng nhiên tối sầm, còn không biết rõ ràng chuyện gì, khô nóng bỗng nhiên biến mất, cảm giác trời đất quay cuồng cũng lập tức hoàn toàn biến mất. Khi Lâm Dịch mở mắt ra từ trạng thái vô ý thức, phát hiện hết thảy đã khôi phục bình thường.
- Đây là. . .
Không đợi Lâm Dịch kịp phản ứng lại từ cảm giác vừa rồi đã nghe thấy tiếng kêu của Thủy Linh Lung:
- Lâm Dịch, mau tới đây.
Lâm Dịch vô ý thức nhìn về phía nơi phát ra thanh âm, chỉ thấy bọn người Thủy Linh Lung, Khải Hi đã đứng ở trước cửa.
Lâm Dịch không khỏi có chút nghi hoặc. . . Không phải nói muốn tới hành tỉnh Khắc Lâm sao? Vì sao còn ở lại trong gian phòng này? Nhưng vẫn đi về phía bọn người Thủy Linh Lung.
Vừa tới phòng, Lâm Dịch đã hoàn toàn ngây ngẩn cả người. . . Đây tuyệt đối không phải là phòng làm việc vừa rồi của hiệu trưởng!
Xuất hiện ở trước mặt Lâm Dịch là một nơi giống như thư quán, chỗ đứng của bọn người Lâm Dịch lúc này chính là ở trước một giá sách treo dựa vào vách tưởng ở trong sâu nhất của thư quán này. Phía trước chỉnh tề bày hơn mười giá sách, trên giá sách tcó rất nhiều sách vở.
- Hoan nghênh hoan nghênh.
Tiếng cười của một trung niên nhân hào sảng khiến Lâm Dịch vẫn còn ngẩng cả người không khỏi quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy một gã trung niên nhân tướng mạo thật là uy nghiêm mang theo vẻ mặt hào sảng đứng trước mặt bọn người Thủy Linh Lung, chỉ thấy tay của hắn sờ soạng vài cái lên giá sách sau lưng bọn người Thủy Linh Lung, thanh âm trát trát vang lên, thư các dần khôi phục nguyên trạng.
- Ha ha, đã lâu không gặp, Trát Ma Nhĩ.
Khải Hi vô cùng quen thuộc đối phương, cười chào hỏi.
Trung niên nhân được gọi là Trát Ma Nhĩ cười ha ha, sau đó nói:
- Đi thôi, tiếp phong yến đã chuẩn bị xong cho các ngươi, tư vị không gian truyền tống không dễ chịu a? Ha ha. . .
Khải Hi cười hắc hắc nói:
- Ta đã rất lâu không nếm qua mỹ thực của hành tỉnh Khắc Lâm rồi. Biết rõ hôm nay xuất phát, ta ngay cả bữa sáng cũng không ăn mà tới đây đấy, ha ha. . .
Trát Ma Nhĩ hào sảng cười nói:
- Đi thôi, tuyệt đối đủ ngươi ăn!
Lập tức, quay đầu cười cười với Lâm Dịch, sau đó nói với mọi người:
- Đi thôi.
Nói xong liền quay người vọt đi đầu.
Thủy Linh Lung bên cạnh hắn nhìn ra nghi ngờ của hắn, lập tức nhẹ nghé vào tai hắn nói:
- Đây là cửa không gian truyền tống. Dùng nó, có thể trong chốc lát đến được hành tỉnh Khắc Lâm.
- Tới hành tỉnh Khắc Lâm? !
Lâm Dịch lập tức mở to hai mắt nhìn! Cho tới bây giờ, hắn mới biết được địa điểm trận đấu, rõ ràng là ở quê hương của mình!
Lại nghĩ đến cánh cửa trước mặt này, rõ ràng có thể lập tức đi tới đi lui nơi xa như vậy? Không khỏi mang theo biểu lộ kinh hãi nhìn về phía cửa không gian truyền tống ở chính giữa.
Cửa cao chừng chừng hai mét, trên khung cửa có khắc đầy đường vân phức tạp khiến Lâm Dịch hoàn toàn xem không hiểu, nơi ở trên khung cửa, năm khỏa tinh thể màu xám được khảm nhập vào trong đó.
Mà ở chính diện cửa, một cây trụ cao chừng một thước dựng ở trước măt, trên cây cột cũng khắc đầy đường vân phức tạp, trên đỉnh có gắn một khỏa tinh thể lớn chừng đầu ngươi. Liên tưởng đến công dụng thần kỳ của cái cửa này, Lâm Dịch không khỏi cảm giác được cái cửa vốn không có gì này đột nhiên trong nháy mắt trở nên thần bí cổ xưa hơn. Lập tức con mắt không chớp nhìn vào trên người Lạp Cổ Kỳ ở trước cửa. . . Hắn thật rất hiếu kỳ, cái cửa này rõ ràng là xây ở đây, xuyên thấu qua một bên, có thể nhìn thấy rất rõ tràng cảnh bên kia, làm sao có thể vượt qua khoảng cách gần mấy chục triệu km đến Khắc Lâm hành tỉnh được chứ?
Tại trong ánh mắt nghiên cứu của Lâm Dịch, Lạp Cổ Kỳ hít sâu một hơi, sau đó tay phải chậm rãi đặt lên tinh thể ở trên đỉnh cây trụ.
Hào quang lập tức đại thịnh! Hào quang đột nhiên xuất hiện khiến Lâm Dịch lại càng hoảng sợ, bản năng có chút nhắm mắt lại một chút, mới lại mở ra.
Chỉ thấy một hồi hoàng sắc quang mang lập tức từ trên người Lạp Cổ Kỳ bắn ra! Chịu sự kích thích của hoàng sắc quang mang, tinh thể màu xám trên đỉnh cây trụ đã lập tức bắn ra ngân bạch sắc quang mang! Lập tức, giống như được nhuộm màu, bắt đầu từ đỉnh tinh thể, đường vân trên cây trụ cũng lan tràn ra ngân bạch sắc quang mang!
Khi đường vân trên cây trụ hoàn toàn biến thành ngân bạch hào quang, cánh cửa kia cũng xuất hiện biến hóa! Bắt đầu từ hai bên khung cửa, những đường vân kia cũng toát ra ngân bạch hào quang, cũng lan tràn về phía trên! Lập tức kịch liệt giao hội ở bộ vị tinh thể trên khung cửa!
Hào quang màu trắng bạc lập tức đại thịnh, chiếu rọi trọn gian phòng thành một mảnh hải dương màu trắng bạc! Hoàng sắc quang mang trên người Lạp Cổ Kỳ dĩ nhiên đã hoàn toàn bị áp chế xuông. Khác với lần trước Lạp Cổ Kỳ sử dụng cửa không gian truyền tống chính là, ngoại trừ hai khỏa tinh thể gần nhất ra, kể cả tinh thể lớn nhất ở chính giữa, lúc này cũng bộc phát ra ngân bạch hào quang mãnh liệt!
Không gian trong khung cửa đột nhiên vặn vẹo một hồi! Chợt bỗng nhiên triển khai, lập tức nhồi cả khung cửa vào bên trong, một hồi ngân bạch hào quang kịch liệt chớp động trong đó!
Ngay lúc Lâm Dịch xem hoàn toàn ngốc trệ, thanh âm của Lạp Cổ Kỳ vang lên:
- Nhanh, đi vào!
Lập tức bọn người Khải Hi, Bác Luân Lợi nhanh chóng xông vào cửa lóe ra hào quang ngân bạch trước người Lạp Cổ Kỳ! Thân ảnh của bọn hắn lập tức biến mất không thấy gì nữa, giống như thật sự vượt qua không gian vậy!
Lâm Dịch không khỏi có chút thất thần, chợt nghe Thủy Linh Lung nói bên tai:
- Nhanh đi vào!
Chỉ thấy Thủy Linh Lung vọt vào trước Lâm Dịch!
Lâm Dịch không dám lãnh đạm, lập tức phản ứng lại, ngay khi Thủy Linh Lung bước một chân vào, Lâm Dịch cũng lập tức vọt vào!
Một hồi cảm giác trời đất quay cuồng lập tức vây quanh Lâm Dịch, thân thể đột nhiên xuất hiện một cổ cảm giác khô nóng như muốn đốt cả nhà hắn thành tro bụi vậy!
Lâm Dịch cơ hồ vô ý thức muốn triển khai lĩnh vực của mình, nhưng trước mắt bỗng nhiên tối sầm, còn không biết rõ ràng chuyện gì, khô nóng bỗng nhiên biến mất, cảm giác trời đất quay cuồng cũng lập tức hoàn toàn biến mất. Khi Lâm Dịch mở mắt ra từ trạng thái vô ý thức, phát hiện hết thảy đã khôi phục bình thường.
- Đây là. . .
Không đợi Lâm Dịch kịp phản ứng lại từ cảm giác vừa rồi đã nghe thấy tiếng kêu của Thủy Linh Lung:
- Lâm Dịch, mau tới đây.
Lâm Dịch vô ý thức nhìn về phía nơi phát ra thanh âm, chỉ thấy bọn người Thủy Linh Lung, Khải Hi đã đứng ở trước cửa.
Lâm Dịch không khỏi có chút nghi hoặc. . . Không phải nói muốn tới hành tỉnh Khắc Lâm sao? Vì sao còn ở lại trong gian phòng này? Nhưng vẫn đi về phía bọn người Thủy Linh Lung.
Vừa tới phòng, Lâm Dịch đã hoàn toàn ngây ngẩn cả người. . . Đây tuyệt đối không phải là phòng làm việc vừa rồi của hiệu trưởng!
Xuất hiện ở trước mặt Lâm Dịch là một nơi giống như thư quán, chỗ đứng của bọn người Lâm Dịch lúc này chính là ở trước một giá sách treo dựa vào vách tưởng ở trong sâu nhất của thư quán này. Phía trước chỉnh tề bày hơn mười giá sách, trên giá sách tcó rất nhiều sách vở.
- Hoan nghênh hoan nghênh.
Tiếng cười của một trung niên nhân hào sảng khiến Lâm Dịch vẫn còn ngẩng cả người không khỏi quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy một gã trung niên nhân tướng mạo thật là uy nghiêm mang theo vẻ mặt hào sảng đứng trước mặt bọn người Thủy Linh Lung, chỉ thấy tay của hắn sờ soạng vài cái lên giá sách sau lưng bọn người Thủy Linh Lung, thanh âm trát trát vang lên, thư các dần khôi phục nguyên trạng.
- Ha ha, đã lâu không gặp, Trát Ma Nhĩ.
Khải Hi vô cùng quen thuộc đối phương, cười chào hỏi.
Trung niên nhân được gọi là Trát Ma Nhĩ cười ha ha, sau đó nói:
- Đi thôi, tiếp phong yến đã chuẩn bị xong cho các ngươi, tư vị không gian truyền tống không dễ chịu a? Ha ha. . .
Khải Hi cười hắc hắc nói:
- Ta đã rất lâu không nếm qua mỹ thực của hành tỉnh Khắc Lâm rồi. Biết rõ hôm nay xuất phát, ta ngay cả bữa sáng cũng không ăn mà tới đây đấy, ha ha. . .
Trát Ma Nhĩ hào sảng cười nói:
- Đi thôi, tuyệt đối đủ ngươi ăn!
Lập tức, quay đầu cười cười với Lâm Dịch, sau đó nói với mọi người:
- Đi thôi.
Nói xong liền quay người vọt đi đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.