Chương 68: Lần nữa lên núi. (P1)
Vũ Thần Vũ
04/06/2013
Một ngày nghỉ chính thức hoàn tất, mà bọn người Lâm Dịch, cũng chính thức tiến vào năm học tập thứ hai.
Sau khi chính thức học tập trong học viện, thành tích khảo hạch năm học cũng hiện ra, trừ môn giao tế lễ nghi, Lâm Dịch trong một khóa học vận dụng thực tế vừa vặn đạt thành tích hợp cách ra, như thể thuật, lịch sử, địa lý, tri thức về ma thú các loại phương diện, tất cả đều vượt qua chín mươi điểm.
Sau đó là tổng điểm bình quân, vẫn an ổn vượt qua La Á đứng thứ hai với hơn mười điểm, trở thành danh hào đệ nhất lớp đặc biệt 60016.
Ban thưởng là việc không thể thiếu, học viện có khích lệ rất cao đối với những đệ tử có thành tích học tập cao, bởi vậy được ban thưởng kinh phí rất cao từ học viện, những người top 3 trong niên cấp sẽ được miễn trừ một năm học phí và tất cả phí tổn, mà người đứng đầu được thưởng ba ngàn kim tệ, người đứng thứ hai được hai ngàn kim tệ, người đứng thứ ba được một ngàn kim tệ làm học bổng.
Đương nhiên, những đệ tử lớp đặc biệt không được tính ở trong đó. Bởi vì đệ tử lớp đặc biệt, bản thân đã được miễn tất cả học phí và phí tổn từ khi mới nhập học.
Có thể nói như vậy, đạt được thành tích đệ nhất của lớp đặc biệt, chẳng khác nào đạt được thành tích đệ nhất đồng niên cấp. Mà trừ cái danh đệ nhất danh đồng niên cấp ra, đại bộ phận mọi người ưa thích gọi đệ nhất danh đồng niên cấp thành thủ tịch sinh.
Thủ tịch sinh là một cách xưng hô, càng là một loại vinh quang. Mà Lâm Dịch, chính là thủ tịch sinh năm thứ hai 60017.
Nhưng hiển nhiên Lâm Dịch cũng không có vì danh hiệu thủ tịch sinh năm thứ hai của mình mà chậm trễ việc tu hành, sinh hoạt của hắn trở lại bộ dáng bình thường như trước kỳ nghỉ.
Đương nhiên, bế môn không giao tiếp là không thể làm, mặc dù có lý luận trên sách vở làm trụ cột, nhưng trong quá trình tu hành cần thực tế, mà cũng rất khó tránh khỏi việc gặp phải vấn đề khó hiểu, mặc dù với thiên tư của Lâm Dịch, cũng không có khả năng lăng không suy đoán ra phương thức phát lực của mỗi chủng kỹ xảo, mấu chốt vận dụng kỹ xảo a.
Cũng may, Lâm Dịch còn có một lão sư tốt.
Ngụy Kiếm không hổ là chiến sĩ Thất Cấp Kinh Môn, tạo nghệ trên thể thuật, cho dù là Lâm Dịch có thúc ngựa cũng không theo nổi. Mỗi khi Lâm Dịch gặp vấn đề trên phương diện thể thuật, Ngụy Kiếm sẽ cho hắn một câu trả lời thỏa đáng, nếu như Lâm Dịch không thể tự thể ngộ, những địa phương mà Lâm Dịch hiểu sai, hắn sẽ đứng ra chỉ điểm.
Đương nhiên, vấn đề Lâm Dịch hỏi cũng không phải quá nhiều. Chỉ có điều mỗi khi hỏi một câu, đều làm cho nội tâm Ngụy Kiếm chấn động... Bởi vì vấn đề mỗi lần Lâm Dịch hỏi đều hoàn toàn khác nhau, giống như lần đầu tiên Lâm Dịch hỏi Ngụy Kiếm về cách làm thế nào để cho lực đạo xoay tròn. Sau khi được Ngụy Kiếm chỉ đạo, Lâm Dịch lập tức có thể lĩnh ngộ xong, cũng từ đó suy một ra ba, chưa bao giờ hỏi cùng một vấn đề đến lần thứ hai cả... Thiên tư của Lâm Dịch, lại lần nữa đạt được khẳng định của hắn.
Trừ kỹ xảo, Lâm Dịch cũng tốn hao nhiều thời gian trong việc tu hành thể thuật. Từ lần trở về quê nhà, Lâm Dịch cũng thuận tiện mang theo mấy bộ trang phục tu hành lớn nhỏ, mang theo cùng, ước chừng nặng trên trăm ký!
Loại trang phục tu hành này cũng không biết làm từ tài liệu nào mà thành, sờ lên cực kỳ mềm mại, nhưng sức nặng cực kỳ trầm trọng. Hơn nữa chất lượng cực kỳ cứng cỏi, hắn nhờ học viện liên hệ với tiệm trang phục nổi danh trên đại lục, mới có thể dung nhập tài liệu, chế tác thành bộ trang phục tu hành mặc trên người của Lâm Dịch hiện giờ.
Quá trình tạo ra bộ trang phục tu hành này, cần thời gian trọn vẹn ba tháng, tốn hao của Lâm Dịch gần cả nghìn kim tệ!
Cũng may bản thân Lâm Dịch đối với vấn đề tiền tài không có mẫn cảm, khi thấy thành phẩm thì tâm lý rất cao hứng, cũng làm cho hắn lập tức quên đi mốn phí tổn kếch xù này.
Lúc này Lâm Dịch mặc một thân trang phục tu hành, kể cả đầu ngón tay cũng bao bọc lại, trang phục từ đầu tới chân, hai cái bao tay, hai cái bao đầu gối. Tổng trọng lượng chung của chúng, khoảng chừng một trăm sáu mươi ký.
Dùng lực lượng chiến sĩ Tam cấp của hắn, tuy một trăm sáu mươi ký không tính là vấn đề lớn, nhưng sẽ rất khó khăn nếu thời khắc nào cũng mang theo trên người. Mỗi thời mỗi khắc phải thừa nhận sức nặng một trăm sáu mươi ký, đối với rèn luyện thân thể, có thể biết được tác dụng của nó thế nào.
Đương nhiên, Lâm Dịch cũng không phải một lòng vùi đầu vào trong tu hành. Dù sao tu hành cao độ mới là phương thức tu hành tốt nhất, nhưng ngoài tu hành ra, Lâm Dịch thích nhất chính là đi tới Phong Vân Thư Các đắm chìm trong sách vở... Cho dù là các địa vực thần bí trên đại lục, hay là truyền thuyết về các loài ma thú, đều được Lâm Dịch đọc qua một lần, hắn âm thầm quyết định, vào một ngày nào đó, hắn muốn đặt chân tới những nơi như thế, quan sát những sinh vật thần bí được sách vở nhắc tới.
Loại phương pháp tu hành có cường độ gần như là liên tục thế này, làm tiến bộ của Lâm Dịch tăng như bay! Vào tháng thứ ba năm thứ hai học kỳ thứ nhất, Lâm Dịch đột phá cấp bậc tứ cấp Đỗ Môn Chiến Sĩ. Mà trong một tháng khi năm thứ hai học kỳ thứ hai chấm dứt này, Lâm Dịch lại thành công đột phá cấp bậc ngũ cấp Cảnh Môn Chiến Sĩ!
Mà lúc này, bộ dáng hắn mới 16 gần 17, trở thành người thứ hai trên toàn bộ đại lục, kế sau Lang Sa, dùng độ tuổi này đạt đến cấp bậc Cảnh Môn Chiến Sĩ.
Lâm Dịch tiến hành xong một ngày tu hành, đột nhiên có chút cảm khái... Ngẫm lại hai năm trước lúc vừa tiến vào trường học, hắn bất quá chỉ là một gã nhất cấp Hưu Môn Chiến Sĩ, hôm nay sau hai năm, hắn cũng đã đã trở thành một gã ngũ cấp Chiến Sĩ! Tốc độ thăng cấp của hắn, đại bộ phận mọi người khó có thể với đến!
Hắn, đủ để tự ngạo!
Đương nhiên, hắn cũng rất rõ ràng... Lời của Lâm Cường vẫn một mực vang vọng bên tai hắn, cường giả tâm... Cái này tuyệt đối không phải là cực hạn của hắn, con đường của hắn, chỉ sẽ càng chạy càng xa...
Sau khi chính thức học tập trong học viện, thành tích khảo hạch năm học cũng hiện ra, trừ môn giao tế lễ nghi, Lâm Dịch trong một khóa học vận dụng thực tế vừa vặn đạt thành tích hợp cách ra, như thể thuật, lịch sử, địa lý, tri thức về ma thú các loại phương diện, tất cả đều vượt qua chín mươi điểm.
Sau đó là tổng điểm bình quân, vẫn an ổn vượt qua La Á đứng thứ hai với hơn mười điểm, trở thành danh hào đệ nhất lớp đặc biệt 60016.
Ban thưởng là việc không thể thiếu, học viện có khích lệ rất cao đối với những đệ tử có thành tích học tập cao, bởi vậy được ban thưởng kinh phí rất cao từ học viện, những người top 3 trong niên cấp sẽ được miễn trừ một năm học phí và tất cả phí tổn, mà người đứng đầu được thưởng ba ngàn kim tệ, người đứng thứ hai được hai ngàn kim tệ, người đứng thứ ba được một ngàn kim tệ làm học bổng.
Đương nhiên, những đệ tử lớp đặc biệt không được tính ở trong đó. Bởi vì đệ tử lớp đặc biệt, bản thân đã được miễn tất cả học phí và phí tổn từ khi mới nhập học.
Có thể nói như vậy, đạt được thành tích đệ nhất của lớp đặc biệt, chẳng khác nào đạt được thành tích đệ nhất đồng niên cấp. Mà trừ cái danh đệ nhất danh đồng niên cấp ra, đại bộ phận mọi người ưa thích gọi đệ nhất danh đồng niên cấp thành thủ tịch sinh.
Thủ tịch sinh là một cách xưng hô, càng là một loại vinh quang. Mà Lâm Dịch, chính là thủ tịch sinh năm thứ hai 60017.
Nhưng hiển nhiên Lâm Dịch cũng không có vì danh hiệu thủ tịch sinh năm thứ hai của mình mà chậm trễ việc tu hành, sinh hoạt của hắn trở lại bộ dáng bình thường như trước kỳ nghỉ.
Đương nhiên, bế môn không giao tiếp là không thể làm, mặc dù có lý luận trên sách vở làm trụ cột, nhưng trong quá trình tu hành cần thực tế, mà cũng rất khó tránh khỏi việc gặp phải vấn đề khó hiểu, mặc dù với thiên tư của Lâm Dịch, cũng không có khả năng lăng không suy đoán ra phương thức phát lực của mỗi chủng kỹ xảo, mấu chốt vận dụng kỹ xảo a.
Cũng may, Lâm Dịch còn có một lão sư tốt.
Ngụy Kiếm không hổ là chiến sĩ Thất Cấp Kinh Môn, tạo nghệ trên thể thuật, cho dù là Lâm Dịch có thúc ngựa cũng không theo nổi. Mỗi khi Lâm Dịch gặp vấn đề trên phương diện thể thuật, Ngụy Kiếm sẽ cho hắn một câu trả lời thỏa đáng, nếu như Lâm Dịch không thể tự thể ngộ, những địa phương mà Lâm Dịch hiểu sai, hắn sẽ đứng ra chỉ điểm.
Đương nhiên, vấn đề Lâm Dịch hỏi cũng không phải quá nhiều. Chỉ có điều mỗi khi hỏi một câu, đều làm cho nội tâm Ngụy Kiếm chấn động... Bởi vì vấn đề mỗi lần Lâm Dịch hỏi đều hoàn toàn khác nhau, giống như lần đầu tiên Lâm Dịch hỏi Ngụy Kiếm về cách làm thế nào để cho lực đạo xoay tròn. Sau khi được Ngụy Kiếm chỉ đạo, Lâm Dịch lập tức có thể lĩnh ngộ xong, cũng từ đó suy một ra ba, chưa bao giờ hỏi cùng một vấn đề đến lần thứ hai cả... Thiên tư của Lâm Dịch, lại lần nữa đạt được khẳng định của hắn.
Trừ kỹ xảo, Lâm Dịch cũng tốn hao nhiều thời gian trong việc tu hành thể thuật. Từ lần trở về quê nhà, Lâm Dịch cũng thuận tiện mang theo mấy bộ trang phục tu hành lớn nhỏ, mang theo cùng, ước chừng nặng trên trăm ký!
Loại trang phục tu hành này cũng không biết làm từ tài liệu nào mà thành, sờ lên cực kỳ mềm mại, nhưng sức nặng cực kỳ trầm trọng. Hơn nữa chất lượng cực kỳ cứng cỏi, hắn nhờ học viện liên hệ với tiệm trang phục nổi danh trên đại lục, mới có thể dung nhập tài liệu, chế tác thành bộ trang phục tu hành mặc trên người của Lâm Dịch hiện giờ.
Quá trình tạo ra bộ trang phục tu hành này, cần thời gian trọn vẹn ba tháng, tốn hao của Lâm Dịch gần cả nghìn kim tệ!
Cũng may bản thân Lâm Dịch đối với vấn đề tiền tài không có mẫn cảm, khi thấy thành phẩm thì tâm lý rất cao hứng, cũng làm cho hắn lập tức quên đi mốn phí tổn kếch xù này.
Lúc này Lâm Dịch mặc một thân trang phục tu hành, kể cả đầu ngón tay cũng bao bọc lại, trang phục từ đầu tới chân, hai cái bao tay, hai cái bao đầu gối. Tổng trọng lượng chung của chúng, khoảng chừng một trăm sáu mươi ký.
Dùng lực lượng chiến sĩ Tam cấp của hắn, tuy một trăm sáu mươi ký không tính là vấn đề lớn, nhưng sẽ rất khó khăn nếu thời khắc nào cũng mang theo trên người. Mỗi thời mỗi khắc phải thừa nhận sức nặng một trăm sáu mươi ký, đối với rèn luyện thân thể, có thể biết được tác dụng của nó thế nào.
Đương nhiên, Lâm Dịch cũng không phải một lòng vùi đầu vào trong tu hành. Dù sao tu hành cao độ mới là phương thức tu hành tốt nhất, nhưng ngoài tu hành ra, Lâm Dịch thích nhất chính là đi tới Phong Vân Thư Các đắm chìm trong sách vở... Cho dù là các địa vực thần bí trên đại lục, hay là truyền thuyết về các loài ma thú, đều được Lâm Dịch đọc qua một lần, hắn âm thầm quyết định, vào một ngày nào đó, hắn muốn đặt chân tới những nơi như thế, quan sát những sinh vật thần bí được sách vở nhắc tới.
Loại phương pháp tu hành có cường độ gần như là liên tục thế này, làm tiến bộ của Lâm Dịch tăng như bay! Vào tháng thứ ba năm thứ hai học kỳ thứ nhất, Lâm Dịch đột phá cấp bậc tứ cấp Đỗ Môn Chiến Sĩ. Mà trong một tháng khi năm thứ hai học kỳ thứ hai chấm dứt này, Lâm Dịch lại thành công đột phá cấp bậc ngũ cấp Cảnh Môn Chiến Sĩ!
Mà lúc này, bộ dáng hắn mới 16 gần 17, trở thành người thứ hai trên toàn bộ đại lục, kế sau Lang Sa, dùng độ tuổi này đạt đến cấp bậc Cảnh Môn Chiến Sĩ.
Lâm Dịch tiến hành xong một ngày tu hành, đột nhiên có chút cảm khái... Ngẫm lại hai năm trước lúc vừa tiến vào trường học, hắn bất quá chỉ là một gã nhất cấp Hưu Môn Chiến Sĩ, hôm nay sau hai năm, hắn cũng đã đã trở thành một gã ngũ cấp Chiến Sĩ! Tốc độ thăng cấp của hắn, đại bộ phận mọi người khó có thể với đến!
Hắn, đủ để tự ngạo!
Đương nhiên, hắn cũng rất rõ ràng... Lời của Lâm Cường vẫn một mực vang vọng bên tai hắn, cường giả tâm... Cái này tuyệt đối không phải là cực hạn của hắn, con đường của hắn, chỉ sẽ càng chạy càng xa...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.