Chung Cực Truyền Thừa

Chương 284: Gặp lại

Vũ Thần Vũ

05/06/2013

- Ngụy lão sư, ta..

Ngụy Kiếm có chút khoát tay áo, cười nói:

- Không nên hiểu lầm, ta nói lời này cũng không phải ép buộc ngươi, mà là sự thật, dù sau ngươi bây giờ cũng không phải là người của học viện Tông Phạm nữa, nhưng còn có thể nhớ rõ ta, quả thật khiến ta rất cảm kích.

Lâm Dịch nghe vậy trầm mặc lại, Ngụy Kiếm thấy hào khí có chút xấu hổ, cười cười, sau đó nói sang chuyện khác:

- Đừng nói những sự tình này nữa, dù sao quan hệ giữa Ngũ Hành và Tông Phạm cũng là bình thường, không phải đối địch, nói cho ta nghe một chút kinh nghiệm của ngươi trong khoảng thời gian vừa qua, ta rất ngạc nhiên đây này.

Kỳ thật ngày đó tại danh ngạch tranh đoạt chiến, bởi vì Bạch Tiếu Thiên hỏi thăm, hắn đã nói đại khái thoáng một chút với Ngụy Kiếm, bất quá cũng chỉ có hạn, hắn cũng chỉ là nói qua đại khái, không nói tình tiết cụ thể, Ngụy Kiếm tự nhiên không thể nào tinh tường, lúc này liền hỏi lại một lần.

Nghe Ngụy Kiếm hỏi thăm, Lâm Dịch liền một mực nói lại sự tình chính mình trải qua từ trước đến nay cho Ngụy Kiếm nghe, trước mặt Ngụy Kiếm, hắn không cố kỵ cái gì, lập tức nói toàn bộ.

Mà Ngụy Kiếm cũng thật không ngờ mấy năm nay Lâm Dịch đã trải qua nhiều chuyện như vây, sau khi nghe xong không khỏi có chút cảm khái, nói:

- Không nghĩ tới trong khoảng thời gian này ngươi đã trải qua nhiều chuyện như vậy.

Thật vất vả mới tìm được một người có thể thổ lộ thỏa thích ngoài phụ thân hắn ra, sau khi nghe vậy, Lâm Dịch chỉ cười cười, cũng không nói gì.

- Vậy bước tiếp theo, ngươi chuẩn bị làm gì?

Ngụy Kiếm cười hỏi.

Lâm Dịch trầm mặc thoáng một phát, chợt khẽ lắc đầu, nói:

- Ta cũng không rõ ràng lắm, đại khái là tiếp tục tu hành, tranh thủ để có thể sớm đạt tới trình độ thánh cấp.

- Tu hành tại học viện Ngũ hành sao?

- Ân.



Lâm Dịch nhẹ gật đầu.

Ngụy Kiếm cũng nhẹ gật đầu, sau đó mới cười nói:

- Vậy ngươi cần phải cố gắng a, thánh cấp cũng không phải dễ dàng đạt tới như vậy.

Ngụy Kiếm nói lời này đều là sự thật, toàn bộ người tại đại lục, có bao nhiêu người đạt đến trình độ thất cấp bát cấp chiến sĩ và dị năng giả? Chân chính đạt đến trình độ thánh cấp, ít càng thêm ít, xem như trong trăm vạn người có một, bởi vậy có thể tưởng tượng trở thành thánh cấp khó khăn như thế nào.

Lâm Dịch nhẹ gật đầu.

- Ân, tạ ơn lão sư.

Ngụy Kiếm cười nhẹ, nhưng không có lên tiếng.

Lần này Lâm Dịch đến đây, thực tế chính là đến thăm Ngụy Kiếm, tại danh ngạch troanh đoạt chiến ngày đó, hai người chỉ nói một câu, liền không có cơ hội tiếp xúc, cái này vẫn khiến Lâm Dịch vẫn canh cánh trong lòng, cảm giác chính mình có chút không phải với Ngụy Kiếm.

Kỳ thật, Lâm Dịch chính là một người cực kỳ trọng tình, đối với hắn mà nói, thân nhân và bằng hữu là trọng yếu nhất, điểm này, vô luận là "sự kiện mặt nạ da người" xảy ra sau khi 400 thợ mỏ vô tội bị hại chết, hay là chuyện nộ sát Bạch Lực trong Thiên Thượng Nhân Gian ở Thiên Diệp thành phố, đều là minh chứng tốt nhất, mà Ngụy Kiếm là một trong những lão sư hắn tôn kính, hắn tự nhiên cực kỳ coi trọng, cũng giống như Ngụy Kiếm cũng cực kỳ coi trọng hắn.

Hôm nay gặp Ngụy Kiếm, hai người nói chuyện với nhau, lập tức không khó chịu trong nội tâm như vừa rồi, sau một hồi trò chuyện, thời gian cũng đã quá nửa đêm.

Lâm Dịch ngẩng đầu nhìn sắc trời bên ngoài, sau đó đứng lên nói:

- Thời gian không còn sớm, Ngụy lão sư người nghỉ ngơi, đệ tử xin cái lui.

Nói xong có chút nhẹ gật đầu với Ngụy Kiếm.

Ngụy Kiếm cũng không có lưu hắn lại, lập tức đứng lên nói:

- Ân, thời điểm nào rảnh cứ đến Tông Phạm, ý ngươi đã quyết, ta cũng không miễn cưỡng gì, chỉ cần về sau vẫn nhớ rõ có một lão sư như ta, như vậy là đủ rồi.

Lâm Dịch nghe vậy lập tức cảm thấy ấm áp, thầm nghĩ:



- Ngụy lão sư đối với mình quả thật tốt vô cùng.

Lại nghĩ đến ba năm trước chính mình hỏi thăm Ngụy Kiếm về phương diện tri thức thể thuật, Ngụy Kiếm đều giảng giải tỉ mỉ, nghĩ lại ngộ phục ngày ấy, chính mình bị con chuột khốn kiếp kia vây khốn, Ngụy Kiếm không nghĩ ngợi liền muốn quay lại cứu mình, cúi người thật sâu nói:

- Cám ơn người, lão sư.

Ngụy Kiếm tức thì nhìn Lâm Dịch, có chút nở nụ cười, cảm thụ cái khom người này thật sâu.

Lâm Dịch lại liếc nhìn Ngụy Kiếm một lần nữa, sau đó mới quay người rời đi.

Sáng sớm hôm sau, ánh mặt trời sớm đã lên, ánh mặt trời tháng hai ôn hòa, toán bộ học viện đều bao bọc bên trong một mảnh kim quang.

Bởi vì phải dự khai giảng điển lễ, cho nên La Á sớm đã tỉnh dậy, rửa mặt hoàn tất, liền đi tới phòng Lâm Dịch, xem xét, lại không thấy thân ảnh Lâm Dịch hữu hiện, lập tức không khỏi hô lên:

- Lâm Dịch, Lâm Dịch.

Tìm trong phòng ngoài phòng một lần, đều không có tìm được Lâm Dịch, lập tức không khỏi có chút nghi hoặc.

- Chẳng lẽ, tiểu tử này nghỉ lại nhà Ngụy lão sư đêm qua?

Nhìn đồng hồ, thời điểm này đã gần lúc tổ chứ lễ khai giảng rồi, lập tức không hề nghĩ lại, liền ra cửa.

Mãi cho đến buổi chiều lễ khai giảng mới chấm dứt, Lý Văn và Ám Tương đều tới tìm La Á hỏi Lâm Dịch, mấy người tìm được Ngụy Kiếm, khi biết được đêm qua Lâm Dịch không quá nghỉ tại nhà Ngụy Kiếm, bọn người La Á lập tức ngẩn người, chợt trầm mặc lại.

Mà lúc ấy, Lâm Dịch đã ngồi trên Ước Ba Long, đi về hướng thành Thạch Nguyên rồi, Lâm Dịch là một người đa sầu đa cảm, thật sự không thích tư vị nỗi buồn ly biệt, sau khi trao đổi một phen với Ngụy Kiếm đêm qua, ra khỏi cửa nhà Ngụy Kiếm, cũng quyết định ly khai, giải khai được khúc mắc, tiếp tục lưu lại Tông Phạm thật sự không phải là một biện pháp.

Trên thực tế còn có một nguyên nhân quan trọng hơn, hôm qua hắn cảm thấy linh quang hắn lóe lên mãnh liệt, lập tức mơ hồ đoán được người nào muốn lấy đi tính mạng mình.

- Bạch Diệp, hi vọng không phải là ngươi.

Trên Ước Ba Long, trong mắt Lâm Dịch lộ ra một vòng hàn ý, mặc dù hắn đa sầu đa cảm, nhưng đối với người uy hiếp đến tính mạng mình, hắn chưa bao giờ lưu tình, điểm này, có rất nhiều sự tình đã kiểm chứng qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook