Chung Cực Truyền Thừa

Chương 282: Lại đến Tông Phạm

Vũ Thần Vũ

05/06/2013

Lý Văn nhíu mày, sau đó nói:

- Chúng ta chỉ cần thuê ngựa để cưỡi chứ không cần xe ngựa kéo, như vậy tốc độ có thể tăng lên rất nhiều.

Mọi người nghe vậy thì thấy có lý, lập tức nhẹ gật đầu, đoàn người liền đi đến hướng dịch trạm.

Qua một phen thương lượng, La Á dùng năm mươi kim tệ để thuê bốn con khoái mã, bốn người leo lên lưng ngựa, liền đi tới hướng Học viện Tông Phạm, dọc đường còn có một gã chăn ngựa, người của dịch trạm đi theo, sau khi tới địa điểm mọi người cần đến, liền đem ngựa trở về.

Tuy rằng đây là lần đầu tiên mọi người cưỡi ngựa, nhưng cũng may họ cũng không phải xoàng xĩnh, sau khi được tên chăn ngựa chỉ điểm, liền lập tức nắm rõ ràng quy luật cưỡi ngựa, hướng về phía Học viện Tông Phạm, một đường chạy như điên, cũng may là con đường tại Thành Bách Nhạn rất lớn, rộng chừng trăm mét, bất quá chỉ là bốn con khoái mã phi nước đại mà thôi, căn bản không tạo thành ảnh hưởng gì đến giao thông.

Bất quá, xem ra cũng không chỉ bọn bốn người La Á đến muộn, trên đường đi cũng gặp rất nhiều đệ tử đang hướng về phía Học viện Tông Phạm, chứng kiến năm con khoái mã vụt qua như tên bắn bên cạnh xe ngựa của bọn hắn, những học sinh này lập tức ngạc nhiên, chợt hô to sai lầm, mà một đường chạy như điên, rốt cục vào lúc chỉ gần một khắc nữa là bốn giờ chiều, mọi người đã chạy tới ngoài cửa lớn Học viện Tông Phạm.

Lúc này, ngoài cửa lớn cũng cực kỳ náo nhiệt, rất nhiều đệ tử cũng còn đang đi đến học viện, xoay người xuống ngựa, sau khi chờ đợi ngươi chăn ngựa ở đằng sau đến, La Á nói vài câu khách sao với hắn, sau đó liền cùng mấy người đi vào trong học viện.

Thời điểm Lâm Dịch chứng kiến cửu bách cửu thập cửu bậc thang quen thuộc mà không trọn vẹn trước mặt kia, không khỏi nghĩ tới thời điểm ngày đầu tiên khai giảng, Lưu Dương đã giảng cho mọi người, con đường của cường giả khó đi, nhưng chỉ cần kiên trì không ngừng, cuối cùng cũng có một ngày đạt được mục đích.

Lâm Dịch không quên kiên trì, mặc dù hoàn cảnh tại Cấm kỵ sâm lâm rất khó khăn, mỗi ngày Lâm Dịch vẫn không quên tu hành, cho nên, chỉ trong thời gian ba năm ngắn ngủi, thực lực trước mắt hắn có được xem như đạt đến một đỉnh phong nho nhỏ, nhưng hết thảy những cái đạt được này cũng không phải là ngẫu nhiên, tất nhiên là trong đó phụ thân Lâm Cường của hắn cũng có trợ giúp, nhưng những cái này không quá đáng chỉ là giúp thực lực Lâm Dịch ngày sau tăng tiến từng chút một mà thôi, dựa vào kiên trì của chính mình, Lâm Dịch tin tưởng vững chắc mình có thể đi đến ngày hôm nay, đương nhiên, con đường của hắn, tuyệt không phải là không sai.

Dùng thực lực mọi người lúc này, những mệt mỏi không kịp thở khi leo lên bậc thang không trọn vẹn ngày đó đối với bọn họ mà nói đã sớm không còn rồi, bất quá, một lát sau, cơ hồ mấy người bọn họ đồng thời đạp lên bậc thang thứ nhất, nhìn nhau cười cười, sau đó liền đi đến hướng phía lầu dạy học.

Lúc đến bãi tập cực lớn, Lâm Dịch nhìn bốn phía chung quanh, học viện Tông Phạm ba năm sau so với ba năm trước cũng không có biến hóa gì lớn, bởi vì hôm nay là thời gian cuối cùng đưa tin, tất cả đệ tử cũng đã về tới học viện, lúc này toàn bộ học viện cực kỳ náo nhiệt, tuy rằng mặt trời đã ngả về tây rồi nhưng người ở trên bãi tập vẫn còn rất nhiều.

Nhưng thời điểm đi vào trong lầu dạy học, Lâm Dịch lại lộ vẻ có chút do dự, không khỏi dừng bước.

Ba người phía trước phát hiện ra Lâm Dịch có điểm dị thường, không khỏi quay ngừng lại, quay đầu ra sau, La Á kỳ quái nói:

- Làm sao vậy?

Lâm Dịch thoáng trầm mặc một phát, sau đó nói:



- Các ngươi đi đưa tin, ta ở chỗ này chờ các ngươi.

Lý Văn và Ám Tương cũng không khỏi lộ ra biểu lộ nghi hoặc, Ám Tương nói:

- Làm sao vậy? Đều trở về rồi, vì cái gì mà ngươi không đi tiếp?

Bọn hắn cũng không rõ ràng từ đầu đến cuối sự tình, tự nhiên cảm thấy nghi hoặc, nhưng mà lúc này Lâm Dịch thật sự có chút không rõ ràng lắm thân phận của mình, nói là người Tông phạm, nhưng ba năm trước mình cũng đã ly khai Tông phạm, lần này đến Ma Nguyên Động Quật, chính là đại biểu cho học viện Ngũ Hành, mà nói là người học viện Ngũ Hành, vô luận là trong danh sách giáo sư hay là đệ tử, đều không có tên của mình, thậm chí ngay cả một phòng ốc chính thức của chính mình tại học viện Ngũ hành cũng không có.

Nhưng nói trong nội tâm, vô luận là bọn người Tông Phạm La Á, Ngụy Kiếm, hay là bọn người Ngũ Hành Lạp Cổ Kỳ, Thủy Linh Lung, đều là người hắn tương đối quen thuộc, hắn cũng thật sự không muốn phân một cái thân sơ trong đó.

Hơn nữa, lần này đến Học viện Tông Phạm, khả năng đến đây xem là rất lớn, hắn căn bản không có ý định tiếp tục học tập tại học viện Tông phạm, nói không dễ nghe một chút, dùng thực lực của hắn bây giờ, hắn có đầy đủ tư cách để làm giáo sư tại Tông Phạm rồi, đoán chừng cũng chỉ có vài tên thánh cấp xuất hiện tại hậu sơn ngày đó là có thể so với hắn, cho nên, cuối cùng hắn chỉ quyết định lén đi gặp Ngụy Kiếm một lần, sau đó liền ly khai.

Lập tức lắc đầu cười nói:

- Không được, các ngươi đi đi, ta chờ các ngươi ở chỗ này.

Ba người thấy Lâm Dịch kiên trì, lông mày lập tức nhíu lại, vốn bọn hắn biết rõ Lâm Dịch, tự nhiên biết rõ nhìn Lâm Dịch thì như là dễ nói chuyện, nhưng thời điểm hắn quyết định một sự kiện, thì dù người bên ngoài có nói thế nào thì cũng chỉ là phí công mà thôi, La Á lập tức khẽ thở dài một tiếng, sau đó nói:

- Tốt, chúng ta lập tức đi đây.

Lâm Dịch nhẹ gật đầu, đột nhiên mở miệng nói:

- Đừng nói cho Ngụy lão sư biết tin ta đã trở về.

Ba người nghi hoặc nhìn hắn một cái, nhưng vẫn gật đầu, quay người đi lên lầu.

Đợi một thời gian khoảng hơn mười phút đồng hồ sau, ba người mới từ trên đi xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook