Chương 70: Lần nữa lên núi. (P2-3)
Vũ Thần Vũ
04/06/2013
Xem hiểu vẻ khẩn cầu trong ánh mắt nhỏ, Lâm Dịch ngược lại càng thêm ngạc nhiên, dưới tay không khỏi hơi chút nới lỏng, chợt nghe thấy Hỏa Hồ phát ra tiếng kêu xèo xèo.
- Cái này... Xem như cầu xin tha thứ sao?
Tay trái Lâm Dịch gãi gãi đầu, trong miệng lầm bầm gặp một câu.
Không nghĩ tới Hỏa Hồ dĩ nhiên lại như nghe hiểu, tiếng kêu xèo... xèo càng lộ ra bộ dáng đáng thương, khiến Lâm Dịch vốn định giết chết nó ngạc nhiên một hồi.
Nhìn nhìn Hỏa Hồ trong tay, sau đó lại nghĩ nghĩ... Dù sao nó cũng không tạo thành ảnh hưởng gì với mình, hơn nữa sinh ra bộ dáng còn đáng yêu như vậy, khiến người khó lòng hạ sát thủ, thở dài một hơi, Lâm Dịch liền thả Hỏa Hồ lên mặt đất, thấy sau khi Hỏa Hồ rơi xuống đất còn đáng thường nhìn mình, Lâm Dịch thật sự có chút buồn cười, liền cười nói:
- Được rồi, đừng giả bộ đáng thương nữa, lần này bỏ qua cho ngươi, lần tới không thể tiếp tục công kích ta nữa, biết không hả?
Chỉ thấy Hỏa Hồ kia sau khi lại xèo... xèo vài tiếng, đứng lên chạy vài bước về phía sau, cau đó lại quay đầu lại, nhìn Lâm Dịch, còn gọi thêm vài tiếng, sau đó chui vào trong bụi cỏ, biến mất không thấy gì nữa.
Lâm Dịch bật cười lắc đầu, quay người tiếp tục bước đi về phía trước...
Một đường Lâm dịch cũng không có mục tiêu gì cả, chỉ muốn xem thử mình đến cùng có thể đi bao xa, cứ như vậy không có mục tiêu đi về phía trước...
Ở đây quả nhiên là Thiên đường của ma thú, thỉnh thoảng lại có ma thú đột nhiên xuất hiện.
Đương nhiên, ma thú gặp phải sau đó không con nào mà bộ dáng thoạt nhìn không cực kỳ dọa người, cho nên ngược lại không còn xuất hiện chuyện Lâm Dịch buông tha cho chúng nữa.
Đói bụng tìm một dòng suối nhỏ trong rừng nướng thịt ma thú, mệt thì tìm một cây lớn nằm nghỉ ngơi và hồi phục thể lực. Một tháng thời gian rất nhanh trôi qua.
Cũng không biết hiện giờ đã cách trường học bao xa, Lâm Dịch không dám ở tùy tiện tiến lên nữa... Vài ngày trước đã gặp phải một đầu ngũ cấp ma thú khó chơi rồi, xem ra, nếu xâm nhập sâu hơn, đoán chừng chính là thiên đường của lục thất bát cấp ma thú... Tính toán chiều sâu đại khái, chỉ sợ đã ngoài trăm km rồi?
Ở đây hiển nhiên đã không có người nào đến nữa, trong rừng khắp nơi đều là khí tức ướt át, ngay cả muốn tìm một nơi khô ráo cũng không phải là chuyện dễ.
Hơn nữa ngũ cấp ma thú gặp được những ngày này, cũng mang đến cho mình phiền toái không nhỏ. Trên người cũng nhiều thêm hai ba miệng vết thương không nặng không nhẹ... Bây giờ là mùa đông, hơn nữa trong rừng thập phần ướt át... Nếu cứ đi tiếp như vậy, chỉ sợ thân thể của mình cũng khó có thể chịu nổi.
Vì vậy Lâm Dịch quyết định đi vòng lại.
Lại bỏ ra thời gian gần một tháng, Lâm Dịch lại từ ở sâu trong rừng đi đến phía sau trường học... Cũng may để không bị lạc đi nơi khác, Lâm Dịch liền từ trong bao quần áo xé ra mấy miếng vải làm tiêu chí... Nếu không trong rừng núi sâu thẳm như thế này, muốn tìm được đường trở về, quả thật cũng không phải là chuyện dễ.
Đương nhiên, đợi đến khi quay lại trường học, mấy bộ y phục trong bao cũng đã hoàn toàn biến mất...
Xem ra trở về vẫn tương đối kịp lúc, ít nhất vẫn chưa khai giảng... Chuyện đầu tiên là trở lại phòng ngủ, Lâm Dịch trước tiên tắm rửa thân thể, trong rừng, không có chỗ nào khiến hắn an tâm tắm rửa cả...
Tắm rửa xong xuôi, lại đi phòng y vụ của trường học xử lý vết thương một chút.
Nói đến những vết thương này, Lâm Dịch hiện giờ nhớ tới còn không khỏi đổ mồ hôi lạnh... Kim hệ thuật thú không hổ là đứng đầu ngũ đại thuật thú, lực công kích siêu cường và tốc độ siêu nhanh kia... thật sự khiến người khó lòng phòng bị!
Nghĩ tới đây Lâm Dịch lại không khỏi âm thầm cảm thấy kỳ quái... Lẽ ra thứ như thuật thú, đều là do hoàn cảnh quanh thân ảnh hưởng mà biến hóa ra. Nếu như nói trong rừng xuất hiện chính là Mộc hệ thuật thú, Lâm Dịch còn có thể nghĩ thông suốt một chút... Nhưng vấn đề là, trong phiến rừng rậm này, thuật thú xuất hiện rõ ràng có đến ba bốn loại! Trong đó hết lần này tới lần khác lại không xuất hiện Mộc hệ thuật thú lẽ ra nên xuất hiện nhất... Cái này khiến Lâm Dịch có chút trăm mối vẫn không có cách giải...
Đương nhiên, lấy tính cách của Lâm Dịch, hắn sẽ không cảm thấy hứng thú với chuyện này, vừa mới bắt đầu khó hiểu sau đó không tìm được giải đáp, Lâm Dịch cũng liền thôi. Dù sao mặc kệ nguyên nhân gì, cũng không phải chuyện của hắn...
Chuyến đi lần này, Lâm Dịch có thể nói là cực độ phong phú!
Tam cấp ma hạch hơn bảy mươi khỏa, tứ cấp ma hạch hơn ba mươi khỏa, cùng với bốn khỏa ngũ cấp ma hạch... Phải biết rằng giá cả của ma hạch ở trong thương hội không hề rẻ chút nào. Một khỏa nhất cấp ma hạch cũng chừng mười kim tệ, nhị cấp ma hạch trăm kim tệ... Gia sản của Lâm Dịch, trong một chuyến đi lần này, lập tức từ vốn hơn ba vạn kim tệ, nhanh chóng tăng lên đến trình độ hơn bốn mươi vạn, tiếp cận 50 vạn kim tệ!
Cái này nếu đặt ở trước kia, Lâm Dịch căn bản ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ...
Lúc nhận Kim Hành tạp 45 vạn kim tệ từ tay thương nhân của học viên thương hội, Lâm Dịch nhịn không được thì thầm một câu:
- Tiền thật đúng là dễ kiếm...
Lời nói của hắn trực tiếp đả kích tới tên thương nhân vất vất vả vả làm công hơn nửa đời người cũng không có kiếm được một nửa số kim tệ trong tay Lâm Dịch gần như muốn hộc máu...
Học kỳ mới lại bắt đầu rồi, không có gì ngoài ý muốn, Lâm Dịch vẫn được phân làm thủ tịch sinh năm ba.
Đặc tự ban lớp 60016, kể cả La Á, Lý Văn, Ám Tương trong đó, đã có bảy người trước sau đạt đến cấp bậc tam cấp Thương Môn Chiến Sĩ! Mà những người này, tuổi lớn nhất, cũng chỉ tầm hai mươi hai mốt tuổi thôi.
Tuy rằng so sánh với Lâm Dịch không đến 17 tuổi đã phá vỡ ngũ cấp Cảnh Môn thì thua kém không ít, nhưng so sánh với người bình thường, thực sự đủ khiến bọn hắn kiêu ngạo.
Quả nhiên, trong đặc tự ban của Tông Phạm, không ai là kẻ yếu cả.
- Cái này... Xem như cầu xin tha thứ sao?
Tay trái Lâm Dịch gãi gãi đầu, trong miệng lầm bầm gặp một câu.
Không nghĩ tới Hỏa Hồ dĩ nhiên lại như nghe hiểu, tiếng kêu xèo... xèo càng lộ ra bộ dáng đáng thương, khiến Lâm Dịch vốn định giết chết nó ngạc nhiên một hồi.
Nhìn nhìn Hỏa Hồ trong tay, sau đó lại nghĩ nghĩ... Dù sao nó cũng không tạo thành ảnh hưởng gì với mình, hơn nữa sinh ra bộ dáng còn đáng yêu như vậy, khiến người khó lòng hạ sát thủ, thở dài một hơi, Lâm Dịch liền thả Hỏa Hồ lên mặt đất, thấy sau khi Hỏa Hồ rơi xuống đất còn đáng thường nhìn mình, Lâm Dịch thật sự có chút buồn cười, liền cười nói:
- Được rồi, đừng giả bộ đáng thương nữa, lần này bỏ qua cho ngươi, lần tới không thể tiếp tục công kích ta nữa, biết không hả?
Chỉ thấy Hỏa Hồ kia sau khi lại xèo... xèo vài tiếng, đứng lên chạy vài bước về phía sau, cau đó lại quay đầu lại, nhìn Lâm Dịch, còn gọi thêm vài tiếng, sau đó chui vào trong bụi cỏ, biến mất không thấy gì nữa.
Lâm Dịch bật cười lắc đầu, quay người tiếp tục bước đi về phía trước...
Một đường Lâm dịch cũng không có mục tiêu gì cả, chỉ muốn xem thử mình đến cùng có thể đi bao xa, cứ như vậy không có mục tiêu đi về phía trước...
Ở đây quả nhiên là Thiên đường của ma thú, thỉnh thoảng lại có ma thú đột nhiên xuất hiện.
Đương nhiên, ma thú gặp phải sau đó không con nào mà bộ dáng thoạt nhìn không cực kỳ dọa người, cho nên ngược lại không còn xuất hiện chuyện Lâm Dịch buông tha cho chúng nữa.
Đói bụng tìm một dòng suối nhỏ trong rừng nướng thịt ma thú, mệt thì tìm một cây lớn nằm nghỉ ngơi và hồi phục thể lực. Một tháng thời gian rất nhanh trôi qua.
Cũng không biết hiện giờ đã cách trường học bao xa, Lâm Dịch không dám ở tùy tiện tiến lên nữa... Vài ngày trước đã gặp phải một đầu ngũ cấp ma thú khó chơi rồi, xem ra, nếu xâm nhập sâu hơn, đoán chừng chính là thiên đường của lục thất bát cấp ma thú... Tính toán chiều sâu đại khái, chỉ sợ đã ngoài trăm km rồi?
Ở đây hiển nhiên đã không có người nào đến nữa, trong rừng khắp nơi đều là khí tức ướt át, ngay cả muốn tìm một nơi khô ráo cũng không phải là chuyện dễ.
Hơn nữa ngũ cấp ma thú gặp được những ngày này, cũng mang đến cho mình phiền toái không nhỏ. Trên người cũng nhiều thêm hai ba miệng vết thương không nặng không nhẹ... Bây giờ là mùa đông, hơn nữa trong rừng thập phần ướt át... Nếu cứ đi tiếp như vậy, chỉ sợ thân thể của mình cũng khó có thể chịu nổi.
Vì vậy Lâm Dịch quyết định đi vòng lại.
Lại bỏ ra thời gian gần một tháng, Lâm Dịch lại từ ở sâu trong rừng đi đến phía sau trường học... Cũng may để không bị lạc đi nơi khác, Lâm Dịch liền từ trong bao quần áo xé ra mấy miếng vải làm tiêu chí... Nếu không trong rừng núi sâu thẳm như thế này, muốn tìm được đường trở về, quả thật cũng không phải là chuyện dễ.
Đương nhiên, đợi đến khi quay lại trường học, mấy bộ y phục trong bao cũng đã hoàn toàn biến mất...
Xem ra trở về vẫn tương đối kịp lúc, ít nhất vẫn chưa khai giảng... Chuyện đầu tiên là trở lại phòng ngủ, Lâm Dịch trước tiên tắm rửa thân thể, trong rừng, không có chỗ nào khiến hắn an tâm tắm rửa cả...
Tắm rửa xong xuôi, lại đi phòng y vụ của trường học xử lý vết thương một chút.
Nói đến những vết thương này, Lâm Dịch hiện giờ nhớ tới còn không khỏi đổ mồ hôi lạnh... Kim hệ thuật thú không hổ là đứng đầu ngũ đại thuật thú, lực công kích siêu cường và tốc độ siêu nhanh kia... thật sự khiến người khó lòng phòng bị!
Nghĩ tới đây Lâm Dịch lại không khỏi âm thầm cảm thấy kỳ quái... Lẽ ra thứ như thuật thú, đều là do hoàn cảnh quanh thân ảnh hưởng mà biến hóa ra. Nếu như nói trong rừng xuất hiện chính là Mộc hệ thuật thú, Lâm Dịch còn có thể nghĩ thông suốt một chút... Nhưng vấn đề là, trong phiến rừng rậm này, thuật thú xuất hiện rõ ràng có đến ba bốn loại! Trong đó hết lần này tới lần khác lại không xuất hiện Mộc hệ thuật thú lẽ ra nên xuất hiện nhất... Cái này khiến Lâm Dịch có chút trăm mối vẫn không có cách giải...
Đương nhiên, lấy tính cách của Lâm Dịch, hắn sẽ không cảm thấy hứng thú với chuyện này, vừa mới bắt đầu khó hiểu sau đó không tìm được giải đáp, Lâm Dịch cũng liền thôi. Dù sao mặc kệ nguyên nhân gì, cũng không phải chuyện của hắn...
Chuyến đi lần này, Lâm Dịch có thể nói là cực độ phong phú!
Tam cấp ma hạch hơn bảy mươi khỏa, tứ cấp ma hạch hơn ba mươi khỏa, cùng với bốn khỏa ngũ cấp ma hạch... Phải biết rằng giá cả của ma hạch ở trong thương hội không hề rẻ chút nào. Một khỏa nhất cấp ma hạch cũng chừng mười kim tệ, nhị cấp ma hạch trăm kim tệ... Gia sản của Lâm Dịch, trong một chuyến đi lần này, lập tức từ vốn hơn ba vạn kim tệ, nhanh chóng tăng lên đến trình độ hơn bốn mươi vạn, tiếp cận 50 vạn kim tệ!
Cái này nếu đặt ở trước kia, Lâm Dịch căn bản ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ...
Lúc nhận Kim Hành tạp 45 vạn kim tệ từ tay thương nhân của học viên thương hội, Lâm Dịch nhịn không được thì thầm một câu:
- Tiền thật đúng là dễ kiếm...
Lời nói của hắn trực tiếp đả kích tới tên thương nhân vất vất vả vả làm công hơn nửa đời người cũng không có kiếm được một nửa số kim tệ trong tay Lâm Dịch gần như muốn hộc máu...
Học kỳ mới lại bắt đầu rồi, không có gì ngoài ý muốn, Lâm Dịch vẫn được phân làm thủ tịch sinh năm ba.
Đặc tự ban lớp 60016, kể cả La Á, Lý Văn, Ám Tương trong đó, đã có bảy người trước sau đạt đến cấp bậc tam cấp Thương Môn Chiến Sĩ! Mà những người này, tuổi lớn nhất, cũng chỉ tầm hai mươi hai mốt tuổi thôi.
Tuy rằng so sánh với Lâm Dịch không đến 17 tuổi đã phá vỡ ngũ cấp Cảnh Môn thì thua kém không ít, nhưng so sánh với người bình thường, thực sự đủ khiến bọn hắn kiêu ngạo.
Quả nhiên, trong đặc tự ban của Tông Phạm, không ai là kẻ yếu cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.