Chung Cực Truyền Thừa

Chương 141: Minh tưởng! (P2)

Vũ Thần Vũ

05/06/2013

Lúc này số lượng tinh thần lực của Lâm Dịch đã cực kỳ khổng lồ, chỉ là về mặt chất lượng vẫn chưa đủ. Dưới sự không ngừng cố gắng thông qua phương pháp mà Thủy Linh Lung truyền thụ để ngưng kết và thời gian, có thể dùng kỳ tích để hình dung, phiến tinh thần mang màu vàng lam đã nhỏ đi rất nhiều, dưới tầng tinh thần mang màu vàng lam kia, một tầng tinh thần lực chất lỏng trong suốt màu vàng lam đột nhiên xuất hiện..

Khi tất cả tinh thần lực hoàn toàn ngưng kết thành tinh thần lực chất lỏng màu vàng lam thì chính là lúc Lâm Dịch chính thức bước vào đẳng cấp Thủ Hộ Giả Dị Năng! Đến lúc đó. . . Chỉ sợ hiệu trưởng sẽ lại đến dò xét lần nữa, dưới tình huống không uổng phí công phu gì muốn tiêu hao sạch sẽ tinh thần lực Lâm Dịch, cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

Bất quá dù là minh tưởng cũng không thể tiến hành vĩnh viễn không ngừng. Sau khi tiến hành minh tưởng ước chừng ba canh giờ, Lâm Dịch rất tự nhiên mở mắt, tu hành minh tưởng hôm nay đã đạt đến trạng thái bão hòa rồi.

Lập tức đứng lên từ mặt đất, bỗng nhiên nhúc nhích gân cốt.

Tuy rằng đã có hơn một tháng không hảo hảo hoạt động, nhưng Lâm Dịch lại cảm giác toàn thân thư thái, không có chút cảm giác nào không khỏe cả. Nhưng sau khi hoạt động vài cái, Lâm Dịch vẫn có ý định tu hành thể năng một chút.

Kiện y phục tu hành màu đen kia vẫn mặc trên người hắn, sau khi bỏ đi áo ngoài, Lâm Dịch cứ như vậy đi ra ngoài.

Thủy Linh Lung tuy rằng với tư cách một trong năm đạo sư cấp bậc Thủ Hộ Giả của Ngũ Hành Học Phủ, nhưng nàng cũng không có sân nhỏ độc lập, cái này khiến Lâm Dịch rất nghi hoặc. . . Ban đầu lúc ở Tông Phạm, mỗi một học viên của ban đặc biệt đều có một cái sân. . . Dị năng Thủ Hộ Giả so với bọn người Ngụy Kiếm càng cường đại hơn rõ ràng lại không có. Phải biết rằng, Ngũ Hành chính là học phủ so với Tông Phạm còn cổ xưa, cường đại hơn nhiều a!

Trên thực tế hắn nghi ngờ rất nhiều lần, chỉ có điều vẫn một mực không hỏi thôi.

Đây là lần đầu tiên Lâm Dịch ra ngoài trong hơn một tháng này, trước kia nhiều nhất chỉ là tới cửa ra vào nhìn xuống lầu thôi.

Ra khỏi đại môn, Lâm Dịch mới ngạc nhiên phát hiện. . . Trường này đã đi học rồi.

Gian phòng của Thủy Linh Lung ở lầu sáu, dưới lầu có một cái sân nhỏ, mà cửa chính của sân nhỏ, đối diện chính là đường bằng của thao trường trường học. Khi Lâm Dịch đi ra ngoài mới phát hiện học viện này đã tràn ngập trong không khí náo nhiệt rồi.

Ngũ Hành Học Phủ tuy rằng là trường học Dị Năng Giả tương đối cổ xưa ở Bạch Đế, nhưng số lượng Dị Năng Giả thật sự quá thấp, thêm vào ở Bái Đặc thành phố cách Ngũ Hành Học Phủ không xa còn có một trường học Dị Năng Giả chuyên môn tuyển nhận Dị Năng Giả nữa, vậy nên khiến đệ tử của Ngũ Hành cũng không nhiều lắm.



Nhưng dù như thế, nhưng cũng không dưới ba vạn người.

Thao trường này cũng thật là lớn, Lâm Dịch nhìn ra một chút, nơi này, ước chừng hai vạn đến hai vạn năm mét, lộ ra rất lớn.

Nhưng mà Ngũ Hành Học Phủ chỉ chuyên môn dùng để huấn luyện Dị Năng Giả, đối với phương diện thể năng lại không quá chú ý. Bởi vậy mặc dù có đường băng dài như vậy, nhưng trên đường băng lại không có bao nhiêu người.

Ngược lại trên bãi tập thỉnh thoảng lại nhấp nhoáng từng đợt vầng sáng rực rỡ tươi đẹp khiến Lâm Dịch có chút cảm thấy hứng thú. Mặc dù mình cũng là Dị Năng Giả, nhưng lại không khí dị năng dày đặc thế này, Lâm Dịch lại chưa từng được cảm thụ qua.

Ngẫu nhiên, Lâm Dịch thậm chí có thể nhìn thấy trên không trung lóe ra vài thân ảnh. . . Đại khái là phong hệ, hoặc là hỏa hệ Dị Năng Giả a. . .

Lắc đầu, Lâm Dịch luyện tập thân thể bằng cách chạy bộ. Sau khi hoạt động ước chừng ngàn mét, tốc độ của Lâm Dịch bỗng nhiên bắt đầu nhanh hơn!

Phương thức tu hành của Lâm Dịch cho tới nay chính là bắt buộc mình đến cực hạn, sau đó tìm kiếm đột phá trong cực hạn, cho nên, tốc độ của hắn hoàn toàn bạo phát ra.

Thử nghĩ, với lực lượng ngũ cấp Chiến Sĩ của Lâm Dịch, hoàn toàn bộc phát ra tốc độ, là loại cảnh tượng gì?

Chỉ thấy thân thể Lâm Dịch rõ ràng biến thành một đạo hư ảnh! Dùng tốc độ siêu cao nhanh chóng chạy nước rút qua ngàn mét!

- Đó là phong hệ a?

Lâm Dịch đề thăng tốc độ không được bao lâu, đã có người quan sát hắn.

- Hẳn là vậy, thật sự rất khắc khổ, trời rất nóng còn luyện Phong Hành Thuật nữa.



- Ngươi không hiểu sao? Sau khi thi triển Phong Hành Thuật, căn bản không uổng phí thể lực, hơn nữa bên cạnh thân thể thi thuật giả còn có một hồi gió lốc cực lớn xoay quanh, ánh mặt trời căn bản không thể bắn vào được, cho nên lúc nào cũng có thể tu hành. Bất quá. . . Thoạt nhìn Phong hành thuật của người này đẳng cấp không thấp ah. . . Tuy rằng so với Khắc Lí Tư lão sư vẫn có chênh lệch nhất định, nhưng với tư cách đệ tử, đã rất tốt rồi.

- À? Làm sao ngươi biết?

- Ta chính là phong hệ mà.

- Ách. . .

Hành vi của Lâm Dịch chỉ đưa tới một hồi chú ý liền không ai chú ý tới hắn nữa. Dù sao cũng không có ai vì việc nhỏ như vậy mà đi chú ý cả.

Bất quá qua ba vòng, Lâm Dịch đã mồ hôi đầm đìa, tay chân cũng có chút mềm nhũn ra. Một vòng này là hơn hai mươi km, ba vòng ước chừng hơn sáu mươi km. . . Đây đã đến cực hạn thuần thể thuật của Lâm Dịch.

- Xem ra không có rút lui.

Lâm Dịch thở hổn hển, trong nội tâm âm thầm thì thầm, sau đó bắt đầu chuyển động.

Thân thể vừa mới chạy xong rất nhu hòa, sau khi tùy tiện làm mấy động tác, Lâm Dịch liền bắt đầu tu hành thể thuật.

Bá, bá, XIU.... XIU..., BA~ BA~. . .

Từng đợt tiếng xé gió vang lên, tuy rằng đã đạt đến cực hạn, nhưng động tác của Lâm Dịch vẫn dứt khoát mà có lực, nỗ lực khống chế tiết tấu hô hấp, mưu cầu vượt qua cực hạn này.

Đây là phương pháp đột phá cực hạn Lâm Dịch phát hiện trong lúc vô tình. Sau khi thể năng tiêu hao sạch sẽ, lại tiến hành tu hành thể thuật, cũng bắt buộc mình làm vô cùng tiêu chuẩn, phương diện hô hấp cũng phải nỗ lực khống chế, cảm giác ngực khó chịu như vậy rất dễ dàng sẽ có thể giúp người đột phá cổ chai thể năng. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải vượt qua được..

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook