Chung Cực Truyền Thừa

Chương 98: Doanh địa của nô lệ

Vũ Thần Vũ

04/06/2013

Những người khác đều trầm mặc xuống, trong mắt toát ra một cổ tuyệt vọng. Một gã đại hán trong đó không khỏi hung hăng đánh một quyền lên đại thụ bên cạnh. Máu tươi nhất thời chảy ra, nhưng hắn lại như không cảm giác gì, căm hận nói:

- Đây đều phải trách Khắc Lao đáng chết kia, nếu như không phải hắn, lấy bản lĩnh khống chế Ước Ba Long của Lôi Cách đại ca, chúng ta đã sớm rời khỏi địa phương quỷ quái này.

Nghe tiếng của đại hán, trong mắt mọi người đều bắn ra quang mang phẫn nộ cừu hận. Khắc Lao cùng bọn hắn như nhau, cũng là một đám nô lệ bị bắt tới đây. Ngày hôm qua kế hoạch của bọn họ nguyên bản là cực kỳ thành công.

Dưới ngón tay tinh xảo của Lôi Cách, bọn họ thành công mở ra lồng sắt giam giữ, thừa dịp thủ vệ uống say mà chạy trốn. Mà ở doanh trại trước mặt, đang có hơn mười đầu Ước Ba Long, bọn họ chỉ cần lên Ước Ba Long, Lôi Cách đã từng làm người nuôi Ước Ba Long rất có khả năng khống chế nó. Đến lúc đó, coi như là bọn họ bị phát hiện, muốn đuổi theo cũng là không kịp.

Nhưng tên đồng bạn là Khắc Lao này, là một kẻ không có tiền đồ, không ngờ trong nháy mắt leo lên Ước Ba Long, lớn tiếng hô gọi hộ vệ tỉnh lại, để cho bọn họ hành động thất bại trong gang tấc.

Lúc đó thất kinh, bọn họ chỉ có thể buông tha Ước Ba Long, phải chạy thoát trước rồi nói. Vì vậy liền chạy vào rừng rậm cách đó không xa. Cũng may hộ vệ tỉnh lại cũng là một trận mơ hồ, khi khi bọn hắn ý thức được nô lệ chạy trốn, lại đuổi theo, cũng đã mất đi hình bóng của bọn họ.

Chạy trốn một ngày trời để cho bọn họ vốn là chân bị thương, mệt mỏi. Cũng may địa hình trong rừng rậm phức tạp, lại thêm thập phần hắc ám, lúc này mới để cho bọn họ miễn cưỡng tránh thoát.

Lúc này nghe được đại hán kia nói, trên mặt Ni Bột lộ ra biểu tình cừu hận đến cực điểm, cắn răng nói:

- Nếu như ta lại nhìn thấy hắn, ta nhất định sẽ tự tay giết chết hắn.

Xem ra đối với Khắc Lao kia là hận thấu xương.

Nhưng mà tại lúc mọi người đang rơi vào thù hận đối với Khắc Lao, lại không ai phát hiện mối nguy hiểm đang tới gần bọn họ.

Hôi lang nhún mũi, đã tìm được nơi phát ra mùi hơi, một đôi con ngươi u lục sắc lộ ra quang mang hung tàn. Thân ở chỗ tối, vốn là cao thủ ẩn núp, nó không hề khiến cho bất kỳ ai trong mấy người đang chìm trong thù hận kia chú ý.

Gập chân, hạ mình, há lớn miệng, một tia nước bọt từ khóe miệng rơi xuống.



Sau đó chợt hướng phía đám người không chút phản ứng lao đi.

Khi dư quang khóe mắt nhìn thấy một hắc sắc hôi ảnh đang hướng chính mình lao tới, đại hán kia thậm chí còn không có phản ứng lại phát sinh chuyện gì. Móng vuốt dài mà nhọn đã hung hăng ép lên người hắn.

Mang theo con mắt có chút mờ mịt, quay đầu lại, lọt vào trong tầm mắt là một bồn máu thật lớn, nhất thời lao tới trước mặt. Ánh mắt mới chuyển biến thành hoảng sợ, răng nhọn sắc bén đã hung hăng cắn lên cổ hắn. Mà đồng thời mất đi trọng tâm, té lăn trên mặt đất.

Mãi cho đến lúc tử vong, tên đại hán kia thậm chí ngay cả cơ hội la lên cũng không có, cứ như vậy chết ở trên miệng Hôi lang.

Tất cả mọi người sửng sốt, chưa từng có gặp qua động vật hung mãnh như vậy. Đại não của bọn họ trong lúc nhất thời cư nhiên không biết nên phản ứng thế nào.

Chung quy là tên trung niên nhân Lôi Cách kia kiến thức thức rộng rãi, phản ứng trước.

- Chạy!

Sắc mặt Lôi Cách đột nhiên đại biến, sự tình hắn sợ hãi nhất rốt cuộc phát sinh. Lấy lực lượng căn bản không coi là chiến lực của bọn họ mà nói, ở trước một đầu hôi lang hung tàn, thân thể dài quá hai thước này căn bản là không hề có phần thắng.

Chỉ có lập tức tách ra thoát đi, vẫn là còn có thể có một đường sinh cơ.

Đám tiểu nữ hài hiển nhiên là bị dọa ngây người. Trong đôi mắt to phiếm ra nhãn thần sợ hãi mà tuyệt vọng.

Còn lại vài tên trung niên trong tiếng hô hoán của Lôi Cách nhất thời phản ứng lại. Ni Bột càng đem tiểu nữ hài nhi trong lòng gắt gao ôm lấy, sau đó liền xoay người lao đi.

Vài tên đại hán khác cũng là trong thời gian ngắn nhất tự kéo một nữ hài phân tán bỏ chạy. Bọn họ hiện tại có thể cầu khẩn chỉ là hôi lang không nên theo phương hướng bọn họ bỏ chạy đuổi theo.

Trái lại hôi lang đem đại hán kia cắn chết, lại không thèm để ý bọn họ bỏ chạy, trong ánh mắt hung tàn thậm chí toát ra ý tứ nghiền ngẫm cực kỳ nhân tính. Lấy trực giác dã thú trời sinh của nó, nó có thể rất dễ dàng cảm giác người nào có uy hiếp đối với nó, mà người nào chỉ xứng làm con mồi của nó.



Rất hiển nhiên, hiện tại những người đang chạy này thuộc về loại người sau.

Nó cũng không lo lắng bọn họ thoát khỏi nó săn giết. Lấy cái mũi so với sinh vật bình thường linh mẫn chí ít ngoài nghìn lần, nó có thể rất dễ dàng tại vài ngày sau, dựa theo lộ tuyến bọn họ ly khai một bước không kém tìm được địa điểm bọn họ ẩn thân cuối cùng.

Đương nhiên, tiền đề là không xảy ra tình trạng trời mưa.

Bất quá rất hiển nhiên, nó cũng không dự định làm như vậy. Bởi vì tại nơi này, không chỉ có riêng mình nó là người đi săn. Nó cũng không muốn con mồi của mình bị ma thú khác đoạt trước một bước.

Bởi vậy nó liền động.

Thân hình nhoáng lên, nhất thời hóa thành một đạo hôi ảnh hướng một trung niên nhân đang bỏ chạy phía tay trái chộp tới.

Bất quá thời gian hai lần hô hấp, nó liền đuổi kịp người kia. Lấy thực lực Tam cấp Ma thú của nó, trung niên nhân căn bản không có chút năng lực chống trả nào.

- A!

Trong mắt trung niên nhân phiếm ra thần sắc tuyệt vọng và sợ hãi, sau khi kêu thảm một tiếng cuối cùng, chợt ngã xuống đất, bỏ mạng.

Cắn chết trung niên nhân, nó cũng không dừng lại chút nào, bật người hướng một trung niên nhân dẫn theo một tiểu nữ hài khác lao tới.

Nghĩ là biết bản thân không có khả năng chạy thoát. Trung niên kia tại tuyệt vọng cư nhiên tiện tay từ trên cây bên cạnh kéo xuống một thanh gỗ, xoay người hướng hôi lang đang lao tới đi lên.

- A đi tìm chết đi!

Mộc côn trong tay từ trên đập mạnh xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook